Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với công kích đánh đến, Đế Thiên An chẳng một chút né tránh, cũng chẳng có ý định hóa giải. Cứ để mặt ba đường kiếm khí công kích lên người, kiếm khí va chạm tạo nên ba tiếng nổ không nhỏ, kèm theo đó là kình khí tứ tung.

“ Ngươi cũng được đấy... Ủa” Giả Sơn Phong định cất lời khinh thị, nhưng lời còn chưa nói hết đã kinh ngạc khi thấy nam tử kia không có bất cứ hề hấn gì, thậm chí đến cả y phục không một chút bị thương gì cả.

“ Chuyện gì thế?”

“ Không thể tin được!”

“ Hắn bị trúng Siêu Ma Kiếm Khi mà vẫn...”

“ Chúng ta có nên hổ trợ cho thủ lĩnh không? Tình hình thế này e…”

Đám thủ hạ vây công Đàm Hoa Liên thất bại, những kẻ còn lại chứng kiến một đòn của Giả Sơn Phong lại không làm gì được Đế Thiên An mà to nhỏ nghị luận.

“ Ngươi tưởng bộ y phục của ta chỉ trưng cho đẹp ấy à!” Đế Thiên An một tay phủi lấy y phục mình, chậm rãi cất bước rời nói : “ Ta quên nói, ta còn hội đúc kiếm. Tử Kim Long Y này là ta dùng Kim Tàm Ti làm sợi, phối hợp không ít kim thiết mà rèn đúc thành. Khi rèn đúc ra cũng tốn một ít thời gian, đao kiếm bình thường không cách nào tổn thương được đâu.”

“ Không hổ là tướng công ta, tài hoa xuất chúng” Phù Dung nghe mà tự hào, một tay chống eo nói : “ bọn các ngươi chán sống rồi mới dám chọc tướng công ta”

“ Đúng! Đánh chết bọn họ đi” Tiểu Hương góp lời vào, sau đó con mắt mở to ra như muốn lồi ra vậy.

“ Xì xì xì xì”

Lôi điện rít gào bao phù lên người Đế Thiên An, hắn giờ này tựa như một vị Lôi thần hàng lâm, khí tức cuồng bạo lan tỏa khiến cho những kẻ ở nơi này chứng kiến mà giật mình kinh sợ.

“ Phanh! Phanh! Phanh!!!!”

Điện quang hỏa thạch lóe lên. Vang dội trùng kích thanh âm, như sấm nổ kinh người, từng cái từng cái thân ảnh như diều đứt dây văng mạnh về sau, huyết nhục tứ tung.

“ ĐANG!!”

Chói tay một tiếng kim thiết ngân vang, kèm với đó một cái kình khí nhấc lên, ngay tại vị trí mà Gia Sơn Phong đứng đã thay bằng Đế Thiên An, mà nguyên chủ đã bị đánh trượt lùi về sau mấy chục mét.

“ Ngươi lên vinh hạnh vì bản Thánh Vương từ trước đến nay mới dùng trạng thái này, nhớ kỹ kẻ giết ngươi hôm nay là Đế Thiên An” Đế Thiên An nâng đao mà chậm đi, ngạo nghễ mà nói.

Giả Sơn Phong con mắt tràn đầy rung động nhìn chỉ trong giây lát mà đám thuộc hạ mình mang theo đã bị tên kia giết sạch, kẻ nào kẻ nấy chết thảm vô cùng, không chỉ lôi điện trên thân mà còn chịu hỏa diễm thiêu đốt.

“Được, vậy thì hôm nay ta quyết sống mái với ngươi một phen” Giả Sơn Phong cũng nhanh trấn định tâm tình lại, một võ sĩ Thần Địa cao ngạo như hắn tuyệt không có chuyện lâm trận bỏ chạy.

“ Trời ơi, Huynh ấy đầy người lôi điện kia” Tiểu Hương một tay chỉ về đại ca mình la oai oái, hiển nhiên nàng chưa từng bao giờ thấy được ai như y cả.

“ Đây là võ công gì?” Lưu Tứ đồng dạng kinh sợ khi nhìn trạng thái Lôi nhân của Đế Thiên An bây giờ.

“ Bụp! Bụp! Bụp!!”

Một hệ liệt tiếng vang nhỏ vang lên, chỉ thấy Giả Sơn Phong tay điểm lên sau gáy sau đó liên tục điểm lên các huyệt đạo trên người và sau lung. Sau đó gầm lớn một tiếng, quanh người bắt đầu tỏa ra nóng bức nhiệt lượng, toàn thân bốc cháy.

“ Trời gì thế kia?” Tiểu Hương lại kinh sợ, Lôi nhân thì cũng thôi bây giờ cái tên kia lại hóa thành Hỏa nhân, nàng con mắt to cùng ba con sủng thú nhìn mà sợ.

“ Đây là Thiêu Hồn thuật” Lưu Tứ nhận ra võ công ác độc này.

Phù Dung cùng Đàm Hoa Liên không rõ hỏi : “ Thiêu Hồn thuật là gì?”

Lưu Tư giải thích : “ là kỹ thuật đâm vào huyết mạch để kích thích nội công lên đến cực điểm trong khoảng thời gian nhất định. Nhưng tác dụng phụ cũng khủng khiếp. Đây là tà công mà từ lâu trên võ lâm không sử dụng nữa”

“ Đế Thiên An, ngươi đang ảo tưởng là ta sẽ chiệu thua. Dù đối là ngươi có trong tay Hỏa Long Đao thì Gia Sơn Phong ta, một võ sĩ Thần Địa cũng sẽ không chịu thất bại đâu” Gia Sơn Phong quát lớn mà nói, ý chí sôi sục lập tức đằng thân mà lên.

“ Ma Kiếm Toái Thiên!!”

“ Hoành Quán Bát Phương”

Hai đại chiêu va chạm, nhất thời bạo phát tiếng sấm nổ, kình lực tứ tung ra ngoài thậm chí còn chấn vở một ít kiến trúc quanh căn nhà gỗ, đem những người Lưu Tứ đẩy lui một đoạn trên mặt đất.

“ Mau rời khỏi đây” Lưu Tứ lập tức nói, hắn biết nơi này sớm muộn cũng bị hai người kia chiến đấu làm hủy thôi, nếu không rời sớm có khi còn bị dư lực đả thương.

“ Vậy còn chờ gì” Tiểu Hương nghe lập tức co giò chạy nhanh đi, chỉ một chiêu thôi cũng kinh khủng như vậy rồi, nàng tuyệt không muốn ở lại.

Đàm Hoa Liên cùng Phù Dung cũng nhanh khinh thân rời đi, cả hai đều biết Đế Thiên An cường đại thế nào.

“ Hà hà! Đế Thiên An! uy lực ngươi khá lắm. Nhưng ngươi vẫn không xứng với bảo vật trên tay đâu. Ta mới xứng đáng được sở hữu chúng” Giả Sơn Phong chiến ý kéo cao hơn bao giờ hết, tung người nâng kiếm đến.

“ ẦM! ẦM! ẦM!:”

Giả Sơn Phong dùng cấm thuật đem lực lượng nháy mắt đề thân lên, công lực của hắn trong thời gian ngắn đề thăng lên diện rộng. Cũng nhờ đó mà có thể cùng với Đế Thiên An triền đấu cùng nhau.

Mỗi một lần xuất kiếm va chạm để lại từng tiếng đinh tai nhức óc, kình khí tứ tung chấn vỡ mọi thứ xung quanh.

“ Ôi quỷ thần ơi! Bọn họ là ai vậy?”

“ Ôi mẹ ơi!”

“ Không thể tin vào mắt mình nữa rồi!”
“ Họ là quỷ thần chăng? Uy lực khiếp quá”

“ Chuyện quỷ quái gì vậy? Tại sao hai ngươi đó...”

Cách ngôi nhà Lưu Tư hơn năm trăm mét, tại ruộng khoai của thôn làng, một nhóm nhân sĩ võ lâm đi theo dấu vết của Giả Sơn Phong để lại mà tìm đến ngôi làng này. Khi đuổi đến bọn họ từ xa chứng kiến cuộc quyết chiến của hai đại cao thủ mà kinh sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK