Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Oanh!!”

Bạo tạc lại nổ ra, tên cuối cùng quân Hàn bị mủi giáo đính lấy thi cốt không còn, thi thể chia năm xẻ bảy, máu tươi bắn tung tóe nhiễm đầy mặt đất, đem những tên Hàn quân gần đó bị khí kình đẩy ra.

Đế Thiên An không một chút để ý, tiếp tục khống chế Vấn Thiên đoạt mạng cùng tàn sát quân Hàn ở gần mình.

Tình cảnh bây giờ khiến cho nhiều kẻ từ xa chứng kiến, hay trên các tòa lầu các quan sát mà sợ run người lên.

Chỉ một cái thân ảnh đối mặt với mấy ngàn quân nước Hàn chặn đứng ở con đường, trước sau đều không thoát được.

Nhưng đều không ai có thể can ngăn được bước tiến của y, quân Hàn mang theo vũ khí sắc bén đến đều bị giết chết.

Kẻ đầu nổ tung, tim đục thủng, kẻ bị cắt đứt yết hầu hay bị ném văng ra ngoài..mỗi quyền mỗi cước mỗi kiếm của y mang theo thần lực đáng sợ, không một ai có thể cản được.

Hộ thuẫn kiên cố của quân Hàn lại như đậu hủ yếu ớt vở nát thành từng mảnh, máu tươi thịt nát tràn đầy con đường.

Thi thể càng ngày càng tăng giống như nhân gian địa ngục, mà cái nam nhân kia tựa như ma thần giáng lâm trần gian.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Đế Thiên An không có dấu hiệu xuống sức nào, hắn đã không nhớ rõ mình đã giết bao nhiêu người, mà hắn cũng không quan tâm.

Chỉ cần là đứng trước mặt hắn quân Hàn, hắn đều thẳng tay giết.

Có khi là đá cục dưới chân, hay là giáo kích hoặc hộ thuẫn toái vở quanh người hắn, đều trở thành hắn giết người lợi khí cả.

“ Lên... không tiếc tất cả đem hắn giết” Cơ Vô Dạ gương mặt ngưng trọng hơn bao giờ hết, lại điều động thêm quân sĩ trong thành vây giết người nam nhân kia.

Cho dù chết đi bao nhân sĩ nhưng chỉ cần giết được cái con người này cũng đủ rồi, nếu như hôm nay để cho kẻ này rời đi, đợi chờ hắn phía sau chính là khôn cùng hiểm họa, thậm chí tính mạng của hắn cũng có thể kết thúc.

Cơ Vô Dạ lời vừa dứt đồng tử co rút, khi hắn thấy được Đế Thiên An đã dẫm chân nhảy lên bầu trời, rồi để lại một màu lam xanh lao đến hắn vị trí.

“ Xuy xuy xuy!!”

Một cái bóng đen khác nhanh xuất hiện trước Cơ Vô Dạ, là thống lĩnh tổ chức Bách Điểu, Mặc Nha nhanh từ vai áo đem những căn lông quạ phi đến trước, hộ chủ.

“ẦM!!!”

Chỉ thấy từ người Đế Thiên An lao ra một hỏa cầu nhỏ, trực tiếp đem những căn lông quạ lao đến đốt vở nát.

“ Phanh!!”

Từ khói nhiệt phía sau Đế Thiên An xông nhanh qua, lại một cước đem Mặc Nha đá văng đi, cả thân thể không ngừng lao đi, cho đến khi hung hăn tông vào một cái nhà dân gần đó, đập vở mặt tường gổ, để rồi phun ra một ngụm máu rồi sinh tử không rõ.

“Cơ Vô Dạ” Đế Thiên An cười lạnh một tiếng, ở trên không thả ra Chakra ngưng tụ một khỏa hỏa cầu.

Một khỏa hỏa cầu, nóng bỏng vô cùng, đem không khí gần đó cấp đốt nóng lên, tại không trung lao nhanh xuống để lại tiếng rít gió.

“ Yaa” Cơ Vô Dạ gầm lớn một tiếng, trong người Binh gia sát phạt chi khí hun đúc trên chiến trường cùng với toàn bộ nội lực trong người bùng nổ.

“ Xuy xuy xuy!!”

Thanh chiến đao tám thướt thô dày của hắn dưới tay Cơ Vô Dạ vung vẩy tản ra, đao khí cường đại chém mạnh lên không.

“ Oanh!!!!...”

Tiếng nổ vang lên, đao khí của Cơ Vô Dạ cùng hỏa cầu va chạm phát nổ, kình khí cùng khói bụi lập tức nhấc lên, trong không trung không ít thân ảnh cháy xém đã không còn sinh mệnh, chậm rãi rơi xuống mặt đất.

“ Đang!!!!”

Bạo tạc thanh âm còn chưa dứt, một tiếng thanh thúy vô cùng vang lên ngay sau đó, tại khói bụi bên trong Đế Thiên An quyền cùng chiến đao của Cơ Vô Dạ va chạm.

“Phanh!!!”

Cơ Vô Dạ trượt dài về phía sau gần năm mét, đụng ngã vài tên quân sĩ.

“ Bảo vệ tướng quân” mấy tên quân lính gần đó kịp phát hiện, nâng lên vũ khí đâm đến Đế Thiên An đã từ không trung dạ nhập.

“ Đang!!”

Mấy chục mũi giáo từ đám quân Hàn đâm đến vị trí Đế Thiên An, nhưng không giết được lại đan cùng một chổ phát ra tiếng kim thiết.

Đế Thiên An đã kịp nhảy lên trên không liền thả người dẫm lên mười mấy thanh giáo nhọn đan lại, khiến chúng bì đè xuống mặt đất kéo theo đám quân Hàn này thân thể bị chùng xuống, nhất thời còn chưa buông tay ra được khỏi vũ khí mình.

“Xoạt!!”

Ánh kiếm lóe lên, huyết hoa bắn ra, sau đó mười mấy người ôm lấy cổ mình thống khổ ngả xuống mặt đất mà chết.

Đế Thiên An một kiếm huy ra không chút thương sót gì, lại nhảy vào những binh sĩ khác mà chém giết.

Chẳng mấy chốc cái tuyến đường rộng lớn phồn hoa trở thành nhân gian địa ngục.

“ Cơ Vô Dạ! mạng ta ở đây! Ngươi có bản lãnh lấy không?” Đế Thiên An lướt đến vị trí đại tướng quân Hàn quốc, kiếm trên tay dễ dàng chặt đi những thân ảnh phía trước.

Cơ Vô Dạ thô bạo lớn tiếng đáp : “ Được! Hôm nay bản tướng quân nhất định phải diệt trừ ngươi”

Hắn có thể leo lên dưới một người trên vạn người địa vị, dưới chân đạp là vô tận thi hài, những thứ này thi hài có không ít cũng là đích thân hắn giết chết.

Những năm gần đây Cơ Vô Dạ mặc dù cực ít tự mình động thủ tiến hành đại quy mô sát phạt hành động, có thể Cơ Vô Dạ hàng năm cũng đều sẽ giết chết không ít người, trong đó một chút là quyền thần cao thủ.

Dạng này một cái đầy tay huyết tinh, giết người như ngóe người, giết người với hắn mà nói đơn giản chính là chuyện thường ngày, làm sao có thể không quen đâu?

Nhưng hôm nay đối mặt trước mắt cái này nằm ngoài chưởng khống của hắn, thậm chí còn có thể uy hiếp tính mạng hắn Bách Việt Đế Thiên An, Cơ Vô Dạ tựa hồ có chút không thích ứng được.

“ Để bản tướng quân lĩnh giáo ngươi cao chiêu!” Cơ Vô Dạ lời dứt từ người hắn thả ra khí tức cuồng bạo hơn so với trước, sát ý khổng lồ tràn ra ngoài.

Chiếc kia chừng nặng tám mươi mốt cân thanh đồng bảo đao, giết người như nhặt cỏ rác không một chút sắc bén nhưng so với các danh kiếm không một chút thua kém nào, chính là vũ khí ưa thích của Cơ Vô Dạ.

“ ĐANG!!!!”

Một tiếng thanh thúy va chạm, Cơ Vô Dạ tám thước chiến đao vung lên cản lại thân ảnh Đế Thiên An cướp đến, từ người hắn bạo phát kinh thiên khí thế, từng tiếng nổ lốp bốp vang lên ngay khi đao kiếm va chạm với nhau.

Hoa lửa bắn ra không ngừng, đao khí kinh hồng tràn đầy bá đạo, sát khí hun đúc từ chiến trường không ngừng tản mát ra không trung.

“ ĐANG!!!!”

Liên miên tiếng kim thiết va chạm, Cơ Vô Dạ chớp mắt múa đao, hàng trăm đao khí tản phát đem xung quanh tàn phá, có đem những tên Hàn quân gần đó cắt lấy trên da thịt khiến những kẻ này đổ máu.

“ Lực đạo này cũng đến vạn cân!!” Cơ Vô Dạ thầm hô khi trong giao đấu phát hiện được lực lượng khiếp người của y.

Hắn bản thân tu luyện hoành luyện đại thành, đem thân thể đúc luyện cứng chắc đao thương bất nhập khí lực lớn vô cùng, những kẻ như y trời sinh chính là khắc tinh của kiếm khách. Trừ khi tráo môn bị phá khó người có thể tổn thương được hắn da thịt.

Nhưng Đế Thiên An khí lực cũng đâu phải yếu, hắn ở phòng trọng lực tu luyện cònmạnh hơn rất nhiều Cơ Vô Dạ hiện giờ, cộng thêm đôi nhãn đồng bá đạo và Vấn Thiên kiếm gia tăng uy lực, liền chiếm ưu thế lớn.

Thành ra vô luận Cơ Vô Dạ ra sao dùng sức, cũng không thể lại vào nửa phân đem chiến đao của mình có thể đẩy lùi được kiếm của Đế Thiên An.

Ngược lại, mỗi một lần va chạm thanh chiến đao của hắn lại bị Vấn Thiên sắc bén cắt một đoạn trên thân, hư hao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK