Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biểu tình của A Lam nhất thời làm cho đám người chú ý lẫn nghi hoặc không hiểu.

Đế Thiên An cười cười gật đầu, nói : “ chỉ cần linh hồn yếu hơn, Bản Đế có thể dễ dàng xâm nhập vào. Nhất là với đôi nhãn đồng thần thánh cho phép Bản Đế làm được rất nhiều thứ, một trong số đó có thể xóa bỏ ký ức bóp méo hay thêm vào vài ký ức không liên quan.”

Đế Thiên An lại cười nói : “ một năng lực khác, chẳng hạn như ta có thể bỏ qua một tầng vải của nàng, Khổng Tước hay Bạch Thái mà nhìn, thật trắng trẻo”

“ Lưu manh!”

“ Ca!”

“ Khụ khụ!!”

“ Còn có đôi nhãn đồng như vậy ư?”

“ Nói như vậy không phải chúng ta cũng bị nhìn sạch!!”

Đế Thiên An hắc tuyến lên khi nghe Lưu Si nói, lập tức ngưng tụ một quả đấm oanh kích lên năm tên đồng bọn đứng gần.

“ Bản Đế chỉ có hứng thú với mỹ nhân, bọn các ngươi cũng xứng được nhìn!!” Đế Thiên An tay vươn ra ôm lấy eo của Bạch Thái, nhìn nàng hai tay che lấy tư mật gương mặt ửng đó, trêu : “ không cần che! Mấy năm nay ta nhìn không ít mà”

“ Ca! ngươi là đồ lưu manh!! Không được nhìn!” Bạch Thái xấu hổ đỏ bừng, bàn tay vươn ra che lấy tầm mắt của hắn lại.

“Đồ lưu manh! Nói như vậy, chẳng phải ta cũng bị hắn nhìn hết rồi! ” Khổng Tước gương mặt cũng nhiễm lên một tầng phiếm hồng, trong đầu thẫm mắng.

“ Nhìn hết, cả bên dưới u cốc của nàng, hay là hai hạt đậu hồng hào kia nữa”

Thanh âm của Đế Thiên An vang lên trong đầu, Khổng Tước mặt càng đỏ lựng hơn, hai tay vội che lấy chổ tư mật, thẹn quá thành giận mắng : “ đồ lưu manh! Nhắm con mắt bẩn thiểu ngươi lại!!!”

Từ trước đến nay để cho nàng thua thiệt chỉ có Tử long Thái Cực, bây giờ lại thêm một tên lưu manh ngả ngớn chiếm tiện nghi khác, một luồng vô danh cơn giận lại nhấc lên cao.

“ Có gì mà quan trọng chứ! không phải là bị nhìn một cái mà!” Lục Vân nhảy lên vai Đế Thiên An nói : “ cái đám này thì có gì đẹp mắt, còn thua cả lông vũ của ta”

“Khụ khụ!” Phục Hy ho khan lên, có một cổ xúc động muốn đem cái tên hỗn đãn kia đánh một trận : “Thiên An huynh đệ! Mấy cái chuyện này đùa giỡn chẳng vui đâu?”

Đế Thiên An cười nói : “ đúng! chỉ là đùa giỡn mà thôi! làm gì có đôi mắt đó chứ! thay đổi không khí một chút. Nhìn không ra Khổng Tước thẹn thùng cũng xinh đẹp như vậy! ta bây giờ lại đổi ý chuyển mục tiêu từ A Lam sang nàng”

“ Khụ khụ” Phục Hy lại ho khan lên.

Khổng Tước siết tay lại, lạnh giọng nói : “ xin hãy tự trọng cho, ta đối với ngươi không một hứng thú”

“ Ha ha” Đế Thiên An nói : “ trong mắt Bản Đế thực lực quyết định hết thảy, kẻ yếu không có quyền lên tiếng trước kẻ mạnh. Nếu Bản Đế muốn có thể dễ dàng đem nàng thao túng, thậm chí để nàng chính tay giết 2 đứa tiểu bất điểm này. Có điều Bản Đế lười, chung quy biển vẫn còn nhiều cá. Bên cạnh ta đây cũng đả có sẵn một đầu cá xinh đẹp rồi!”

“Ca! ngươi đừng đùa giỡn nữa” Bạch Thái ngượng ngùng lên tiếng, tay luồn vào eo hắn mà véo mạnh một cái.

“ Được! được!” Đế Thiên An cười cười, nói : “ A Lam rót rượu nào! chỉ đùa giỡn một chút thôi! đừng xem là thật. Nhất là cái việc nhìn xuyên quần áo kia, càng là đùa!”

A Lam rốt cuộc nhịn không được tức giận xoay người rời đi.

“ Giận rồi!” Lục Vân khoái chí nói : “ ngươi dù sau cũng là người có thân phận, làm sao lại đùa giỡn lưu manh như vậy chứ. Người ta cũng là con gái đó!”

Đế Thiên An nháy mắt với Khổng Tước : “ nàng đừng xem là thật, ta chỉ trêu nàng một chút thôi! Thật đó, ta tuyệt đối không thấy gì cả! ”

“ Ngươi!!!” Khổng Tước vừa tức vừa thẹn thốt lên.

“ Ha ha ha!” Đế Thiên An cười lên một tràng lớn.

Khổng Tước cũng sượng mặt xấu hổ lên, không muốn ở thêm chịu nhục cất bước rời khỏi đại môn.

“ Hai lão già các ngươi còn ở đây làm gì! đúng rồi đem cái tên ở trong phòng sách kêu đi luôn thể. Ngày may bắt đầu cấm chỉ mấy cái tên này uống chùa, ăn chùa trong nhà của ta. Khổng Tước không phải có quy định rõ ràng rồi ư” Đế Thiên An nói.

“ Khụ khụ!!!” Phục Hy lẫn Vân Trung Tử vừa ra khỏi cửa liên ho khan lúng túng.

Lục Vân chen lời : “ đúng lắm! quy cũ đặt ra phải chấp hành. Hai cái tên kia ngày ngày mò vào hầm rượu của ngươi, uống nhiều nhất đó”

Na Tra bỉu môi : “ có ngươi uống nhiều nhất, hả miệng một cái nuốt mấy trăm vò”

“ Phừng!!!”

Lục Vân liền cho Na Tra một cái mồi lửa vào người : “ ăn nói bậy bạ!”

“ Khục khục!! Na Tra tuổi còn nhỏ, có khi nhìn lầm!” Lý Tịnh ho khan đả sớm phát hiện ra nên kịp cứu con mình khỏi bị đốt một trận, nói.

Na Tra ủy khuất lớn tiếng : “Con không có nói bậy bạ!! Thiên An ca ca hôm nay đệ phải tố giác! Kẻ lần trước trộm đan chính là Lục Vân”

Lục Vân quay mặt đi chổ khác khi thấy Đế Thiên An nhìn qua mình, nói : “ đừng nghe tên nhóc này nói bậy. Là cái đám này trộm đồ, ta chỉ trộm từ tay bọn họ mà thôi, làm gì trộm của ngươi chứ”

“ Khụ khụ!!” Vũ Canh ho khan không ngừng, nói : “ trời có chút tối rồi! đệ về ngủ cái đã, mọi người gặp lại sau”

“ Đúng vậy! hôm nay đệ bùn ngủ quá!” Khương Thượng tiếp lời, liền đi theo Vũ Canh rút nhanh khỏi cái bàn.

“ Đệ đi tắm trước” Lưu Si tìm lý do chạy theo.

Rất nhanh từng người tìm cái lý do thoát khỏi cái nơi này, cho đến khi chỉ còn duy nhất một mình Bạch Thái ở lại.

“Một đám bạch nhãn lang! Nhất là cái đầu ngốc điểu kia, là ta cứu nó mà nó suốt ngày chỉ tơ tưởng đến đồ của ta”Đế Thiên An ngả người gối lên đùi Bạch Thái cất lời.

Bạch Thái nở nụ cười : “ là do ca ca ngầm đồng ý, bọn họ mới có gan làm vậy chứ! hơn nữa đồ của ca ca đều là trân phẩm. Đến ngay cả viễn cổ thần cầm cũng không chịu được dụ hoặc nữa là”

“ Vậy còn muội đây! Ta có dụ hoặc được muội chưa?”

Gương mặt hiện lên một tầng nhàn nhạt đỏ ửng, Bạch Thái lườm hắn một cái mắng nhỏ : “ ca! ngươi lại đùa giỡn ta!”

“ Hôm nay Lục Vân nói ta mới để ý, Bạch Thái nhà ta cũng xinh đẹp lắm! ta có nên chuyển mục tiêu qua muội muội mình không?”

Bạch Thái tim đập nhanh lên, rốt cuộc mặt mỏng cô nương chịu không nổi hắn đùa giỡn, liền xấu hổ vội chạy trối chết.

“ Xem ra thỏ trắng cũng sắp vào tròng rồi!!” Đế Thiên An cười cười, nhìn theo bóng lưng của Bạch Thái rời đi cười tà.

Bốn năm thời gian, mưa dầm thấm lâu, dưới thù đoạn của hắn tiểu cô nương ngây thơ đả sớm quên đi A Cẩu hình bóng. Liên tục bị hắn đùa giỡn lẫn cưng chiều, cái gì vô tình hay cố ý đụng chạm đều làm qua cả.

Hình bóng của Đế Thiên An đả sớm in đậm trong tâm khảm Bạch Thái, một cách chậm rãi. Từ huynh muội lại chuyển dần qua nam nữ chi tình, khoảng cách thỏ trắng bị sắc long ăn sạch cũng không còn xa.

Thần Ẩn Bộ bên ngoài, lửa trại nơi.

“Tộc trưởng!”

“Tế Sư!!”

Nhìn đến Khổng Tước cùng Phục Hy đã đến, đám thành viên Thần Ẩn Bộ vội vàng vấn an, mà cả hai cũng theo thứ tự gật đầu chào đáp.

Khổng Tước trầm giọng nói : “ hôm nay ta có chuyện muốn thông báo với mọi người, đầu tiên ta vô cùng tiếc nuối thông báo cho mọi người Tử Điện đã rời khỏi Thần Ẩn Bộ chúng ta! Hắn đã phạm quy cũ nơi này.”

“ Hả!!”

“ Tử Điện rời đi rồi!!!”

“ Phạm quy cũ! Tử Điện rời đi! Thật hay giả vậy”

“ Tộc trưởng chuyện này là sao?”

Nhất thời đám thành viên nhao nhao cả lên, Tử Điện tuy kiêu ngạo nhưng đóng góp rất lớn. Là chiến sĩ mạnh mẽ nhất trong Thần Ẩn Bộ, hắn rời đi đây là một cái đả kích không hề nhẹ.

Khổng Tước giơ một tay lên ngăn lại thanh âm đám người, quả nhiên thấy nàng hành động đám người cũng lập tức im lặng chờ đợi tộc trưởng lên tiếng giải thích.

“ Tử Điện vi phạm điều thứ 3 điều lệ, không được tự tiện sử dụng thần lực mà bị đuổi khỏi Thần Ẩn Bộ. Nguyên cớ là do...”

A Lam tiếp lời : “ Khổng Tước hay để ta nói cho”

Khổng Tước nhìn A Lam rồi gật đầu.

A Lam nhìn đám người, nói : “ hôm nay ta tắm rửa ở hồ nước, Tử Điện đi theo muốn làm bậy. Nhưng bị Đế Thiên An phát hiện được, lúc đó cơ thể ta bị điện giật nhất thời còn chưa lấy lại được điều khiển. Hai người liền đánh nhau, khi ta cản lại đả không thành, Tử Điện bại trận lại biết mình vi phạm quy cũ liền rời đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK