Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nháy mắt những kẻ quan chiến sững sờ trong giây lát, không ai nghĩ đến thần thoại Yến Thập Tam lại chiến bại dưới tay Tu La công tử, một kiếm cuối cùng của kẻ kia sở ra để cho nhiều kẻ kinh sợ, đối mắt với kiếm kia ai cũng chỉ có thể chờ đợi tử vong mà thôi.

Nhưng Tu La công tử lại phá hủy một kiếm đáng sợ kia, hơn nữa lại còn giết được Kiếm Ma Yến Thập Tam, cảm xúc ngổn ngang kéo lên.

Đế Thiên An không chút để ý, thân ảnh từ trên trời nhanh chóng hạ xuống đất, nhổ lên Thừa Ảnh trường kiếm, huýt sáo một tiếng lớn, đầu hạc lớn đậu ở một mái lâu xa nhanh chóng vỗ cánh bay đến rồi hạ cánh trước người hắn.

“ Vù” Lập tức mười mấy thân ảnh từ các lầu các nhảy ra ngoài, bọn họ từ trận chiến kết quả thất thần đi ra, ai nấy ngưng thế tụ khí vây bọc kẻ kia lại.

“ Đúng là tác phong của chính đạo có khác” Loan Loan nhanh chóng cướp đến trước người Đế Thiên An, cất lời châm chọc.

“ Ma đầu, trả mạng lại cho con ta” cầm đầu đám người là một trung niên, trên tay trường kiếm chỉ về thân ảnh nam tử phía trước.

“ Ực” đám nam tử bên cạnh, nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt không dời đi được thân ảnh nữ hài xinh đẹp kia.

Lại thêm càng nhiều thân ảnh khác từ các nơi nhảy ra bủa vây.

“ Ma đầu, ngày hôm nay ngươi đừng hòng chạy thoát

“ Trả mạng lại cho đệ đệ ta”

“ Giết ngươi, báo thù cho võ lâm chính đạo”

“ Trừ ma vệ đạo”

Đế Thiên An cười nhạt : “ còn bao nhiêu kẻ muốn giết ta cứ ra, hôm nay đơn chiến quấn chiến ta chiều”

“ Vô liêm sĩ, một đám ỷ đông hiếp yếu, còn gì là hảo hán” Thượng Quan Tiểu Tiên từ trên nóc lầu thanh âm giận giữ phát ra.

“ Cô nương nói sai rồi, ma đầu này giết người như ngóe, việc ác gì không làm, chúng ta giết y là trừ ma vệ đạo” một gả thanh niên mặc hoa quý y phục nhanh muồm nhanh miệng đáp.

“ Phốc xuy” Một tràng cười yên nhiên vang lên từ miệng Loan Loan, làm cho vô số nam tử câu lên dục vọng, cười nói : “ đúng là không biết xấu hổ, công tử người xem đây chính là chính đạo võ lâm à”

Lúc này một đạo thanh âm nữ tử khác đầy băng lãnh vang lên : “ chính đạo, khá lắm chính đạo, bổn tọa hôm nay xem kẻ nào dám động vào công tử một sợi tóc”

Dứt lời từ gian nhà mà Loan Loan phi thân ra, một nữ tử phi thân xuống, gương mặt đeo lấy rèm che, tuyệt sắc mỹ mạo ẩn hiện đẩy đà dáng người theo y phục bó sát lộ rõ.

Đôi cánh tay trắng muốt như ngọc, đẹp tới độ không thể hình dung ló ra dưới lớp áo mỏng. Nhưng đôi tay đẹp ấy không chỉ để trưng nhìn mà còn là một đôi lấy mệnh người, khiến cho bao nhiêu giang hồ hảo thủ phải kiêng sợ.

Chỉ thấy đôi tay ngọc ấy đã vươn ra xuất lấy song chưởng, nồng hậu chân khí trực tiếp đánh đến một cái thân ảnh có ý đồ muốn công kích Đế Thiên An.

“Bình!“

Tàng Kiếm sơn trang Du Long Hải đối mặt với song chưởng kia, lập tức huy kiếm ngạnh tiếp. Kiếm khí cùng chưởng khí va chạm với nhau, cường hoành bạo phát một tiếng nổ lớn, và ngay sau đó dư kình tản phát ra ngoài.

Tàng Kiếm sơn trang Du Long Hải bị đẩy lùi năm bước.

Nữ tử bí ẩn tiếp viện cho Đế Thiên An không chút hề hấn gì tiếp đất.

“ Thiên Ma tràng khí! Âm Quỳ phái” Thượng Quan Kim Hồng từ xa quan chiến nhìn ra được thủ pháp của nữ tử bí ẩn kia, hắn lịch duyệt là có cho nên nhận ra được võ công của ả nữ tử đánh bại Du Long Hải, đồng thời cũng đã đoán ra được nữ tử này thân phận.

Đồng dạng Tàng Kiếm sơn trang phó trang chủ cũng nhận ra thân ảnh này : “ Âm Hậu!”

“ A di đà phật, không ngờ đến cả Âm Hậu cũng xuất hiện” một hòa thượng tướng mạo trang nghiêm niệm một tràng phật hiệu, chậm rãi đi đến.

“ Cái gì là Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên!”

“ Nữ ma đầu của Âm Quỳ phái!”

“Hóa ra Tu La công tử là người của Âm Quỳ phái! Chả trách hành vi lại tàn ác như vậy”

“ Càng tốt! Hôm nay chúng ta vây giết một lượt! Vì võ lâm trừ hại!”

Thế giới này Âm Quỳ phái vẫn tồn tại nhưng khác với Đại Đường Song Long thế giới cũng nghiêng một nét bút mà lệch đi.

Đầu tiên thủy tổ của Âm Quỳ phái là Thương Cừ đời Xuân Thủ, Thương Cừ lịch duyệt võ học chư phái trong trung nguyên tạo thành một bộ kỳ thư gọi Thiên Ma Sách.

Thiên Ma Sách chia làm 10 quyển, 10 quyển từ một đến mười cũng không phải là bí tịch, chỉ là một bộ ghi chép chư phái điển tịch. Bất quá cái này trong điển tịch, có thể ngộ ra vô thượng tuyệt học.

Sau này Thương Cừ chết đi phân hóa đến hiện giờ thành mười mạch, trong đó Âm Quỳ phái độc chiếm quyển quyển thứ 3, sau khi đạt được Âm Quỳ phái tiền bối sáng tạo ra Thiên Ma Đại Pháp chia làm 18 tầng.

Nhờ vào Thiên Ma Đại Pháp mà Âm Quỳ phái mấy trăm năm nay có chổ đứng tại trung nguyên chi địa, bất quá càng về sau thanh danh lại không mấy tốt đẹp, thậm chí thế lực cũng có phần giảm sút so với các môn phái sinh sau đẻ muộn.

Mà Chúc Ngọc Nghiên chính là Âm Quỳ phái tông chủ hiện giờ, danh xưng Âm Hậu cũng là người đứng thứ ba trong hàng ngũ Ma Môn thập đại cao thủ.

Là nữ ma đầu tuyệt thế, luyện thành Thiên Ma Sách Đại Pháp tầng thứ 18, công lực cao thâm khó dò, thành danh cực sát với hai đại tuyệt chiêu giải thể và luân hồi, người giang hồ nghe danh mà sợ.

Từng cùng Tà Vương - Thạch Chi Hiên có mối tình khắc cốt ghi tâm nhưng sau bất đồng về phương hướng thống nhất Ma môn, lại Tà Vương yêu Bích Tú Tâm, làm cuộc tình càng lúc càng vỡ.

Sau này cả hai trở mặt đối chọi nhau, tuy nhiên cả hai lại chẳng thể áp đảo được đối phương, tình thù chất chứa ngày càng sâu.

Nhiều năm nay thế lực Âm Quỳ phái bị chính đạo chèn ép, nhất là trong việc tranh giành Tử Kim Thần Vũ bị không ít thế lực liên hợp mà suy yếu. Nhưng sự tình đã có chuyển cơ khi đệ tử của Chúc Ngọc Nghiên một tháng trước truyền tin vạn dặm từ xa về, để cho Âm Hậu biết được một cơ hội vạn năm có một.

Âm Hậu lập tức từ tổng đà Bắc Ly tìm đến Tề quốc, trời cũng giúp nàng khi võ lâm chính đạo nước Tề có ý định vây đánh người kia, cơ hội có thể ra sức cho người kia Âm Hậu có thể bỏ qua được ư?

“ Không Kiến con lừa trọc! Ngươi không lo ở trong Tự Thiếu Lâm nghiên cứu phật pháp, cũng chạy đến nơi này vây giết công tử” Chúc Ngọc Nghiên lạnh giọng nói.

Không Kiến đáp : “ Tu La công tử làm ác, tà công hại thế. Hơn nữa còn ra tay đánh sát sư tăng trong chùa, bần tăng không thể để cho y mặc sức làm càn họa hại thương sinh võ lâm được”

Chúc Ngọc Nghiên cười lạnh : “ lũ đạo mạo chính đạo, hôm nay bản tọa muốn xem thử kẻ nào dám hại công tử”

Sự xuất hiện của Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên và đứng ra duy trì Tu La công tử, hiển nhiên dẫn đến không ít kẻ bất ngờ. Phải biết địa vị của Chúc Ngọc Nghiên không hề nhỏ chút nào, dù Âm Quỳ phái có thanh danh xấu đi nữa thì thế lực không thua kém gì các đại phái trong chốn võ lâm cả.

Ấy vậy mà lại đối với kẻ kia giữ gìn, dù là tông chủ của Ma môn các phái khác cũng chưa chắc làm được? Lẽ nào kẻ này là công tử một nước nào đó mà Âm Quỳ phái đang tính đầu nhập ư?

“ Đây là chủ ý của nàng?” Đế Thiên An đối với Âm Hậu xuất hiện đưa mắt lạnh nhạt hỏi lấy nữ tử xinh đẹp bên cạnh.

Loan Loan đi đến nép sát vào người hắn : “ lần trước cái đám chính đạo này vô sĩ hơn mấy trăm người vây công người, Loan Loan nhận được tin người ước chiến với Kiếm Ma Yến Thập Tam, có chút lo lắng cái đám bỉ ổi không biết xấu hổ kia, cho nên mới cầu sư tôn giúp ân công Loan Loan, công tử ngài muốn phạt thế nào Loan Loan đều cam chịu”

“ Đồ lẳng lơ” Thượng Quan Tiểu Tiên tức lên, mắng.

Chúc Ngọc Nghiên giọng nói bình thản : “ công tử đối với đệ tử của ta có ân cứu mạng, bản tọa có ơn tri báo, công tử cứ an tâm rời đi, nơi này có bản tọa lo liệu”

Đám người chính đạo nghe được Loan Loan lời không ít người xấu hổ lên, dù sao bọn họ lấy đông vây giết một người đây, hành động này cũng chả quan minh gì.

Đế Thiên An nhìn Loan Loan đương nhiên là hắn nhìn thấu đôi sư đồ này ăn ý phối hợp, trang ra cho hắn xem, lạnh nhạt nói : “ lui xuống, chỉ là một đám gà đất chó sành, bản tọa giết liền chết.”

Loan Loan cười ngọt ngào : “ nghe công tử”

Âm Hậu từ đồ đệ mình ẩn ý liền đoánbiết được y là ai, làm sao dám can đảm làm trái ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK