Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Truy Nhật có khổ mà không biết kêu ai, chỉ có thể gồng mình đón đở công kích của cả hai, thương thế càng thêm trầm trọng hơn.

“ OANH”

Mãnh liệt nổ mạnh sinh ra khí lãng hướng bốn phía thổi quét mà đi, Tùy Phong Khởi Vũ cùng Tử Vong Nhãn Thần bị dư kình đẩy lùi ra một đoạn trên không trung.

Mà Truy Nhật nguyên bản vị trí đả không thấy đâu, thì ra Truy Nhật mạnh mẽ thúc giục trong cơ thể thần lực còn lại, nháy mắt bạo phát ra ngoài, thừa dịp ý thức còn chưa mơ hồ mang theo tốc độ cực hạn của mình phóng thẳng vào đen nhánh tầng mây trung mà trốn chạy.

“Hẳn là chạy không được xa, chúng ta truy!” Tử Vong Nhãn Thần nhìn mây đen trên cao nhàn nhạt nói.

Cái kia Thần tộc bị chính mình đánh lén, còn tiêu hao quá mức thần lực, dưới thế công của hai người khẳng định đả trọng thương nghiêm trọng, liền tính chạy trốn cũng tuyệt đối chạy không được xa bao nhiêu.

Cho nên Tử Vong Nhãn Thần quyết không cho phép cơ hội trừ giết Thần tộc này chạy khỏi tay mình được, chỉ cần truy theo dấu vết của hắn có cơ hội trừ giết được y. Đã đến nước này rồi để cho y còn sống mà về Thần Vực trị thương, chuyện này làm sao mà chấp nhận được.

“Ân!” Tùy Phong Khởi Vũ gật đầu, thân hình phóng vút vào mây đen mà truy đuổi.

Vốn một mảnh mây đen tụ hội trên bầu trời dần dần tan theo thời gian, trả lại một mảnh sắc trời sắp tối, mặt trời lặn xuống khung cảnh.

Đêm tối buông xuống, Bắc Sơn hầm mỏ địa cung bên dưới.

“Tốt lắm! Tốt lắm!” Phục Hy đem tay vỗ mạnh lên vai cháu trai mình, gương mặt tràn đầy vui mừng.

Tại 4 năm trước hắn tìm đến Vũ Canh, phát hiện ra lai lịch thần bí Đế Thiên An, kẻ này cũng cho hắn kiêng kỵ vô cùng. Nhưng ở 1 tháng quan sát liền biết hắn đối với cháu trai mình chẳng có ý đồ gì.

Hơn nữa kẻ này kiến thức phong phú đáng sợ, các võ công phương pháp tu luyện nhiều vô số kể, luyện đan luyện dược trợ giúp tăng cường thực lực không ít. Đứa cháu hắn cũng được lợi không ít.

Cho nên hắn chỉ dạy cháu mình một tháng, rồi lại bỏ đi quay về với Thần Ẩn Bộ, rồi nghe theo Đế Thiên An đúng 4 năm sau quay lại đón cháu của mình rời đi.

Mà sau 4 năm gặp lại để cho Phục Hy vui mừng không thôi, hắn có thể nhìn ra được Vũ Canh hiện giờ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Mà thực tế chứng minh hắn vừa cùng cháu trai mình giao thủ xong để cho hắn hài lòng.

Kỷ năng chiến đấu, tốc độ phản ứng rất tốt, nhất là hắn còn học được một thân Luyện Khí thuật từ Lý Tịnh, tại Thần Ẩn Bộ trong sức chiến đấu không thua gì các dũng sĩ mạnh mẽ cả.

“ Ông ngoại hai người này là?” Vũ Canh gãy đầu cười, rồi ánh mắt nhìn qua nữ tử cùng Đế Thiên An chiến đấu và một cái gả to béo đầu trọc bên hông cầm lấy một cái bình hồ lô, nói.

Phục Hy cười nói : “ đây là A Lam, còn đây là Vân Trung Tử”

Cách không xa Vân Trung Tử, đó là một con to lớn hình cá thú, lại mọc ra sáu cái chân, đuôi lại là đuôi cá, toàn thân một màu xanh lam. Chính là thú cưởi của Vân Trung Tử- Bát Tý Phi Nguyên có thể đi mây về gió.

Vân Trung Tử là một trong hai người đi theo Phục Hy đón cháu của mình, hắn buộc phải đi bởi Bát Tý Phi Nguyên tiết kiệm không ít thời gian.

Lý Na Tra ánh mắt tràn đầy lấp lánh nhìn chằm chằm cái con to lớn quái thú này, từ nhỏ chưa từng ra ngoài để cho hắn đối với những thứ mới lạ vô cùng yêu thích.

Na Tra nói : “ Ngầu quá! Đây là con gì vậy”

Vân Trung Tử cười nói : “ nhóc con có ánh mắt, đây là tiểu bảo bối xinh đẹp của ta! Nó tên là Bát Tý Phi Nguyên một loại thần thú đi mây về gió”

“ Lợi hại!” Na Tra thốt lên.

A Kim một bên nhỏ giọng : “ bọn họ cũng là Thần tộc ư?”

Khương Thượng đáp : “ hẳn là vậy”

“ Thơm quá!” Vân Trung Tử khịt khịt mũi, con mắt sáng lên thốt : “ là rượu ngon”

Hắn đảo con mắt một hồi liền phát hiện được nơi phát ra đó chính là tại vách đá phía trên có một căn kiến trúc lọt sâu vào trong đó, mùi hương nồng nàn tản ra.

Vân Trung Tử bản thân là người chế rượu cho Thần Ẩn Bộ cho nên liền biết được rượu mình ngửi được là ngon hay dở. Thân hình định nhảy lên, nhưng vừa động đả bị Phục Hy giữ lại bả vai.

Phục Hy cười nói : “ Đừng có dại dột! ngươi mà lên đó bị hắn đánh cho nhừ đòn giờ”

“ Không được Bạch Thái tỷ cho phép nếu như tự tiên lên Đế Thiên An đại ca liền làm thịt” Na Tra cười nói, môi liếm liếm : “ cái mùi này nhất định là Băng Huyết Hỏa Tửu, lần trước đệ chỉ uống một ngụm, khà khà khà!”

Còn chưa dứt đả nhanh nhẩu tung người nhảy lên các bậc thang ở vách đá, tiến đến gian phòng của Bạch Thái, đứng bên ngoài gõ cữa : “ Bạch Thái tỷ tỷ, Thiên An ca ca, đệ tu luyện gặp trắc trở có việc muốn hỏi”

Cửa đá rộng mở ra, theo đó một mùi hương nồng nàn xốc ra bên ngoài, mà đứng mũi chịu sào Na Tra liền say mê ngửi lấy.

“ Lần này có lộc ăn, hắc hắc” Vũ Canh vui mừng nói lên, tay xoa cái bụng của mình không nói một lời, nhảy lên phía trên vách đá.

Đám người A Thạch cũng nối gót theo sau, thân hình nhanh nhẹn vô cùng chỉ mấy nhịp hô hấp đả vượt lên mặt đá cao chừng trăm mét phía trên.

Bốn năm qua đi, cả 4 người A Thạch Lưu Si Khương Thượng A Kim đều từ Đế Thiên An mà thoát thai hoán cốt. Cả 4 người cũng học được một thân bản lãnh, hơn nữa chung đụng với Bạch Thái mà chiếm được chổ tốt không ít.

“ Đi thôi, lần này hắn nhờ có A Lam chúng ta mới có lộc ăn” Phục Hy tươi cười thân hình dẫm nhẹ phi hành lên trên.

A Lam xoắn xuýt một hồi, vốn định không bước vào nhưng toàn bộ người đều đi chỉ còn một mình nàng, cuối cùng cũng thả chân nhảy đến căn phòng trên vách đá kia.

“ Nước hồ này!!” Lần đầu tiên đi vào gian phòng Bạch Thái, A Lam chấn kinh lên khi phát hiện ra được nồng đậm năng lượng tản ra từ một cái hồ nước lớn, chỉ cần ngâm mình trong đó thôi thì cũng mạnh mẽ lên.

“ Cái kia huynh đệ, cậu cho ta nếm thử một chút rượu này được không?” Vân Trung Tử ánh mắt nhìn vào một cái vò rượu ngọc đỏ lớn đả mở nắp ra, mùi hương nồng nàn khuếch tán từ đó mà ra.

“ Rượu này ta ẩm cho Bạch Thái lẫn ta uống! vì sao lại phải cho một kẻ không quen uống đây chứ” Đế Thiên An nhàn nhạt khẻ động ngón tay, nước rượu như phỉ thủy từ trong vò rượu theo hắn hấp mà bay ra.

“ Cái này....” Vân Trung Tử nuốt ngụm nước bọt, lúng túng rồi cười lớn : “ bây giờ chúng ta đã gặp rồi không phải là người quen ư?”

Phục Hy đi đến cười nói : “ hay là nhìn mặt A Lam cậu phân cho hai lão già ta một ít được không? lần này ta dẫn A Lam đến trên đường vất vả không ít à”

A Lam nghe được con mắt có chút khó tin khi nghe Tế Sư những lời này, trước khi rời khỏi Thần Ẩn Bộ nơi, Tế Sư đặc biệc chọn mình đi theo cùng mà không phải chiến sĩ mạnh nhất của Thần Ẩn Bộ, thì ra còn một tầng nguyên nhân này.

“ Cũng được!” Đế Thiên An phất tay một vò rượu bay đến.

Vân Trung Tử cười cười nói : “ Một vò có phải ít hay không?”

“ Rượu này ta chỉ ủ có 5 vò, phân cho 1 vò còn không biết đủ, có cần ta tặng kèm thêm cho một mồi hỏa cho tỉnh nảo một chút không?” Đế Thiên An vừa nói lại thúc dục tâm hỏa Đế Viêm.

“ Đủ... đủ đủ rồi” Phục Hy liền đáp.

A Lam sắc mặt ngưng trọng vô cùng khi nhìn từ người Tế Sư và Vân Trung Tử thoát ly ra hai ngọn hỏa diễm : “ vô hình vô thức có thể đem hỏa diễm vào người Tế Sư và Vân Trung Tử, hắn làm thế nào được”

Như đọc được suy nghĩ của nàng, Đế Thiên An cười nói : “ Mượn tâm mà hiện là một trong những năng lực của Đế Viêm mà thôi. Nàng đó không nên đùa với lửa, cẩn thận ta đem lửa đốt nàng, đốt một cái giống như Khổng Tước bây giờ, à nàng cũng sắp sinh rồi phải không?

“ Khụ khụ” Phục Hy, Vân Trung Tử đám người ho khan lên.

A Lam siết tay, mắng : “ đồ lưu manh”

“ Ca ca” Bạch Thái thốt lên, bốn năm qua nàng bị cái tên ca ca này trêu chọc cho không ít lần đỏ mặc tía tai.

Bi thương của A Cẩu cũng bị hắn lấp đi, hơn nữa dưới thủ pháp của hắn, dung mạo A Cẩu đả không còn, tuy vẫn là thân xác nhưng khuôn mặt lại là vương tử Vũ Canh.

“ Ahh!” Na Tra khẽ thốt lên một tiếng, thân hình run rẩy đôi mắt nhắm nghiền tràn đầy thư thích khi uống một ngụm rượu.

Cả cơ thể thư sướng vô cùng, một băng một hỏa hòa quyền lan tỏa khắp cơ thể, nóng lạnh lại được một cổ lực lượng khác trung hòa. Khí trong người hắn thma lam cắn nuốt lấy luồng khí tức để hắn tràn đầy thoái mải này.

Băng Huyết Hỏa Tửu với ba chủ liệu chính, một là Huyết Thạch được Đế Viêm tinh luyện ra, thứ hai là Xích Diễm Linh Chi mọc gần ở dung nham bên dưới, dược tính hỏa hệ tinh thuần.

Cuối cùng là hàn băng chi khí do Đế Thiên An thả vào, phối hợp thêm 5 loại linh dược khác. Loại rượu này không chỉ tốt cho thân thể, khiến tinh huyết tăng mạnh mà công lực cũng đề thăng một diện lớn.

“ Cái tư vị này thật mê người mà?” Lý Na Tra liếm môi hưng phấn nói.

Đế Thiên An lên tiếng : “ sắp tới có phải là đi đường mệt mỏi cho nên muốn tắm nhờ một trận hay không? cái lý do mà ngươi đến mỗi lúc lại một chạy xa!”

“ Phốc xuy” Bạch Thái che miệng cười lấy, đem tay tiếp nhận chung rượu ngọc của Đế Thiên An đem đến.

Na Tra ngượng ngùng khi lần này bị Đế Thiên An xé mặt, mấy lần trước hắn toàn dùng cái lý do này nhưng y đều mắt nhắm mắt mở xem như không thấy. Chỉ cần Bạch Thái chấp thuận liền thuận lý thành chương cả.

“ Hì hì! Nếu như Thiên An ca ca cho phép, đệ cũng muốn tắm một chút, nhưng mà phải ăn no xong cái đả, toàn là thế gian mỹ thực cả” Na Tra gãy đầu nói.

Tiệc rượu rất nhanh mở ra, đám người Vũ Canh hay Na Tra đều không cần nhắc nhở, ra sức càn quét thức ăn trên bàn.

Nhất là mới đến Vân Trung Tử tốc độ ăn so với A Thạch còn mạnh hơn nhiều, phong quyền vân tàn tiêu diệt thức ăn trên bàn.

Ẩm thực thời đại này cũng không có bao nhiêu phong phú, mà Đế Thiên An trù nghệ có thể nói là siêu tuyệt. Các loại gia vị phối hợp vào các đạo món ăn đều là mê người, cho dù là A Lam vốn có thành kiến với hắn cũng bị mỹ thực cầm tù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK