Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cấp cho Thiên Mã Tướng Quân mặt mủi, Đế Thiên An mang theo người rời khỏi thị trấn, để lại nơi này chiến trường cũng náo động không nhỏ.

Bích Phong Môn Thất Đao kẻ chết người thương, tiểu môn chủ Thiên Vân Nhạc được xem là Lục Đại Thần Long bại thảm. Cùng với một toán nhân mã tập kích bị Đế Thiên An đánh bại.

Thanh danh của hắn cũng nhanh chóng phất lên như diều gặp gió, người trong võ lâm Chính Tà hai phái đối với tân tinh mới nổi này rôm rả bàn tán.

Còn bản thân Đế Thiên An thì sau khi gây ra náo động lại nhận lời mời của Si Huy đi đến Liêu Phủ Bang dự lễ nhậm chức của nàng ta. Tại nơi này dừng chân nghỉ dưỡng gần một tuần rồi lại lên đường cùng Đàm Hoa Liên, truy tìm tung tích của Kiếm Vương.

Thị trấn Tâm Hương…

Dòng người tấp nập đi lại trên đường lớn, không khí ồn ào náo nhiệt qua lại, nhìn sơ qua có thể thấy được là một nơi phồn hoa.

“ Oa! Náo nhiệt quá! Nơi phồn hoa có khác! Lạ quá, sao mình chỉ thấy mỹ nữ là mỹ như thôi thế này” Hàn Phi Quang đặt chân đến thị trấn phồn hoa này, như mèo thấy mỡ khi trên đường lớn không ít nữ nhân xinh đẹp.

“ Lại bắt đầu rồi” Cách xa một đoạn gần năm mét, ở phía sau Phù Dung và Đàm Hoa Liên thấy hắn biểu hiện liền nói, chung đụng thời gian này bọn họ đã biết cái tính cách của vị đệ tử thứ sáu của Thiên Mã Tướng Quân.

“ Tiếc thật! sao mình lại không biết mà đến sớm hơn nhỉ” Hàn Phi Quang tiếc nuối sao mình lại không đến nơi này, sau đó hưng phấn chạy hòa vào đám đông hướng về một cái cô gái : “ này em ơi”

“ Cũng là đàn ông nhưng so với Tướng Quân lại khác xa” Phù Dung một bên thầm nghĩ, cả người kiều mị đi bên tay ôm chặt tay hắn, ánh mắt nhìn về đám người bên cạnh dòm ngó mà thở dài.

Hàn Phi Quang phải lon ton chạy đi ton hót chọc ghẹo đám nữ nhân, nhưng Đế Thiên An chỉ bằng một bộ túi da không cùng khí chất đã mê mệt. Còn chưa ra tay không ít cô nương đã bị hắn ngoại hình cho mê mẩn.

Cũng chính vì lý do này mà Hàn Phi Quang mới không nguyện cùng Đế Thiên An một chổ, khi đó mấy cô nương đều bị tên kia hấp dẫn rồi hắn còn làm ăn sao được. Cho nên tốt nhất là tách nhau ra sau đó đi tán gái.

“ Cái nam nhân này đúng là hại người mà” Phù Dung thầm nói, nàng nhìn đám cô nương ven đường trộm nhìn nam tử không xa mình, mặt cô nương nào cũng ửng đỏ ánh mắt say mê, và ném địch ý lẫn hâm mộ lên bản thân mình mà không biết nói sao.

“ So với Hàn Phi Quang cái tên háo sắc này còn đáng ghét” Đàm Hoa Liên nhìn đám nữ tử trộm nhìn xung quanh, mà thở dài.

Nếu không phải còn có Tiểu Hương và hai đầu mảnh thú phía sau, nàng chỉ sợ mấy cô nương ở trước đã sớm chủ động làm quen rồi. Việc này nàng đã gặp không ít rồi.

“ Huynh, đồ uống của Tiểu Hương hết rồi?”Tiểu Hương ở phía sau cởi trên Huyết Báo đem trên tay một bình sứ lắc lắc, tràn đầy đau lòng nói.

Từ khi hưởng thụ qua mỹ vị của Đế Thiên An làm cho nàng chính là bám dính lên siêu cấp ngự trù này. Mỗi ngày hưởng thụ món ngon, nhất là người nam nhân này rất tốt chơi có thể dạy nàng biến cường, hơn cả còn rất nhiều trò thú vị.

“ Vậy kiếm quán trà nào đó dừng chân” Đế Thiên An cười nói, tiếp tục bước đi.

Vì ngoại hình bắt mắt lại có hai cái hung thú đi phía sau, thành ra nhóm người Đế Thiên An đi nơi nào là trung tâm của ánh nhìn. Có điều đoàn người cũng không quá mức để ý lấy những kẻ này, dù sau thời gian qua bọn họ đã quen rồi.

Nhóm người di chuyển trên đường lớn thì dừng lại trước một khách điếm, quán này sinh ý không nhỏ bên trong đã đầy khách nhân. Song may thay trước cửa này không ít bàn, khách nhân nhập tọa không ít, và còn không ít bàn trống.

“ Khách… khách... khách!!” Tên tiểu nhị cà lăm, hết hồn khi thấy nhóm người kia đến, chân hắn có chút run khi thấy tiểu cô nương mang theo hai đầu hung thú.

“ Đem thức ăn lên đây, nhất là trà ngon cùng mấy vò rượu thượng hạng” Tiểu Hương không chút nào để ý từ Huyết Báo nhảy xuống ngồi vào bàn trống, phân phó.

“ Chuẩn bị đi” Đế Thiên An phẩy tay, một thỏi vàng nhanh chóng lăng không đến tay tiểu nhị.

“ Vâng!! Vâng!” tên tiểu nhị thấy vàng vào tay, cộng thêm hai hung thú kia ngoan hiền một bên cũng đở sợ, lập tức như gà mổ thóc cung kính, bởi hắn biết lần này mình gặp phải đại gia rồi.

“ Nhìn cái gì, muốn ăn đòn sao?” Tiểu Hương nhìn đám người xì xầm bàn tán, đưa tiểu nấm đấm hung hăn nói.

Đám người liền vội dời mắt đi, đùa tiểu cô nương mặc dù không đáng sợ. Nhưng hai đầu hung thú kia thì khác. Chưa kể bắt mắt nam nhân kia chính là giang hồ gần đây nổi danh người à.

Rất nhanh sau đó, tiểu nhị rời đi đã trở về còn thêm vài cái đồng bạn, đem trên tay thức ăn rượu ngon lên. Có điều hung uy của hai con mãnh thú cũng làm cho bọn họ sợ không ít, chân có chút run khi lại gần.

Hưởng dụng qua đồ ăn của Đế Thiên An nay lại dùng ẩm thực khác, chênh lệch liền lộ ra ngay. Đám nữ thậm chí cả ba đầu sủng thú cũng có phần ghét bỏ, song không ăn thì đói chỉ có thể dùng bữa.

“ Xin lỗi các hạ! Chúng ta có thể nói chuyện một lát được không?” Rượu thịt đang dùng dang dở, một nhóm người mang theo đao kiếm mà đến, cầm đầu một gã nam tử đô con dường như là thủ lĩnh bước đến trước, khách sáo nói với nhóm người Đế Thiên An.

“ Có việc!” Đế Thiên An chậm nói.

Gã nghe xong đáp : “ tại hạ nghe danh công tử đã lâu, hôm nay được gặp muốn thỉnh giáo công tử”

Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ Cho ngươi ba cái hô hấp biến đi”

“ Hừ!” Gã đầu lĩnh nghe được như vậy tức giận, gương mặt âm trầm hơn lập tức nâng đao lao đến một chém.

“ Keng!” Chỉ thấy đao còn chưa đến, ở bên cạnh Đàm Hoa Liên liền rút ra Phục Ma Hoa Linh Kiếm chớp nhoáng đem kẻ tập kích này đánh ngược lại.

Nàng lựa chọn xuất thủ đó là vì cản lại Đế Thiên An ra tay. Chung đụng thời gian này nàng cũng biết hắn cũng không phải là hạng hiền lành gì. Cái tên không biết sống chết từ đâu nhảy ra tìm đến này, lại ảnh hưởng lúc hắn dùng cơm, mười phần chính là tìm chết.

Bởi thời gian này không ít kẻ tìm đến hắn khiêu chiến, không ít kẻ còn dùng không ít ám lưu thủ đoạn đê hèn. Mà đối với lâu laĐế Thiên An ra tay chính là lấy mạng người, tuyệt không có chút nhân nhượng gì cả.

“ Đánh!” gã đầu lĩnh bị bức lui càng giận, một tay chỉ về trước ra lệnh cho thuộc hạ, mà theo lời hắn đám người phía sau cũng cầm kiếm xông lên.

“ Khỉ thật” Đám Hoa Liên nhẹ mắng nhìn cái đám ngu ngốc không biết sống chết này, lập tức nâng kiếm nhảy đến.

“ Phốc! Phốc! Phốc!”

Đàm Hoa Liên dẫm chân nhảy đến, trong chốc lát đem kiếm huy xuất chém ra mấy đường kiếm khí, thân hình linh hoạt xảo diệu đi qua các kẻ hở của nhóm người này, không có lấy mạng mà chỉ đã thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK