Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kia trong đêm nhất kiếm bắc lai Kiếm Thánh cũng nhất kiếm bắc khứ.

Lý Hàn Y theo sư tôn mình rời đi đô thành, nàng biết rõ ở lại cũng không xoay chuyển được tình hình gì, thậm chí mình còn chịu thua thiệt, có chăng không cùng sư tôn mình trở về mà thẳng đến Kiếm Tâm Trủng.

Lý Hàn Y cũng không muốn ông ngoại mình chạy đến cũng bị Thiên Trạch tính kế, một cái khác nàng còn một cái ước hẹn với một tên đạo sĩ đã nhiều ngày đến chậm.

Về phần Thiên Trạch cũng không có sang các thế lực trả thù mà tọa trấn trong thành, xử lý các sự vụ cùng hạch định những biến pháp mới mẻ, hoặc là khảo nghiệm lẫn bổ sung các quan lại của bộ máy Đại Việt.

Không có chống đối, bởi Đại Việt mới lập quốc và đang xây dựng, tầng lớp quý tộc cũ không bị giết cũng bị bắt đày làm nô lệ, xã hộiĐại Việt hiện tại đa phần đều là tầng lớp cuối trong xã hội.

Mà Thiên Trạch danh vọng trong đô thành như mặt trời ban trưa, tựa thần linh một dạng.

Lại thêm rất nhiều biến pháp cùng mệnh lệnh lại có lợi cho tầng lớp dân chúng, bách tính không quan trọng triều đại nào thay đổi cái họ quan tâm là có thể đảm bảo mạng sống, có thể được ăn no mặc ấm là đủ.

“ Cô thấy thế nào?” đô thành phủ thành chủ, trước là Tống Trí nơi ở nay là Chiêu Hiền Điện dùng để chiêu mộ nhân tài, kết thúc một ngày bận rộn Lý Tâm Nguyệt không vội rời đi, hướng Lạc Văn Quân dò hỏi.

“ Thế nào là thế nào?” Lạc Văn Quân hỏi ngược lại.

Lý Tâm Nguyệt nói : “ đừng giả vờ, cô thấy việc làm của y thế nào?”

“ Hôn quân à” Lạc Văn Quân cười nói.

Lý Tâm Nguyệt thở dài : “ thật ư? ta thấy cô bị hôn quân này lừa bắt đi rồi, hiện giờ còn ra sức trợ giúp y đây”

Cả hai niên kỷ không sai, trước cũng đã nghe qua danh tiếng của nhau, cũng từng gặp gỡ ngắn ngủi ở Bắc Ly. Sau này bị Thiên Trạch bắt về một chổ, đến nay cũng đã được hai mươi ba ngày, trong đoạn thời gian này quan hệ cải biến xem như là bằng hữu.

“ Đích thật! nhưng còn cô thì sao, lẽ nào không bị hắn phách lực đã động ư?” Lạc Văn Quân cười hỏi lại.

Ngắn ngủi chưa đến một tháng, từ trợ giúp dân chúng vào thành hay hổ trợ phát lương thực.... càng tiếp xúc càng hiểu về đất nước mới mẻ cùng những chính sách của Việt Đế, Lạc Văn Quân cũng bị sở động, về lòng dạ rộng lớn cũng như trí tuệ của y.

“ Ta....” Lý Tâm Nguyệt nhất thời không biết trả lời sau, cuối cùng thở dài một hơi, đối với kẻ bắt mình làm tù binh nàng không thể không bội phục, y là một cái trước nay chưa từng có Đế Vương.

Lý Tâm Nguyệt mở miệng : “ Dám để nữ nhân vào triều làm quan, mở một cái ngày lễ tôn vinh phái nữ, ban hành tân pháp, cải tổ bộ máy quan lại. Thậm chí đến cả kế vị hoàng quyền công chúa đều có thể kế vị, một cái trước nay chưa từng có vương triều. Việc làm của y chả khác nào là hôn quân mất nước, nhưng mà có vị quân vương nào hay nam tử nào có thể làm được như y”

Lạc Văn Quân đi đến bên cạnh Lý Tâm Nguyệt, cười nói : “ y đem ta đến cái lồng giam mới này, nhưng so với trước tại đây ta thấy được tự do thấy được một cái mới thiên địa”

Ngừng một chút, Lạc Văn Quân ngữ khí có phần bén nhọn : “ Dựa vào cái gì nữ nhân lại thua kém nam nhân đây. Dựa vào cái gì nữ nhân lại không thể vào triều làm quan, dựa vào cái gì nữ nhân lại so với nam nhân kém đây?”

Lý Tâm Nguyệt thở dài, nói : “ chỉ có một đoạn thời gian mà ngươi bị hắn ta lừa gạt rồi, chỉ sợ không sớm thì muộn thay hắn bán mạng”

Lạc Văn Quân cười nói : “ Ta thích cuộc sống hiện giờ, có cho mình nhân sinh lý tưởng, ta cũng muốn xem cái thiên cổ vương triều mà hắn mở ra như thế nào. Ta cũng muốn thử điên cuồng một lần, thử dựng một cái vương triều cho nữ tử thiên hạ”

Trong đoạn thời gian này Lạc Văn Quân tâm tình chuyển biến, không chỉ nàng mà rất nhiều nữ từ trong thành đồng dạng.

Hết thảy là do Việt Đế ban bố tân chính cùng tân pháp, mở ra một cái triều đại từ trước đến nay chưa từng có.

Khi mà thời đại này nữ tử đa phần không có tiếng nói, là thế giới của nam nhân, càng là nữ nhân xinh đẹp thường là món hàng trao đổi lấy lợi ích.

Thì Việt Đế cải tổ Đại Việt lại ảnh hưởng rất lớn đến nữ giới.

Nữ nhân được hưởng rất nhiều lợi ích hơn, được tự do nhập triều khi có năng lực, có quyền thừa kế tài sản, có thể tham dự rất nhiều ban ngành cùng hoạt động......

Lạc Văn Quân giống như một con chim hoàng yến bị lồng giam nhốt khi trở thành vương phi của Tiêu Nhược Cẩn, nhưngĐại Việt tân chính cải tổ ban xuống, nàng thấy được một cái thiên địa mới, lồng giam vây khốn nàng đã không còn mà thay vào đó nàng càng yêu thích cái nơi sinh sống hiện giờ.

Thiên Trạch đã dám làm ra phách lực như vậy, không sợ thế nhân cười chê làm hôn quân mất nước, nàng một cái nữ tử còn sợ ư?

Một cái quân vương trân trọng cùng mở ra cho nữ tử quyền lợi, đích xác để nàng động tâm với cái tân Đại Việt này.

So với Tiêu Nhược Cẩn mà nói Việt Đế quá để nàng cũng như rất nhiều nữ nhân sở mến, bởi chỉ có y, duy nhất một cái quân vương đương thời dám đứng lên và mở ra cho nữ giới quyền lợi.

Y không sợ thế nhân phỉ nhổ, không sợ gièm pha cùng tiếng xấu truyền lưu. Có lẽ đối với rất nhiều kẻ y là ma đầu giết người, kẻ thù của sư môn mối nguy hại võ lâm hay các nước, song đối với rất nhiều nữ tử y là cái khó được nam nhân, một cái bênh vực cho bọn họ.

“Thiên Trạch lại có tuyệt đối thực lực, uy vọng cùng thực lực đủ để các nước kiêng kỵ. Nhưng màĐại Việt cũng trở thành quốc gia không được chào đón, chỉ e là....” Lý Tâm Nguyệt lấp lửng nói.

Lạc Văn Quân đáp : “ cô nghĩ nhiều như vậy làm gì, y không sợ chúng ta sợ cái gì”

“ Văn Quân tỷ tỷ nói không sai, bệ hạ không sợ thì Tâm Nguyệt tỷ tỷ sợ gì đây” mềm mại thanh âm từ bên ngoài vang vào, lời vừa dứt một đạo bóng hồng hiện ra.

Hồng y như lửa thai phụ, tựa như hỏa diễm thiêu đốt, ở gần cũng có thể cảm nhận được nóng bỏng, thậm chí còn cảm nhận được áp lực vô hình tản phát từ thân ảnh hồng y này.

“Thì ra là Đế Phi Yên Nhiên, không biết là việc gì để Đế Phi đến tận đây” Lý Tâm Nguyệt thấy rõ người đến là ai, khách sáo cất lời.

Người đến chính là Kỹ Yên Nhiên, nàng đi vào trong rồi nói : “ bản cung đến là muốn nhìn xem một chút có ai xem được không?”

Nàng chấp chưởng Bộ giáo dục cực kỳ quan trọng với đế quốc mà Thiên Trạch tạo ra, mà hiện giờ dưới tay còn thiếu rất nhiều nhân thủ. Chuyện này đổi lại là trước kia thì không thể, bởi lẻ danh vọng nàng không ít tại Ngụy quốc, song theo gã cho Thiên Trạch thì những tiên sinh tài trí hoặc là cao nhân các nước thâm giao, nàng gởi thiếp mời chào đa phần thì từ chối cự tuyệt.

Hiện giờ dưới trướng nhân thủ lại thiếu thốn, cho nên mới chạy đến Chiêu Hiền điện xem thử có nhân vật nào đầu nhập nổi trội mà chiêu dụ hay không? Tiện thể đi qua đây thì gặp hai Lý Lạc hai nữ ghé vào.

“ Vậy Đế Phi có tìm được nhân thủ nào không?” Lạc Văn Quân dò hỏi.

Kỹ Yên Nhiên nói : “ có vài người xem được nhưng người ta chạy qua nơi khác, hơn nữa còn bị đám tỷ muội khác cướp trước rồi.”

Lý Tâm Nguyệt nói : “ ta nghe Kỹ Đế Phi nổi danh võ lâm, quen biết không ít tiên sinh tài trí cùng học giả mà”

Kỹ Yên Nhiên nói : “ bọn họ à, vì bệ hạ dựng lên quốc gia không thích. Một số thì tự cho thanh cao không muốn đến man di chổ, hoặc là phụng sự cho bệ hạ. Dù sau bệ hạ xấu danh truyền khắp đây.”

Lạc Văn Tuyên không lấy gì lạ, nói : “ bọn văn sĩ quý tộc thì làm sao chịu việc vào triều làm quan cùng nữ lưu chứ. Việt Đế lại trộm cắp tung hoành các nước, lại giết không ít thế lực khiến võ lâm trung nguyên bại thương, bọn họ hận còn không kịp thì làm sao qua đây.”

Kỹ Yên Nhiên nhẹ gật đầu.

Lý Tâm Nguyệt nghĩ ngợi một chút, nói : “ hay là ta qua chổ Đế Phi đi, dạy học mấy thứ kia so với làm ở nơi này đở vất vả hơn, mai chổ này mốt chổ nọ chạy ngược chạy xuôi thật phiền phức”

Thế gian này mặc kệ là Chu quốc văn tự, Sở quốc, Bách Việt, Hàn quốc, Tề quốc...... mỗi cái văn tự đều có hàng ngàn chữ cái, mỗi nước lại khác nhau.

Nhưng bộ chữ mới ở Đại Việt này chỉ có 29 cái ký tự cùng 4 âm sắc, cơ hộ ít hơn gấp trăm ngàn lần rồi. Hơn nữa dễ phát âm, dể viết lại rất dễ nhớ, so với bất cứ bộ chữ viết nào còn đơn giản mà dễ thông thuộc.

Với nàng chỉ cần liếc qua một lần đã ghi nhớ ngay, nếu như dạy học chỉ để cho người ghi nhớ, việc này không phải là khó. Chỉ cần người thông minh một hai lần là nhớ, kẻ tối dạ thì nhiều lần, không như những văn tự của các nước khác rườm rà khó nhớ.

Mà tham dự vào Bộ giáo dục của Kỹ Yên Nhiên và làm việc trong Quốc Tử giám quả thật so với những nơi khác thì thảnh thơi hơn, dạy học thứ này nàng chưa làm qua nhưng đã thấy qua gần đây Kỹ Yên Nhiên cho thủ hạ của mình dạy chữ.

Hết sức đơn giản chỉ là viết giáo dạy nhận thức chữ cái và cách ghép các chữ thành câu từ. Chuyện này với Lý Tâm Nguyệt thì không khó, ở một chổ nàng cũng có thể dạy cả trăm, so với vất vả chạy đi lo liệu kiểm sổ sách này nọ hay hổ trợ các nơi thì khỏe hơn nhiều.

Lạc Văn Quân cũng có ý nghĩ này : “ Đế Phi thấy thế nào?”

Thực ra Kỹ Yên Nhiên đến cũng đã đánh chủ ý lên hai người, nghe được liền cười, nhẹ nhàng nói : “Yên Nhiên vui mừng còn không kịp đây”

Nói xong Kỹ Yên Nhiên từ giới chỉ đưa ra hai cuộn quyển trục mới : “đây là giáo trình mà bệ hạ biên soạn dành riêng cho thầy dạy cho người mới tiếp xúc, hai vị tỷ tỷ xem thử”

Lý Tâm Nguyệt cùng Lạc Văn Quân không mấy ngạc nhiên, bởi trong đoạn thời gian này bọn họ chứng kiến rất nhiều lần Thiên Trạch từ trống rỗng không gian lấy đồ, hay là nữ nhân của y lấy ra hoặc cất đi, bây giờ Kỹ Yên Nhiên là nữ nhân mà y tin tưởng, sở thi ra thủ đoạn của y cũng không ngạc nhiên.

Tiếp đến cả hai đem quyển trục mở ra xem lấy, một bên Kỹ Yên Nhiên hổ trợ giải thích nội dung bên trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK