Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chân Thiền Thánh Vương là một cái dị loại khác biệc với các Thần tộc lẫn Thánh Vương còn lại, hắn không yêu hưởng thụ sinh hoạt, cũng không thích đua đòi tranh đấu càng không tranh danh lợi quyền vị.

Chỉ thích lẳng lặng ngồi thiền minh tưởng, tự hỏi vũ trụ chân lý, hiểu được sinh mệnh biến hóa. Thích giảng đạo cho kẻ khác, tính tình như thế quái gở cổ quái, lại là có vấn đề nghiêm trọng.

Trong tu luyện xảy ra vấn đề, trong cơ thể lại sinh ra một nhân cách khác đối lập với nhân cách thường ngày.

Chân Thiền phong độ nhẹ nhàng, ưu nhã thong dong, chú ý lấy lý phục người, không phục lại dạy, dạy cho đến phục mới thôi. Còn Ác Thiền tàn nhẫn thị huyết, thích lấy lực phục người, không phục đánh chết mới thôi.

Thiện Ác vô thường, hắn trước sau vô pháp khống chế, thẳng đến nhiều năm trước Ác Thiền hoàn toàn bạo tẩu mất khống chế, đánh chết đả thương mười mấy vị Đại Thần, phạm phải không thể tha thứ tội lỗi.

Song Chân Thiền tình huống đặc thù không phải là Lam Nguyệt Thánh Vương một dạng, cho nên Thánh Hiền Điện trưởng lão cũng không có truy cứu xử phạt như Lam Nguyệt Thánh Vương, nhưng hắn nội tâm băn khoăn cho nên tại một chổ riêng việc mà tu hành.

Hy vọng có thể khắc phục tâm ma, trừ bỏ một ít tất yếu đại sự, nhiều năm qua cơ hồ cũng không lộ diện. Hiện tại cũng không có đi đến Thánh Hiền Điện.

Mười phút trước, Thần Vực, Thánh Hiền Điện.

“ Không ngờ đến cả Thập Hình cũng bị hắn đánh bại, Thiên Khôi đều không làm gì được hắn ta cả. Thực lực thật mạnh mẽ” Thần Nhãn nhìn phía trước tấm gương lớn, trong gương phản chiếu hình ảnh là chiến trường giữa Thần Tộc và Ẩn Thần Bộ.

Thần Nhãn tán thưởng thân ảnh nam tử kia, ánh mắt lại nhìn về một nơi khác, khóe môi bất giác lại nở lấy nụ cười : “ Minh tộc, cái lũ mọi rợ này, làn này thay bổn tọa làm một ít cũng được”

Tầm mắt hắn thấy được đó là ẩn nấp gần đó, Minh tộc thành viên đang quan chiến.

Lần này là một cái bẫy mà hắn cố tình đào ra cho Tâm Nguyệt Quy, mà cô ta lại ngoan ngoãn vui vẻ đi vào chổ chết.

Hắn muốn mượn đao giết người, mà đao là những kẻ khác thay hắn trừ đi cái gai trong mắt của mình- Tâm Nguyệt Quy.

Thời gian trôi qua Thần Nhãn lại tiếp tục quan sát chiến trường ở Thái Âm sơn.

“ Vù vù!!”

Thanh âm xao động vang lên, đại điện đả mở ra, ba cái thân ảnh nam tử như cơn gió thoáng qua hiện ra phía sau Thần Nhãn.

Có thể đi đến nơi này trừ trưởng lão ra chỉ còn Thánh Vương.

Huyền Phong Thánh Vương nói : “ Đại trưởng lão, ngài gõ trống trên Kính Thiên Lâu truyền khắp Thần Vực chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rất quan trọng”

“ Đúng thế tiếng trống của Kính Thiên Lâu đả lâu rồi không được vang lên. Nó vang lên đồng nghĩa với tộc ta sẽ phải đối đầu với một cuộc chiến” Thần Nhãn chậm rãi lên tiếng : “ Minh tộc đã sống lại rồi!”

Nghe đến đây tam vị Thánh Vương mày chau lại, bọn họ hiểu lời nói của Thần Nhãn có ý nghĩa gì.

Thần Nhãn nói tiếp : “ 10 vạn năm trước chúng bị đuổi vào Địa Ngục Giới, nhưng dã tâm quay trở lại đại lục vẫn không hề bị diệt vong. Chủng tộc dã man không nói đạo lý vẫn muốn phá hoại đại địa hòa bình mà chúng ta đả kiến tạo bao năm qua. Bổn tọa quyết không để chuyện này xảy ra”

“ Ở đâu?” Thiên Võ Thánh Vương dò hỏi

Bạch Liên cất lời : “ Quy mô thế nào?”

“ Hiện giờ theo bổn tọa quan sát chỉ có 2 đại tướng Minh tộc cùng 10 tử sỉ do nguyên soái của chúng là Nghịch Thiên Nhi Hành chỉ huy, nhất định sẽ thêm người tập hợp. Nhưng trước mặt còn một chuyện quan trọng hơn, đó là lần thảo phạt những Kẻ Đọa Lạc do Đại Tế Sư của chúng ta chỉ huy đã thất bại rồi”

Thần Nhãn lại nói : “ Quỷ Mộc đã chết dưới tay một kẻ, hiện giờ Thú Nhân Quân Đoàn đả bại, Thiên Khôi, Thập Hình, Thái Cực, Truy Nhật, Lưu Nguyệt, Võng Mị cũng không trụ được bao lâu”

Nghe xong tam đại Thánh Vương cũng kinh ngạc, bọn họ cũng không nghĩ đến lực lượng tinh nhuệ của Thần Tộc lại bị thảm bại trong lần vây quét những Kẻ Đọa Lạc.

“ Lại có kẻ như vậy? rất có ý nghĩa” Thiên Võ lên tiếng.

Huyền Phong tiếp lời : “ Lục Bộ Đại Thần đều không giải quyết được, là một sự đả kích với Thần tộc ta”

“ Có ý tứ lắm! chính là hắn ư?” Bạch Liên nhìn thông qua tấm gương nhìn thấy thân ảnh nam tử đè đánh Thập Hình nói.

Thần Nhãn nói tiếp : “ Minh tộc phục sinh cộng thêm những Kẻ Đọa Lạc, hiện giờ tộc ta đang đứng trước nguy hiểm. Vận mệnh Thần tộc phải trông cậy vào sức 3 vị. Tình hình trước mắt Tâm Nguyệt Quy Đại Tế Sư cùng các bộ Đại Thần đang gặp nguy hiểm, xin các vị trợ giúp”

“ Hiểu rồi” Thiên Võ đáp.

Huyền Phong hiếu kỳ : “ ta cũng muốn biết chúng có thực lực gì”

Bạch Liên lên tiếng : “ Đại trưởng lão, ngài cố định vị trí, rồi mở Sát Na Môn ra đi”

“ Được thôi!” Thần Nhãn vận lên Thần Lực của mình, phía dưới chân tam vị Thánh Vương liền hiện kim sắc mâm tròn khắc đầy chú văn tản phát ra kim quang mãnh liệt.

Thần Nhãn lại nói : “ vị trí là Thái Âm sơn, Sát Na Môn sẽ mở ra trong 1 thời gian ngắn, 3 vị nên nắm bắt thời gian”

“ Đại trưởng lão xin cứ yên tâm”

“ Chúng tôi sẽ cho bọn chúng biết sức mạnh của tộc Thần, để cho bọn chúng biết khó mà lui”

“ Chúng ta đi thôi!”

“ Các vị cẩn thận!” Thần Nhãn vừa dứt lời, Sát Na Môn cũng được mở ra, tam vị Thánh Vương nhanh chóng thông qua Sát Na Môn rời khỏi Thánh Hiền Điện.

Thần Nhãn nhìn đám người rời khỏi, còn lại một người thầm nói : “ Thật không ngờ Minh tộc lại phát động chiến tranh, dám thoát khỏi Địa Ngục Giới, và cả Bất Tử Điểu hồi sinh vào lúc mình thực hiện kế hoạch đó. Biết đâu lại có thể lợi dụng bọn chúng tận dụng thời ca! ha ha ha”

Với Không Thức Giới Thần Lực cao minh Thần Nhãn đả sớm biết được Thần Ẩn Bộ ẩn thân ở Thái Âm sơn. Đồng thời còn phát hiện ra được Bất Tử Điều lấy lại thân xác, nhưng hoàn toàn dấu diếm không báo cho Tâm Nguyệt Quy.

Mà để cho nàng ta vui vẻ đi vào chổ chết, muốn mượn tay Bất Tử Điểu trừ đi cái gai trong mắt này.

Từ trước đến nay Lục Bộ Đại Thần đều đứng về phía Tâm Nguyệt Quy, thường hay xảy ra va chạm với thế lực bảo thủ mà Thần Nhãn khống chế.

Nếu như Tâm Nguyệt Quy cùng Lục Bộ Đại Thần bị mất mạng dưới Bất Tử Điểu, chức quyền còn trống Thần Nhãn có thể tạm thời nhận chức, và sẽ thống lĩnh Thần tộc toàn bộ quyền hành đều do hắn chưởng khống.

Chứ không phải nhiệm vụ mà Thiên giao cho, tại Kính Thiên Lâu quan sát Minh tộc.

Cho dù là Minh tộc Nghịch Thiên Nhi Hành hay là Đế Thiên An, sự phản bội của Kẻ Đọa Lạc, hay Bất Tử Điểu đều là những kẻ địch rất mạnh. Nhưng đối với Thần Nhãn mà nói chỉ là vết nước tí tách trên mặt hồ, chỉ gây sự hỗn loạn một phen rồi trở về sự yên lặng vốn có.

Sở hữu trí tuệ vạn năm, không bao giờ coi trọng nhưng kẻ địch miệng còn hôi sửa này.

Thái Âm sơn phía trên, Sát Na Môn đả mở ra để lại chói mắt quang mang.

“ Bất Tử Điểu” Tam vị Thánh Vương vừa bước ra khỏi Sát Na Môn liền thấy được hỏa hồng hỏa điểu mà kinh thốt lên.

“ Sát Na Môn là Thần Nhãn đại trưởng lão” Truy Nhật hô lên.

“ Là các vị Thánh Vương!” Lưu Nguyệt nhìn thấy ba cái thân ảnh xuất hiện, mừng rỡ.

Đột ngột, ba vị Thánh Vương đồng loạt xuất thủ, thân ảnh lao nhanh xuống thần lực bùng nổ công kích lấy Bất Tử Điểu.

Bọn họ tuy cường đại, nhưng sinh vật có thể cùng Thiên đối chiến không phải là bọn họ có thể tự tin giết chết được.

“ PHANHHH!!!”

Cự đại tiếng vang truyền khắp Thái Âm sơn, hỏa diễm tứ tung từ bầu trời bắn tứ phía khắp nơi như cơn mưa lửa một dạng.

Lục Vân vì bị bất ngờ bởi Sát Na Môn mở ra, lại bị tam đại Thánh Vương bất ngờ một kích đánh lén. Từ trên bầu trời như sung rụng rơi xuống, đập nứt mặt đất vùi sâu xuống mấy mét.

“ Trời ơi đó là Thánh Vương!!”

“Tương truyền Thánh Vương là những Đại Thần phát huy Thần Lực và Thần Kỹ mạnh nhất”

“ Không ngờ lại họ xuất hiện ở đây”

“ Là Thiên Võ Thánh Vương! Bạch Liên Thánh Vương! Huyền Phong Thánh Vương”

“ Áp lực mạnh quá! Bọn họ so với các Đại Thần khác thì mạnh hơn”

“ Lục Vân!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK