Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng qua lần này trên tinh bàn cũng chỉ xuất hiện có sáu ngôi sao như trước.

"Lâm Hủ, Tam thống lĩnh Hắc Yên quân – Ngũ tinh Đấu Tôn! Cấp bậc Lục phẩm huyết mạch! Được Kim sắc Tộc văn!"

"Hạ Nhất Chu…"

Kế tiếp Linh Tuyền và Lâm Hủ, sau đó có rất nhiều cường giả trẻ tuổi thực lực không tệ tục lục bước vào quảng trường.

Nhưng thủy chung không ai có được cấp bậc huyết mạch vượt quá lục phẩm. Cấp bậc huyết mạch bên trong Cổ tộc này quả nhiên cực độ khó có thể tăng lên.

“Cổ Chân, Đại thống lĩnh Hắc Yên quân – Thất tinh Đấu Tôn! Thất phẩm huyết mạch lực! Ban”

Thời gian quá dài nhưng không có gì đột biến thì giữa sân đột nhiên truyền đến một thanh âm quanh quẩn.

“Cổ Chân?”

Cổ Chân đang quỳ một gối xuống mảnh đất giữa quảng trường, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh đang nhìn ba vị trưởng lão kia nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Nhìn thấy ba vị trưởng lão kia bắt đầu bàn luận, mọi người trong quảng trường cũng chợt đưa mắt nhìn nhau rồi ánh mắt tất cả đều hội tụ trên người Cổ Chân.

Sau một lúc bàn luận ở giữa tràng, ba vị trưởng lão rốt cuộc cũng ngừng lại.

Mà một vị trưởng lão trong đó nắm chặt tay tức thì một chiếc hào bút có màu tử kim đã xuất hiện trong tay ông ta.

"Cư nhiên là Tử Kim Long Bút!"Nhìn thấy cây bút tử kim trong tay vị trưởng lão kia, giữa tràng lập tức vang lên trận trận kinh hô.

"Sau khi Trưởng lão viện thương nghị đã quyết định: Cổ Chân chiến công phi phàm, tính cách trầm ổn… Vì vậy ban cho Tử kim Tộc văn!"

Vị trưởng lão kia sắc mặt nghiêm trang, trầm giọng thét lớn. Chợt năng lượng trong lòng bàn tay ông ta bạo dũng thúc dục Tử Kim Long Bút bay nhanh đến trán Cổ Chân rồi lưu lại một ký hiệu Tử kim Tộc văn.

Bất quá độ sáng của màu tím nhìn vẫn qua vẫn có vẻ hơi nhạt nhưng điều này cũng chưa từng ngăn cản đông đảo ánh mắt hâm mộ của toàn trường.

Huân Nhi gát lại tâm tình của mình, một bên giải thích cho đám người : “Dựa theo tình trạng của Cổ Chân thì kỳ thực không đạt được cấp bậc Tử kim Tộc văn, nhưng chẳng qua danh vọng của hắn trong Hắc Yên Quân cực cao và có thể bức bách cả đến Tứ đại đô thống, cho nên lần này Trưởng lão viện mới cho ngoại lệ”

Giữa quảng trường, Cổ Chân dù ngoài dự đoán đã chiếm được Tử kim Tộc văn nhưng khuôn mặt hắn vẫn như cũ không dao động quá mức mãnh liệt.

Hắn cung kính thi lễ với ba vị trưởng lão rồi sau đó mới đứng dậy. Thân hình vừa động tức thì hắn đã trở về chỗ ngồi của mình dưới vô số ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

Nhiệt độ của phiến thiên địa lúc này bỗng trở nên dần dần lạnh giá.

Dưới sự biến hóa của trời đất, một trong bốn vị đại Đô thống của Cổ tộc – Tu La đô thống dưới sự chú ý của toàn trường mà đứng lên không một tiếng động.

Hắn chỉ khẽ dẫm chân thì đã xuất hiện ở giữa quảng trường.

Dưới sự chú mục của toàn trường, Cổ Yêu ung dung nhẹ nhàng nện từng bước vào giữa tràng, sau đó khom người thi lễ.

Nhưng không giống đám người Linh Tuyền – Cổ Chân quỳ một gối lúc trước, mà thân hình vẫn đứng thẳng tắp tựa như một thanh trường thương sắc bén tỏa ra hàn khí bốn bề.

Đối với hành động của hắn, ba vị trưởng lão cũng chẳng lộ ra vẻ gì không hài lòng, bởi Cổ Yêu trong tộc tuy không phải nhân vật lão thành như bọn họ, nhưng phải có thanh danh rất vang dội.

Hơn nữa, hắn lại có một thân thực lực bất phàm nên không quỳ xuống trước họ cũng là chuyện bình thường nên liếc nhìn rồi vung tay áo bào lên.

Ngay lập tức, tinh bàn lớn chừng một trượng đã nhẹ nhàng bay đến trước mặt Cổ Yêu, phát tán ra vô số điểm huỳnh quang sáng rực.

"Đến ngươi, Cổ Yêu!"

Nghe vậy, Cổ Yêu lập tức gật đầu mặt không đổi sắc. Sau đó dưới vô số ánh mắt chăm chú xòa tay ra nhẹ nhàng chạm vào tinh bàn.

Khi tay Cổ Yêu tiếp xúc với tinh bàn thì đầu tiên nó vẫn yên lặng. Sau một lúc lâu, tinh bàn chợt rung lên mãnh liệt bạo phát ra một luồng sáng rực rỡ như bảo ngọc.

Từng ngôi sao lấp lánh hiện lên phía trên tinh bàn.

"Một ngôi, hai ngôi, ba ngôi… Tám ngôi sao"

Nhìn tinh bàn chậm rãi hiện lên tám ngôi sao rực rỡ, toàn trường nhất thời đều ồ lên, thậm chí còn có một số trưởng lão còn bật lên những câu tán thán hoặc vui sướng gật gù.

Hiển nhiên lần trắc thí này làm bọn họ cực kỳ hài lòng.Giờ khắc này, toàn bộ tộc nhân Cổ tộc hiện đang châu đầu ghé tai nói chuyện khe khẽ nhưng thanh âm vẫn như tằm ăn rào rào vang ra tứ phía.

Ba vị trưởng lão trong quảng trường cũng vì tám ngôi sao mà phải thoáng thất thần. Một lúc lâu sau họ mới hồi phục tinh thần lại, trên khuôn mặt vốn nghiêm túc của họ cũng hiện lên chút ý cười.

"Cổ Yêu, một trong Tứ đại Đô Thống Hắc Yên quân! Bát tinh Đấu Tôn, bát phẩm huyết mạch lực! Ban thưởng Tử kim Tộc văn!"

Tiếng quát hạ xuống, Tử Kim Long Bút trong tay một vị trưởng lão liền bộc phát ra quang mang như ngọc cực độ rực rỡ và chói mắt.

Năng lượng dày đặc bỗng nhiên hội tụ vào đầu ngòi bút rồi sau đó ông ta vũ động cánh tay tạo thành một ấn ký nhanh chóng xuất hiện trên trán Cổ Yêu.

Vẽ nên cái gọi là Tử kim Tộc văn này dường như phải tiêu hao đấu khí cực độ nên khi động tác cuối cùng vừa dứt thì trên trán vị trưởng lão kia cũng thoáng xuất mồ hôi.

Ông ta thở dài một hơi rồi dừng bút lại thì ánh sáng như ngọc trên đầu ngòi bút mới dần dần yếu bớt.

Tộc văn này chính là do Cổ Yêu thu hoạch được dựa vào toàn bộ tự thân thực lực của hắn mà không giống như Cổ Chân, phải bằng ngoại lệ mới thu được Tử kim Tộc văn có thể sánh được.

"Tộc văn đã thành! Cổ Yêu, đi xuống đi! Tiếp theo, hoàn thành Tộc văn!" Vị trưởng lão kia cũng nở nụ cười hiếm hoi rồi sau đó phất tay, nói.

"Chậm đã!"Nhưng vị trưởng ão kia còn chưa dứt lời thì Cổ Yêu vốn vẫn giữ sắc mặt hờ hững bỗng đột nhiên lên tiếng.

"Hả?" Thấy thế, cả ba vị trưởng lão thoạt ngẩn người, chợt nhíu mày nói: "Như thế nào?"

Dưới vô vàn ánh mắt chăm chú vào mình, Cổ Chân thanh âm lãnh đạm nói : “Đã xong nghi thức thành nhân, ta đã có đủ tư cách tùy ý hướng người khiêu chiến?”

Ba vị trưởng lão do dự một lúc rồi sau đó mới gật đầu, nói: “Dựa theo quy củ, sau khi vượt qua nghi thức trưởng thành thì ngươi có thể khiêu chiến bất kỳ người nào của bản tộc, nhưng nếu đối phương không phải là người của bản tộc thì phải cần sự đồng ý của họ mới được giao thủ”

Cổ Yêu chậm rãi gật đầu sau đó xoay người lại làm ai ai cũng nhìn rõ mái tóc hai màu hắc bạch.

Mà giờ khắc này, ánh mắt lạnh thấu xương của hắn lại trực tiếp tập trung ở thân ảnh một thanh niên tuấn lãng, bên cạnh là những mỹ nữ tuyệt sắc, rồi bình thản nói: “Ngươi hẳn là biết ta muốn hướng đến ngươi mà khiêu chiến! Nếu muốn đàm tiếu phong sinh một cách vui vẻ ở Cổ Tộc như vậy phải xuất ra bản lĩnh chân chính đi.”

“Bằng không, tất cả những người khác đều nhìn ngươi bằng cặp mắt chế nhạo lẫn thương hại. Hiện tại, ta có thể cho ngươi cơ hội này! Đương nhiên về phần ngươi đủ dũng khí hay không thì đó là chuyện của ngươi! Chẳng qua, ta hy vọng nếu ngươi cự tuyệt thì ngay trong ngày hôm nay chính bản thân mình phải rời khỏi Cổ giới”

Quy củ của nghi thức thành nhân cho phép Cổ Yêu có thể khiêu chiến bất cứ ai, nhưng theo lời hắn nói nãy giờ lại làm cho Đế Thiên An phải chủ động khiêu chiến chính hắn.

Bình thường, khiêu chiến phải tiến hành từ dưới di lên nhưng theo nhận thức của Cổ Yêu thì người khiêu chiến không phải hắn mà chính là Đế Thiên An.

“ Đúng là ngu không ai bằng” Tiêu Viêm không nhịn được nói

Dược Trần gật đầu : “ hết người khiêu chiến, lại đi khiêu chiến... aii... chung quy vẫn còn là thiếu niên à”

“ Tên này muốn chết” Mộ Thanh Loan khinh thường nói : “ bằng hắn cũng muốn khiêu chiến với đại nhân.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK