Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù Đoan Mộc Dung đứng ra bảo lảnh cho Cái Nhiếp song Cao Tiệm Ly vẫn không nguyện ý tin hắn, hắn khởi động cơ quan trong gian thạch thất đem phong bế lại.

“Hai người trấn thủ ở đây, giám sát nhất cử nhất động của Cái Nhiếp, không có mệnh lệnh của ta, không ai được phép đến gần nơi này.” Cao Tiệm Ly hướng về phía ngoài cửa thủ vệ phân phó nói.

“Dạ”Hai gã Mặc gia đệ tử chắp tay thi lễ.

“Sao lại có nhiều người ở đây vậy, đại thúc con về rồi” Thiên Minh cất cao thanh âm lên tiếng, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về đám người Cao Tiệm Ly đứng đông ở phía trước cổng.

“ Đứng lại, không được vào” hai tên Mặc Gia đệ tử đưa tay ngăn lại không cho Thiên Minh bước vào.

“ Làm gì vậy?’ Thiên Minh nghi hoặc hỏi, sau đó động thân đi đến.

Lần nữa mập ốm thủ vệ đem Thiên Minh cản ngoài, Thiên Minh là đứa ăn mềm không ăn cứng, càng không cho nó lại càng muốn đi vào, nhưng mà nó làm gì có lực lượng bằng hai nam tử trường thành chứ.

Gã cao gầy thủ vệ nói: “ nếu còn làm loạn bọn ta sẽ không khách khí đâu”

“ Tại sao không cho ta vào?” Thiên Minh tức giận lớn tiếng, thân ảnh lóe lên nhanh chóng lao vào bên trong, song một lần nữa bị hất ra, lần này so với trước còn lăn một vòng úp sấp trên sàn hành lang gỗ.

“ Dừng tay! Nó vẫn còn là một đứa trẻ” Đoạn Mộc Dung lớn tiếng nói

Hai gã thủ vệ Mặc gia lung túng khi nghe được, đồng loạt đem mắt nhìn Cao thống lĩnh.

Thiên Minh từ mặt sàn đứng dậy, gương mặt lúc này tràn đầy tức giận, chất vấn : “ tại sao không cho ta vào?”

Nói xong lại chạy đến trước, lần này Đoan Mộc Dung làm người cản lại, cúi người đem tay bắt lấy vai hắn.

Thiên Minh lớn tiếng: “ cô tránh ra”

“ Thiên Minh đừng vào đó, đại thúc của ngươi không sao đang ở bên trong” Đoan Mộc Dung lên tiếng trấn an.

“Thế sao ta lại không được gặp vào thúc ấy, các ngươi muốn hại thúc ấy phải không?” Thiên Minh chất vấn lên tiếng

"Không ai muốn hại y, nhưng trong thành hiện đang có một số chuyện ” Đoan Mộc Dung khuyên bảo

Thiên Minh không nghe Đoan Mộc Dung lên tiếng, đem tay gạt phắt hai tay của Đoạn Mộc Dung ra tức giận nói : “ các ngươi nói bậy, đại thúc là người tốt, ông ấy đã đắc tội gì với các ngươi chứ? Tại sao các ngươi đều hận đại thúc ấy,nói đi?”

“Chúng ta không có hận Cái tiên sinh, chỉ là” Đoan Mộc Dung muốn giải thích, đáng tiếc lần nữa bị Thiên Minh cắt đứt.

"Các ngươi có, đại thúc vừa vào Cơ Quan thành, Ban lão đầu chỉ sợ hắn nhìn thấy cái này tiểu Cao. Dọc theo đường đi, rất nhiều người đều đối với đại thúc chỉ trỏ bàn tán, nhất là cô, cô là nữ nhân quá đản”

“ Chẳng phải cô vẫn ghét đại thúc sao? Trước kia còn đề tẩm biển gỗ ngoài cửa, nói cái gì người họ Cái không cứu, người dùng kiếm không cứu, thế không phải chỉ vào đại thúc sao? Cô là nữ nhân quái đản, ngay cả cái mặt cũng trơ như khúc gỗ. Tính khí thì hết sức quái dị, trên đường đi, người muốn hại đại thúc nhất chính là cô… A…”

Thiên Minh giọng của càng ngày càng kịch liệt, lại đột nhiên ngừng nói, mọi người không khỏi hơi nghi hoặc một chút, đã thấy Tuyết Nữ từ sau Thiên Minh đi tới tay nhẹ nhàng điểm lấy huyệt đạo của hắn.

“Ách” Thiên Minh tròng mắt liều mạng nhấc lên, muốn nhìn một chút người nào đánh lén mình, nhưng toàn thân cứng ngắc giống như là một cái không thể động tảng đá.

Rất nhanh hắn lại nghe phía sau truyền tới một thanh âm.

“Sao không nói nữa, câm rồi à?” Tuyết Nữ lên tiếng true chọc: “Oa! Ngươi hung dữ quá, cứ như muốn ăn thịt người ta, ta sợ quá”

Lại là cái này dữ dằn nữ nhân làm chuyện tốt , tức giận trong lòng tràn ngập hai mắt, hắn thề nếu như về sau đụng phải nữa nữ nhân này, nhất định phải cho nàng dễ nhìn, nhưng Thiên Minh bây giờ chỉ có thể dùng đôi con mắt đảo loạn một vòng mà thôi.

“ A Tuyết, Mặc Gia đang thời điểm nguy kịch đừng đùa nữa” Cao Tiệm Ly nhàn nhạt lên tiếng, hiện giờ Cơ Quan Thành đả nguy trong sớm tối kẻ địch lẻn vào trung tâm ao nước lại tìm không ra độc tố gì, lại thêm quân Tần từng bước lại gần có Công Thâu Gia nắm trên tay bản vẻ của tòa thành đây.

“ Nhốt nó vào tòa thạch thất gần bên, huyệt đạo của nó sau hai canh giờ nửa sẻ giải khai” Tuyết Nữ lên tiếng phân phó mệnh lệnh cho hai tên Mặc Gia đệ tử.

“ Dạ!”Cao gầyđệ tử kia lên tiếng, ôm lấy Thiên Minh cơ thể đi đến thạch thất phòng bên, ngay khi đồng bọn mở ra cửa đá liền ném vào.

Tiếp đó đóng kỹ cửa đá đồng thời vì không để hắn chạy đi, hắn cửa phía trước cũng như Cái Nhiếp một dạng, huyền thiết đúc thành các thanh côn đan xen thành các ô vuông,

Đã không có những người khác tới làm rối , lúc này Cao Tiệm Ly quay sang hỏi lấy Đoạn Mộc Dung “cô đã kiểm tra rồi à, nước thật sự không có vấn đề ư?”

“ Ân!” Đoạn Mộc Dung nhẹ gật đầu.

Cao Tiệm Ly không rõ nói: “ ta thật sự không hiểu”

Tuyết Nữ tiếp lời : “ Sự tình hết sức kỳ lạ, rõ ràng kẻ địch đã xâm nhập vào nơi trọng yếu nhất của Cơ Quan Thành nhưng lại không có hành động gì. Chẳng lẽ chúng còn đang đợi thời cơ”

“ Tuy chưa phát hiện điều gì khác lạ trong nước, nhưng ta có thể khẳng định địch nhân đã bắt đầu hành động rồi. Thời khắc này Cơ Quan Thành đang ở nguy cơ rất lớn, không biết có bao nhiêu địch nhân nằm phục trong này chờ thời cơ hành động” Cao Tiệm Ly chậm rãi nói ra phán đoán của mình.

“ Ban đại sư bị đánh lén đoạt lấy chìa khóa cơ quan mật thất là bước thứ nhất. Sau khi chúng có được sơ đồ thiết kế của Cơ Quan Thành hiển nhiên đả rỏ như lòng bàn tay bố cục trong thành. Mũi giáo chỉ trực vào nơi khẩn yếu nhất trong Cơ Quan Thành.”

“Chuyện xảy ra tối nay trong Trung Ương Thủy Trì, e chỉ là khởi đầu của mối nguy cơ to lớn. Ngoài thành cũng đả phát hiện dấu hiệu của đội quân giáp sắt mạnh nhất của Tần quốc. Lúc này nội ứng của địch đang ẩn mình bên trong, điều cấp bách nhất bây giờ chính là phải tìm cho ra kẻ này, phá giải gian kế của địch”

Đoan Mộc Dung nhẹ gật đầu, đề nghị : “ Ta vẫn luôn cảm thấy bất an, dù là trong nước có độc hay không thì trong một ngày đệ tử Mặc Gia không thể uống nước trong thành”

“ Cấp tốc truyền lệnh xuống” Cao Tiệm Ly lạnh giọng nói.

“ Dạ” Tên đệ tử cao gầy lập tức lên tiếng, nhanh chóng rời đi.

Lúc này từ trong y phục của mình Đoan Mộc Dung lấy ra một lọ nhỏ, từ bên trong đổ ra hai viên thuốc nhỏ màu đen, nói : “ Bách Thảo Đan là linh dược thế gian, uống vào bảo đảm bách độc bất xâm trong vòng hai canh giờ tiếp theo. Để phòng đêm nay có biến, mỗi người ở đây đều dùng một viên, đó là cách vạn toàn”

Hai người gật đầu nhanh chóng tiếp lấy Bách Thảo Đan mà phục dục cho mình, sau đó cả hai cất bước rời đi tuần tra .

Mấy cái canh giờ trôi qua, cái gì cũng không có phát sinh, đây càng để cho người họ Mặc cảm thấy một loại tim đập nhanh, một loại trước khi mưa bão tới thời khắc yên tĩnh, thần kinh bị đẩy lên cao.

Cách Cơ Quan Thành năm dặm, đứng trên núi cao, Công Thâu thù mắt thấy bầu trời sao trời đã nhanh muốn hừng đông, hắn hỏi: “Đêm dài sắp hết, Vệ Trang đại nhân, không biết khi nào thì chúng ta phát động tiến công? lão hủ chờ nghe sai khiến”

“Thời cơ đến, ta sẽ hạ lệnh!” Vệ Trang lãnh đạm nói.

Tại phía sau Vệ Trang đám người, tại hắc ám trong rừng cây mơ hồ ẩn giấu gần ngàn người binh sĩ, gương mặt trên ai nấy đều thể hiện sự sợ hãi cùng mệt mỏi, so với đệ tử Mặc gia trong thành cũng không kém phần căng thẳng.

Dưới thống lĩnh tướng quân chi lệnh, không ngại hy sinh tính mạng, bọn hắn đã hoàn toàn trừ bỏ Cơ Quan Thành chung quanh đủ loại phòng ngự cạm bẫy, đương nhiên cũng là tử thương thảm trọng mới đổi lấy đại giới.

Khi đi hai vạn quân, đến bây giờ chỉ còn lại 900 cái binh sĩ, có thể thấy được sự đáng sợ của Cơ Quan Thành.

Thời gian lại qua gần một tiếng, chân trời đã có thể mơ hồ nhìn thấy ngân bạch sắc,

Hồng Liên liếc mắt nhìn cái kia mặt trời nói: “Trời sắp sáng rồi.”

“ Ẩn Bức! Thương Lang Vương!” Vệ Trang nhàn nhạt nói

“ Tại!” từ Công Thâu Cừu sau người lóe lên bong ảnh, hai cái thân ảnh nhanh chóng xuất hiện để lại một cái tàn ảnh.

“ Hảo kinh công”Công Thâu Cừu sửng sốt một giây, mới nhìn đến Vệ Trang sau lưng bây giờ đứng hai cái thân ảnh, trong lòng thầm than thân thủ tốt.

Có điều thân thủ như vậy có phần so với Bạch Phượng không bằng, Công Thâu Cừu đem mắt nhìn sau lưng cây đại thụ, bên trên đứng cái kia bạch y tung bay thanh niên. Lạnh lùng cao ngạo trên mặt hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ biểu tình.

“Thương thế của ngươi ra sao?” Vệ Trang nhàn nhạt hỏ

Cả hai trăm miệng một lời : “ Đã hồi phục!”

Cả hai đồng dạng được Vệ Trang phái đi chấp hành nhiệm vụ, song đều bị đánh thương phải chật vật bỏ chạy.

Trong đó Thương Lang Vương là uất ức nhất, bởi hắn bị hai cái bé con đánh bại, trong lòng của hắn mỗi khi nhớ tới chuyện này liền lên cơn giận dữ, chính mình thậm chí ngay cả hai cái miệng còn hôi sửa còn đánh không lại, cái này khiến cực kỳ trọng thị mặt mũi hắn đặc biệt không dễ chịu.

Nhất là cái kia Bạch Phượng, ẫn là cố ý liếc qua chính mình một mắt, ánh mắt kia tựa như là tại nói, phế vật vô dụng. May thay là trừ hắn ra Ẩn Bức đồng dạng thua thảm.

“ Hai ngươi soái lỉnh đội quân mặt đất vào vị trí, chỉ chờ đợi Trầm Vũ Thiên Dạ thì đồng loạt tấn công thành” Vệ Trang hạ lệnh

“ Dạ!” Cả hai liền hô, sau đó đồng loạt nâng lên khinh công lui đi, thấp thoáng bóng ảnh đã bị đêm tối nuốt chửng.

“Chỉ chờ đợi Trầm Vũ Thiên Dạ phát tác.” Công Thâu Cừu bắt được tin tức trọng yếu gì, thấp giọng lẩm bẩm:

900 binh sĩ còn lại phân làm hai, theo Ẩn Bức và Thương Lang Vương điều động lập tức khởi hành tiến đến gần Cơ Quan Thành. Chọn được một cái địa điểm thoát khỏi tầm mắt của đệ tử Mặc gia canh giữ và có thể phát động công kích khi thời cơ đến, dừng lại.

Bọn họ tại chỗ chờ đợi trời sáng đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK