Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng vỗ tay và tiếng hò reo hoan hô chấn động cả khu rừng Cấm đến nỗi lũ chim trong rừng xao xác bay vụt cả lên, trên bầu trời đang tối dần.

“Đứng hàng thứ ba là Fleur Delacour của việc hàn lâm Beauxbatons, với 77 điểm!”

Lại thêm một tràng vỗ tay vang dội.

“Và ở đồng vị trí thứ tư là của Cerdic Diggory và Harry Potter của Hogwarts với 68 điểm, ở thứ năm chính là Victor Krum 65 điểm”

Cứ thế từng cũ vổ tay dành cho những vị quán quân đến từ học viện khi Bagman đọc tên lên, tuy nhiên trong cuộc thi này đã bị loại đi 3 vị dũng sỉ khi không thể hoàn thành bài thi thứ 2, có 2 đến từ Durmstrang và 1 đến từ Beauxbatons

Những dũng sỉ nhanh chóng bước vào bên trong mê cung, tùy theo điểm số thứ tự mà xuất phát khác nhau, Hermione chính là người đầu tiên bước vào, kết thúc chính là một nữ sinh nhà Beauxbatons.

Những hàng giậu cao ngất nghểu đổ bóng râm âm u xuống lối đi; và hoặc là bởi vì những hàng dậu cao quá và dày quá, hoặc là vì chúng đã được phù phép, nên khi các quán quân vừa vào trong mê lộ thì lập tức âm thanh của đám đông chung quanh tắt ngấm.

“ Đừng lo lắng, Hermione rất ưu tú và xuất sắc” Hermione lên tiếng búng tay một cái, từng bộ ghế sa lông mềm mai xuất hiện bên cạnh ba mẹ Hermione, trên đó là hàng loạt trái cây thức uống trên đó.

Mẹ Hermione nhìn Đế Thiên An ẩn ý một chút, sau đó ôm lên Rose vào lòng sau đó ngạc nhiên khi thấy một chiếc Smart phone mà hình hiển lộ con gái mình trên đó cho 2 người xem lấy.

“ Nè nè Gab cũng muốn xem Fleur” Gabrie thấy 2 người kia được ghế ngồi, lập tức chạy đến đong đưa lấy đòi hỏi, sau lưng khẩu súng vẫn còn đeo lủng lẳng trên vai mình, mà trên vai nàng chính là một chỉ pokemon là Square rùa con.

“Được rồi” Đế Thiên An xoa đầu nàng hòa ái cười, nhìn đám phụ huynh gia đình ánh mắt lấp lánh nhìn hắn, búng tay một cái hàng loạt chiếc ghế mềm mại xuất hiện chỉ có vài người trên đó xuất hiện Smartphone mà thôi, như gia đình Weasley, Daphne và Fleur.

“ Tách” một màn hình bự xuất hiện trên không trung lần nữa khung cảnh trận chiến bên trong mê cung hiển lộ ra nhưng không được chi tiết bằng đám người mà thôi.

“ Chụt” Gabrie hôn lên má hắn sau đó vui vẻ ôm lấy một đống đồ ăn vặt chạy về ba mẹ mình, cùng pokemon của mình ăn lấy đồng thời xem cuộc chiến bên trong.

Bên trong mê cung .

Hermione cả người bao phủ bên trong hoàng kim chiến giáp, áo choàng tung bay thanh bảo kiếm xuất hiện trên tay đem đầu khổng lồ to lớn quái tôm đuôi nổ xẻ làm đôi.

Một tay kia ma trượng bắn ra hàng loạt chú ngử đem những con giống như bò cạp, cái vòi dài của nó cong về phía lưng, khoác trên người là một bộ giáp xác cứng.

Những con vật to lớn đến 3 4 m này nhanh chóng bị những tia sáng đỏ bắn trúng cơ thể nhất thời bất động lên. Sau đó chúng bị những dây leo trói buộc lấy, thân ảnh Hermione nhanh chóng bước qua khỏi đám nơi này.

Mà ở một lối đi khác Daphne đang bận đánh nhau với một con robot cầm súng oanh kích lấy nàng, nhưng tất cả đạn dược đã bị một lá chắn tạo ra ngăn cản lấy. Tiếp theo một sợi dây lớn nhanh chóng đem những con ro bot này trói buộc lại.

“ Có người” Daphne môi cong lên , sau đó nhanh chóng điều khiển đám robot bị trói này di chuyển đến nơi phát ra âm thanh,cả người xoay người bước đi tiếp tục tiến nhập sau hơn.

Cuối cùng đến lượt Harry và Ceric đi vào bên trong, hai người tách nhau ra con đường trước mặt vẫn trống trải, và khi Harry đi tới một khúc quanh và quẹo phải, thì nó nhận thấy nó lại bí đường. Harry không biết tại sao, nhưng nó lại lo lắng là từ nãy đến giờ chưa thấy chướng ngại vật nào hết.

Đúng ra nó phải gặp cái gì đó vào giờ này mới phải chứ? Nó có cảm giác như mê lộ đang lừa mị nó bằng một cảm giác an toàn giả tạo. Đột nhiên Harry nghe có cái gì đó đang chuyển động ở ngay đằng sau lưng.

Nó giờ cây đũa phép ra, sẵn sàng tấn công, nhưng ánh sáng của đầu đũa phép lại soi tỏ một Cerdic đang vội vã bước ra từ con đường phía bên mặt. Trông Cerdic run rẩy dễ sợ. Tay áo chùng của anh đang ngún khói.

Cerdic rít lên: “Lũ Quái Tôm Đuôi Nổ của lão Hagrid! Chúng bự khủng khiếp … anh vừa mới thoát được, lại có một đám ro bot nữa, đến rồi chạy ”

Cerdic lắc đầu và lao đi, khuất vào một con đường khác.

“ Tạch tạch tạch” Tiếng súng đạn vang lên bên tai hai người, Harry liền vội vã đi ngay để kéo dài ra khoảng cách.

Sau đó, ngay lúc vừa quẹo ở một khúc quanh, nó nhận thấy một giám ngục Azkaban đang lao về phía nó. Hắn cao gần bốn thước, mặt bịt kín dưới lớp mũ trùm đầu, bàn tay thối rữa đầy vảy ghẻ của hắn vươn tới trước, quờ quạng về phía nó.

Harry có thể nghe được hơi thở khò khè của tên giám ngục Azkaban ; nó cảm thấy cái lạnh giá ẩm ướt đang thấm vào thân, nhưng nó biết phải làm gì.

Harry khơi dậy ý nghĩ hạnh phúc nhất của nó có thể nghĩ ra, tập trung toàn bộ sức lực của nó vào ý nghĩ là nó sẽ vượt qua được mê lộ rồi ăn mừng chiến thắng đó với Ron và Hermione.

Nó giờ cây đũa phép lên, hô lớn: “Hú hồn thần hộ mệnh”

Một con hươu bạc phóng ra từ đầu đũa của Harry, lao về phía tên Giám ngục, khiến hắn ngã ngửa ra sau và vấp vào cái lai áo chùng của hắn. Hồi nào tới giờ Harry chưa từng nhìn thấy một Giám ngục Azkaban té lăn quay như vậy.

Nó la lên:“Khoan đã! Mày là Ông Kẹ mà!”

Harry bước tới, theo chân vị thần hộ mệnh của nó, và đọc tiếp thần chú:“Kỳ cà kỳ cục”

Một tiếng nổ lớn vang lên, và con Ông kẹ đột lốt nổ bùm thành một vạt khỏi. Con hươu bạc cũng tan biến mất tiêu. Harry những mong sao cho con hươu ở lại với nó thêm chút nữa, để cho nó có bầu bạn.Nhưng nó vẫn đi tiếp một mình, hết sức nhanh chóng và lặng lẽ, vừa chăm chú lắng nghe, đũa phép một lần nữa lại giơ ra phía trước.

Trái… phải… lại trái…Hai lần nó thấy mình đi vô ngõ cụt. Nó lại đọc thần chú Bốn điểm và nhận thấy nó đã đi quá xa về hướng đông. Nó quay trở lại, quẹo phải và thấy một màn sương màu vàng óng ánh kỳ lạ đang trôi lờ lững trước mặt.

“Không được” Moddy lúc này đã sốt ruộc không thôi, nhờ vào con mắt thứ 3 của mình hắn có thể nhìn xuyên qua tìm thấy vị trí của Harry, đồng thời có thể nhìn thấy những thí sinh còn lại khác.

Để bắt được Harry Potter có thể nói hắn đã hao không ít tâm tư đây, chỉ cần đem Harry đến cúp thì hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, nó là một chiếc khóa cảng chỉ cần ai chạm đến nó lập tức được truyền tống đến Voldemort.

Khi đó mặc cho Đế Thiên An có thể theo dõi màn hình thì cũng không thể tìm đến được Harry đây. Cho nên chỉ cần loại trừ Hermione và Daphne là điều ưu tiên đầu tiên đây, trong bóng tối hắn âm thầm chuẩn bị không ít chuyện đây, cố tình dẫn dắt đám thí sinh khác vào bẫy rập.

Để chuẩn bị cho việc này, bản thân hắn đã âm thầm khống chế Harry Potter bằng lời nguyền độc đoán ngay trước trận thi đấu, sau đó lại lấy đi áo khoác tàng hình của hắn tiến nhập vào bên trong mê trận.

Vốn dĩ hắn phải tham gia giám sát đây, nhưng để chuẩn bị hắn cũng giở ốm không tham dự, sau đó lại âm thầm theo dõi tiếp ứng cho Harry, loại bỏ mỗi nguy hiểm trên đường cũng như triệt tiêu đối thủ, còn bản thân Harry ngay khi bước vào mê cung đã bị hắn ra lệnh hướng về vị trí chiếc cúp đi đến.

Mà những hành động của hắn đều không thoát khỏi cặp mắt của Đế Thiên An, mà Đế Thiên An còn phối hợp với Barty con này ngáng chân Daphne và Hermione lại, mà để ngừng 2 người này chính là 2 con nhân sư đang dùng câu hỏi đế câu kéo thời gian 2 người.

“ Chúa tể của ta” Moody con mắt có chút cuồng nhiệt lên, khi thông qua con mắt thứ 3 của mình thấy được Harry đã đi đến gần chiếc cốc lửa, nhìn Harry biến mất đi hắn nở nụ cười sau đó nhanh chóng rời đi trở về bên trong lâu đài Hogwarts.

“Ôi Merlin, khóa cảng, Harry hắn, Dumbledore” Fugde nói năng lộn xộn lắp bắp khi nhìn thấy cảnh phát sinh vừa rồi.

Mà khắp các khán đài bàn giáo viên đều đã đứng dậy ánh mắt lo âu khi nhìn cảnh này, bên cạnh 2 vị hiệu trưởng của học viện há to miệng ra, bọn họ không ngờ được mọi chuyện lại chính như thế này.

Đám học sinh bên dưới lẫn phụ huynh đều há hốc kinh ngạc lên, nhất là chỗ của gia đình Weasley bà Molly thét ầm lên, bên cạnh Ginny thì con mắt đã đỏ bừng 2 tay nắm chặt lo lắng lấy.

“ Đã xảy ra chuyện gì” Hermione từ bên trong mê cung bước ra, nhìn về đám người ở nơi đây nghi hoặc sau đó há hốc miệng khi thấy màn ảnh trên không trung đột nhiên chuyển biến Harry đã ở một nơi xa lạ giống như nghĩa trang của Muglle, một nơi mù sương tăm tối không còn lại ở mê cung.

Mà Harry lúc này chính là bị dội mạnh xuống mặt đất, lúc này lời nguyền độc đoán của Barty ém lên người hắn dường như mất đi hiệu lực, đại não hắn có chút thanh tĩnh lên, ánh mắt quan sát xung quanh, tay cầm ma trượng cảnh giác nhìn xung quanh.

“Có ai đang đi tới…”

Căng mắt nhìn vào đêm tối, chúng thấy một cái bóng đang tiến tới gần hơn,đi thong thả giữa những ngôi mộ về phía chúng. Harry không thấy rõ gương mặt, nhưng theo cái cách đi đứng thì nó chắc là kẻ đó đang ôm cái gì đó trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK