Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn chục năm trước khi Triệu quốc thất bại trong Trường Bình chi chiến, Tần quốc phát binh công chiếm Hàm Đan, một khi Triệu quốc đô thành thất thủ đất Triệu về tay Tần.

Để đảm bảo thắng lợi Tần Chiêu Tương Vương không chỉ để đại quân công thành, một mặt sai gián điệp trà trộn ly gián hoặc ám sát các quan lại, một mặt lại phái đệ nhất thái giám trong cung, Quỳ Hoa Lão Tổ đến Hàm Đan lấy Thiên Nhân cường giả chi lực giúp phần thắng về tay Tần nhiều hơn.

Chỉ là Tần Chiêu Tương Vương ý đồ không đạt được ý nguyện, Tín Lăng Quân Ngụy Vô Kỵ cướp binh phù của Ngụy vương mang binh cứu Triệu, lực lượng võ lâm Triệu quốc cũng không để Tần vương được như ý mà kết lực lượng giải nguy.

Kết quả quân Tần bại lui, mà mà Quỳ Hoa Lão Tổ cũng bị một cái Thiên Nhân cường giả trong cung Triệu đô cầm giữ, sau đó mang theo thương tích trở về Tần quốc, chỉ là trên đường thương tích quá nặng lại bị truy sát mà bỏ mình.

Tại trước khi chết lại để lại võ công tuyệt học của mình cho kẻ có duyên, sau này hai huynh muội Đông Phương Bạch nhặt được cơ duyên, tìm được truyền thừa của Quỳ Hoa Lão Tổ mà luyện lấy.

Quỳ Hoa Kiếm Pháp so với các loại kiếm pháp thì đặc thù, binh khí sử dụng càng không giống kiếm thủ khác, nó giống như ám khí lại khó người phòng bị Tú Hoa châm.

Đông Phương Bạch kế thừa được truyền thừa của Quỳ Hoa Lão Tổ, sau khi nhiều năm tu luyện nàng đem kiếm pháp của Quỳ Hoa Lão Tổ sửa một số thứ cho thích hợp với nàng, không những uy lực mất đi thậm chí sát thương cũng tăng mạnh.

Lúc này Đông Phương Bạch đã chân chính thể hiện ra Quỳ Hoa Kiếm Pháp của riêng nàng, theo kiếm thế không ngừng tích tụ được đẩy lên cao, kiếm khí phun ra giăng tỏa bốn phương bao phủ một vùng, các Quỳ Hoa Châm cũng từ trong cơ thể bay ra ngoài.

Mỗi một thanh kim thêu đều có kiếm khí dài mấy trượng, nhìn qua tựa như một sợi chỉ hồng một đầu buộc vào kim thêu đầu kia thì ở trong ống tay đáo, nhìn mềm mại yếu ớt giống như nữ nhân thêu đồ nhưng lại là hung khí giết người đáng sợ.

Đáng nói vì nó mảnh khoảnh nhỏ bé, tốc dộ nhanh vô cùng rất ít người có thể đưa ra phản ứng kịp mà bỏ mạng dưới tú hoa châm nhỏ bé.

Giống như Tiểu Lý Phi Đao của Lý Tầm Hoan thì những thanh tú hoa châm nhỏ bé này đều hết sức bình thường, chẳng phải là binh khí sắc bén gì cả, nhưng rơi vào tay Đông Phương Bạch nó chính là vũ khí giết người đáng sợ.

Đối mặt với công kích Đế Thiên An vẫn không có chống trả.

“ Ting!! Ting!!”

Hoa lửa bắn lên liên hồi, có thể dể dàng đoạn kim phần ngọc tú hoa châm cùng kiếm khí âm nhu kia lại không thể tổn thương được Đế Thiên An nhục thể, và chỉ để lại không ngừng tiếng kim thiết.

Đông Phương Bạch thấy thế liền biến chiêu, bàn tay khẻ co lại, kiếm khí bạo phát ra ngoài, những Quỳ Hoa châm công kích lại được hợp nhất lại sau đó xoắn tròn như cái mũi khoan đục lấy thân hình Đế Thiên An.

Thay vì công kích nhiều điểm nàng lại chọn một điểm cố định, đồng thời lực lượng trong người cũng không ngừng thả ra, nhất thời cường đại khí tràng lay động cả một vùng.

“ Mạnh quá!” Thượng Quan Tiểu Tiên cùng Hoàng Dung thầm nói, trực tiếp cảm nhận sức ép của Đông Phương Bất Bại thả ra để cho nàng nhận thức được bản thân mình cách biệc bao xa với vị giáo chủ này.

“ Quỷ Hoa Phi Bộc!”

Đông Phương Bạch lại biến chiêu, đột ngột gia tăng gấp năm lần lực đạo uy lực, chân khí hùng hậu đổ vào, sử ra một chiêu cực mạnh của mình.

“ Phanh!”

Tiếng nổ vang lên chỉ là vẫn như trước không tổn hại Đế Thiên An, có chăng bộ y phục trên người thì bị xé toạt một cái lỗ hổng.

Đông Phương Bạch háo thắng lại càng nổi lên, nàng không tin không phá được ngạnh công của kẻ kia, kiếm khí bạo rạp mà ra.

Kiếm khí phô thiên cái địa như một cái lồng giam kết lấy, từng đạo từng đạo mủi khoan không ngừng tấn công nhục thể Đế Thiên An.

“ Keng!!! Keng!! Keng !!”

Đinh thiết chói tay liên miên không dứt hiện lên, hàng trăm hàng ngàn mũi kim thêu va chạm lên cơ thể Đế Thiên An đục thủng y phục, để lại hoa lửa lẫn kim thiết.

Lực đạo so với trước càng thêm hung hãn lẫn cường hoành, mỗi một đầu Tú Hoa Châm có thể dể dàng xuyên thủng hộ thân cương khí của các cao thủ thành danh trên giang hồ, để lại trên cơ thể Đế Thiên An những tiếng nổ vang không ngớt.

“ Quỳ Hoa Vẫn Sát!”

Đông Phương Bạch bóng hình giống như một đóa quỳ hoa nở rộ, để lại các đạo tàn ảnh trên không, mỗi lần xuất hiện vô biên vô ngần tú hoa châm mang theo thế không thể đở giáng xuống Đế Thiên An một vị trí công kích.

Tốc độ di chuyển quá nhanh, người thường khó mà thấy được, để lại trong không trung cảnh đẹp khó tả.Nhưng ẩn chứa bên trong sát cơ đáng sợ mà khó người chống đở.

Đông Phương Bạch có thể nhanh tiến nhập vào nữa bước Thiên Nhân cao thủ, ngoài thiên tư bất phàm ra chính là nhờ vào Quỳ Hoa Bảo Điển.

Tu thành Quỳ Hoa Bảo Điển không những công lực tăng trưởng nhanh chóng, mà
đồng dạng thân pháp sẽ đạt cảnh giới thượng thừa đến mức xuất quỷ nhập thần gần như không thể nắm bắt.

Võ giả có thể tùy ý kết hợp thân pháp Quỳ Hoa Bảo Điển cùng loại võ học khác dẫn tạo thành chiêu thức uy lực hết sức khủng bố.

Nhưng bất cứ môn võ công nào cũng có yếu điểm, mà nhất là Ma môn công pháp so với Phật Đạo hai nhà không chú trọng căn cơ thân thể, chỉ chú trọng vào đào móc lực lượng tăng trưởng nhanh chóng cho mình.

Quỳ Hoa Bảo Điển đồng dạng có tai hại của mình, đặc biệc là nam nhân thì càng không thể tu luyện. Muốn luyện phải tự thiến mới có thể tu luyện, bằng không dục luyện tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Tự cung là một cửa ải bắt buộc mà nam nhân tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, bởi khi đó đả không còn là nam nhân. Toàn bộ dương cương khí liền dần dần biến ảo thành thuần âm nhu thể chất, lúc này mới có thể tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển.

Toàn bộ dương cương khí sẽ trở thành âm nhu khí, lúc này tiên thiên thể chất lập tức chuyển về thuần âm thân thể, nếu lấy loại thể chất này tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển liền làm ít công to, thực lực điên cuồng tăng trưởng.

Thậm chí một kẻ tam lưu cao thủ sau khi tự thiến tu tập Quỳ Hoa Bảo Điển, lấy tốc độ tăng trưởng nhanh trọng công không trọng thủ, dùng siêu phàm tốc độ làm điểm mạnh, bù khuyết cho nội lực thiếu xót, cho dù nội lực không cao nhưng vượt cấp chém chết nhất lưu cao thủ đương thời.

Đông Phương Cầu Bại chính là trường hợp này, vì cưỡng luyện Quỳ Hoa Bảo Điển mà tự thiến lấy. Còn Đông Phương Bạch là nữ tử, ngược lại thể chất lại tiên thiên thuần âm trong người từ khi sinh ra không mang dương cương khí tức nào. Là một ngoại lệ, cho nên nàng tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển so với kẻ khác còn mạnh.

Cơ thể con người bình sinh đả có sẵn dương cương và âm nhu, kẻ tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển thường dẫn đến tình trạng bán nam bán nữ cũng chính là do trong quá trình tu tập gây mất cân bằng âm nhu và dương cương mà ra.

“ Quỳ Hoa Vẫn Sát”

“ Quỳ Hoa Phi Bộc”

“ Quỳ Hoa Loạn Vũ”

Đế Thiên An bất vi sở động, đứng nhìn Đông Phương Bạch lần lượt thi triển ra toàn bộ thực lực của mình, mặc cho bao nhiêu công kích trút xuống chỉ để lại cơ thể phía trên y phục hư hỏng mà thôi.

Đông Phương Bạch để lại đầy trời tàn ảnh, tốc độ của nàng quá mức mau lẹ, không trung mỗi đóa quỳ hoa nở rộ là thân ảnh nàng di chuyển, để rồi khi tàn ảnh chậm rãi biến mất như đóa quỳ hoa tan biến.

“ Phanh!!phanh! phanh!!!”

Như mưa trút xuống, giọt nước không lọt kiếm khí Quỳ Hoa, mỗi một đầu mang theo lực đạo khiếp người đoạn thạch phần kim theo Đông Phương Bạch thôi động không ngừng đánh xuống.

Tại khí cùng thế của nàng trong, Đế Thiên An vẫn bình chân như vại, nhục thể không chút thương tích gì, một hồi hắn nói : “ Đánh đủ chưa, đến lượt ta”

Đông Phương Bạch càng đánh càng kinh sợ, dưới thế công liên miên bất tận của nàng đối phương lại không một chút sức mẻ gì. Cho dù là Thiên Nhân cường giả, cũng khó người dám như gả đàn ông phía trước này.

“ Hừ” Đông Phương Bạch hừ lạnh một tiếng, thân ảnh cũng dừng lại, tay thu lại kiếm khí về người, còn tú hoa châm cơ hồ không một mũi nào còn lành lặn, toàn đều là bị hư hại khi va chạm với thân hình kẻ kia.

Trong ngắn ngủi, Đông Phương Bạch đem Tú Hoa Châm tụ thành một thanh kiếm, kiếm khí bạo phát và hóa thành một đoàn như dải lụa hồng to lớn.

Từ người Đông Phương Bạch tản ra một luồng kiếm ý mạnh mẽ.

Kiếm khí tản phát từ trường kiếm tơ hồng, đem xung quanh lân cận kiến trúc cắt ngọt đi, đến cả y phục của Đế Thiên An cũng bị luồng kiếm khí kia cắt đứt.

“Được đến đi” Đế Thiên An lên tiếng, bàn tay vươn ra hóa khí ngưng binh, một thanh trường kiếm cổ xưa hiện ra.

“ Lấy khí ngưng binh, công lực thâm hậu thật đáng sợ” Đông Phương Bạch thầm than khi nhìn thanh trường kiếm thành hình kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK