Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Triều Ca.

Cổng thành phía trước, một mảnh sương trắng bao phủ trong đêm, tại mặt đất bên trên cắm đầy các cọc gỗ hình chữ thập.

Trên các cọc có treo lấy các xác người, chỉ còn lại xương trắng cùng bọc ngoài quân giáp mục rữa.

Những cái xác chết này đều là binh sĩ Đại Thương quốc, sau khi chiến bại dưới triều Chu thì bị phơi thây trước cổng thành, cùng với quân chủ triều Thương- Thương Trụ.

Hai thân ảnh một lớn một nhỏ cất bước đia giữa vô số cái xác treo trên cọc gỗ, phương hướng là cổng thành Triều Ca mà đi, một người thân hình vạm vở là quân chủ Đại Chu quốc hiện giờ Võ Vương Cơ Phát.

Còn lại kẻ nhỏ hơn, mi thanh mục tú chỉ tầm chín mười tuổi là cùng bé trai, cũng khoát lên quân giáp, hai tay ôm lấy một thanh bảo kiếm đi theo phía sau.

Cơ Phát dừng lại bước chân, ngước đầu nhìn trên cổng thành là thân xác của Thương Trụ bị treo trên cổng thành, hoàn toàn bất đồng với những bộ xác chết đã mục rữa chỉ còn xương trắng, thân xác của Thương Trụ hoàn toàn nguyên vẹn như lúc Thiên đích thân giết chết.

Y khác biệc như vậy đã là vì cơ thể đã bị gieo xuống Chú ấn, thân thể khó mà bị hủy đi được. Thần tộc làm như vậy chính là một hình thức khác răn đe cho những kẻ có gan phản loạn.

“ Đại vương! Người này là ai vậy?”

Cơ Phát nghe được, đáp : “ là một tên phản nghịch. Một tên người phàm khiến cho Thần phải khóc thét”

Kiếm đồng lại hỏi : “ Anh ta rất lợi hại sao?”

Cơ Phát đáp : “ Hắn rất lợi hại! Nhưng cuối cùng vẫn bị Thần giết chết”

Bốn năm trước Cơ Phát đả tận mắt chứng kiến Trụ Vương vũ dũng, cho dù không muốn thừa nhận cũng phải nói rằng, bản thân của mình tuyệt không thể so bằng với Trụ Vương được.

Nhưng Trụ Vương vũ dũng thì thế nào, mạnh mẽ có thể đánh lại Thần tộc đi nữa, kết cục của hắn chính là như bây giờ. Bị Thần tộc giết chết, thân xác phơi thây qua đêm ngày, Thương quốc bị diệt vong dưới triều Chu.

Kẻ thắng sau cùng chính là Cơ Phát hắn.

Kiếm đồng lại hỏi :“ Thần là như thế nào?”

“ Người đứng đầu các vị Thần- Thiên đã giết hắn”

Kiếm đồng lúc này nghi hoặc vô cùng, đi qua bãi tha ma này hắn thấy được các xác chết đều chỉ còn xương trắng, da thịt đều bị lũ ăn xác thối mổ rỉa sạch, nhưng chỉ có mỗi cái thân ảnh kia lại không bị gì.

Kiếm đồng hỏi lấy : “Tại sao anh ta lại chết lâu như vậy. Nhưng cơ thể không bị thối rữa như những người khác”

Cơ Phát đáp : “ Có thể. Hắn là một người phàm phi thường. Có thể Thần hy vọng càng nhiều người hơn như thế nữa có thể nhìn thấy kết cục của hắn”

“ À” Kiếm đồng như hiểu ra gật đầu.

Cơ Phát nói tiếp : “ sự giám sát của Thần vẫn còn ở quanh đây. Hãy nhớ rằng không thể chống lại Thần. Anh chàng này chính là một ví dụ cho một kết cục bi thảm. Đến nay Thương quốc đả diệt vong hoàn toàn. Còn Đại Chu quốc vẫn còn tương lai phía trước. Hoàng quyền ở thế gian này là nhờ sự chiếu cố của các vị Thần”

Kiếm đồng đáp :“ Vâng! Đại vương”

Cơ Phát đem khôi giáp đặt lên đầu, sau đó lại xoay người bước đi, nói : “ đi thôi”

“ Vâng!” Kiếm đồng cũng nhanh xoay người nối bước đi theo.

Trên bầu trời những con kền kền vẫn dưới sắc trời âm u bay lượn trên không trung, chúng là ánh mắt của Thần tộc quan sát lấy bên dưới, chỉ cần có ai có gan đem Trụ Vương hay bất cứ kẻ nào lấy khỏi cọc gỗ liền bị phát hiện và chịu hình phạt thảm khốc tương tự.

Mà kẻ giám sát không ai khác chính là Huyền Sai, hắn có thể thông qua những con kền kền ánh mắt mà quan sát được mọi chuyện phát sinh.

Đêm nay cũng vậy, hai thân ảnh của Cơ Phát đến ngắm nhìn Thương Trụ cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn.

Đại điện xa hoa rộng lớn.

“ Xem ra, đây là một thị phạm rất có hiệu quả. Để cho lũ người phàm kia hiểu rõ, mọi sự phản kháng đều là vô ích” Huyền Sai đứng trong đại điện ở phía sau một nữ tử nhắm chặt hai mắt, trang dung yêu mị nữ tử, cất lời.

Nữ tử này địa vị trong Thần tộc không chút nào nhỏ, chính là Đại Tế Sư của Thần tộc- con gái khác của Phục Hy- Tâm Nguyệt Quy.

Tâm Nguyệt Quy nói : “ đây không phải là lần đầu tiên và cũng tuyệt đối không phải là lần cuối cùng”

Huyền Sai nghe được, khó tin hỏi nữ thần phía trước: “Dự Ngôn không phải là bị Thiên chính tay hạ rồi sao?”

Tâm Nguyệt Quy đáp : “ ta cũng tưởng rằng như vậy, nhưng ngọn lửa của hắn vẫn chưa hề dập tắt”

Huyền Sai ngẫm nghĩ, rồi nói : “ lẽ nào là những tên phản Thần đang ẩn giấu”

“ Đúng là một điềm báo” Tâm Nguyệt Quy nói.

Đúng lúc này, đột ngột Tâm Nguyệt Quy xoay người hướng về bên dưới một cái cột trụ, khi bên tai nàng nghe được một tràng tiếng kêu nhỏ, quát : “ thứ thấp hèn đê tiện âm hồn không tan”

Lời nàng dứt không lâu, ngay tại phương hướng của Tâm Nguyệt Quy nhìn bay ra một con dơi, nó nhanh chóng vỗ cánh rời khỏi đại điện, một đường bay thẳng về một nơi.

Triều Ca ngoại thành.

Đếm không hết dơi đen trong bầu trời vỗ cánh bay lượn tụ hội về một chổ, tại mặt đất mà dung nhập sắp xếp thành một cái thân ảnh.

“ Tử Vong Nhãn Thần nghe ngóng được gì?” Tùy Phong Khởi Vũ đứng bên cạnh nhìn cái thân ảnh được tổ hợp từ vô số con dơi đen kia mà hỏi.

Hóa thành hàng ngàn vạn con dơi đen tràn ra khắp các ngỏ ngách, đây chính là một trong những năng lực của Tử Vong Nhãn Thần, thông qua phân tách sức mạnh của mình hóa thành những cơn dơi, từ đó hắn có thể thu thập được vô số thông tin khác nhau trong đất trời.

“ Đại Tế Sư của Thần tộc đang ở Ưu Lự. Có một kẻ trong Dự Ngôn khiến cô ta e sợ” Thông qua một phân thân nhỏ của mình tại Ưu Lự điện, Tử Vong Nhãn Thần cũng nghe được đầu đuôi câu chuyện giữa Tâm Nguyệt Quy và Huyền Sai.

“ Dự Ngôn trong trận chiến với Thần đó sao?” Tùy Phong Khởi Vũ hỏi tiếp.

Lúc này thân ảnh của Tử Vong Nhãn Thần đã được phục hồi như cũ, khoanh tay mà đứng, rồi nói : “ không có bước tiếp theo của tình báo, tôi không dám đoán mò sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của Đại Nguyên Soái”

Nói xong hắn đưa mắt nhìn về mép núi gần đó, tại đó có một cái thân ảnh nam tử đang ngắm nhìn bên dưới thành Triều Ca.

Một tấm vải đen che mặt Minh tộc nam tử, thân xuyên một thân màu đen trường bào, khí chất trầm ổn, này sau đầu, một cái thật dài bím tóc càng là đặc biệt thấy được, kẻ này chính là Minh tộc Đại Nguyên Soái tối cao người nắm quyền.

“ Đại Nguyên Soái!” Tùy Phong Khởi Vũ quay sang dò hỏi.

Nghịch Thiên Nhi Hành ánh mắt vẫn nhìn xuống bên dưới, trong tầm mắt của hắn chính là hình phạt mà Thần tộc dành cho những kẻ phản nghịch, cảnh cáo những kẻ có ý đồ giống như Thương Trụ, chậm nói : “ Hắn là người phàm, sau khi chết có thể không bị thối rửa. Dự Ngôn vì hắn mà chống lại, nhưng lại không hề nghiệm chứng trên người hắn”

Tùy Phong Khởi Vũ nói : “ Điều này xác thực đúng là kỳ lạ”

“ Hơn nữa, hắn cũng không có rơi vào tay của Vĩnh Hằng Chi Dạ, trôi dạt ngoài tam giới. Chỉ có một cách để giải thích” Nghịch Thiên Nhi Hành đưa ra phán đoán : “sinh mệnh của hắn có liên quan đến một loại năng lượng nào đó”

“ Năng lượng nào đó” Tùy Phong Khởi Vù hiếu kỳ nói.

Nghịch Thiên Nhi Hành nói : “ ta có thể cảm nhận được, nhưng vô cùng yếu ớt”

Tùy Phong Khởi Vũ hỏi : “ năng lượng như thế nào?”

Nghịch Thiên Nhi Hành đáp : “ có thể là loại năng lượng khiến cho Tâm Nguyệt Quy cảm thấy sợ hãi. Có thể là năng lượng của một loại giấc ngủ chìm sâu chợt tỉnh lại”

Tùy Phong Khởi Vũ suy ngẫm nói : “ lần trước lúc chúng ta truy đuổi Lôi bộ trong sáu bộ, hắn là đang truy sát một đám người nhân loại”

“ Không sai!” Tử Vong Nhãn Thần thừa nhận, nói : “ những người này là nô lệ trong hầm mỏ Bắc Sơn, thú vị là ta lại nghe được toàn bộ nô lệ tại nơi này đã được thả đi, hơn nữa Quỷ Mộc Đại Thần cũng chết ở nơi này”

“ Ồ!” Nghịch Thiên Nhi Hành cùng Tùy Phong Khởi Vũ có chút kinh ngạc lên.

Tử Vong Thần Nhãn nói tiếp : “ ta nghe được đám người đó nói là do một Thần tộc khác làm ra, Lý Tịnh vốn là tay sai cho Thần tộc nhiều năm lại nghe theo mà thả đám nô lệ, sau đó những kẻ này cởi lên một đầu thú rời đi”

“ Thần tộc, có lẽ chính là những kẻ đọa lạc mà Thần tộc muốn truy sát” Nghịch Thiên Nhi Hành phán đoán, nói : “ manh mối cũng đả có rồi, không thể khinh suất bỏ qua”

“ Rõ” Cả hai nghe xong cúi người một chân khụy đất hành lễ.

Nghịch Thiên Nhi Hành nói tiếp : “ ngoài ra chim viễn cổ bị thương nặng, không tìm thấy tung tích. Cho dù vượt trăm sông nghìn núi cũng phải tìm ra mà trị liệu”

“ Rõ” Cả hai gật đầu đáp.

Nghịch Thiên Nhi Hành xoay người bước đi qua hai thuộc hạ, nói : “ vẫn còn một manh mối liên quan đến truyền ngôn của người phát ngôn của Thần”

Tùy Phong Khởi Vũ đoán ra được manh mối này, nói : “ huynh đệ của Thương vương, Đại Kiếm Sư từng đối kháng với Thiên”

“ Tử Vũ” Nghịch Thiên Nhi Hành lên tiếng : “ nghe nói hắn từng giết một vị Thần, Thần tộc không hề đuổi cùng giết tận”

Tùy Phong Khởi Vũ lên tiếng : “Điều này hoàn toàn không giống với tác phong của Thần tộc”

Nghịch Thiên Nhi Hành hạ lệnh : “ làm rõ được chân tướng sự việc, hồi báo lại cho ta”

“ Tuân mệnh Đại Nguyên Soái”

Tùy Phong Khởi Vũ cùng Tử Vong Thần Nhãn hồi đáp xong, cả hai cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này, một người hóa dơi mà đi còn một kẻ thì hóa thành vô số lá cây tiêu tán theo gió mà khởi.

Chỉ để lại một mình Nghịch Thiên Nhi Hành độc thân mà đứng tại nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK