Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên một trận ầm ĩ làm Đế Thiên An chú ý, phương hướng nhìn lại, chỉ thấy một đội nhân mã đang từ nơi xa đã đi tới.

Nhóm người này, là Thần Ẩn Bộ săn thú đội, phụ trách mỗi ngày vào núi cho Thần Ẩn Bộ săn bắt sinh hoạt hằng ngày lương thực.

Dẫn đầu đoàn đội cũng là thủ lĩnh của nhóm, y tuổi tầm hai mươi, để lưng trần mặc váy liền quần đến mắc cá nhân, thân hình cườn tráng, một đầu tóc lam ngắn đến cổ, gả tên là Tử Điện.

Cũng là Thần Ẩn Bộ mạnh nhất chiến sĩ, cũng à kẻ đóng góp rất nhiều cống hiến cho Thần Ẩn Bộ, nhưng thần sắc ngạo mạn cực kỳ.

Săn thú đội chậm rãi tiến qua, đi ở đội ngũ đằng trước Tử Điện ngẩng đầu ưỡn ngực, thần sắc ngạo nghễ, giữa đường đi qua Đế Thiên An thời điểm, Tử Điện hơi hơi quay đầu đi nhìn chăm chú, nhưng sau đó là tràn đầy khinh thường chi sắc.

“ Kiêu ngạo như vậy à!” Đế Thiên An cười nói, lười để ý cái tên này, tu vị hắn đả ẩn giấu nhìn chả khác gì là một phàm nhân, cho nên đối phương xem thường cũng là điều dễ hiểu.

Đế Thiên An cất bước di chuyển về một nơi, trong tầm mắt của hắn chính là A Lam đang đi ra từ một cái nhà lều.

A Lam nhìn phía trước chặn đường nam nhân, liền bước qua bên phải né đi. Nhưng nàng vừa bước qua liền bị y chặn lại, thậm chí vòng eo của mình còn bị nhanh chóng bắt lấy.

“ Buông ra!!” A Lam lạnh lùng nói.

Đế Thiên An đem tay buông ra eo, nhưng lại cúi đầu nhanh chóng tập kích lên bờ môi của A Lam.

Tê dại xúc cảm từ bờ môi truyền lại, A Lam lập tức nhảy lùi về sau, bàn tay hung hăn vươn ra tát mạnh lên cái gương mặt kia.

Gương mặt băng sương giá lạnh như hàn băng vạn năm, một tát không thành A Lam lạnh lẽo nhìn Đế Thiên An, trên tay cầm lên tiểu đao sắc bén : “ tránh ra!!”

“ Được thôi!!” Đế Thiên An nhún nhún vai, nhường chổ cho A Lam bước đi.

Đột ngột một luồng sát khí khóa chặt lên người Đế Thiên An để cho hắn cảm nhận được, khẻ nghiêng đầu hắn liền phát hiện ra được là ai. Chính là cái gã thủ lĩnh đội săn thú gặp không lâu trước, Tử Điện.

Đế Thiên An nhìn hắn ánh mắt nộ hỏa, nhếch môi cười lấy, sau đó đi đến cái căn lều của Bạch Thái được cấp cho.

A Lam vừa đi khuất bóng, Tử Điện liền cất bước đi ra, cánh tay siết chặt, gương mặt âm trầm đi nhanh đến, nộ giọng : “ ngươi! đứng lại!”

Đế Thiên An dừng bước, xoay người, hỏi: “ Có chuyện gì?”

“ Tiểu tử khôn hồn tránh xa A Lam một chút, bằng không tự nhận lấy hậu quả” Tử Điện thanh âm lạnh lẽo lên tiếng.

Tử Điện thích A Lam, đây là toàn bộ Thần Ẩn Bộ người đều biết đến sự, nhưng là A Lam lại không thích Tử Điện. Hắn theo đuổi lâu như vậy, hôm nay trở về phát hiện ra một kẻ thân mật với A Lam làm sao mà hắn chịu được cơ chứ.

Cho nên cái này Tử Điện mới giống ăn đầy thuốc nổ giống nhau, muốn đến cho cái tên này biết một biết hai.

“ Gan cũng lớn lắm đấy!” Đế Thiên An cười đáp : “ ta cũng khuyên ngươi một câu, nữ tử của Bản Đế không phải là ngươi có thể tơ tưởng đâu?”

“ Muốn chết!!” Tử Điện thanh âm giận dữ quát lên, cánh tay phải lập tức huy quyền oanh lên người Đế Thiên An.

“ Bành!!!”

Đế Thiên An bất động như sơn không một chút hề hấn gì, tay vung quyền.

“ Bành!”

Tử Điện trượt dài trên mặt đất mấy chục mét, miệng ói ra một ngụm máu.

“ Chết tiệc, chủ quan rồi!” Tử Điện thầm mắng lấy bản thân mình chủ quan khinh địch, chỉ một quyền của đối phương cũng để cho hắn biết kẻ này cực kỳ mạnh mẽ.

Thần Ẩn Bộ trong, không cho phép sử dụng thần lực, bởi vì thần lực sẽ phá hư tự nhiên, giống Quỷ Mộc sử ra Địa Tạng giới thần lực chính là điển hình, một khi dùng ra chung quanh liền sẽ không có một ngọn cỏ.

Thần lực sử ra sẽ để lại vết tích, khi đó Thần Tộc biết đến sẽ tìm được phương vị, cho nên trừ phi ngoại địch xâm lấn, bằng không Thần Ẩn Bộ trong là không cho phép sử dụng thần lực.

Mà Tử Điện khi đi săn thú trở về phát hiện ra Đế Thiên An nào có Thần lực, giống như phàm nhân thôi. Hắn cũng đả nghe Tế Sư đi ra ngoài tiếp đón một đám người về, liền đoán ra được kẻ lạ mặt Đế Thiên An là một trong những người đó.

Chỉ là phàm nhân cho dù hắn không dùng thần lực, bằng lực lượng cơ thể cũng dư sức đem hắn giải quyết. Song trái ngược với Tử Điện suy nghĩ, kẻ kia không phải là quả hồng mềm cho hắn bóp.

“ Được lắm!” Tử Điện một tay lau đi vết máu của mình, người mình yêu ở ngay trước mặt bị kẻ khác cưỡng hôn, bản thân lại vì chủ quan mà bị kẻ kia đánh thương, làm cho Tử Điện lòng tự trọng lẫn kiêu ngạo bị đẩy lên cao.

Tử Điện chân trụ dẫm mạnh, cả thân hình lại lao nhanh đến Đế Thiên An, song quyền hươ đến, lực đạo mạnh mẽ giáng lên.

“ Pặp!!”

Tốc độ của Tử Điện không chút nào chậm, song quyền huơ đến để lại tàn ảnh, nhưng hắn nhanh còn không qua được Đế Thiên An, song quyền vừa đến liền bị song chưởng cản lại.

“ Dừng tay!” A Lam đột ngột hiện ra lớn tiếng nói.

Khi nàng trở về lều nhà của mình, trước khi đi vào có dời ánh mắt đến Đế Thiên An vị trí, theo tầm nhìn liền thấy được Tử Điện thân ảnh.

Nàng rất nhanh đoán ra được y vì sau đến tìm Đế Thiên An, hẳn đả chứng kiến một màn kia. Với cá tính của Tử Điện tất sẽ tìm đến hắn phiền phức.

Không ngoài sở liệu của nàng, Tử Điện liền muốn ra tay với kẻ kia.

“ Người này là khách quý của Tế Sư, ngươi không được vô lễ!” A Lam lạnh lùng nói

Tử Điện nhìn đối phương đả bàn tay siết chặt, khi thấ ánh mắt hầm hầm nói : “ hôm nay xem ngươi may mắn.”

Đế Thiên An lười nhìn hắn, quay sang A Lam nói : “ nhìn ở nàng phân thượng ta sẽ không làm khó hắn. Ai bảo Bản Đế thương hoa tiếc ngọc đây, bảo bối”

“ Hừ!!” A Lam đem tay hất đi tay của Đế Thiên An ra.

Tử Điện bàn tay nắm chặt, sát khí bức người, nhưng chỉ có thể nén lấy cục tức này xoay người rời đi.

“ Đợi đó! Tên khốn” Tử Điện thầm mắng, xoay người rời đi.

A Lam nhìn hắn, trong đầu nói : “ hy vọng anh không làm chuyện ngu xuẩn”

Đế Thiên An lợi hại thế nào nàng đả thấy qua, Quỷ Mộc đại thần chết nhanh chóng, đến cả Tế Sư cũng không làm gì được. Bản thân mình tung ra đòn cực mạnh vẫn không làm gì được hắn, thì Tử Điện có thể đánh lại ư?

Tử Điện không chỉ là chiến sỉ mạnh nhất của Thần Ẩn Bộ hơn nữa còn là người khống chế điện cực giỏi nhất tộc Thần. Ngay cả Lôi bộ đại thần Truy Nhật cũng không thể so bằng được.

Nhưng nàng biết Đế Thiên An mạnh mẽ còn đáng sợ hơn nhiều.

Chỉ riêng cái ngọn lửa xuất hiện một cách không phòng bị kia cũng là nan giải rồi nói chi là viễn cỗ thần cầm vẫn còn đi bên cạnh hắn chứ.

Một khi có ma sát, người nào thắng thua nàng liền biết rõ. Tử Điện không có cửa thắng được.

Đế Thiên An cũng lười tính toán với hắn, thân ảnh ngắm nhìn cái lều một hồi lại từ Nội Thiên Địa của mình lấy ra một viên nén Capsule.

“ Bùm!!”

Một tiếng vang nhỏ, khói bụi trắng toát bốc lên cho đến khi tản đi là một cái căn biệt thự xa hoa to lớn, giống như ngoại hình của hắn hoàn toàn nổi bậc trong cái bộ lạc này kiến trúc.

“ Oa! Ngôi nhà đó thật lớn quá!!”

“ Nhìn kìa, thật đẹp”

“ Làm sao mà làm được vậy?”

“ Sao ta chưa từng thấy Thiên An đại ca dùng ra nhỉ”

“ Quá lợi hại”

“ Là thật! không hề có thần lực!”

“ Đây là thứ gì vậy? thật thần kỳ, ta thấy hắn ném một cái lọ nhỏ rồi bùm một cái nó hiện ra”

“ Tránh ra! Tránh ra chút! Cho ta xem một chút!”

Chứng kiến một màn do Đế Thiên An làm ra đám Thần Ẩn Bộ tộc nhân hay Vũ Canh đám người cũng xì xầm bàn tán, chuyện này không phải ai cũng nhìn thấy qua cho nên rất nhiều cặp mắt hiếu kỳ đều đổ đến gần.

Tử Điện đứng ở phía xa gương mặt âm trầm nhìn lấy cái thân ảnh nam tử kia, bàn tay siết thật chặt, âm trầm nói : “ ngươi chờ đó!”

Chỉ giao thủ thoáng qua, hắn liền biết được cái tên nhân loại kia đích xác vượt quá tưởng tượng cường, chỉ một quyền tung ra lại khiến hắn thụ thương.

Nhưng chung quy lại cũng chỉ là một nhân loại mà thôi, đối với thực lực của mình Tử Điện hết sức tự tin. Nếu như cho hắn dùng thần lực, thì đảm bảo đem cái tên nhân loại kia giết chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK