Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi Hàn Thiết đại mộ sụp đổ, Hàn Thiên Ngạo mấy người theo dòng nước ngầm mang theo di hài của tổ tiên mang thoát hiểm mà ra.

Từ Cổ Kiều thôn đám người một mạch từ Đại Chu qua Ngụy đến Triệu, cho đến khi dừng lại biên cảnh Triệu quốc thì dừng.

Tổ địa Hàn gia dựng trên một ngọn núi lớn, từ trên nhìn xuống là ba tòa kiến trúc hình trụ cao lớn dựng theo tam tài chi vị.

Nhóm người Hàn Thiên Ngạo từ sườn núi mà lên, đi vào tộc thị của mình liền kinh động trên dưới Hàn thị.

“Tổ mẫu, tôn nhi Hàn Thiên Ngạo bái kiến tổ mẫu”

“Tổ mẫu, tôn nhi Hàn Thiên Khiếu bái kiến tổ mẫu”

Nhìn thấy một cái lão bà bà cầm long đầu mộc trượng đi ra, huynh đệ Ngạo Khiếu liền quỳ hô.

Bà lão này chính là Hàn thị tổ mẫu cũng là hiện nay Hàn thị nhất tộc tối tuổi già một cái, là gia chủ đời trước Hàn thị vợ Nguyệt Lăng Chi.

“ Thiên Ngạo! Thiên Khiếu! Đúng là cháu trai của ta” Hàn lão thái mẫu quan sát một hồi nhận ra được hai đứa cháu trai của mình, vui mừng hớn hở.

Nhất là Hàn Thiên Khiếu đứa cháu trai bất hạnh mà bà nghe nhái vách núi Hối Tình đã chết kia còn sống, Hàn thị tổ mẫu không kìm được kích động đi đến gần Hàn Thiên Khiếu vui sướng : “ Thiên Khiếu, đúng là Thiên Khiếu rồi! đứa cháu trai số khổ của ta”

“Tổ mẫu, là Thiên Khiếu bất hiếu để tổ mẫu lo lắng” Hàn Thiên Khiếu cũng không kìm được cảm xúc của mình.

“ Không lo! Không lo! Con còn sống! Thiên Khiếu còn sống” Hàn thị tổ mẫu vui mừng, nước mắt cũng ngấn ra.

Nhưng mà chỉ qua đi mấy phút, đột ngột Nguyệt Lăng Chi đem cháu trai mình đẩy ra, sắc mặt nghiêm nghị có phần giận giữ, trên tay quải trượng dậm mạnh một cái, lớn tiếng :

“ Đám khốn kiếp các ngươi, lại dám phản bội lời thề của Thủ Mộ Nhân. Bại hoại truyền thống ngàn năm của Hàn gia ta, chạy ra khỏi đại mộ Cốc Tử Hàn Thiết.”

Lời thề thủ mộ chữ tín ngàn năm, đây là mỗi cái Thủ Mộ Nhân đều phải nhất thiết tuôn thủ khi trở thành Thủ Mộ phái người.

Mà Hàn thị là ngàn năm thế gia nhận mệnh Lạc Võ Tử đến nay một mực chấp thủ. Cho dù triều đại thay đổi thì Hàn thị trên dưới đều không nề hà, tín ước thủ mộ chưa từng làm trái, mỗi một đời đều có con cháu thủ hai tòa mộ.

Hàn Thiên Khiếu bỏ đi Thủ Mộ Sứ nhảy núi Hối Tính mất xác không nói, bây giờ hiện thế còn sống còn phải tính một bút. Chưa kể Cốc Tử mộ bị phá thì thôi, Hàn Thiết đại mộ là tòa đại mộ không thể công phá, làm sao có thể phá được.

Chỉ có một cái lý đo đó là Hàn Thiên Ngạo giống như Hàn Thiên Khiếu từ bỏ trách nhiệm của mình, chạy ra khỏi Hàn Thiết đại mộ. Tuy thương yêu cháu trai, nhưng hai đứa cháu phản bội lợi thề Thủ Mộ Nhân, làm gia phong Hàn thị bại hoại Nguyệt Lăng Chi cũng không thể tha thứ.

“ Tổ mẫu có điều không biết” Hàn Thiên Ngạo cất lời giải thích : “ Công Mộ phái công vào đại mộ Hàn Thiết, đại mộ vì tuyết lỡ mà sụp xuống. Theo tổ chế Hàn thị đã tận trách giữ lời, có thể rút lui khỏi đại mộ Hàn Thiết”

Hàn thị tổ địa sống nơi biên cảnh Triệu quốc, khu vực hoang vắng xa vời cho nên tin tức lưu thông từ Đại Chu đến đây thì chậm hơn rất nhiều các nơi khác. Cho nên căn nguyên thật sự của việc Hàn Thiết đại mộ bị hủy vẫn chưa đến được nơi này.

Nguyệt Lăng Chi cũng vì thế mà hiểu lầm, nhìn đám cháu dập đầu tính cách của mỗi đứa cũng rõ ràng, kinh ngạc nói: “ Ồ! thiên hạ lại có cao thủ công phá đại mộ Hàn Thiết”

“ Tội dâu Vân Khê cũng tại Hàn Thiết cổ mộ nguyện làm chứng” Lúc này, Sở Vân Khê lên tiếng.

Tiêu Vũ Đình cũng chen vào : “ Tội đâu Vũ Đình nguyện làm chứng”

Nguyệt Lăng Chi nghe được cả hai người xưng tên liền trong thoáng chốc đoán ra thân phận hai nữ này.

Hàn Thiên Khiếu ngầng đầu nói : “ tổ mẫu, khi Cốc Tử mộ bị phá chúng con được Bách Việt Thiên Trạch dẫn đến Hàn Thiết đại mộ, theo bí đạo bí mật xuống thẳng xuống Hàn Thiết cổ thành, sau đó Công Mộ Nhân theo lối cũ đi vào thuận lợi lấy ra Lệnh Phá Mộ trong đó”

“Là vậy ư!” Nguyệt Lăng Chi nghe xong hiểu ra, nhưng cũng có chút khó hiểu, dù nàng biết Việt Đế công lực thâm sâu không tưởng nhưng bí đạo kia chỉ có mỗi một người Hàn thị biết và đã truyền hơn ngàn năm qua, hỏi : “ Hàn Thiết đại mộ đúng là có bí đạo nhưng cực kỳ bí mật, chỉ có Hàn thị chúng ta biết rõ, lẽ nào là cháu to gan nói ra cho Thiên Trạch. Mà cho dù có nói ra đi nữa thì làm sao lại đi ra được?”

Hàn Thiên Linh lúc này lên tiếng giải thích : “ tổ mẫu, nói đến Thiên Trạch này không thể không bội phục. Y đến Cổ Kiều thôn phát hiện ra được các thôn dân gởi thức ăn qua ống đồng đưa xuống, về phần lối ra chính là đường nước ngầm, chúng cháu ra được cũng là thông qua con đường này, cũng nhờ y mà đem được di cốt tổ tiên ra ngoài”

“ Thật ư!” Nguyệt Lăng Chi nghe được vui mừng, hỏi lại : “ có thật là đem được di cốt tổ tiên đi ra không?”

“ Là!” Cả đám người cùng hô một tiếng.

Nguyệt Lăng Chi cùng đám tộc nhân nghe được vui mừng.

“ Tổ mẫu, chuyện nói ra rất phức tạp cùng dài, chi bằng trước để di cốt tổ tiên vào tổ địa, sau đó chúng cháu tường tận kể rõ” Hàn Thiên Ngạo lên tiếng.

Nguyệt Lăng Chi gật đầu : “ nên thế”

Không nhanh không chậm, nhóm người Hàn Thiên Ngạo đứng dậy cẩn thận đem phía sau từng lọ sứ đặt trong gùi gỗ, chính là di hài của tổ tiên Hàn thị được hỏa táng thành tro cốt, từng người cẩn thận đem ra.

Từng cái tộc nhân gần đó vội đi đến tiếp nhận, sau đó cẩn thận đem vào nơi chôn cất của các đời Hàn thị.

Cho đến khi đem hết tro cốt chôn cất hoàn tất, Nguyệt Lăng Chi cũng từ đám cháu trò chuyện mà biết được hết thảy mọi chuyện.

Từ việc Thiên Trạch đến Cốc Tử mộ đến Hàn Thiết đại mộ, cả việc chuyện tình cảm của Hàn Thiên Khiếu....

Sở Vân Khê cùng Tiêu Vũ Đình đúng là không đúng, song cháu trai còn sống lại có thêm một cái chắt gái. Lại là vợ chồng ba người Hàn Thiên Khiếu cũng đã ôn hòa đi xuống, tổ mẫu Hàn Thị cũng rõ mình truy cứu nữa cũng không phải hay ho gì.

Không có trách cứ, lại thêm Hàn thị đón nhận hai việc vui liên tiếp, Sở Vân Khê cùng Tiêu Vũ Đình cũng nhanh chóng thích nghi với hoàn cảnh mới.

Đêm thứ mười hai khi vợ chồng Hàn Thiêu Khiếu trở về tổ trạch Hàn thị.

Giữa thương khung, lưu tinh xẹt qua trên bầu trời đêm.

Ánh trăng tròn nhanh đổi màu, xích hồng chi sắc chiếu xuống đại địa trong chốc lát, một hư ảnh hiện ra trong sát na.

Sở phu nhân, Hàn thị tổ mẫu, Hàn Thiên Khiếu, Hàn Thiên Ngạo giật nảy cả mình nhìn trên bầu trời.

Mỗi một thanh danh chấn thiên hạ truyền thế binh khí đều có cho mình linh binh, kiếm khí đao khí thương khí.... đều tồn tại trong thiên địa, khi chúng xuất thế đều dẫn thiên địa dị động.

Mà dẫn động sát tinh đều là những thanh hung binh cái thế, mỗi một khi hiện thân đều dấy lên máu tanh, kẻ chết dưới hung binh vô số.

Mà Tà Linh Ly Hồn Câu chính là hung binh trong hung binh, không phải ngẫu nhiên Bách Hiểu Cuồng Sinh đem nó đặt làm Kinh Hoàng một vị trong.

“Thiên tượng dị động, Sát Tinh rơi xuống, Phù Dung rỉ máu, tàn hại sinh linh!”

Nguyệt Lăng Chi hai mắt trừng lớn nhìn dị tượng này, lớn tiếng nói.

“ Vừa rồi hình như là....” Hàn Thiên Khiếu lấp lửng.

Nguyệt Lăng Chi : “ Tà Linh Ly Hồn Câu!”

“Tà Linh Ly Hồn Câu bị lấy ra! Tà Linh giáo tái xuất lại rồi!” Sở Vân Khê lập tức nghĩ tới cái gì lập tức nói.

Sát khí Tà Linh Ly Hồn Câu đồng dạng là một trong những thanh danh chấn trung nguyên binh khí, thời khắc Thiên Trạch đem nó ra khỏi Thiên Bộc nhai, binh linh thức tỉnh sau nhiều năm chôn cất, dẫn đến dị động thiên địa.

“ Lẽ nào có người lấy ra được Tà Linh Ly Hồn Câu ở Thiên Bộc Nhai ư?” Hàn Thiên Ngạo nghi hoặc không rõ.

“ Kẻ nào lại có năng lực ấy?” Tiêu Vũ Đình tiếp lời.

Hàn Thiên Linh chen vào: “ nơi đó có mê trận còn có hai vị hộ pháp Thư Thánh, Họa Thánh và cả Cầu Hoàng phu nhân hộ thủ. Cho dù vượt qua được Thủ Mộ Nhân nhưng muốn lấy ra nó cũng không được, cần phải đủ 4 cái Phá Mộ Lệnh của tứ đại gia tộc”

Nguyệt Lăng Chi thở dài một cái, nói : “ việc này cực kỳ cơ mật hiếm thấy người biết, dưới Thiên Bộc Nhai giấu một thứ cực hung được gọi là Tà Linh Ly Hồn Câu, đệ nhất sát khí của Mộ phái, rất ít được”

Kể từ Tà Linh giáo giáo chủ Phó Dịch sau khi chết, sát khí tính cả thi thể của hắn cùng một chỗ chôn ở Thiên Bộc Nhai bên dưới, bởi vậy Thiên Bộc Nhai liền thành Mộ phái cấm địa, người biết được Tà Linh Ly Hồn Câu chôn ở Thiên Bộc Nhai chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

“ Dị tượng giống hệt với năm xưa nó xuất thế, gần ngàn năm nay thứ sát khí này từng hiện thân trong võ lâm ba lần, mỗi lần đều gây nên cái chết của hàng vạn người” Sở Vân Khê lần nữa lên tiếng.

Tại bốn người trong nếu nói ai rõ ràng Tà Linh giáo cùng Tà Linh Ly Hồn Câu không ai qua được Sở Vân Khê.

Bởi vì nhiều năm trước đó Tà Linh giáo độc hại sinh linh, Sở Vân Khê trúng độc thủ của Tà Linh giáo nhưng lại thành công thoát khốn, ở bên trong nội ứng phối hợp Mộ phái những cao thủ khác cùng một chỗ, diệt trừ Tà Linh giáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK