Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn một màn trong dự tính này, Lâu Mãn Phong lại đem cây quạt xếp mình lấy ra quạt nhẹ, cười nói : “ Sở phu nhân còn nhớ, mười năm sau, vào đêm trăng máu, mở khóa Kỳ Lân đoạt lại Lệnh Phá Mộ lần nữa”

Lời này vừa dứt, cánh cửa phong bế lập tức được Sở phu nhân dùng nội lực cách không đẩy ra.

Một cái tóc trắng bạc phơ nữ nhân, trên mặt thậm chí xuất hiện không ít nếp nhăn, đã và đang đả tọa trên một cái hình tròn bục đá.

Chính là Sở phu nhân trong miệng Lâu Mãn Phong nói.

Tại giang hồ để lại thanh danh không nhỏ, xuất thân lại là một trong bốn đại gia tộc của Mộ vương thành, đến từ Sở thị gia tộc chuyên dùng độc vang danh giang hồ, cũng là hiện tại Tổng Thủ Mộ Sứ của Cốc Tử Mộ, Sở Vân Khê.

“ Công Mộ không trộm, phá hưởng công thành” Lâu Mãn Phong thu lại quạt xếp, cúi người chắp tay thi lễ chào hỏi: “người công mộ Lâu Mãn Phong, thủ ước công mộ.”

Lâu Mãn Phong chào hỏi cũng nói rõ thân phận của mình, nói xong liền cất bước đi vào bên trong gian phòng.

Công Thủ hai mộ tuy vì MộVương chi vị tranh đấu suốt ngàn năm qua. Nhưng cả hai cùng xuất một mạch Lạc Võ Tử mà ra. Tuy như nước với lửa nhưng lại tuân thủ tổ chế của tổ tiên đề ra.

Theo tổ chế, hai bên dù có mâu thuẫn thế nào, một khi lấy được Phá Mộ Lệnh lập tức liền đình chiến.

Nay Sở Vân Khê chủ động mở cửa, cũng nói ra Công Thủ hai người chuẩn bị quyết chiến, sinh hay tử đều bằng kỹ nghệ của mình.

“ Trên đời này người tự tìm cái chết phân thành rất nhiều loại, người Công Mộ chính là loại kì quái nhất trong số đó”Sở Vân Khê vẫn phong bế ánh mắt, cất lời mà nói, ngữ khí có mấy phần châm chọc.

Công Mộ người tuy công phá đại mộ, nhưng lại không trộm đi bảo vật cất giữ trong mộ, mà chỉ vì một cái Phá Mộ Lệnh lấy ra. Không vì tiền tài chỉ vì muốn đòi lại Mộ Vương chi vị, thực hiện tâm nguyện của các đợi lịch đại chưởng môn Lạc gia.

Đã hơn ngàn năm nay, Công Thủ hai mộ giao đấu, nhưng cho đến hiện giờ vẫn là như cũ chín tòa đại mộ vẫn chưa thể công phá. Ngàn năm đã qua rồi vẫn chưa từ bỏ, cho nên Sở Vân Khê mới cảm thấy kì quái, biết rõ việc này không thể thành lại lao vào chổ chết chứ.

Chín tòa kỳ mộ bên trong, không nói Thủ Mộ Sứ võ công cao cường,bên trong cơ quan bẫy rập trùng trùng. Sơ xảy một cái chính là táng thân trong mộ, ngàn năm qua đã có không biết bao nhiêu Công Mộ thành viên bỏ mạng rồi.

Lâu Mãn Phong đối với Sở Vân Khê lời không mấy để ý, đem cây quạt xòe ra, chỉ thấy tại các nan quạt vị trí ở mép quạt ngoài cùng nhô lên những lưỡi đao sắc bén, là một thanh cơ quan ám khí, trên lớp vải lụa vẻ lấy một nhánh hoa đào nở rộ.

“ Tại sao không phải là người Thủ Mộ chứ?” Lâu Mãn Phong đáp lại : “Canh giữ người chết, chờ chết”

Công Mộ kỳ quái vậy Thủ Mộ người không kỳ quái ư? ThủMộ người tại mộ phủ bên trong trông giữ. Và suốt đời không được phép rời khỏi ngôi mộ nếu không được chỉ lệnh của gia tộc, Tổng Thủ Mộ Sứ hoặc Mộ Vương Thành.

Ở trong mộ thủ lấy người chết, và chờ đợi cuộc sống kết thúc. Có lẽ là già nua mà chết đi, hoặc chết dưới người Công Mộ, hoặc cao thủbên ngoài vì tài bảo mà lẻn vào. Bất cứ lý do gì đi nữa,chính là vì thủ mộ mà chết.

Lần này, sau khi nghe xong Lâu Mãn Phong lời nói Sở Vân Khê đôi mắt phong bế liền mở ra, hai bàn tay nắm lại, nói : “ ta nghe người ta nói Lâu Mãn Phong 10 tuổi có thể phá Kỳ Trangđại mộ của Ba Thục, 13tuổi tấn xông Hoàng Lăng thượng cổ, 16 tuổi liên phá được bảy ngôi mộ cơ mật của Thánh Nhân chấn động Mộ phái võ lâm.”

Thủ Mộ Sứ tuy ở trong mộ coi giữ lăng mộ, nhưng tuyệt đối không phải là cô lậu quả văn, bất thông tin tức giang hồ. Tin tức giang hồ, đặc biệc liên quan đến Mộ phái sẽ được Mộ Vương Thành hoặc gia tộc của mình cho người đem đến xem xét.

Lâu Mãn Phong tại Mộ phái mà nói không phải là nhân vật nhỏ, cho dù là lão làng trong giới Đạo mộ cũng phải lắc đầu cảm khái trước hắn. Bởi những tòa mộ mà Lâu Mãn Phong công phá, tuyệt đối không phải là hạng tầm thường.

Đối với thành tựu của mình Lâu Mãn Phong không chút tự kiêu, phe phẩy cây quạt, nói rằng : “ đó có là gì đâu, nếu luận về thành tựu công mộ. Tiên sư Mộ Quỷ Tử mới là đệ nhất thiên hạ”

Nghe được Sở Vân Khê gật đầu đồng ý, nói : “ Mộ Quỷ Tử đích thực là cao nhân kì tài, liên tiếp phá được 7 tầng cơ quan tinh xảo, đánh bại 5 vị thủ mộ hang đầu Mộ vương thành, có thể xem là người độc nhất ngàn năm nay trong Mộ phái”

Lâu Mãn Phong làm ra sự tích nếu so với Mộ Quỷ Tử mà nói căn bản không tính là cái gì cả. Nếu so sánh thì một đứa trẻ nhỏ cùng với một trưởng thành nam nhân đứng một chỗ mà thôi.

Nhắc đến Mộ Quỷ Tử, trong lòng Sở Vân Khê lại nhấc lên cơn giận, bởi chính kẻ này khiến chính bản thân mình công lực trì trệ suốt 10 năm. Thậm chí tu luyện công pháp cũng không thể đại thành được.

Sở Vân Khê đem cánh tay phải mình lật lại nhìn lòng bàn tay sẫm màu, lại nghĩ đến Mộ Quỷ Tử kết cục, cười lạnh nói : “ chỉ đáng tiếc cuối cùng vẫn không thể mang Lệnh Phá Mộ ra ngoài. Ngược lại đánh mất tính mạng của mình trong Cốc Tử mộ”

Bản tay Lâu Mãn Phong siết chặt lại khi nghe mấy lời châm chọc từ Sở phu nhân dành cho tiên sư, nhưng cơn giận nhanh bị hắn đè xuống, lạnh lung cất lời : “ Năm đó bồ câu truyền tin của tiên sư Cốc Tử Mộ đả phá, Lệnh Phá Mộ đã đưa ra”

Mười năm trước, Mộ Quỷ Tử từ trong mộ thả ra bồ câu nói rõ Lệnh Phá Mộ đã lấy được, bồ câu thư tín phía Công Mộ cũng thu được.

Vốn lẽ thu được Phá Mộ Lệnh lập tức hai bên Công Thủ liền đình chiến, Phá Mộ lệnh sẽ về tổng đàn Lạc gia và tiếp theo người Công mộ sẽ tiếp tục công phá tòa mộ địa thứ hai trong chín tòa mộ liên hoành, Hàn Thiết Mộ.

Song hoàn toàn trái ngược, bồ câu nhận được thư tín nhưng Mộ Quỷ Tử không có đi ra cùng Phá Mộ Lệnh. Ngược lại ở bên trong Cốc Tử Mộ bên trong, đối với chuyện này phía Công Mộ liền phán định bên phía Thủ Mộ phá bỏ tổ chế.

Mộ Dung Hiển kế vị bất chính hiển nhiên mưu đồ đem Phá Mộ Lệnh ra dục trộm lấy tài sản bên trong mộ cho Thiên Tử. Mộ Quỷ Tử không thể để Lệnh Phá Mộ rơi vào tay Mộ Vương Thành, dưới thế bức bách hắn lại khóa trái cửa mộ.

Đem mình cùng Phá Mộ Lệnh táng thân ở trong, nếu muốn lấy được Phá Mộ Lệnh phải đợi 10 năm sau, thiên địa dị tượng hiện ra, Huyết Nguyệt xuất hiện khi đó mới có thể công phá Cốc Tử Mộ.

“ Lệnh Phá Mộ trước giờ chưa hề rời khỏi Cốc Tử mộ. Sao có thể nói Cốc Tử mộ đã bị phá, Lệnh Phá Mộ đã đưa ra chứ?” Mặc dù biết rõ chân tướng, song Sở Vân Khê không thể nói ra, trực tiếp phủ bỏ đi việc Lệnh Phá Mộ đã bị Mộ Quỷ Tử lấy.

Nghe xong lời này, Lâu Mãn Phong chỉ có thể tức giận trong lòng mà thôi. Dù biết là phía Thủ Mộ giở trờ, nhưng chuyện này không thể xác định thật hư. Bọn họ không đưa ra được chứng cứ. Phá Mộ Lệnh cùng Mộ Quỷ Tử vẫn ở trong Cốc Tử mộ, thì có nghĩa tòa Kỳ Mộ này vẫn chưa bị phá.

“ Nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm” Từ bên ngoài Lạc Thời Thu đã không nhịn được cất lời, hắn nói xong cũng từ trên cây tiếp đất, chậm rãi đi vào bên trong đối mặt với Sở Vân Khê.

Trên tay cầm theo một thanh trường kiếm, Lạc Thời Thu đi đến bên cạnh Lâu Mãn Phông ôm kiếm vào ngực, dõng dạc cất lời: “ Theo quy tắc của Mộ phái, người Công mộ chỉ cần lấy được Lệnh Phá Mộ, hai bên liền lập tức ngưng chiến. Hai bên không được tiếp tục giết hại lẫn nhau”

“ Ngươi là kẻ nào?” Sở Vân Khê nhìn thiếu niên đi vào biết rõ còn hỏi.

Sống đến bây giờ làm sao Sở Vân Khê không rõ mấy lời của Lạc Thời Thu muốn ám chỉ là gì chứ, tuyệt không thừa nhận nói : “ Quy tắc của Mộ phái, sao bổn tọa có thể không biết. Cửa mộ là do Mộ Quỷ Tủ tự mình đóng lại, Khóa Kỳ Lân là do ông ấy tự khóa lên. Ông ta tự tìm đường chết, liên quan gì đến Mộ Vương Thành ta?”

Lạc Thời Thu đợi Sở Vân Khê nói xong một tay nắm vỏ kiếm chỉ về phía trước : “ tại hạ chính là truyền nhân Công Mộ phái, Lạc Thời Thu. Sở phu nhân năm đó có mặt ở nơi ấy, nếu không phải các ngươi không giữ lời, vọng tưởng đoạt lại Lệnh Phá Mộ. Sư thúc làm sao có thể đưa ra hạ sách tự cắt đường lui”

Khác với Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Thu thiếu niên khí thịnh trực tiếp xé rách tấm màn đêm mà Mộ Vương Thành muốn ẩn giấu.

Lời nói của Lạc Thời Thu không sai chút nào, là do năm đó chính bản thân không cho Mộ Quỷ Tử rời đi. Nhưng lúc đó là tình thế bắt buộc, phía Mộ Vương Thành đưa ra mệnh lệnh tuyệt không để Mộ Quỷ Tử đem ra Lệnh Phá Mộ.

Diệt toàn gia tru di cửu tộc khiến cho Sở Vân Khê không thể không phản bội tổ chế ngàn đời của Mộ phái.

“ Nếu đã nói không suy nghĩ, thì nói nhiều cũng vô ích. Nếu muốn lấy được Phá Mộ Lệnh thì hãy phá Cốc Tử Mộ ta trước” Sở Vân Khê không tiếp tục dây dưa với Lạc Thời Thu, một lời không hợp trực tiếp nói ra Công Thủ chi chiến.

Không chút chậm trễ, Lạc Thời Thu đem tổ truyền từ ngàn đời nay Hàn Huyết cổ kiếm rút ra khỏi vỏ, trực tiếp một kiếm huy đến yết hầu của Sở Vân Khê.

Một kiếm tuy nhanh nhưng lại bị Sở Vân Khê ngã đầu né trong gang tấc, ngay sau đó nhìn Lạc Thời Thu một kiếm chặt xuống, chỉ dùng bàn tay trai hai ngón tay trỏ và giữa kẹp lấy lưỡi kiếm.

Lạc Thời Thu nhất thời tiến thoái lưỡng nan, muốn công kích không được mà rút kiếm về cũng chẳng xong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK