Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc Hạt Tử theo quán tính bị kéo đến gần lại thấy Vệ Trang tung người đến, biết mình lâm vào hiểm cảnh, hai tay lẫn chân liền co lại che đi chí mạng những chổ hiểm yếu.

Ngay khi khoảng cách đã gần, Vệ Trang một tay đập vào vai y, rồi mượn lực tung một cước đá mạnh vào người Độc Hạt Tử, đem thân ảnh y đá văng đi về vách tường chổ hắn đứng trước đây.

« Phốc xích !! »

Sa Xỉ được Vệ Trang ném mạnh ra, thân ảnh Độc Hạt Tử còn chưa kịp từ bức tượng trượt xuống, đã bị Sa Xỉ lao đến xuyên thủng lổng ngực đóng đinh hắn trên đó, máu tươi đổ ra đau xót truyền lại đại não.

« Xin tha mạng, xin tha mạng » Độc Hạt Tử mồ hôi lạnh tràn ra, đồng tử co rút tràn đầy hoảng sợ khi nhìn Vệ Trang xuất hiện phía trước.

Vệ Trang nhàn nhạt cất lời : « Thời gian bàn bạc giá cả đã qua rồi »

« Ngài cứ việc đem hết người đi đi, ta cho ngài hết, đừng giết ta » Độc Hạt Tử sợ hãi nói.

« Người ta muốn tìm rốt cuộc đang ở đâu » Vệ Trang không đếm xỉa gì y, hỏi tiếp.

Độc Hạt Tử đáp : « Trong địa lao »

Vệ Trang bước gần đến hắn lại hỏi : « ba ngày trước sát thủ tập kích công tử Hàn Phi là người của ngươi sao ? »

« Không phải » Vừa thốt xong một cơn đau xót cực kỳ truyền lên đại não khi Vệ Trang nắm lấy chuôi kiếm xoắn nhẹ, Độc Hạt Tử biết mình muốn sống tốt nhất là thành thật khai báo, vội vả nói : « Đó là sát thủ đến từ ngoài đô thành, Độc Hạt môn chỉ làm mấy việc tay chân thôi »

« Ai đã hạ lệnh cho các ngươi » Vệ Trang tiếp tục hỏi.

Độc Hạt Tử gấp nói : « Là Ngột Tựu đại nhân của Dạ Mộ »

« Ngột Tưụ »Vệ Trang nghe được cái tên này thầm hô, đại não nhớ lại cách đây không lâu Tử Nữ từng nói cho hắn biết về thế lực của Cơ Vô Dạ.

Dạ Mộ là do Tứ Hung Tướng và Bách Điểu tổ hợp mà thành, Tứ Hung Tướng mỗi người độc bá một phương.

Bách Điểu trực tiệp nhận lệnh từ tướng quân phủ, huấn luyện rất nhiều sát thủ. Bọn chúng không có tên, chỉ có biệt hiệu được đặt tên theo các loài chim.

« Người các ngươi bắt là ai, vì sao lại bắt hắn ? » Vệ Trang hiếu kỳ dò hỏi

Độc Hạt Tử thành thật nói : « Ta không biết, chúng ta chỉ phụng mệnh hành sự »

Vệ Trang thu hồi Sa Xỉ xoay người rời đi : « xem ra ngươi chỉ là tiểu lâu la »

Chỉ thấy Độc Hạt Tử thoát khỏi hiểm cảnh nhìn thấy Vệ Trang xoay người lưng đầy sơ hở, bên cạnh hắn là một chuôi vũ khí ba cạnh sắc nhọn liền tóm lấy ném mạnh về sau, muốn một kích đánh lén.

Thiên đường có cửa không đi địa ngục không cửa lại dấn thân vào, Vệ Trang cảnh giới hơn xa hắn, ngay khi chuôi vũ khí lao đến người liền nghiêng người né đi tay nắm lấy chuôi vũ khí rồi trở đầu ném mạnh vào Độc Hạt Tử.

« Phốc xích ! » Độc Hạt Tử vốn đã thụ thương, nay trúng phải vũ khí của mình ném đến liền khí tuyệt bỏ mình.

Độc Hạt Tử chết đi cũng đồng nghĩa Độc Hạt Môn cũng chính thức bị xóa tên.

Vệ Trang nhìn thân ảnh Phượng Vô Song bên dưới đi đến từng tên đệ tử vươn tay mày nhíu chặt. Khi hắn thấy được những cổ thân thể này này như xác chết đã lâu chết đi, da thịt cấp tốc lão hóa.

Liếc mắt một lát thân ảnh đi thẳng xuống địa lao tìm lấy người giam giữ.

Tại dưới địa lao hắn thấy được một thân ảnh nam tử hai tay bị xiềng xích treo giữ, dường như đã hôn mê. Nhìn một cái để Vệ Trang nhận ra, cái tên nam tử này chính là tên gần đây tại Tử Lan Hiên vẫn thường lén lút quan sát.

Kẻ này không ai khác chính là Lý Khai.

Ngay khi phát hiện Lý Khai còn sống, Ngột Tựu trong đêm tìm đến Độc Hạt Môn hạ mệnh lệnh truy bắt hắn. Không phụ sở vọng của Ngột Tựu, Lý Khai dưới đại lượng nhân thủ của Độc Hạt Môn, liền bị tóm gọn về nơi này.

Có điều Vệ Trang không hay biết đợi chờ hắn dưới địa lao là một cái bẫy đã chờ sẵn.

Tại Vệ Trang cùng Hàn Phi bước ra khỏi Tướng quân phủ một khắc kia, trừ Hàn Phi lọt vào ám sát danh mục ra còn có Vệ Trang tên. Lần này cái bẫy được giăng ra, là muốn đem Vệ Trang một lần này giết.

Vệ Trang đi lại gần, cất lời : “ ngươi rốt cuộc là ai?”

Lý Khai ngẩng đầu lên nhìn thiếu niên phía trước, đắng chát nói : “ một kẻ nên biến mất trên cõi đời”

“ Ngươi đến từ Bách Việt” Vệ Trang nghi hoặc hỏi lấy

Lý Khai bi ai nói :“ Có lẽ ta không nên trở về, chỉ là ta không làm được”

Vệ Trang nghi hoặc : “ vì sao?”

Lý Khai đáp :“ Đó là lý do duy nhất để ta tiếp tục sống”

Vệ Trang nhìn y, lại nói : “ Tả tư mã Lưu Ý là kẻ thù của ngươi”

Nhìn Lý Khai nghe được cái tin này ánh mắt bi thương trở nên sắt bén như muốn ăn xương uống máu cái tên này, thân ảnh muốn thoát khỏi xích sắc nhưng y bị bắt vào đây đả thụ không ít thương thế, ho khan lên, tiếp tục nói : “ Xem ra mối huyết hải thâm thu, cho nên ngươi đã giết hắn”

Lý Khai đáp : “Ta có trăm ngàn lý do để giết hắn,mỗi một ngày ta sống đều mong có thể chính tay giết chết hắn... nhưng...”

Lúc này một thân ảnh hiện ra trong địa lao bên dưới, đứng trên bậc thang , Mặc Nha nhìn thấy hai người, hai tay ôm lấy khẽ cười nhẹ.

Vệ Trang xoay người lại thì thấy được một thanh niên quần áo đen tà mị nam tử đảo mắt rơi xuống, trên vai trái trang sức một đám lông quạ đen, dưới hai mắt vẽ lấy mấy hình hoa văn lạ mắt.

Diện mục rất tuấn lãng, trên tay kép lấy một lông quạ đen, người này hắn nhận ra chính là Bách Điểu thống lĩnh Mặc Nha.

“ Đêm nay sứ mệnh ngươi cũng đến đây thôi” Mặc Nha lời vừa dứt, trên tay một căn lông quạ bắn mạnh về sợi xích giam giữ trên tay Lý Khai.

« Keng ! »

Chỉ thấy căn lông quạ lại như sắc bén vũ khí đem sợi xích cắt đứt, dị biến lập tức phát sinh cơ quan bên trong lập tức khởi động, đường xuống địa lao cánh cổng khởi động, cửa đá phía trên lập tức khép lại.

Tưởng chừng như lối đi bị bịt kín, Vệ Trang chân dẫm mạnh một khối đá tảng theo đó bay lên, rồi trở tay sống kiếm Sa Xỉ đánh văng tảng đá lên.

“Phanh” một tiếng vang trầm đi qua, đá xanh hóa thành một đạo lưu quang, “Sưu” một chút bắn ra, mục tiêu chính là sắp khép lại Thạch Lao đại môn.

Vừa kịp ngăn lại hai vách cửa đá đang khép lại.

Mà Vệ Trang lập tức sử dụng Quỷ Cốc Đề Thân Thuật, thân ảnh nâng lên đến cực hạn nhanh chóng lướt đi lên các hành lang chuẩn bị giết chết Mặc Nha.

Đứng ở bên trên, Mặc Nha chứng kiến một loạt thao tác của Vệ Trang con mắt thoáng qua quang mang, không nghĩ đến Vệ Trang làm ra phản ứng nhanh như vậy. Lập tức không dám chần chờ, đem hai căn lông quạ quán chú chân khí phóng mạnh xuống.

Hai cái lông chim không phải nhằm vào Vệ Trang, mà là nhằm vào Lý Khai.

Vây Ngụy cứu Triệu là binh pháp của Quỷ Cốc. Vệ Trang đương nhiên rõ ràng cái kế sách này, cũng hiểu rõ Mặc Nha ý đồ.

Bằng hắn thực lực Vệ Trang có thể thoát khỏi bí đạo đang đóng kia. Nhưng hắn đến nơi này chính là vì người đàn ông bên dưới kia. Nếu hắn không ra tay mười phần là y sẻ bị đối phương giết.

Manh mối cũng đứt đoạn nếu như Vệ Trang tiếp tục truy giết Mặc Nha, Vệ Trang tất nhiên sẽ không để người kia chết được. Trường kiếm khẽ động một đường kiếm khí màu vàng thoát ly.

« Xoẹt » Trong gang tấc hai căn lông quạ lao đến bị kiếm khí chặt đứt, còn đem một ông tay áo của Lý Khai cắt ngọt đi.

Cứu được Lý Khai song cánh cửa cũng đã đóng lại, Vệ Trang ngưng trọng nhìn trên vách đá phía trên thấy được rất nhiều chất lỏng màu đen thông qua các kẻ đá hở nhỏ xuốngbên dưới, bên tai lại nghe Mặc Nha thanh âm : « Nhưng điều đáng được an ủi là ngươi không hề cô độc. Vẫn có người đồng hành cùng với ngươi, đồng hành với ngươi đến cõi chết »

Mặc Nha lại tiếp tục nói : « Ngươi đã kiểm tra chưa, có phải đây là một tòa địa lao được xây dựng rất kiên cố. Bằng hữu của ngươi rất thông minh, hơn nữa tin tức lại rất nhanh nhạy. Chắc là phát hiện ra ngươi mất tích, sẽ tìm đến nhanh thôi. »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK