Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hửu Vệ nhìn thấy Tuyết Nữ rời đi, quát lớn :"Làm càn. Cũng dám đưa lưng về phía vương tộc"



"Chậm đã." Yến Xuân Quân giơ tay lên ngăn lại dưới tay hắn.



"Đại nhân còn có chuyện gì?" Tuyết Nữ cũng không quay đầu lại, vẫn như cũ nhàn nhạt mở miệng.



"Mỗi tòa thành đều có chính mình truyền thuyết, huống chi nơi này là đô thành. Lăng Ba Phi Yến vang danh thiên hạ của Tuyết Nữ cô nương chính là truyền thuyết lớn nhất ở đô thành. Ta hi vọng Tuyết Nữ cô nương có thể vì ta.." Yến Xuân Quân tay lại bắt đầu gõ lan can.



"Cảm tạ sự hậu ái của đại nhân, có điều đại nhân muốn xem Lăng Ba Phi Yến thì có một chổ khó xử." Tuyết Nữ hơi hơi ghé mắt, chờ đợi Yến Xuân Quân phản ứng.



"Khó ở nơi nào?" Yến Xuân Quân nghi vấn hỏi.



Tuyết Nữ chậm rãi xoay người lại, chính đối Yến Xuân Quân nói nói, " Tuyết Nữ từng lập lời thề, đời này quyết không trước mặt người khác nhảy chi này múa. Như trái lời thề nói, tất thấy huyết quang!"



Yến Xuân Quân cười nói: "Tất thấy huyết quang? Ha ha ha, thú vị!"



Hắn lông mày nhướn lên , nghiền ngẫm cười nói :"Quyết không trước mặt người khác nhảy chi này múa, cái này nhưng cũng không khó. Vương phủ bên trong u nhã thích hợp, người sống hiếm thấy. Tuyết Nữ cô nương đã không thể công khai Lăng Ba Phi Yến, này tại phủ đệ ta hẳn là không thể thích hợp hơn."



"Người tới!" Yến Xuân Quân chỉ chỉ đứng tại trên đài ngọc Tuyết Nữ, "Mời Tuyết Nữ cô nương hồi phủ."



Tả Vệ, Hữu Vệ thân ảnh nhanh chóng xuất hiên Phi Tuyết Ngọc Ngọc Đài, tại cách Tuyết Nữ xa mấy bước chỗ dừng lại,lạnh rên nói: "Mời"



Tuyết Nữ vẻ mặt có chút biến hóa, nàng nhìn xem hai người, không nói gì



"Mời đi!" Hai cái thị vệ hướng phía trước vượt một bước, cúi đầu nói, "Mời Tuyết Nữ cô nương đến dự!"



Tuyết Nữ tựa hồ có chút bối rối, nụ cười từ trên mặt nàng biến mất, nàng xem thấy hai người, vẫn là không có nói chuyện.



"Mời Tuyết Nữ cô nương đến dự!" Hai người vừa nói vừa hướng phía trước bước một bước.



Tuyết Nữ nhẹ nhàng lui một bước, một lát trầm mặc đem bầu không khí càng đẩy càng khẩn trương, nàng biết rõ nếu như tiến về Nhạn Xuân Quân phủ đệ chờ đợi nàng kết cục là gì.



Còn đang giằng co thì đột nhiên một đạo thanh âm nam tử vang lên bên tai nàng : “ Đả nàng không muốn đi, Nhạn Xuân Quân ngươi hà cớ ép lấy người ta”



Bầu không khí ngay lập tức yên tĩnh đến đáng sợ, đám người bên trong đều bị âm thanh nam tử đó chấn trụ, phải biết Nhạn Xuân Quân muốn ai chết ở Kế thành khó người có thể chống lại, đêu dựa hơi hắn mà sống. Nay lại có người can đảm không xem hắn ra gì, còn công nhiên trước mặt gọi đích danh. Mặc dù Tuyết Nữ xinh đẹp muốn hộ hoa đi nữa nhưng mạng sống mới quan trọng.



“ Thứ gì, cả gan mạo phạm đại nhân” Tả Vệ, Hửu Vệ quát lớn ánh mắt quét một hơi xung quanh tìm kiếm thanh âm phát ra,là tên gan to tày trời nào dám mạo phạm Nhạn Xuân Quân.



Rất nhanh hai người cũng như Tuyết Nữ nhìn thấy nơi phát ra thanh âm, một khung gian phòng có hai thân ảnh bên trong có rèm che hai bên một nữ nhân xinh đẹp cả người trong bộ y phục hỏa hồng, diện mạo tuyệt sắc đang ngồi trong lòng một thân ảnh nam tử.



“ Đẹp quá nữ nhân” Nhạn Xuân Quân ánh mắt dại ra, lộ ra tham lam dâm dục nhãn thần , Yên quốc nữ nhân xinh đẹp không ít nhưng so với nữ nhân này cách biệt quá lớn, từ khi kinh thương chưởng khống triều chính đến giờ hắn mới thấy được nữ nhân xinh đẹp như vậy.



Khắp cả Yên quốc hắn vừa ý chỉ có hai nữ tử một chính là thái tử phi, vẻ đẹp của nàng để hắn say mê nhưng đây là thê tử của Yên Đan, còn lại chính là Tuyết Nữ nhưng mấy lần Tuyết Nữ mềm không ăn cứng không ăn đều cự tuyệt lại có Yên Đan bảo vệ, nay Yên Đan xuất lĩnh đại quân ở biên giới chống Tần chưa về hắn chính là muốn nhân cơ hội này đem Tuyết Nữ ăn lấy.



“ Là họ” Yên Ý ánh mắt dại ra hoảng sợ nhìn về thân ảnh nữ nhân kia, ký ức về nữ nhân kia còn in đậm trong đầu hắn đây, hảo thiêu Tướng quân phủ làm cho hắn rung động nhân tâm.



Đồng dạng đám khách nhân trong phòng nhìn lấy thân ảnh Diễm Linh Cơ cũng bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc. Nếu Tuyết Nữ là băng tuyết nữ thần vạn năm giá lạnh thì Diễm Linh Cơ chính là hỏa diễm thần nữ liệt hỏa thiêu đốt hết thảy, mỗi một ánh mắt nhăn mày đều khưi dậy trong lòng nam nhân dục vọng, đám người nhìn về thân ảnh nam nhân trong lòng mà trong lòng ghen tức không thôi.



“ Xoẹt xoẹt” Hai thanh bảo kiếm tử Tả Vệ, Hữu Vệ được rút ra thân ảnh nhanh chóng dẫm nhẹ phi thân đến chổ hai người, trong không khí để lại quang ảnh cũng sát khí bức người.



“ Nữ để lại” Nhạn Xuân Quân nhìn thấy hai thuộc hạ mình hóa thàn cái bóng liền vội hô lớn lên, hắn thật sợ hai tên này một kiếm đem giai nhân giết đi đây, về phần nam tử kia tử vong là kết quả.



“ Cẩn thận” Tuyết Nữ không nhịn được hô lên nhắc nhở.



Đế Thiên An cười nhạt, trên tay nâng lên chung rượu uống lấy nhìn hay người đến gần mình ngón tay trỏ và cái duỗi ra, khi Tả Vệ Hữu Vệ chỉ còn chưa đến hai mét hai luồng hùng hậu kiếm khí thoát ly “ Xuy xuy” thanh âm vang lên, lao nhanh đến hai người.



“ Cái..” Tả Vệ Hữu Vệ đồng tử mở lớn, lông tơ dựng đứng một cổ nguy hiểm chí mạng ập đến, hai người phục vụ dưới trướng cho Nhạn Xuân Quân đến nay giết không ít người cũng sinh tử đi ra, thực lực cũng không kém chính là tuyệt thế 5 trọng cao thủ, nhưng mà khoảng cách quá gần bọn họ cho dù phản ửng kịp nhưng chống đở được là một chuyện.



“ Phốc phốc” Hai thanh âm bén nhọn vang lên, chỉ thấy máu tươi nhiễm ra hai thân ảnh Tả Vệ Hữu Vệ vốn đang phi thân lên hai người lại bị cố định giữ lại ở không trung.



“Nhạn Xuân Quân, ngươi là muốn giết ta sao” Đế Thiên An hôn lên má Diễm Linh Cơ bàn tay kia nắm lại “ răng rắc răng rắc” tiếng xương vở vang lên truyền vào tay đám người, nhưng chuyện tiếp theo mới làm đám người hoảng sợ khi thân ảnh hai tên thị vệ này nhanh chóng kết thành băng rồi bay lại phương hướng Nhạn Xuân Quân.



“ Răng rắc rằng rắc” Tiếng vở nát to lớn vang lên, chỉ thấy hai khối băng tinh nhanh chóng đập vào vách tường vở thành từng mảnh.



Nhạn Xuân Quân gương mặt trắng bệch nhìn hai tên đắc lực thủ hạ trước mặt mình hóa thành băng côn thân hình tản ra hàn khí thành thấu xương, tay chân các bộ phận như pha lê vụn vở thành từng mảnh. Đồng tử co rút hoảng sợ khi nhìn hai thân ảnh kia thoáng cái xuất hiện cạnh mình.



“ Là ngươi” Nhạn Xuân Quân kinh hô lên.



Đế Thiên An vung tay một cái, nội lực cấp tốc khuếch trương tạo thành một cơn gió lốc đem binh sĩ xung quanh Nhạn Xuân Quân đẩy văng đi, chậm rãi nói : “ Nhạn Xuân Quân muốn giết ta mà nói, chỉ bằng hai tên này còn chưa đủ”



Diễm Linh Cơ từ trong ngực hắn bước ra, vũ mị nói : “ Muốn ta cũng được nha, có điều phải hỏi hắn đây!”



Nhạn Xuân Quân rùng mình một cái, nhìn về đóa hỏa diễm trên tay của Diễm Linh Cơ hiện tại hắn không còn nổi lên chút dục niệm nào, người tuy đẹp nhưng hắn không tơ tưởng được à. Dược Thiên Sầu cùng hắn nhiều năm hợp tác nhiều năm nay hắn cũng đã gặp qua, lúc nãy ngồi trong gian phòng khó thấy rõ được dung mạo.



“ Ta nhớ rồi, là hai người kia, kẻ đả hỏa thiêu Tướng Quân Phủ”



“ Dám giết người của Nhạn Xuân Quân bọn họ chán sống rồi”



“ Nhìn như bọn họ có quen biết”



“ Rổt cục họ là ai”



“ Thật đáng sợ , Tả Vệ Hửu Vệ chết trong nháy mắt”



Bên tai vang lên xì xầm thanh âm, Nhạn Xuân Quân ho khan lấy cười nói : “Nhạn Xuân Quân không biết hai vị giá lâm Yên quốc, vừa rồi chỉ là hiểu lầm nên vô ý mạo phạm mong hai vị bỏ qua cho”



Hắn cho dù là quyền khuynh Yên quốc đi nữa cũng không chọc nổi hai người này, nếu không muốn nửa đêm phủ đệ từ bầu trời nhảy xuống một đám người giết mình, không thì bị nổ thành mảnh vụn.



Hơn nữa Thanh Y Lâu thế lực mấy năm nay một mực lớn mạnh đả thành thế lực đáng sợ, có mặt hết thảy trên thất quốc. Một phần khác hắn lớn mạnh đến hiện giờ chính là nhờ Thanh Y Lâu một phần khi mà hai bên hợp tác buôn bán rất nhiều thứ đây.



Nhạn Xuân Quân nói tiếp : “ Hỏng mất nhã hứng của hai vị, Nhạn Xuân Quân áy náy vô cùng không bằng mời hai vị quá bước đến phủ đệ, để Xuân Quân mở tiệc chiêu đãi tạ lỗi”



Diễm Linh Cơ thâm âm mị hoặc nói : “ Hôm nay nhã hứng bị ngươi phá, lại thêm một màn phi lễ với ta nếu như không để ta hài lòng mà nói”



Nhạn Xuân Quân nghe Diễm Linh Cơ nói lấp lửng liền nói : “ Nhất định sẻ khiến hai vị hài lòng, như vậy Xuân Quân về trước chuẩn bị nghênh đón hai vị”



“ Ukm” Đế Thiên An gật đầu nói , cho dù Nhạn Xuân Quân có giở trò đi nữa hắn cũng chẳng ngán chút nào, hơn nữa hiện giờ bọn họ quan hệ hợp tác đây đến 3 phần lợi nhuận của Thanh Y Lâu đều chảy vào túi hắn.



Tin tưởng hắn cũng không ngu ngốc giở trò gì, mà có giở trò chỉ bằng vào thực lực hai người muốn chạy Nhạn Xuân Quân làm đếch gì được. Về phần Diễm Linh Cơ nhiều năm vẫn ở Bách Việt rất ít chủ động ra ngoài trung nguyên, ở Yên quốc xa xôi này có mấy người có thể nhận rõ nàng chứ.



Nhạn Xuân Quân rời đi đám khách trong Phi Tuyết Các cũng nhanh chóng rời đi, dù sao Tuyết Nữ cũng ngừng diễn hơn nữa mặc kệ hai người có quan hệ với Nhạn Xuân Quân thế nào thực hư chưa rõ , mảnh đất thị phi này bọn họ cũng không ở lâu.



Khi mà hai người này còn đắc tội với Yên Ý đây trời có biết ngay khi Nhạn Xuân Quân cùng Yên Ý rời đi có đem đại quân đến nơi này không nữa.



Tuyết Nữ thân ảnh nhanh chóng xuất hiện sau lưng hai người, lên tiếng : “ Tuyết Nữ đa tạ hai vị ra tay giúp đở”



“Để một đóa hoa xinh đẹp như nàng bị một con heo dẫm nát ngay trước mặt, ta nhất định sẻ bị thiên khiển” Đế Thiên An quay sang nhìn nàng cười nói : “ Nhất vũ khuynh nhân thành, hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh”



Tuyết Nữ nghe được ánh mắt có chút quang mang, lại nhìn qua một bên Diễm Linh Cơ vẻ đẹp chỉ hơn không kém, đối với nhan sắc của mình nàng vẫn tự tin lấy nhưng một bên Diễm Linh Cơ kinh diễm, khẽ nói : “ Công tử quá lời, so với Linh Cơ phu nhân Tuyết Nữ chỉ là dong chi tục phấn”



Đế Thiên An tay vươn nhanh như thiểm điện hướng về gương mặt xinh đẹp của nàng trượt tay xuống cằm nhỏ của nàng, liền nói : “ Dong chi tục phấn sao, ta chỉ thấy quốc sắc giai nhân, hôm này nàng rất xinh đẹp mỹ nhân”



Đế Thiên An mày nhíu lại khi nghe được một tiếng cầm âm quấy nhiễu từ đó một luồng hàn khí hướng hắn mà đến, thân ảnh Cao Tiệm Ly chậm rãi xuất hiện phía sau Tuyết Nữ, buông tay vuốt ve gương mặt thấy được gương mặt nàng có chút ửng hồng ráng chiều.



“ Xem ra hộ hoa người không ít đây, là ta khen ngươi dũng cảm hay là ngu ngốc đây” Diễm Linh Cơ nhẹ giọng nói.



Đế Thiên An nhìn hắn cười nhạt, thân ảnh xoay người tay luồn vào eo của Diễm Linh Cơ chậm rãi cất bước dời đi.



Tuyết Nữ ánh mắt nhìn về thân ảnh hai người rời đi, thân ảnh xoay người nhìn Cao Tiệm Ly dò hỏi : “ Ngươi, ưa thích ta”



“ Ta..” Cao Tiệm Ly nhất thời không trả lời được, hắn quả thật yêu thích lấy nữ nhân này, từ một khắc nhìn thấy nàng hắn trong lòng đã có hình bóng lấy.



“ Ngươi làm vậy chỉ là tiếp cận ta mà thôi, kỳ thực các ngươi đều như nhau” Tuyết Nữ mắt nhắm lại trong chốc lát, sau đó mở ra thân hình cất bước rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK