Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian Thận Lâu bên trên.

Đế Thiên An cất bước hướng về một bệ đá lớn trên đó khắc lấy các dòng văn tự cổ xưa, ở trên bục chính là một cuốn thẻ trúc cuộn tròn trên đó. Để lại bên cạnh Thiếu Vũ được Ngu Tử Kỳ một tay nâng dậy đồng thời kể rỏ mọi chuyện khiến hắn tái nhợt khuôn mặt.

Về phần thương thế trên người phục dụng xong tiên đậu những vết thương vật lý đả hồi phục, hơn nữa so với trước kia trong cơ thể hắn còn ẩn chứa sức mạnh khiếp người, cảm giác còn mạnh hơn mình trước kia gấp 10 lần, cơ thể căng tràn lực lượng.

“Cửu Lê Thánh Điển” Thạch Lan đi đến bên cạnh nhìn cuốn thẻ trúc này kinh ngạc lên tiếng, lại nhìn Đế Thiên An quay mắt sang nhìn mình liền nói : “ Nó còn có một cái tên khác là Xi Vưu Huyết Thần Kinh, Đại trưởng lão từng kể nhờ nó mà Xi Vưu có được sức mạnh kinh người”

Đế Thiên An gật đầu, cười nói : “ Nó còn một cái tên khác là Hắc Thủy Thiên Thư”

“ Hắc Thủy Thiên Thư” ba người còn lại kinh hô lên.

Thiếu Vũ nhìn quyển trục màu tím kia, nhịn không được hỏi : “Hoàng Thạch Thiên Thư cùng với Hắc Thủy Thiên Thư rốt cuộc có mối quan hệ gì?”

Nhìn quyển trục không khác gì so với Hoàng Thạch Thiên Thư mà mình lấy ra trong Ảo Âm Bảo Hạp,quyển Thiên Thư này hắn cũng nghe từ người Nam Cương, Ba Thục đồn thổi, tại Lâu Lan lại thấy qua bóng dáng mơ hồ của nó.

Đế Thiên An giải đáo : “Ngũ hành tương sinh tương khắc, Hắc Thủy Thiên Thư chính là bản thiên thư tương sinh tương khắc với Hoàng Thạch Thiên Thư, thượng cổ thời đại Xi Vưu từ Cữu Thiên Huyền Nữ đạt được Hắc Thủy Thiên Thư còn Hiên Viên hoàng đế nhờ Hoàng Thạch Thiên Thư ”

Năm xưa Xi Vưu quật khởi ở Hắc Thủy nơi, Thập Vạn Đại Sơn bên trong, nhận được Cửu Thiên Huyền Nữ trao cho Thiên Thư từ đó mà lớn mạnh. Nhờ có cuốn Thiên Thư này lẫn Xi Vưu kiếm mà y giúp cho nhân tộc thoát khỏi hung thú họa loạn.

Nhưng sau đó Xi Vưu lạc lối chính mình, trầm mê vào lực lượng, muốn hủy diệt diệt thế giới, Cửu Thiên Huyền Nữ muốn ngăn cản hắn điên cuồng, lúc này mới có trợ giúp Hoàng Đế việc. Hoàng Đế lấy Thổ làm gốc, thân ứng thổ đức, thổ vì thạch, vì vậy Cửu Thiên Huyền Nữ cho hắn Thiên Thư chính là gọi là Hoàng Thạch Thiên Thư.

Đây là hai bản lẫn nhau đối ứng tương khắc Thiên Thư. Âm Dương Gia nhờ vào Hoàng Thạch Thiên Thư khai phát, Thục Sơn lại từ Hắc Thủy Thiên Thư hai bên công pháp lẫn quan hệ cũng sâu sa với nhau.

Khác với Hoàng Thạch Thiên Thư, Hắc Thủy Thiên Thư là một quyển bị phong ấn Thiên Thư. Hoàn toàn bị phong ấn ở Cửu Lê thánh điện mà người làm ra chính là Hoàng Đế lấy Hoàng Thạch Thiên Thư cho phong ấn, sau đó lại ẩn giấu sau này lại bị Đông Hoàng Thái Nhất tìm ra.

Nhờ có Hắc Thủy Thiên Thư mà Xi Vưu ngộ ra rất nhiều cường đại công pháp, cũng như từ đây chế tạo nên 81 Binh Ma Thần họa loạn nhân gian. Sauk hi bị đánh bại, Hoàng Đế không cách nào giết chết được Xi Vưu liền mượn Thiên Thư sức mạnh phong ấn một phần sức mạnh của Xi Vưu.

“ Tương sinh, tương khắc sau, thật thú vị” Đế Thiên An lấy từ trong không gian của mình ra Hoàng Thạch Thiên Thư.

Trong tay Đế Thiên An nắm Hoàng Thạch Thiên Thư mơ hồ nóng lên, từng sợi từng sợi trước đây chưa bao giờ có ánh sáng màu vàng óng cũng bắt đầu từ bên trên xuất hiện, làm cho hắn và ba người còn lại đều không dời mắt đi được.

Ánh sáng bay lượn, huyền diệu khó hiểu, giống như từng đạo từng đạo trật tự văn tự, phá không bay lên, càng chậm rãi hướng về Hắc Thủy Thiên Thư mà đi.

Bên kia Hắc Thủy Thiên Thư cũng là như vậy, ở Hoàng Thạch Thiên Thư xuất hiện trong nháy mắt, cũng sản sinh cùng Hoàng Thạch Thiên Thư đồng dạng phản ứng, chỉ có điều nó sở sản sinh văn tự là màu tím.

Sau đó, hai bản thư tựa hồ sản sinh cộng hưởng, mặc dù biết Hoàng Thạch Thiên Thư là loại bỏ Hắc Thủy Thiên Thư phong ấn đồ vật, có thể này nhìn thấy trước mắt cũng quá mức huyền bí .

“ Từ từ nghiên cứu ngươi sau vậy” Đế Thiên An lẩm bẩm hay tay vươn ra hướng về hai cuốn thiên thư phát ra ánh sáng rực rở phiêu phù ở không trung, giống như hai cái to lớn mặt trời giống như vậy, nhất thời đem đám người phải nhắm mắt lại.

“Không ổn” Đế Thiên An thầm hô, thân ảnh lắc mình đi đến đám người, hỏa diểm bùng phát. Ngay sau đó một vụ nổ mạnh vang lên thổi tung tất cả kiến trúc xung quanh, đem tòa đại lâu này san thành bình địa, đầy trời bụi đá rơi lả tả xuống.

Trong không gian đổ vở bụi đá hai cuốn Thiên Thư phát ra ánh sáng khác biệc nhau, một vàng một tím chiếu sáng cả không gian đổ nát tầng năm này, bất cứ thứ gì đụng phải vầng sáng của chúng đều bị tan biến đi.

“ Chúng nó bài xích lẫn nhau” Đế Thiên An lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt hứng thú nhìn về hai quyển Thiên Thư tỏa ra năng lượng.

Ngay lập tức nội thiên địa mở ra hấp lực khổng lồ đem hai quyển Thiên Thư này dời vào bên trong, khi đã vào bên trong nội thiên địa dưới sự can thiệp của hắn liền đem hai quyển Thiên Thư này dời đi chổ khác.

Hai quyển Thiên Thư tách nhau ra liền không xuất hiện dị tượng, chúng nhanh chóng an tĩnh trở lại. Nhìn thấy kết quả như vậy, hắn cũng bước ra khỏi cổng nội thiên địa, nhìn Thiếu Vũ một bên há to miệng, đi đến gần một cước đạp hắn vào bên trong, trước khi nội thiên địa đóng đi hoàn toàn cũng đem Ngu Tử Kỳ và Thạch Lan dời hết vào bên trong đó.

Thận Lâu, Nguyệt Các nơi.

“ Tố Ảnh, muội không chào đón ta sao?” Đế Thiên An nhìn về phía trước Nguyệt Thần đang nhắm mắt tọa thiền tay thủ ấn.

Từ khi lấy được Hắc Thủy Thiên Thư ném vào bên trong nội thiên địa để cho chúng nữ tham khảo hai quyển Thiên Thư, hắn liền di chuyển đến gian phòng của cô em vợ của mình, bước vào nơi này cũng đã được hai mươi phút nàng vẫn bắt động thanh sắc, hơn nữa hắn không có che dấu khí tức, không lý gì mà Nguyệt Thần không biết được.

Nguyệt Thần vẫn không mở mắt nhàn nhạt nói : “ bệ hạ, ngài là chí tôn Bách Việt, thân phận cao quý bên người hồng nhan lại không thiếu Diễm Linh Cơ, Nga Hoàng Nữ Anh, Tử Nữ, Tử Dận, Kỷ Yên Nhiên, Triều Nữ Yêu, Hồng Liên, Phi Yên... mỗi người đều là quốc sắc thiên hương, Tố Ảnh chỉ là Âm Dương Gia...”

Đế Thiên An xuất hiện bên cạnh Tố Ảnh, tay vươn ra luồn vào chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, tay còn lại ngón tay di chuyển vuốt nhẹ lên gương mặt của nàng trượt xuống đôi môi anh đào, lên tiếng : “ Tố Ảnh cũng xinh đẹp nào kém đâu, ta là kẻ háo sắc một mỹ nữ như muội làm sao bỏ qua được chứ”

Nguyệt Thần gương mặt có chút phiếm hồng khi lần đầu tiếp xúc thân mật với nam tử, thân hình có chút run lên khi cảm nhận được tấm lụa tím che mắt mình bị ai đó giải khai ra, đôi mắt mở ra nhìn hắn lên tiếng : “ ta so với Đông Quân thế nào?”

“ Thật đẹp đôi mắt” Đế Thiên An nhìn đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Thần lộ ra, nhìn đôi mắt xinh đẹp như câu hồn đoạt phách linh hồn dường như bị hút vào bên trong nơi đó, chậm rãi nói : “ Phi Yên xinh đẹp, Tố Ảnh cũng xinh đẹp không kém hai tỷ muội nàng đều khiến ta trầm mê đọa lạc”

Nguyệt Thần môi có chút nhích lên độ cong, đối với nhan sắc của mình nàng vẫn luôn tự tin, nói : “ Nếu như năm xưa không phải là Đông Quân mà là Tố Ảnh gặp ngài đây”

Đế Thiên An đương nhiên hiểu nàng ý gì, hai người mặc dù là tỷ muội nhưng ở Âm Dương Gia nơi này hai người một mực vẫn đấu đá với nhau, nhất là Nguyệt Thần khi mà Diễm Phi luôn đè ép nàng một đầu đây, chậm rãi nói : “ Đương nhiên ta sẽ không để cho Tố Ảnh chạy thoát rồi, khi đó hiện giờ chúng ta cũng có vài đứa bảo bảo rồi đây”

Nguyệt Thần mặt có chút phiếm hồng lên, nam tử trước mặt này quỷ thần tài trí cho dù là Doanh Chính chí nuốt bát hoang diệt lục quốc cũng phải kiêng kỵ, đứng trước hắn cũng bị hào quang của hắn lấn át.

“ Năm xưa Tố Ảnh vẫn xem tỷ tỷ lựa chọn phản bội Đông Hoàng từ bỏ Âm Dương Gia là ngu ngốc, nhưng mà sau này mới biết nàng quyết định thật khiến ta hâm mộ, có thể chưởng khống vận mệnh của mình.”

Đế Thiên An mân mê miệng nhỏ nàng nói : “ Bây giờ không phải còn kịp sao ái phi”

Nguyệt Thần ánh mắt thoáng qua dao động, nhìn thân ảnh Đế Thiên An càng ngày càng gần mình, nàng biết phía sau chờ đợi mình là gì, trong đầu thầm hô lấy : “ Xem như là một hồi mộng đẹp đi”

Đế Thiên An đem tay kéo lấy éo nàng vào người, cúi người hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đầu lưỡi nhanh chóng cạy hàm răng nàng ra nhanh chóng tiến vào bên trong tìm lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng quấn lấy, xúc cảm tiêu hồn nhanh chóng truyền lên đại não.

“ Ngô” Nguyệt Thần thốt lên một tiếng, ánh mắt nhắm lại đôi tay quàng qua cổ của hắn mặc cho đối phương tác quái.

Đế Thiên An đem từng kiện y phục trên người Nguyệt Thần giải khai, chẳng mấy chốc thân thể nõn nà không tỳ vết lồi lõm cơ thể những đường cong chết người nhanh chóng phô bày ra trước mặt hắn, dục hỏa đốt thân đôi tay không ngừng nhào nặn đôi bồng đảo căng tròn của Nguyệt Thần.

“ Aaaaa” Nguyệt Thần mày nhíu lên có phần thống khổ, đau buốt nhanh chóng truyền vào đại não khiến cho thần trí nàng có phần tỉnh lại, hiển nhiên giờ phút này nàng cũng biết chuyện gì đả xảy ra, cũng như chuyện gì sắp đến phía sau này.

“ Bảo bối, nàng thật xinh đẹp, cơn đau sẻ qua nhanh thôi” Đế Thiên An dổ ngon dổ ngọt bên dưới chậm rãi di chuyển ra vào bên trong cô bé nàng, tay không ngừng vuốt ve lấy thân thể khi theo mỗi lần ra vào Nguyệt Thần lại cương cứng lên.

“Yêu thiếp” Nguyệt Thần ánh mắt mê man có phần mông lung, âm thanh tình ý trong đó, hiện tại nàng không còn là Âm Dương Gia Nguyệt Thần cũng không là Đại Tần quốc sư mà chỉ là một nữ nhân bình thường, hưởng thụ lấy ngắn ngủi vui sướng nhân sinh, khóe mắt có chút ngấn nước ra.

“ Ukm” giai nhân đả chủ động Đế Thiên An cũng nâng lên chiến thương bắt đầu chinh phạt, lần nữa cuối xuống hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng hai người nhanh chóng giống như con thú hoang bị bỏ đói quấn lấy nhau.

Bên trong gian phòng nhanh chóng vang lên âm thanh hoan ái khiến người tiêu hồn thực cốt, hai thân ảnh nam nữ như xà quấn lấy nhau theo thời gian tiếng rên rỉ thở dốc ngày càng lớn dần, trong đêm tối hai người đắm chìm vào thế giới riêng của mình hưởng thụ lấy lạc thú nhân sinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK