Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo mệnh lệnh của Chu Hữu Trinh ban xuống, quân Lương hung hãn không sợ chết tràn lên vây bắt Đế Thiên An.

“ Phanh! Phanh! Phanh!”

Trùng điệp tiếng vang không ngừng vang lên, xích đao hai tay cung vẩy, theo Đế Thiên An một đường hướng về trước, dưới lực đạo vạn cân chém ra đem từng cái thi thể đồ giết, Lương binh chết trận văng đi trong không khí.

Đế Thiên An vẫn không có dừng sát lục, tốc độ vẫn không có giảm một chút nào, một đường nghiền ép đem phía trước địch nhân sát lục. Ngạnh sanh xé rách hậu quân nước Lương làm hai bên.

Hàn Long Tỏa Hồn cùng Thôn Thiên đao đều là thần binh lợi khí, dưới lực đạo mạnh mẽ đánh ra quân Lương đều táng mệnh.

Tay chân đứt rời, thi thể chia năm xẻ bảy hoặc thi thể còn nguyên nhưng bị lực đạo chấn ép lục phủ ngủ tạng mà chết....Thương vong không ngừng ngã xuống, để cho quan chiến hoặc tham chiến người kinh sợ trước vũ lực của Đế Thiên An.

“ Hưu môn mở! Sinh môn mở!!Thương môn mở!Đổ môn mở!Cảnh môn mở!”

Đế Thiên An buông song thanh vũ khí xuống, lần lượt mở ra năm cổng tiếp theo trong bát môn, theo từng cồng được mở ra, khí kình quanh người không ngừng thay đổi màu sắc, không khí cũng trở nên nóng bóng hơn.

“ Đó! Đó!!!”

“ Hắn bốc cháy!”

“ Khí kình mạnh quá!”

“ Làm sao.... làm sao giờ?”

Quân Lương lân cận nhìn luồng khí khổng lồ đang xoáy quanh người Đế Thiên An, ở xa nhưng cũng cảm nhận được hơi nóng mãnh liệt mà kinh sợ. Không ít người chùn tay chân không dám tiến lên.

Chính lúc này, Đế Thiên An dẫm chân phóng người lên không, hay tay nắm xích cùng đao không ngừng huy ra, để lại tàn ảnh.

Trong chốc lát, đầy trời xích khí cùng đao khí hiện ra, từng đạo rực lửa bốc cháy.

“ Chạy! Chạy mau!” không biết tên quân Lương nào từ khiếp sợ tỉnh lại, kinh hô một tiếng khiến cho đám binh sĩ bên cạnh nối gót theo, bọn họ như lũ tràn đê tháo chạy khỏi địa phận của hàng trăm hàng ngàn xích lửa cùng đao lửa trên đầu.

“ Đi! Vọng tưởng” Đế Thiên An lạnh lùng nói, sau đó thúc dục đại chiêu đánh xuống.

Ánh lửa lợp trời như mưa rơi xuống.

“ Ầm! Ầm! Ầm!!”

Trùng điệp không ngừng thanh âm bắt đầu kéo lên theo từng đạo xích lửa cùng đao lửa đánh xuống quân Lương, kình khí mãnh liệt cùng cháy khét lẫn bụi mù kéo lên.

“ Xoạt! Xoạt! Xoạt!”

Đế Thiên An cũng không có dừng lại đồ sát, mở ra bảy cổng hắn thực lực đã đăng đường nhập thất lên đến Thiên Nhân cực hạn cảnh giới. Cơ hồ tốc độ bày ra không một ai có thể theo kịp, bóng ảnh không ngừng thoắt ẩn thoát hiện bên dưới chiến trường đoạt mạng.

Nơi hắn đi qua quân Lương không ngừng ngả xuống.

Chỉ mới chưa đến một tiếng đồng hồ, chết dưới tay Đế Thiên An đã lên đến vạn người, một con số cực kỳ khủng khiếp. Nhưng đối với một kẻ như y, con số này cũng không tính là gì cả?

“ Ực!” tường thành phía trên, Lý Tinh Vân nhìn một bên đồ sát mà nuốt ngụm nước bọt.

Không chỉ hắn những người còn lại cũng khiếp sợ, đây chính là một người đối địch vạn quân à! Nhưng mà thứ trước mắt bọn họ thấy cũng để cho đám người tê dại da dầu.

“ Thất phu cơn giận máu đổ ba thước, thiên tử cơn giận thi lưu ngàn dặm” Ôn Thao nhìn một màn kia không nhịn được nhớ lại câu nói của người kia, nội tâm đối với vũ lực của y càng thêm kính sợ.

“ Thiên An!” Cơ Như Tuyết cùng Lục Lâm Hiên nhìn mà nỉ non, đây là nam nhân của hai nàng, nhìn y phô bày ra vũ lực để cho hai người càng thêm say mê.

“ Phế vật! Một lũ phế vật!” Xa giá bên trên, Chu Hữu Trinh nhìn thấy quân sĩ kinh sợ tháo chạy bị Đế Thiên An đuổi giết mà phẫn nộ, trực tiếp đá chết tên quân sĩ báo tin.

“ Bệ hạ, thực lực của Đế Thiên An chỉ e đạt đến Đại Thiên Vị, binh sĩ tầm thường không phải là y đối thủ” Chung Tiểu Quỳ tiến lên mở lời.

Chu Hữu Trinh giận mắng : “ Đại Thiên Vị thì thế nào, trẫm dưới tay năm vạn đại quân còn sợ một mình hắn sao?....”

Chu Hữu Trinh còn muốn nói, đồng tử liền co rút khi thấy Đế Thiên An lại nhảy lên bầu trời, cả người như hỏa nhân lao về phương hướng hắn.

Không quá chậm, chưa đến hai mươi giây Đế Thiên An đã xuất hiện trước xa giá phía trước, thân ảnh vừa dừng lại trực tiếp đem khí kình chấn ngã không it binh sĩ.

“ Hí hí hí hí” tám con ngựa kéo xe hí vang không ngừng, sau đó lại như sợ hãi thứ gì bốn chân khụy xuống.

“ Xoẹt!” một đạo như ánh trăng đỏ hồng đao khí bạo phát, đao khí mạnh mẽ quét qua trực tiếp đem tính mạng quân Lương hoặc đại kỳ hủy đi.

Đế Thiên An lại như cơn gió mà lướt đến chi quân đội này, từng bước, từng bước đồ sát binh sĩ Đại Lương.

“ Tiểu Quỳ! Lên! Giết hắn! Giết hắn cho trẫm” Chu Hữu Trinh từ trong hoảng sợ tỉnh lại, lớn tiếng hạ lệnh cho đệ nhất thủ vệ của mình.

Chung Tửu Quỳ nhận mệnh, dù biết không đánh lại nàng vẫn lao đến, từ ống tay áo bay ra một thanh phi tiêu, một đầu sợi cước mảnh mai liên kết bay đến người Đế Thiên An.

“ Phanh!!”

Hàn Long Tỏa Hồn các đốt xích vươn dài, trực tiếp từ trên bổ xuống, đầu rồng lăng lệ mà đến Chung Tiểu Quỳ phương hướng, trước khi nàng kịp đem ám khí công kích lên Đế Thiên A đã bị một xích bức văng.

Chung Tiểu Quỳ văng ngược về sau miệng phun ra một ngụm máu.

“Đợi Bản Thánh Vương giết xong đám lâu la này sẽ đến ngươi thôi” Đế Thiên An nhìn về Chu Hữu Trinh cười lạnh nói, tay phải nhẹ động, Hàn Long Tỏa Hồn thu lại quét qua bên phải đem mấy chục tên quân Lương giết.

“ Các ngươi! Mau lên hộ giá” Chung Tiểu Quỳ ổn định lại thân hình, vội phân phó mệnh lệnh cho đám sỉ tốt ở gần, hạ lệnh sau lại cướp đến Chu Hữu Trinh : “ bệ hạ, Đế Thiên An thực lực mạnh mẽ, người mau rời đi”

“ Đi! Trẫm đường đường là hoàng đế Đại Lương....” Chu Hữu Trinh tỏ ra cường ngạnh, nhưng lời còn chưa hết một đạo đao khí mạnh mẽ lao đến, cắt ngang đi đại kỳ ở gần hắn, để cho hắn biến sắc.

“ Đi!” Chu Hữu Trinh thu lại chút cường ngạnh của mình, nhìn như ma thần đồ lục binh sĩ Đại Lương, vội vả phân phó cho Chung Tiểu Quỳ : “ Tiểu Quỳ, bãi giá”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK