Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là Tử Điện rất nhanh phát hiện, mình ý đồ rất nhanh bị ném đi.

Dạ Điệp Chú Trận không có bị phá đi, ngược lại lực lượng của Tử Điện bị suy yếu bởi Ám Sát Điệp.

“Xoẹt!”

Một đạo bóng ánh lóe lên, A Lam trong một đàn Ám Sát Điệp hiện ra, bội kiếm của nàng phá đi Tử Điện thần lực, trực tiếp đem hắn đánh văng đi.

“Phốc!”

Một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, Lôi Đao đều vỡ nát, Tử Điện đã vô lực chống cự Dạ Điệp Chú Trận, hắn tê liệt ngã xuống trên mặt đất, thần lực trong cơ thể cơ hồ đều bị tiêu hao hết, ngay cả động một chút ngón tay, đều rất phí sức.

“Dù ngươi khiến cho ta thất vọng! song những điều ngươi làm trước kia chúng ta đều ghi nhớ, ta không giết ngươi” A Lam thu lại Dạ Điệp Chú Trận, Tử Điện tuy đáng ghét đáng hận nhưng chung quy cũng một phần do mình mà ra, nghĩ lại hắn quá khứ từng giúp đỡ cùng tốn tâm huyết nàng cũng không xuống tay kết liễu, bỏ qua cho hắn một mệnh rồi lao đến kẻ khác chiến đấu.

“ Ta… ta sai rồi ư!” tràn đầy thương tích nằm dưới, Tử Điện ánh mắt vô thần, giờ phút này hắn như kẻ mất hồn một dạng lẩm bẩm.

“ Thần Kỹ! Ngân Hỏa Lưu Vũ!”

Khổng Tước nâng lên song đao lao đến công kích Tâm Nguyệt Quy, cả người giống như đang nhảy múa, chính là thần kỹ đặc trưng cũng là mạnh mẽ nhất của nàng dành cho Tâm Nguyệt Quy.

“ Thần kỹ, cuối cùng cũng thấy được thần kỹ cũa Khổng Tước” Tâm Nguyệt Quy thân hình lùi nhanh trong không trung, né tránh điệu nhảy múa tử vong nhưu lốc xoáy cuồng bạo của Khổng Tước hướng đến.

Khổng Tước cuốn lấy gắt gao không tha, dồn Tâm Nguyệt Quy vào hiểm cảnh.

Tâm Nguyệt Quy nhìn song đao lao đến gần, cũng không như trước né tránh, lần này chủ động công kích, trên cơ thể vùng bụng của nàng lại xảy ra dị biến, một luồng khói đen âm tà quỷ mị thoát ra.

“ A!! Thứ ở trong người của ả là....” Khổng Tước nhìn thấy dị biến trên người Tâm Nguyệt Quy, động tác có chút đình trệ khi nàng dường như đoán ra được cái thứ khói đen kia là gì, nếu là thật sự nàng không nghĩ đến Tâm Nguyệt Quy lại dám làm vậy.

Tâm Nguyệt Quy cười tàn nhẫn : “ Thực Linh hãy ra đây”

Theo lời của Tâm Nguyệt Quy khói đen trong người nàng bành trướng mãnh liệt, tại trong khói đen lại phát ra tiếng cười quỷ dị, rồi một cái cột khói đen lao nhanh đến Khổng Tước vị trí, trong khói đen lại mở ra một cái miệng dữ tợn đen ngòm, lộ rõ một đôi mắt màu đỏ hồng.

“ Là nó Thực Linh!!” Tuy đã đoán ra được, nhưng tận mắt nhìn thấy cũng để cho Khổng Tước kinh nghi, thân hình vội nhảy lùi về sau né đi một cắn của sinh vật kia.

Chín cột khói đen thoát ly ra khỏi người Tâm Nguyệt Quy, sau đó lượn vòng quanh người nàng, cho đến khi an tĩnh xuất hiện bên cạnh, liền lộ ra chân thật hình dáng, đó là những bông hoa lớn.

Các cánh hoa mở ra ở đầu cánh là những cái gai nhọn, nụ hoa là cái miệng có đầy răng nhọn lởm chởm. Không ngừng đóng mở phát ra từng tiếng gầm gừ, giống như sinh vật sống một dạng.

Nhìn thấy gương mặt biến sắc của Khổng Tước, Tâm Nguyệt Quy vươn một tay sờ lên một đầu Thực Linh cười nói : “ đáng sợ lắm ư? Chúng là những con Thực Linh mà ta nuôi, tổng cộng có 9 đầu”

Tâm Nguyệt Quy đắc y nói tiếp : “Hi... cũng khó trách, mặc dù là người của tộc Thần nhưng những người thấy được chân thân của chúng thì rất hiếm. Trong lịch sử trường kỳ của tộc Thần, chúng được coi là tượng trưng của tai họa là tà ác, là oán hận tuyệt vọng kết tinh thành sinh vật đen tối này”

“ Gruuu! Gruuu”

Khổng Tước nhìn 9 đầu Thực Linh gầm gừ, vũ động gần Tâm Nguyệt Quy, lớn giọng lên tiếng : “Tâm Nguyệt Quy cô điên rồi à? Sao lại dám nuôi Thực Linh, cuối cùng sẽ hại đến bản thân”

Tâm Nguyệt Quy đương nhiên rõ ràng lời của Khổng Tước, nuôi dưỡng Thực Linh chính là một con dao hai lưỡi, nói : “ ta là Chú Văn Sư mạnh nhất trên đời, muốn sử dụng chúng không thành vấn đề.”

Ngừng một chút Tâm Nguyệt Quy nói tiếp : “sức mạnh của chú văn là phải trả giá bằng thần nguyên hoặc linh hồn. Đến khi thần nguyên hoặc linh hồn suy yếu đến 1 mức độ thì sẽ biến chất. Vặn vẹo sau đó là sa đọa, tâm linh đen tối từ bên trong đến bên ngoài nuốt chửng toàn bộ cơ thể.”

“Khiến cho người sử dụng chú văn biến tan rữa, biến thành con quái vật tai họa cho cuộc đời” Nói đến đây Tâm Nguyệt Quy cười nhẹ : “ khó lắm ta mới tìm được cách điều khiển nó. Đương nhiên phải cung cấp lương thực theo định kỳ của nó”

Nuôi dưỡng Thực Linh là một chuyện nguy hiểm, song với Tâm Nguyệt Quy lại không chút để ý chút nào cả.

Nàng thành công trở thành nữ tử của Tử Long Thiên Đế, dù biết địa vị còn chưa được công nhận chỉ là tình nhân hờ, song những thứ nàng nhận được thời gian qua là rất nhiều, thần lực trân quý của Sáng Thế Thần hoặc là thần nguyên khổng lồ, chú văn cổ xưa của các tộc…

Có phong phú tài nguyên, tại các cấm thuật trong nàng mạo hiểm tăng tiến con bài cho mình, đó là Thực Linh. Tuy nó là con dao hai lưỡi song không thể phủ nhận nó là một quân cờ cực kỳ mạnh mẽ.

Khổng Tước gương mặt ngưng trọng, thầm nghĩ : “Thực Linh là con quái vật hình thành từ tâm linh bị tan rữa, truyền thuyết nói rằng chỉ cần 1 đầu xuất hiện thì đem lại tai họa hủy diệt. Thần lực thông thường không cách nào có thể đánh bại nó.”

Mặt khác chiến trường, những Thần tộc và Cự Binh còn sống sót lại cùng với các chính sĩ Thần Ấn Bộ giao tranh, chiến trường là một mãnh hỗn loạn giữa hai phe thế lực hỗn chiến.

Nhưng nhìn chung phần thắng lại nghiêng về một bên phản thần thế lực.

Phe Thần Tộc rơi vào hạ phong!

Thú Nhân Quân Đoàn dưới Thần La Thiên Chinh của Đế Thiên An đả trọng thương, chủ lực là các Đại Thần Lục Bộ lúc này cũng không khác là bao nhiêu, đều có cường giả giao thủ.

Trên tay Thần Ẩn Bộ chiến sĩ là những vũ khí có sức sát thương lớn, vô luận là gần hay xa cũng có thể xuyên phá thân thể dễ dàng.

Chỉ còn lại có thể lật ngược tình thế đó là chủ lực là các đại thần Lục bộ, có thể thay đổi thế trận mà thôi.

Nhưng có thể sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK