Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Trạch Sơn dảy núi

Từng tóp quân Tần trên người mặc một bộ giáp trắng, đeo một chiếc mặt nạ hổ bạc trên tay mang lấy một cơ quan nỏ hàng lối ngay ngắn di chuyển.

Đây chính là một trong những đội quân mạnh nhất của nước Tần, Bách Trận Xuyên Giáp Sơn do Vương thị nhất tộc huấn luyện cùng với Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh, An Tây Trấn Quân, Long Hổ Kỵ Binh, Trọng Giáp Bộ Binh là năm chi quân đoàn mạnh nhất.

Lúc này một tên Tần quân dục ngựa chạy nhanh đến một chi quân đội, sau đó xuống ngựa chắp tay hành lễ nói : « Tướng quân, toàn bộ Đại Trạch Sơn dảy núi đã được vây chặt, phía trước 10 dặm chính là Viêm Đế Lục Hiền thánh địa của Nông Gia »

« Tốt » Vương Ly thốt lên một tiếng lại nói « Thánh địa Nông Gia cũng không nên tồn tại, đại quân di chuyển tiếp tục »

Từ khi bị Đế Thiên An dùng ảo thuật thôi miên, trong tiềm thức của hắn biết được Vương Trung đã rơi vào tay của Nông Gia, Ly Hận phản bội. Chương Hàm cũng đã chết tại lần vây giết y, bằng mọi giá hắn cũng không thể để cho Nông Gia có thể tồn tại được, một khi việc Vương Trung lộ ra ánh sáng, khi đó Vương thị nhất định ngập trời tai họa.

Đại quân Vương Ly tiếp tục di chuyển đi thêm được hai tiếng nửa thì đột nhiên dừng lại khi phía trước tương đối thoáng đảng, phía trước xa là một dải núi cao lớn chỉ có một con đường di chuyển vào bên trong đó, chỉ cần đi thêm một đoạn 2km nửa chính là đến được Viêm Đế Lục Hiền.

« Ồ » Vương Ly kinh ngạc thốt lên khi thấy một tên thám báo dục ngựa chạy về, trên lưng hắn chính là mấy đạo mủi tên, sau đó lăn xuống mặt đất chết đi. Hiển nhiên phía trước trong cánh rừng có quân địch mai phục, từ phía trước đi ra hai thân ảnh một nam một nử.

« Nông Gia phải hai tên các ngươi ra chịu chết sao » Vương Ly khinh thường lên tiếng nhìn phía trước Mai Tam Nương cùng Điển Khảnh.

« Hahaha » Mai Tam Nương cười lớn một tiếng, trên tay liêm đao lấy ra một tay huých lấy Điển Khảnh nói : « sư huynh, trận này huynh trước hay ta »

« Tam Nương, cẩn thận rồi» Lời hắn vừa dứt thân ảnh hắn lao nhanh đến đám người Vương Ly trên tay hai chiếc chiến rìu lớn gạt qua đem đám Tần quân chặn phía trước đánh bay đi, âm thanh « keng keng » từ các đầu mũi tên bắn lên cơ thể hắn không cách nào tổn thương được.

« Phi Giáp Môn » Vương Ly kinh hô lên, năm xưa đại ca hắn Vương Bí cũng ăn thiệt thòi phải dìm nước Đại Lương mới có thể công chiếm được, nhìn thân ảnh kia nhớ lấy thứ gì : « Đầu đồng vách sắc bách chiến vô song, Điển Khánh, vậy ả ta là Thiết nương tử Mai Tam Nương »

« Người đâu, đem Bách Chiến Hổ Nỏ ra » Vương Ly ra lệnh, cho dù đao thương bất nhập thì thế nào, có thể chống lấy được bao nhiêu đây.

Trong lòng cũng thán phục nhìn Điển Khánh tả xung hửu đột đem mười mấy thân ảnh quân Tần chấn bay, cứ một rìu chặt ra chính là đem thân ảnh đối phương đụng bay đi, không chỉ người mà có cả lẫn ngựa nửa.Mà Mai Tam Nương cũng không kém cạnh sư huynh mình trên tay liêm đao không ngừng tấn công gặt hái mạng sống Tần quân.

« Vù vù vù vù » Đột nhiên mấy cổ thân ảnh từ trên trời cao nhảy xuống mặt đất, trên bầu trời là một đầu chim trắng lớn bay qua, những người này chính là từ trên đó rơi xuống.

Chỉ thấy một thanh đại kiếm to lớn lao đi trong không trung xoay tròn, âm thanh rít gào trong không khí, kiếm mang đỏ hồng hiện lên. Cự Khuyết được Thắng Thất ném mạnh ra đem mười mấy tên quân Tần đem chấn vở lui về phía sau, hộc máu chết ngay tại chổ, thân kiếm cấm sâu dưới mặt đất.

«Xoẹt xoẹt xoẹt » Một đạo ánh kiếm lao nhanh như thiểm điện hiện lên, mười mấy tên Tần quân ôm lấy yết hầu máu tươi đổ ra, toàn bộ đều chết dưới Hàn Thiền kiếm của Ngô Khoáng.

« Hahaha » Một tiếng cười lớn vang lên, chỉ thấy Điền Hổ nội lực tuôn ra đem mười mấy viên đạn đầu pháo bắn lấy mình dừng lại, sau đó bẻ cong lại đem chuyển hưởng đến quân Tần, đem đám người này giết chết.

« Không ổn » Vương Ly giật mình kinh hô lên khi thấy đám cao thủ này xuất hiện vây quanh lấy bản thân mình, đại não hắn lập tức nhớ đến một thứ mà hắn không muốn nhất hiện giờ. Địa Trạch Thập Nhị Tứ của Nông Gia.

« Tiếp chiêu » Chu Gia hô lớn một tiếng, thân ảnh hắn trên không trung lộn nhào một cái từ người hắn tuôn ra cả ngàn thân ảnh, chính là tuyệt kỹ độc môn Thiên Nhân Thiên Diện mỗi một lần thi triển cần hai sinh hai mươi năm công lực.

Ngàn thân ảnh này với đủ loại tấm mặt nạ biểu cảm, tay nhanh như thiểm điện lao đến đám binh sĩ điểu khiển Bách Chiến Hổ Nỏ, Chần Chừ Điểm Huyệt Thủ của hắn nhanh chóng thi triển đem những người này điểm huyệt giải quyết lấy, sau đó hướng đến những quân lính xung quanh mà điểm huyệt.

Cách xa nơi này trên một ngọn núi lớn một nhóm người tụ tập quan chiến ở nơi này, chính là Quỷ Cốc song kiếm, cùng với Hạng thị nhất tộc đám người.

« Năm xưa Bạch Khởi cũng là chết dưới Địa Trạch Thập Nhị Tứ của Nông Gia, vì chuyện này Doanh Chính đả sai Công Thâu Gia chế tạo Thương Vân Giáp. Vương Ly tuổi trẻ khí thịnh, một khi hắn bị cầm xuống đại quân tất loạn » Mặc Nha nhìn bên dưới Vương Ly bị Trần Thắng, Ngô Khoáng, Mai Tam Nương, Điển Khánh, Điền Hổ, Tư Đồ Vạn Lý, Điền Tứ càng ngày càng vây chặt đem những tên binh lính xung quanh mạt sát.

Điền Ngôn không nói gì môi nhích lên độ cong, thế trận này nàng đả nắm chắt trong tay. Vương Ly tuổi trẻ khí thịnh lại thêm liên hoàn cơ quan nỏ trong tay, hắn cũng lường trước được Nông Gia cho người ám sát hắn, cho nên ở trung quân lại thêm liên hoàn cơ quan nỏ trong tay.

Nhưng hắn làm sao ngờ được Điền Ngôn lại nhờ có Bạch Phượng hổ trợ đem đám cao thủ Lục Đường trên không trung thả xuống tiếp cận hắn chứ.

Chỉ cần Địa Trạch Thập Nhị Tứ phát động cầm xuống Vương Ly, Chu Gia thời gian ngắn nhất khống chế Bách Chiến Hổ Nỏ lại thêm đệ tử Nông Gia kết đại trận khổng lồ, có thêm Đằng Long quân đoàn gia nhập vào, chiến thắng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hơn nữa nàng còn một quân bài khác lợi hại không kém Cơ Quan Thú của Mặc Gia.

Thân ảnh quay lại nhìn về phía Long Thư, Ảnh Bố, Quỷ Bố Chung Ly Muội nói : « làm phiền các vị rồi »

« Là » Bốn người chắp tay thi lễ sau đó nhanh chóng leo lên bảo mã của mình giục ngựa rời đi tụ tập lấy thuộc hạ của mình chuẩn bị dạ nhập chiến trường.

« Đáng chết, trúng mai phục » Vương Ly tơ máu trong mắt hiện lên nhìn khắp nơi tràn đầy thân ảnh Chu Gia đem vô số thân ảnh binh sĩ điểm huyệt, những binh sĩ bắn tên vào những tên Chu Gia thì liền biến mất, hắn đương nhiên là nhìn ra được chỉ cần bắt được tên chân thân giết đi là mọi chuyện sẻ ổn, nhưng mà biết hắn ở đâu đây.

Chu Gia không có lao vào tấn công cùng hắn mà chính đến khống chế sát thương chủ lực là Bách Chiến Hổ Nỏ. Vương Ly giờ muốn tức điên rồi khi mà nhìn thấy phía trước một cánh quân lớn dẫn đầu là Long Thư lao nhanh vào trận hình.

Bản thân hắn muốn thoát đi nhưng lại bị sáu người vây chặt lấy, binh sĩ xung quanh đang bị triệt hạ một cách nhanh chóng. Hiện giờ hắn đả hối hận ngạo mạn của mình, cũng không trách hắn được khi mà đại quân bao nhiêu, địa điểm đều không cách nào thoát khỏi tầm mắt của Bách Điểu.

« Châm hỏa, mau bảo hộ tướng quân » Triệu Bộ lập tức hô lớn chỉ huy gần ngàn quân nỏ binh nhắm về một phương hướng mà đến, muốn tạo áp lực từ đó Vương Ly có thể thông qua đó rời đi.

Nhưng mà đời không như mơ tình không như thơ, Điển Khánh ỷ một thân ngoại công chạy nhanh đến nơi Vương Ly, song rìu không ngừng mở ra một con đường tiếp cận với Vương Ly . Cho dù là đạn pháo oanh kích cũng chỉ đẩy lùi hắn được hắn, chứ không có đem hắn tình mạng tước đoạt.

Mà đám người Điền Hổ, cũng không bỏ qua cho Vương Ly rời đi dễ dàng được, kế hoạch mà Điền Ngôn đề ra, Chu Gia khống chế hỏa lực đối phương bọn họ trong thời gian ngắn nhất cầm xuống Vương Ly đây.

Chỉ thấy Thắng Thất bật người nhảy lên không trung uốn người lại, nội lực tuôn ra thúc dục vào Cự Khuyết một kiếm như khai sơn phá thạch bổ xuống Vương Ly. Kiếm khí đỏ hồng mạnh mẽ chém xuống, còn chưa hết hắn lại ném luôn Cự Khuyết của mình về đối phương.

Vương Ly đồng tử co rút, trên người nội lực thoát ra chém một đạo kiếm khí về đỏ hồng kiếm khí của Cự Khuyết, sau đó tung người thoát ly ra khỏi thân ngựa, trên tay cơ quan nỏ lập tức bóp cò bắn về phương hướng bên trái mình nơi đó Ngô Khoáng đả lao nhanh đến.

« Ầm » Cự Khuyết húc bay con bảo mã của Vương Ly đồng thời đem máy tên quân Tần xấu số đập chết tươi.

« Keng keng keng » Âm thanh chói tay kim loại vang lên , chỉ thấy hai thanh vũ khí giống như cánh quạt của Tư Đồ Vạn Lý theo tay hắn ném ra xoay tròn một đường lớn, đem vô số quân Tần giết chết, đồng thời một nữa bán nguyệt còn đụng lấy Vương Ly.

« Chết cho ta » Điền Hổ lao nhanh đến trên tay Hổ Phách mạnh mẽ giáng xuống nhưng mà Vương Ly đã kịp thời đở được, có điều thân ảnh bị lùi ra sau mười mấy bước, còn chưa kịp thở lấy thì vội trở tay huy kiếm chống cự lấy.

« Keng keng keng keng » « phốc phốc phốc »

Lúc này Điền Tứ trên tay Can Tương Mạc Tà điên cuồng công kích lấy Vương Ly, trong nháy mắt mấy chục chiêu công kích, kiếm khí lăng lệ phát ra sau đó mạnh mẽ đem hắn chấn văng đi.

Thân hình Vương Ly vừa lùi lại đã bị Ngô Khoáng cuốn lấy, một kiếm xuyên qua yết hầu của hắn cắt đứt, nhất kiếm đoạn hầu . Trong La Võng hắn thực lực cũng là Thiên Tự cấp sát thủ nhưng so với Ly Hận còn kém hai bậc chính là Thiên tự tam đẳng.

“ Chúng quân sĩ, theo ta giết trả thù cho tướng quân” Triệu Bộ nhìn thấy Vương Ly chết thảm, ánh mắt đỏ bừng bên hông bội kiếm chỉ về đám người Nông Gia vây công hét lớn.

“ Rống rống rống rống” Đinh tai tiếng hổ gầm vang vọng khắp cả nơi đây, trong ánh mắt kinh ngạc của quân Tần lẫn Nông Gia đệ tử, từ trên các ngọn núi vô số khung Bạch Hổ to lớn nhảy xuống bên dưới, hình thể to lớn xô đổ đi những cây cối xung quanh đem chim chóc hay côn trùng xua đuổi.

“ Là Mặc Gia cơ quan thú, Bạch Hổ” Long Thư lên tiếng, ánh mắt vui mừng nhìn hơn năm trăm khung Bạch Hổ dạ nhập xuống chiến trường.

“ Nhìn kìa” Chung Ly Muội kinh hô lên khi thấy một hình thể to lớn dài mấy trăm mét một đầu Xích Luyện Vương Xà từ trên đồi núi trườn vào đại quân, từ các đốt rắn mở ra các khoang lớn, từ đó bắn ra các tấm lưới hay những mũi tên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK