Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần quốc Hàm Dương cung.

“ Chính đa tạ huynh viện thủ” Doanh Chính chắp tay lên tiếng, nhìn về phía trước thân ảnh nam tử đang uống rượu trong mắt tràn đầy thán phục, một kích lôi đình hạ xuống đánh cho Lữ Bất Vi không kịp trở tay tất cả quyền lực đều tụ về người hắn.

“ Không cần, giúp huynh cũng là giúp ta, Đại Tần cường thịnh Bách Việt mới thu được càng nhiều chổ tốt.” Đế Thiên An nâng lên chung rượu uống lấy.

Ánh mắt đột nhiên dừng lại khi thấy cánh cửa đi vào ba thân ảnh nữ tử xinh đẹp dung nhan, mang trên tay là một hộp gỗ dài thân ảnh yểu điệu không một tiếng động đi lại gần hai người.

“ Chính nghe nói huynh đang thu thập danh kiếm, nên đặc biệc thu thập cảm tạ huynh trợ giúp” Doanh Chính chậm rãi lên tiếng.

Đế Thiên An uống một hơi chung rượu trên tay mình, liền nói : “ Huynh biết rõ ta phong lưu đa tình, ba vị quốc sắc thiên hương tặng kiếm không phải là giày vò ta sao? danh kiếm ta ưa thích nhưng mỹ nhân ta càng ưa thích hơn, huynh rốt cuộc là có muốn đưa kiếm không đó?”

“ Tham kiến Vương thượng, tham kiến công tử” Ba thanh âm đồng loạt cất lên, thân ảnh khẻ thi lễ, gương mặt có phần phiếm hồng.

Doanh Chính ánh mắt thoáng qua tinh quang, nhìn Đế Thiên An vội đứng lên tay nâng lấy một nữ tử phía trước, việc Đế Thiên An phong lưu đa tình thương hoa tiếc ngọc điều này chẳng có lạ gì, là nhược điểm duy nhất của vị này, hắn tặng kiếm còn tặng luôn mỹ nhân muốn cài người của mình vào bên cạnh đối phương, giống như Hàn Phi đem Hồng Liên công chúa gã cho tên này. Hơn nữa từ xưa đến nay quan hệ muốn rút ngắn nhanh nhất chính là thông gia.

“ Như giai nhân bước ra từ giấc mộng, là tiên nử hạ phàm sao? không biết ba vị mỹ nữ có thể cho Hùng biết được phương danh không?”

Nữ tử bị hắn cầm tay đở lấy mặt phiếm hồng thẹn thùng, lên tiếng : “ Hồi công tử, thiếp là Vân Dương”

“ Thiếp là Vân Ngọc”

“ Thiếp là Vân Hải”

Đế Thiên An làm sao không biết chứ, mấy năm nay hậu cung nước Tần bị hắn thông qua Triệu Cơ dâm loạn không ít đây. Thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm lại không bằng không trộm. Trang Tương vương chết đi để lại không ít phi tần lẫn công chúa, có Triệu Cơ thân phận triệu đám người này đến a b c x y z sau đó đem xóa ký ức là được rồi.

Cười nói : “ Thì ra là ba đóa minh châu của Trang Tương vương, từ lâu Hùng đả nghe thuộc hạ truyền tin ba vị công chúa không chỉ thiên hương quốc sắc, tài nghệ không thua bậc mày râu, hôm nay gặp gỡ quả là khiến mở khai nhãn giới”

“ Công tử quá lời” Vân Dương thẹn thùng lên tiếng, ánh mắt có phần phiêu hốt.

Doanh Chính tiếp lời : “ Danh tiếng của huynh vang vọng khắp thất quốc, ba vị đệ muội của Chính cũng nghe được, nghe tin huynh đến Hàm Dương Chính liền mạo muội làm chủ, mong huynh đừng trách”

Đế Thiên An nhìn về ba vị thiếu nử tuổi không quá hai mươi, nhỏ nhất là Vân Hải chỉ một bộ mươi bốn mười lăm mà thôi, diện mạo xinh đẹp da trắng như tuyết linh xảo động người. Đây là ba vị công chúa cùng cha khác mẹ của Doanh Chính là bố già hắn Tử Sở chịch đám vương phi của mình sinh ra.

Số phận của những công chúa tuy hưởng thụ cảm hoa ngọc thực thân phận tôn quý nhưng khi đến tuổi cập kê chính là những món hàng hóa được gã ra cho các công tử các nước, hay để gả cho trọng thần lôi kéo thế lực cho Vương thượng, giống như các công tử làm con tin cho các nước vậy đây là số phận của họ.

Thời đại này mạng người như cỏ rác, nữ nhân giá trị chỉ là một kiện hàng hóa khi thế giới này là thế giới của nam nhân.

Càng là nữ tử xinh đẹp sẻ trở thành những kiện hàng quý báo đổi chác lấy lợi ích lớn hơn cho các nam nhân. Số phận của nữ tử này có lẽ tốt hơn nữ tử tầm thường khi nơi họ được gả đến đều là gia đình giàu có, hưởng thụ cẩm y ngọc thực.

Không chỉ có Thành Kiệu làm em cùng cha khác mẹ mà còn các công tử và công chúa khác, có điều số phận của các công tử chỉ cần có uy hiếp với vương vị Doanh Chính đều đã được Lữ Bất Vi trừ diệt, còn các công chúa đều không có đụng đến khi sức uy hiếp của nữ nhân là con số 0.

Những công chúa lớn tuổi đều đã được gả đi các nước khác hay các tướng lĩnh trong triều, mà ba vị thân muội của mình vốn theo an bài sẽ được gã xuống cho các tướng lĩnh hay văn thần phò tá cho Tần quốc, lại được hắn cải biến chủ ý.

“ Có thể để cho ba vị công chúa biết đến là Thiên Hùng vinh hạnh, nhất là được ba vị đưa kiếm ta cầu còn không được đây” Đế Thiên An cười nhìn ba vị thiếu nử thanh xuân mơn mởn, từ người lại tỏa khí chất cao sang quyền quý : “ huynh hẳn không chỉ đơn thuần tặng kiếm không đó chứ?”

Doanh Chính nhìn ba vị muội muội đỏ bừng cúi đầu, thân ảnh đứng dậy cất bước đi về trước mấy bước nói : “ Chính mặc dù là Tần vương nhưng cũng thân là huynh trưởng, ba vị muội muội đã đến tuổi cập kê, phóng mặt bảy quốc thiên hạ tuấn kiệt đều không có ai vượt qua được huynh. ”

Đế Thiên An tay nâng lên cằm Vân Hải gương mặt đỏ bừng xấu hổ, tuổi nàng chỉ tầm mười bốn mười lăm nếu là lúc trước hắn đã bóc lịch mềm xương khi em chưa 18, nhưng ở đây nữ tử 13 tuổi đã có thể lập gia đình rồi.

Hơn nữa hắn cũng hiểu được tư tâm của Doanh Chính nếu như từ chối sẻ càng làm cho hắn nghi kỵ đa nghi hơn, cười nói : “ xưa nay ta lưu tình khắp nơi, ba vị công chúa đều là giai nhân tuyệt sắc có thể để cho các nàng xuất giá đem phương tâm cho ta là Thiên Hùng vinh hạnh mới đúng”

“Ah” Ba nử mặt đỏ bừng xấu hổ, cúi đầu lổ tai cũng ửng đỏ lên không dám nhìn người, đầu chôn dưới mặt đất tim đập thình thịch, khi Doanh Chính cho người đến gặp bọn họ cũng thông báo về việc gả cho Hồ An, kết quả này để cho mỗi người mười phần nguyện ý, danh tiếng của hắn các nàng đã sớm muốn biết lòng đã sớm ngưỡng mộ.

Sinh ra trong đế vương gia bọn họ cũng hiểu được sứ mạng của mình, sẽ được gả cho vương tôn công tử hay là tướng quân trong nước hay các nước khác để lấy về lợi ích cho nước nhà, bọn họ không có quyền lựa chọn đó là số phận không thể thay đổi. Không chỉ nàng mà mẫu thân của bọn họ trước kia cũng đồng dạng.

Nhưng khi nghe được Thiên Hùng là đối tượng gã đến bọn họ vui sướng, danh tiếng tài hoa của hắn đả nở rộ khắp bảy nước, là nữ tử thiên hạ tình nhân, tuy bên cạnh hồng nhan vô số nhưng chuyện này là bình thường cả.

Các nàng thân phận cao quý là công chúa một nước song hắn kém sao, cũng là công tử một nước trừ đó ra hắn còn thân phận là Thanh Y Lâu trang chủ, địa vị quân vương các nước còn lấy lễ đối đãi.

Doanh Chính trong lòng mừng lấy, hắn chỉ định gã một trong ba người mà thôi nhưng kết quả này hắn cũng không phản đối. Đem ba vị muội muội gả cho Đế Thiên Hùng quan hệ sẽ được kéo gần lại, từ đó lợi ích thông qua Thanh Y Lâu lấy được sẻ nhiều hơn, rất nhiều thứ tốt từ hắn.

Thậm chí có thể từ đây lấy được vũ khí công nghệ, Việt vương Đế Thiên An khó mà mỹ nhân kế được nhưng Thiên Hùng ai biết.

Lữ Bất Vi từ khi vào ngục không có lựa chọn tạo phản, mặc dù hắn còn có đại lượng La Võng sát thủ lẫn thủ hạ trong bóng tối. Chỉ cần hắn sai thuộc hạ thoát ly khỏi nhà ngục, Doanh Chính cũng thiệt hại nặng, gốc rể của Lữ Bất Vi ở Tần quốc quá sâu chưa kể còn ở sáu nước khác cũng có chân rết của hắn.

Nhưng Doanh Chính là hắn Lữ Bất Vi thân nhi tử, Lữ Bất Vi mục đích cuối cùng chính là muốn rèn luyện Doanh Chính trở thành một thiên cổ quân vương.

Hắn một đời không phải là đem Tần quốc trong tối chuyển sang nhà Lử sao? Bây giờ mục đích đả thành, con trai cũng trưởng thành rồi.

Song trước khi chết đi biết được chân thực sự việc cũng làm cho hắn bị tức chết đi, hắn như đứa trẻ bị người dắt đi.

Hơn nữa nhiều năm như vậy bị người lừa gạt, càng khiến hắn giận muốn điên người, là nằm ngủ bên cạnh hắn nhiều năm cung nữ cũng thôi đi, lại còn có cả thái giám.

Hắn bực nào thân phận, nhưng hắn cho dù có cở nào giận cũng không làm gì được Đế Thiên An cả. Thậm chí cả linh hồn cũng bị y xé nát tẩm bổ cho nội thiên địa.

Tần vương Doanh Chính bắt đầu tự mình chấp chính quyền lực đều thu về tay mình, trong thời gian ngắn này Tần quốc lâm vào đại lượng thiệt hại khi mà thanh trừ vô số trọng thần trong triều.

Nhưng Doanh Chính lại thu lấy lợi ích không nhỏ khi mà cắn nuốt được lượng tài sản lẫn thế lực của Lữ Bất Vi, ngoài ra việc Âm Dương Gia gia nhập làm cho nước Tần chiến lực mạnh mẽ lên.

Doanh Chính trọng dụng Lý Tư, bắt đầu pháp trị, đồng thời tích súc lực lượng, chuẩn bị chiếm đoạt sáu nước. Lý Tư chưởng quản toàn bộ hình phạt của nước Tần, là một nhân vật chạm tay có thể bỏng sau khi Lữ Bất Vi thế lực bị vây trừ.

Mọi người đều biết rõ Lý Tư chính là môn khách của Lữ Bất Vi, những môn khách khác đều bị khu trục hay bắt giữ chỉ riêng có mỗi Lý Tư là không bị gì lại còn thăng quan tiến chức, đến đây ai cũng không nhận ra hắn đã sớm đầu quân cho Doanh Chính thì đầu óc cũng có vấn đề rồi.

Ngoài Lý Tư thăng quan tiến chức thì còn một người được hưởng lợi sau chiến dịch này không kém chính là Xương Bình Quân.

Chức Tướng quốc của Lữ Bất Vi cũng rơi vào tay hắn. Hai người cũng nhanh chóng thể hiện ra tài hoa của mình, ổn định lại cục diện triều đình vá lại lổ thủng cho Doanh Chính

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK