Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chích Viêm lại lập bày cũ, quỳ gối trước.

Cơ Diên nhìn thấy cũng biết sắp đến đứa con trai này chủ kế chỉ sợ trục lợi cho bản thân không ít, song hắn vẫn muốn nghe xem thử.

“Thiên Trạch yêu thích mỹ nhân, hắn giết Hàn vương đem cả hậu cung của Hàn vương đời di, cướp phi tần của người khác, đem nữ tử phong trần mang đi, hắn háo sắc thiên hạ đều biết, càng không e ngại nhiều mỹ nữ. Mà các nước vì mong muốn bí mật hoặc kết giao với y mà không ngại dâng đưa mỹ nữ.”

Cơ Diên nhẹ gật đầu, chậm nghe con trai mình dẫn dắt.

“Đại Chu nếu chậm trễ sẽ đánh mất tiên cơ, cho dù dâng đưa mỹ nữ cũng không chịu chú ý. Trừ phi hoàng muội buông xuống tư tình vì Đại Chu ra sức, đem tài năng cùng nhan sắc đánh ra một ngọn cờ, chiếm được Thiên Trạch yêu thích cùng tin tưởng, mới là có lợi cho Đại Chu”

Chích Viêm tiếp tục nói : “ Mộ Dung Diệp là cản trở nhưng Mộ Vương Thành là minh hữu bao đời của Đại Chu, phụ vương trước tứ hôn cho một hoàng muội khác để Anh Tuyết bớt đi tơ tình, sau đó....”

Trước đoạn đi việc Anh Tuyết cùng Mộ Dung Diệp hợp thành hạn chế nguy cơ ảnh hưởng địa vị thái tử. Sau lại vổ về lôi kéo Mộ Vương Thành, hai bút cùng vẻ đúng là không chút sai sót.

Mặc dù không thích nhưng thân làm trụ cột một nước, Cơ Diên hài lòng với Cơ Diên thủ đoạn, bởi nếu không có bản lĩnh cùng thực tài, Đại Chu đã suy thoái rồi nếu lọt vào kẻ không có tài năng chỉ sợ nước nhà càng hỏng bét.

“ Sau đó thế nào? con có điều gì muốn nói” Cơ Diên biết Chích Viêm bố trí mới chính ở phía sau này, chỉ sợ đây mới chính là tuyệt đường lui của Anh Tuyết.

“ Việc tìm kiếm mỹ nữ trong nhất thời khó mà sàng lọc cùng kiếm được nhân số, nhiều khi lại khiến dân chúng bất mãn khi đưa nữ tử đến đất man di. Nhi thần ngẫm nghĩ vừa khéo lại có một nơi, có thể chu toàn hết thảy lại để hoàng muội bớt nghĩ quẩn, nhưng xin phụ hoàng ân chuẩn” Chích Viêm nói xong dập đầu xuống sát.

Cơ Diên ngẫm nghĩ một lát, mở miệng : “ ý con là Anh Hoa Cung”

Anh Hoa Cung nhiều năm nay lớn mạnh ảnh hưởng trong triều Chu một nữa, dù Chích Viêm kế vị thì Anh Tuyết vẫn là một mối bận tâm, không thể tùy tiện thu hồi quyền lực của hoàng muội muốn thu hồi cùng trừ khử phải tốn thời gian.

Nhưng đem Anh Hoa Cung bứng dọn sang Đại Việt, lại vừa đở hắn tìm kiếm mỹ nữ lại đem hoàng muội ràng buộc một chổ, lại trừ đi cái gai trong mắt. Đây là một tiến song điêu, trực tiếp đem Anh Tuyết thế lực bài trừ dọn quét cho Chích Viêm chấp chính Đại Chu sau này.

“ Là!” Chích Viêm nói : “ Anh Hoa Cung được hoàng muội đích thân chọn lựa, quy tụ mỹ nhân Đại Chu. Nếu cùng muội ấy hòa thân lại trở thành thế lực cho muội ấy ở Bách Việt, cũng không bị khi dễ, lại có thể bổ trợ cho muội ấy lấy lòng tin Thiên Trạch”

Cơ Diên làm sao không rõ ý đồ của Cơ Diên, bất quá hắn cũng không có vạch trần, bởi đem Anh Hoa Cung làm của hồi môn dọn qua đúng như Chích Viêm nói, có lợi cho Đại Chu cùng Anh Tuyết, lại ban hôn khác cho Mộ Dung Diệp cùng ràng buộc sinh mệnh thế lực Anh Hoa Cung, Anh Tuyết dù quẫn ý cũng phải niệm tình thuộc hạ.

Cơ Diên suy ngẫm một lát sau đó nhẹ phất tay.

Thái giám ở gần đó hiểu ý, chậm rãi đi đến bên cạnh Cơ Diên cúi đầu cung kính tiếp nhận thánh chỉ.

“ Đây là thánh chỉ của trẫm giao cho con lo việc hòa thân với Thiên Trạch, đồng thời chọn lấy mỹ nữ trên Đại Chu” Cơ Diên nghiêm giọng nói

Chích Viêm vui mừng, cung kính chắp tay nhận rồi dập đầu tạ ơn, mở miệng : “ nhi thần tuân lệnh”

“ Nhưng mà con cũng không được làm tuyệt Anh Tuyết, quả nhân cũng không muốn thấy cảnh nó vì nam nhân nghỉ quẩn” Cơ Diên nói.

Chích Viêm tiếp tục : “ kỳ thực còn một chuyện, nếu như phụ vương ân chuẩn, muội ấy sẽ không dám làm bậy”

“ Nói nghe thử” Cơ Diên hỏi, chuyện đã đến nước này hắn cũng không ngại nghe thêm.

Chích Viêm đáp : “ Thập nhất hoàng đệ Thân Vọng nhiều năm ở biên cương, lại là thân đệ với Anh Tuyết hoàng muội, ngài xuất giá có thể để đệ ấy thay sứ đoàn Đại Chu hộ tống đưa tiễn tỷ tỷ hòa thân, trên đường xuất giá có thể bồi bạn vỗ về hoàng muội”

Một cái Anh Hoa Cung còn chưa đủ trọng lượng, vậy Thân Vọng tuyệt đối đủ cân nặng ảnh hưởng Anh Tuyết.

Có Thân Vọng cùng Anh Hoa Cung ở bên ràng buộc, Anh Tuyết không nghĩ cho mình cùng phải nghĩ cho người khác. Cho dù có nghĩ quẩn thì với Chích Viêm mà nói cũng không hề hấn gì, bởi còn một cái hoàng muội khác sẽ thay vào Anh Tuyết.

“ Được rồi! theo ý con!” Cơ Diên nhìn thấu nhưng không vạch trần, hiện giờ thông hôn với Thiên Trạch là quan trọng, dù không lấy được bí mật nhưng có thể kết thân gia, nếu may mắn hậu đại còn có thể tranh cái vương vị kia.

Truyền đưa thánh chỉ, Cơ Diên cũng không giữ Chích Viêm bao lâu, hàn huyên vài câu rồi để Chích Viêm rời cung.

Chích Viêm trở về phủ thái tử gương mặt đầy ý cười.

Không nhanh không chậm, phụ tử Sách gia được triệu kiến đến Chích Viêm phủ, cả hai cung kính thi lễ.

“Đứng lên đi” Chích Viêm cười nói : “cô từ phụ hoàng nhận được chiếu chỉ, đã đồng ý mối hôn sự của Anh Tuyết”

“Thần chúc mừng điện hạ đạt được như ý nguyện” Sách gia cha con lấy lòng nói.

Chích Viêm gật đầu cười nói : “ chuyện này cũng may nhờ khanh hiến kế, hoàng muội lúc này hẳn nhận được tin tức rồi

“ Là! Theo tình hình Anh Hoa cung phi tốc truyền tin hẳn đến được tay công chúa điện hạ, chỉ là biết thì đã chậm rồi” Sách Triều Dương nói tiếp.

“ Không sai! có thánh dụ của phụ hoàng Anh Tuyết không thể không nghe, mà lần này cô gọi các ngươi đến phải để cho hoàng muội cùng Mộ Vương Thành không kịp trở tay, càng sớm hòa thân càng tốt” Chích Viêm đắc ý nói, đồng thời cũng nói cho hai thủ hạ nhiệm vụ sắp đến.

“ Thuộc hạ nhất định không phụ thái tử kỳ vọng” Sách thị cha con cùng nói.

Hai cha con Sách thị làm việc Chích Viêm hài lòng, đem thánh chỉ đưa cho Sách Triều Dương rồi nói : “ lần này đem những gì mà hoàng muội tích súc cho Mộ Dung Diệp dẹp hết cho cô.”

“ Là” Sách Triều Dương cung kính nhận thánh chỉ, sau đó thi đại lễ rồi cùng nhi tử đi ra phủ thái tử.

Trong đêm hai cha con lập tức làm việc, huy động Thần Bộ môn cùng các quan lại phe cánh thái tử, trong đêm lập tức chuẩn bị hòa thân việc.

Anh Tuyết một đường bôn ba từ Mộ Vương Thành trở về Đại Chu sắc trời đã rạng sáng, dù một đường bôn ba không ngừng nghỉ nhưng đã muộn.

“ Hí hí hí hí!”

Từ trên cao liền thấy một nhóm Anh Hoa Cung dục ngựa mà chạy trong đêm, Anh Tuyết cùng Liên Hoa Tích Nguyệt đáp xuống, mấy cái Anh Hoa Cung trong đêm ghìm cương ngựa làm bảo mã hai chân trước cất lên hí vang.

“ Nô tỳ tham kiến công chúa điện hạ” ba cái Anh Hoa Cung vội đi xuống ngựa thi lễ, bọn họ khi nhận được tin không chỉ gởi chim truyền tin lại lo sợ bị triệt phá liền mấy cái thủ hạ trong đêm ra thành truyền tin.

Chích Viêm cũng không có ngăn cản, bởi hắn không cần phải cản, để mặc cho thủ hạ Anh Tuyết báo tin dữ.

Anh Tuyết trực tiếp hỏi : “ chuyện thế nào rồi?”

Một cái liền nói : “ khởi bẩm công chúa, bệ hạ hạ chỉ để thái tử điện hạ chấp chưởng nghị hòa Bách Việt, công chúa điện hạ cùng toàn bộ Anh Hoa Cung xuất giá hòa thân, thập nhất công tử Thân Vọng làm người hộ tống sứ đoàn Đại Chu, năm ngày sau khởi hành”

Anh Tuyết nghe xong biến sắc, lảo đảo khi nhận được tin đả kích này.

“ Công chúa điện hạ” Liên Hoa, Tích Nguyệt vội ở sau đở lấy.

“Lập tức vào hoàng cung, bản cung muốn diện kiến phụ hoàng” Anh Tuyết trấn định lại khi nghe tin dữ, nàng làm sao không đoán ra được thái tử đi nước cờ hiểm độc, bây giờ chỉ có thể để nàng thoát khốn chỉ có người hạ chỉ kia mà thôi.

Liên Hoa, Tích Nguyệt không nói một lời lại mang Anh Tuyết thẳng đến hoàng cung.

“ Kẻ nào! dám to gan xông vào hoàng cung Đại Chu” mặc dù biết rõ là ai đến, nhưng thống lĩnh Cấm Vệ Quân hoàng cung Trần Chi Hòa cũng không để người tự ý xông vào cung được, lớn tiếng chất vấn.

“ Bản cung chính là Anh Tuyết công chúa! Trần tướng quân có nhận ra không?” Anh Tuyết được Liên Hoa Tích Nguyệt hạ cao độ xuống, bước đến trước lạnh giọng.

“ Thần tham kiến công chúa” Trần Chi Hòa vội vàng hành lễ, đám thuộc hạ phía sau cũng lấy hắn làm theo.

“ Công chúa nửa đêm đến vương cung, xin hỏi có thánh lệnh hay không?” Trần Chi Hòa thi lễ xong lên tiếng hỏi.

Anh Tuyết đáp : “ quả nhân có việc gấp cần diện kiến phụ hoàng, trong đêm đến không có thánh lệnh”

“ Nếu đã vậy, ty chức đành tẫn chức, trước cho người thông báo, nếu như vương thượng đồng ý, nếu không xin công chúa trở về” Trần Chi Hòa mở miệng nói.

Anh Tuyết gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK