Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một khung toa khác, Độc Cô Nhất Hạc đả tỉnh lại từ khói thuốc từ lâu, nhìn phía trước tam anh đồ đệ tỉnh dậy, mà lắc đầu cảm khái.

Khi đi còn đến bốn nử đệ tử cùng với Nga Mi nử đệ tử một ít tinh anh đây, nhưng giờ chỉ còn lại mình hắn với đám nam đệ tử, toàn bộ nữ giới đều ở lại cái chốn xa hoa để bao người đỏ mắt kia.

“ Cũng may, cũng may” Độc Cô Nhất Hạc nhìn hạp gỗ phía trước, đây là hắn thông qua bốn đệ tử của mình đòi được đồ tốt từ Đế Thiên An, so với rất nhiều người mà nói hắn chiếm lợi hơn rất nhiều.

“ Sư phụ, đây là... cơ quan xe” Nghiêm Thiếu Anh tỉnh lại, đại não nhanh chóng tràn về ký ức, hắn còn nhớ uống được một chén rượu ngon sau đó hôn mê, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, liền hiểu ra : “ công tử Đế Thiên An đúng là... đúng là”

Tô Thiếu Khanh cũng tỉnh lại, không có như sư huynh của mình, từ mặt sàn gỗ mát lạnh đi đến dãy ghế, rồi đặt mông trên đó thở dài, thần sắc tràn đầy tiếc nuối : “ ta còn chưa biết được bộ trận pháp kia.”

Độc Cô Nhất Hạc nghe được liền biết tên đệ tử mình tiếc nuối, một ngày trước y cùng với mấy bé trai chín mười tuổi của Đế Thiên An đem bề nuôi dạy, y cùng ba đứa bé đánh nhau, không chỉ không đánh thẳng còn thất bại thảm hại.

Từ đó làm cho đám người kinh sợ khi đám bé gái bé trai mà công tử Đế Thiên An dạy dỗ thực lực khiếp người như thế nào.

Nhất là khi bọn chúng tạo thành một trận pháp, đả từng thành danh giang hồ Tiêu Tương Kiếm Khách bị đánh cho trọng thương khi vào trận.

“ Nó gọi là Tam tài trận, là Đạo Gia tam tài trận pháp” Độc Cô Nhất Hạc cất lời giải thích cho đồ đệ của mình.

Khác với lần trước là các toa cơ quan xe riêng lẻ, lần này là một khung cơ quan xà chở lấy gần hai trăm người di chuyển trong mật đạo.

Đám người lúc này cũng đả tỉnh dậy, có người luyện tiếc có người la mắng, thậm chí có người còn háo hức đợi cho mình nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Đa phần người đều là tiếc nuối, chỉ có một số ít tâm hoài dị tâm mới mong cho nhanh rời khỏi đây, đó là vì bọn họ bị những thứ ở tòa xa hoa cung điện kia mà tâm động, nổi lên lòng tham.

Chẳng hạn như Thanh Long hội người, hay Vệ vương thế lực, hắc đạo người...bọn họ ở bên trong còn kiêng kỵ, khi rất nhiều võ lâm cao thủ còn tề tựu. Nhưng một khi đám người này rời đi, chỉ còn lại công tử Đế Thiên An cùng đám nữ nhân thì khác.

Y cho dù có mạnh mẽ, phong hoa tuyệt đại đi nữa, y cũng chỉ có một người mà thôi, những người nắm giữ thế lực khổng lồ phía sau.

Trong tay có binh mã trọng giữ một vùng như Vệ vương mà nói, đả tâm động muốn chiếm cái cung diện xa hoa kia về làm riêng cho mình.

Tất cả mọi thứ bên trong, rượu quý, đan dược có thể khởi tử hoàn sinh, thần binh bảo kiếm.... người mang ngọc có tội, Đế Thiên An một người lại sở hữu vô số thứ để cho lòng tham con người nổi lên.

Nhân sỉ giang hồ khát cầu chẳng phải một bả binh khí sắc bén, thần công bí tịch, hay đan dược, rượu quý uống vào tăng trưởng công lực.

Hay là tài sản giàu có tiêu đến mấy đời còn không hết, cho dù đám người biết rõ bên trong cơ quan bẩy rập trùng trùng song bọn họ cũng không cưỡng lại được khối tài bảo khổng lồ đó ở trước mắt mình tồn tại được.

Một nơi khác, U Lâm Tiểu Trúc, lộng lẩy cung điện.

“ Trận pháp này gọi là Địa Trạch Thập Nhị Tứ, là từ 24 tiết khí trời trong năm biến hóa mà ra. Gợi ý một chút, muốn phá trận phải tìm Đông Chí, Hạ Diệt” Đế Thiên An từ tốn ăn lấy thức ăn, nhấp môi uống rượu nhìn Nga Mi Tứ Tú đang bị hai mươi bốn nữ hài vây quanh trong trận.

“ Đông Chí, Hạ Diệt, công tử nói như vậy, không sợ bảo vật do 24 thanh đồng canh giữ bị mất ư” Âu Dương Tinh mọt bên bồi rượu, cười nói.

Công Tôn Lan đôi mắt sáng lên nhìn phía trước tứ tỷ muội phái Nga Mi xông trận quan sát, quay lại liền thấy các tỷ muội của mình, người thì bận chơi cơ quan, kẻ thì chìm vào đọc những tập sách khoái trá, mặt có chút đen lên.

“ Cho ta nhìn, đám người các ngươi, bây giờ có tiền đồ nữa hay không?”

Tiết Băng bỉu môi, đem mắt dời khỏi tập sách, bên trong ghi chép cố sự để nàng mê say, nói : “ không tiền đồ thì không tiền đồ, ở nơi này cần gì tiền đồ chứ, có ăn có mặc, phải đi chém chém cướp cướp ta lười làm”

Thượng Quan Tuyết Nhi cầm trên tay quả táo nhỏ, cả người ngồi trong lòng của Đế Thiên An, thời gian ở đây sinh sống nàng thân thể cũng bắt đầu đầy đặn hơn, một bộ hoa lệ như công chúa trang phục, nói : “ muốn phá cái trận đó, chỉ bằng các ngươi, quên đi”

Công Tôn Lan quay sang trừng mắt nha đầu, nói : “ tiểu nha đầu, ngứa da rồi”

Thượng Quan Tuyết Nhi bỉu môi, nói : “ có gì ghê gớm, còn không phải bại tướng dưới tay ta ư?”

Công Tôn Lan mặc đỏ lên, nói : “ ngươi có bản lĩnh cởi ra Tử Kim nhuyễn giáp”

“ Cô xem ta ngu lắm sao?” Thượng Quan Tuyết Nhi cười hì hì nói.

“ Đừng làm rộn” Đế Thiên An cốc nhẹ tráng nàng, quay sang nhìn bốn nữ đại chiến, trong thời gian này đám nữ ở đây cắn đan lại có tiên đậu cung cấp, thực lực bạo tăng một cách chóng mặt.

Song Địa Trạch Thập Nhị Tứ là trận pháp quần công, số lượng càng nhiều uy lực càng lớn, nhất là khi 24 nữ hài do Đế Thiên An nhặt về nuôi dạy bảo, đối với trận pháp này cũng đả lĩnh ngộ được ít.

Lại hắn tài bồi ăn thiên tài địa bảo, thực lực không hề thua kém gì đám nữ mới đến, hiện giờ trận pháp đả thành đánh cho Nga Mi Tứ Tú trở tay không kịp.

Âu Dương Tình con mắt đảo một cái, nói : “ Đế Thiên An, chàng có thể nói rõ một chút về trận pháp này không?”

Đế Thiên An gật đầu nói : “ trận pháp này dựa trên 24 tiết khí trời trong trời đất, điểm tuyệt diệu của trận pháp này chỉ cần có hai người trở lên liền có thể phát động trận pháp. Số người càng nhiều uy lực càng mạnh mẽ. Một khi đả đủ 24 người chiếm giữ vị trí cho dù võ lâm cao thủ cũng có thể chết bởi tam lưu giang hồ.”

Ngừng một chút lại nói : “đặc biệc đối với người hội song kiếm thuật, nếu chiêm ngộ trong trận pháp này cũng có thể phát động được trận pháp.”

Lời hắn vừa dứt Nga Mi tứ tú đả bị đánh bại, đá văng ra bên ngoài, khi bọn họ không phân biệt đâu ra trận hướng để phá giải.

“ Không chơi nữa, trận này làm sao mà phá” Tôn Tú Thanh từ trong người lấy ra một viên tiên đậu ăn xuống, sau khi hồi phục liền đi đến gần Đế Thiên An đặt mông ngồi xuống.

Đế Thiên An cười nói : “ không phải các nàng muốn học võ công lợi hại, đến khi ta dạy lại không chịu học.”

Diệp Tú Châu đi đến, nói : “ công tử nhất định có biện pháp để cho chúng ta võ công đại tăng lớn, lại rút ngắn thời gian à”

Thạch Tú Tuyết tiếp lời : “ công tử, có cách ấy chăng?”

Công Tôn Lan đem mắt nhìn sang, tên này bản lĩnh thông thần, thời gian ở trong đây nàng đả chết lặng với nhiều thứ, hiện giờ thấy y gật đầu, cũng kinh hô : “ thật”

Đế Thiên An hai ngón tay vươn lên kết ấn liên tục, một đồ hình chú ấn âm dương hiện ra, cười nói : “ đây gọi là Âm Dương Hòa Hợp Ấn, chỉ cần nữ nhân bị hạ lên, cùng với nam nhân âu yếm, thiên tư công lực đều một bước lớn tăng lên”

“ Công tử, ngươi thật xấu, có điều Tình nhi ưa thích nha, Âm Dương Hòa Hợp Ấn, ngài hạ lên Tình nhì đi, Tình nhi cũng muốn làm võ lâm cao thủ à” Âu Dương Tình nũng nịu nói.

Mà đám cô gái nghe được mặt đỏ bừng lên, hiển nhiên bọn họ hiểu được vấn đề này có nghĩa là gì.Chính là cùng nam nhân này một chổ ấu yếm.

“ Không được, muốn hạ, phải hạ lên Vân Khê, công tử ca ca” một chỉ thiếu nữ chín mười tuổi nhỏ hơn Thượng Quan Tuyết Nhi một cái đầu.

Trên tay cầm một thanh cơ quan kiếm, thân ảnh nhanh đuổi đến, trên tay cơ quan kiếm biến hóa thành một cái cái hộp gỗ hình chử nhật tầm một tấc đài, chạy đến nói

“ Phải hạ lên ta mới Nhược Bích ta mới đúng” tuổi đả mười bốn tuổi, y phục xinh đẹp như một cái lưới vảy đan xen, đặc biệc mười đầu ngón tay và ống tay áo đều liên kết cơ quan, bên trong ám khí xắp xếp phân bố trên đó.

Có người dẫn đầu, hai mươi hai thiếu nữ còn lại cũng tranh nhau chạy đến giành giật công tử ca ca của họ.

Đối với bọn họ mà nói, chính Đế Thiên An là thái dương thay đổi số phận của họ, nếu không có hắn chỉ e bọn họ đả chết đói ở đầu đường xó chợ.

Thời gian lại qua đi, đám khách nhân cũng được tiễn ra khỏi địa phận của sơn trang, trở về rừng trúc bên ngoài.

Từ khi rời khỏi U Lâm Tiểu Trúc danh tiếng của Đế Thiên An vang rộng khắp nơi, bất kể nơi nào cũng nghe được y võ lực, y giàu có thế nào. Y thủ đoạn cao siêu ra sao, khắp các ngỏ ngách tạp hóa đều có các câu chuyện về y.

Tài sản giàu phú khả địch quốc, cho dù là vương triều hùng bá trung nguyên bây giờ quốc khố cũng không so bằng được. Thần binh bảo kiếm nhiều không đếm xuể, bên trong lại có đan dược cải tử hồi sinh, đan dược tăng lấy công lực.

Nhưng chỉ năm ngày sau, Thanh Phong trại băng trại cớp khét tiếng nhất một vùng, mấy lần triều đình phái trọng binh vây quét đều thất bại trở về.

Nhân mã lên đến một vạn người, bên trong cao thủ giang hồ nhiều vô số, tiến công vào bên trong U Lâm Tiểu Trúc.

Mặt ngoài đây là băng cướp hung hãn nhất, nhưng trong bóng tối nó lại là thế lực của Vệ vương. Đi theo công chiếm còn có các đại lộ nhân mã, thậm chí rất nhiều thế lực khác trà trộn vào toàn cướp chờ trai cò đánh nhau như ông đắc lợi.

Song chỉ cần có kẻ đi vào bên trong, liền không có một ai bước ra ngoài, thực hư bên trong rốt cuộc Thanh Phong Trại đả công chiếm toàn bộ tài sản của công tử Đế Thiên An hay chưa?

Hay toàn bộ bọn họ đả bỏ mạng, không một ai hay biết cả, chỉ có người bên trong mới biết rõ.

Làm cho rất nhiều thế lực còn lại kinh sợ, lại tò mò, lại phái người đi vào, rồi lại mất hút. Thậm chi cả nữ nhân tiềm vào trong đều không có đi ra, làm cho rất nhiều người không biết phải làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK