Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh tộc có một độc hữu năng lực, có thể đem sinh mệnh mình giao cho người khác thừa kế, kéo dành tinh thần chính mình.

Chuyển Sinh Thuật là Minh thuật cảnh giới tối cao, kẻ thi thuật sẽ đem toàn bộ lực lượng của mình chuyển qua cho kẻ khác. Người tiếp nhận sẽ thừa nhận toàn bộ lực lượng của kẻ kia, lực lượng so với trước còn mạnh mẽ hơn trước.

“ Đây chính là sức mạnh thiêu đốt linh hồn của Minh tộc sao?” Tử Vũ cảm nhận luống sức mạnh huyền bí mà mạnh mẽ này cảm khái, rất nhanh hắn đem nó nhận lấy toàn bộ, lại bước đi.

Chỉ là nhất thời khó mà đứng lên được, cơ thể lẫn linh hồn của Tử Vũ phải thích nghi với luồng sức mạnh này.

Nếu đổi lại là Nhân loại khác có thể hấp thụ được. Song Tử Vũ lại khác, hắn nhục thể cứng cáp hơn xa thường nhân, đã đạt đến nước lửa không xâm cơ thể khi rèn luyện Luyện Khí, linh hồn của hắn cũng mạnh mẽ.

“ Nhân loại có thể phát huy được luồng sức mạnh xa lạ này sao?” Hàn Phong Lẫm Lẫm thầm hỏi không rõ.

Tử Vũ rất nhanh đứng dậy, toàn bộ linh hồn lực lượng của Cùng Hung Cực Ác được hắn hấp thu, lại cất bước đi đến chổ của Thái Cực.

“ Có thể đi đến được nơi này cùng bây giờ đã là không tồi...” Thái Cực không keo kiệt tán thưởng : “ Thiên tư, ngộ tính cùng tâm cường giả của ngươi đều hơn xa rất nhiều cường giả Thần tộc”

Tử Vũ nói : “ có thể để ngài tán thưởng ta thật vinh hạnh”

Thái Cực nói : “ ngươi đến đây là khiêu chiến ta, hay là còn điều gì khác”

Tử Vũ đi đến trước chừng mười bước liền dừng, nói : “ ngươi sáng tạo ra con người, truyền thụ kiến thức chữ viết, lập ra pháp. Không thể nghi ngờ người công lao, nhưng mà đứa trẻ lớn lên phải đi con đường của mình. Ta đến nơi này lấy thân phận Nhân loại nói cho ngươi, cho chúng ta tự do”

Thái Cực gật đầu : “So với Minh tộc mà nói, Bản Đế yêu cầu Nhân tộc dễ hơn rất nhiều. Bởi Người hay Thần đều cho chúng ta sáng tạo. Thậm chí còn đã an bài cho các ngươi thuận lợi, chỉ là các ngươi lại cứ ưa thích tự làm khổ mình. Tham dự cùng Minh tộc cuối cùng lại khiến Nhân Thần thương vong không ít.”

Tử Vũ trầm mặc, nói : “ vương huynh quá nôn nóng giành lấy tự do cho Nhân tộc, hơn nữa chúng tôi đồng mưu mà hợp. Vì khát vọng tự do không có suy nghĩ quá nhiều như vậy?”

Thái Cực lắc đầu, nói : “ chim đầu đàn bao giờ cũng là bị kẻ nhắm đến. Khi Thương quốc chủ lực rời đi. Ngươi nghĩ các quốc gia khác sẽ bỏ qua cơ hội này ư?

Thái Cực nói : “ tự do cũng phải có thực lực! ta đối với Nhân tộc yêu cầu không cao có thể cho ngươi đáp án ngươi muốn. Chỉ là ngươi cũng phải cho ta chứng minh, Nhân tộc có tư cách này được chưa?”

Tử Vũ nge xong nói : “ ngươi muốn tư cách, ta cho ngươi tư cách”

Nói xong Tử Vũ lập tức tung người một cái nhảy lên, một nhảy này lại hơn mấy trăm mét, thân hình hắn lảo đảo, thầm nói : “ sức mạnh linh hồn của Minh tộc quả nhiên thần kỳ, chỉ nhẹ nhàng nhảy lên đã lên đến tầng mây.”

Rất nhanh Tử Vũ đi ra ngưng thần tụ khí sở ra Luyện Khí Chi Kiếm.

“ Luyện Khí! Lưu Tinh!”

Trong nháy mắt mấy vạn vàng rực kiếm hiện ra, từ trên cao như mặt trời chói chang chiếu sáng, theo Tử Vũ một tay điểm xuống ào ạt trút xuống.

“ Ầm!”

“ Ầm!”

Thái Cực thả ra Vô Sắc Giới Tường đem toàn bộ Luyện Khí Chi Kiếm thả xuống chổ mình đánh vở nát, mặc cho bao nhiêu thanh đánh xuống đều không thể đột phá.

Tử Vũ tại trên không rơi xuống, Tru Tiên lấy ra khí thế mãnh liệt đâm xuống nhưng vẫn không cách nào đem lồng Vô Sắc Giới đột phá.

“ Luyện Khí Thuật quả thật cường đại nhưng còn chưa đủ công phá Vô Sắc Tường của Thái Cực” Hậu Thổ quan sát nói

“ Thật cường đại” A Lam quan sát rồi nói, lực lượng của Tử Vũ sở ra lại không thua kém gì Nghịch Thiên Nhi Hành.

“ Chỉ là còn chưa đủ mạnh, Thiên còn chưa dùng hết sức” Tâm Nguyệt Quy nói, ánh mắt lại lén quan sát vị Thiên Hậu kia, chính cung đi ra nàng cũng chỉ có thể đứng một bên nhìn.

“ Mạnh quá, so với Đại Nguyên Soái cũng không kém” Minh tộc chiến sĩ bàn tán.

Chỉ chút này còn muốn đột

“ Quả như ta nghĩ, chỉ cần Thiên thả ra Vô Sắc Giới Tường hết thảy công kích đều bị chặn lại, áp đảo hoàn toàn sức mạnh không có sơ hở. Có điều Tru Tiên chính là vì vậy mà sinh” Không cách nào phá vở được lồng hộ Vô Sắc Giới điều này đã là Tử Vũ tính toán trong, hắn thầm nghĩ trong đầu rồi đưa ra đối sách mới.

“ Luyện Khí! Chân Viêm Phá Thiên!”

Lần này Luyện Khí Chi Kiếm thay đổi, sắc vàng đổi thành sắc đỏ rực.

Lửa lúc này đã không còn là Luyện Khí Chi Hỏa bình thường nữa mà là Chân Viêm hỏa cực kỳ nóng bỏng.

Một đòn này cũng thay đổi, Kiếm trong có Trận.

Luyện Khí Chi Kiếm công kích bị đánh gạt đi lại quay về xạ kích, hình thành một cái vòng không ngừng công kích va chạm lên Vô Sắc Giới Tường.

“ Vô Sắc Giới Tường của Thiên bị đánh vở rồi” chứng kiến Vô Sắc Giới Tường bị Chân Viêm Phá Thiên kiếm trận lien tục hao mòn có dấu hiệu đổ vở, Thần Minh chư vị cả kinh lên.

“ Nhân tộc Đại Kiếm Sĩ quả nhiên danh bất hư truyền” Tung Hoành Thiên Hạ tán thưởng với thực lực kia.

Đến cả Hậu Thổ cùng chư nữ thân cận Thái Cực cũng bất ngờ, không nghĩ Tử Vũ có thể làm ra được điều mà Nghịch Thiên Nhi Hành còn chưa làm được.

“ Thiên đang rơi vào hỗn loạn, thần lực bảo vệ cơ thể đã giảm bớt rồi” Tử Vũ đã đáp xuống cách xa Thái Cực, quan sát từ xa thầm phán đoán thời cơ : “ chính là lúc này, Thiên! thứ cho ta vô lễ”

Tử Vũ nhanh chóng cướp đến tiếp cận, khi chỉ còn vài mét lọt qua kiếm trận của mình, tại không trung xoay vòng, kiếm khí chặt xuống.

“Ầm!!”

Mặt đất dưới chân Thái Cực sụp xuống rồi vở vụn, sóng kình như lửa tản phát ra bên ngoài kéo lên bụi mù.

Cơn gió thoáng qua bụi mù lắn xuống.

Ai cũng thấy được rõ một màn phía trước.

Tử Vũ hai tay cầm kiếm lại đột phá được Vô Sắc Giới Thần Lực của Thái Cực, một kiếm chặt lên bả vai của y.

Thái Cực không có một dấu hiệu thương tổn nào, ngạnh tiếp một kiếm này.

“ Một kiếm này không tệ! chỉ là chỉ có như vậy thôi sao?” Thái Cực lời dứt, lực lượng đột ngột gia tăng, trực tiếp đem Tử Vũ ép quỳ xuống, đồng thời song long vươn ra.

“ Luyện Khí Chi Hỏa bị ép chế đến tắt cả đi” Tử Vũ thầm kinh, vội vả lui thân ra sau nhìn thấy song long lao đến ngưng tụ một thanh Tru Tiên cản lại.

“ Bong!”

Tru Tiên không còn hỏa diễm bị song long húc văng đem Tử Vũ đánh văng xa.

“Mặc dù Bản Đế chỉ dùng ba phần thực lực của Vô Sắc Giới, nhưng ngươi có thể đánh vở được Vô Sắc Giới này cũng rất đáng khen rồi.” Thái Cực tán dương.

Tại nguyên tác trong, khi Huyền Minh đánh bại các tộc Thần cùng giam giữ Cựu Thần, hắn đã là vô địch thế gian, thê tử chết đi lại không có đối thủ mới làm hắn ở Kết Tinh Sơn lâu dài, và rất ít ra ngoài động thủ.

Cho đến khi 10 vạn năm, Tử Vũ cùng Vũ Canh tham dự Minh tộc khởi nghĩa đánh đế Tịnh Thổ, Tử Vũ bằng thực lực của mình Thiên phải toàn lực công kích, và một kiếm chặt xuống đầu rồng của Hắc long Thiên. Cho đến cuối cùng bị chung cực thần kỹ của Hắc long là Bạch Tường đả bại.

Còn Thái Cực tại 9 vạn năm không có nghỉ ngơi, hắn không ngừng trau dồi thần lực của mình và cùng các nữ nhân hoặc gia đình mình hoặc Huyền Minh giao thủ, thực lực lẽ nào không tăng trưởng được chứ.

“ Chỉ ba phần thực lực ư?” Nghịch Thiên Nhi Hành kinh sợ khi nghe được, hắn đã dùng hết toàn bộ sức mạnh còn không làm được như Tử Vũ, ấy vậy mà còn chưa đủ để y dùng ra một nữa thực lực.

Sức mạnh của Thái Cực thật sự nếu phô bày ra sẽ như thế nào đây?

“ Thật hay giả! Chỉ ba phần ư?” Tung Hoành Liên Hạ kinh sợ.

“ Đáng sợ quá” Hàn Phong Lẫm Lẫm kinh nghi, chỉ ba phần đã khiến bọn họ không thở nổi, thật

“ Ông ta nếu thả ra toàn bộ sức mạnh ai có thể cản được”

“ Chúng ta còn không đáng để ông ta sở ra một nữa”

“Thực lực của Thiên đáng sợ như vậy ư?”

“ Chỉ 3 phần......”

Thái Cực lúc này đem Huyết Binh nâng lên, trên tay lại bập bùng lôi điện tràn vào binh khí, đỏ sẫm huyết quang tràn đầy sát khí cũng thay đổi, nói : “ Tử Vũ! Ngươi là Nhân tộc trước nay kỳ tài kinh diễm. Cường giả chi tâm, thiên tư, ngộ tính đều là vạn năm mới có một. Bản Đế rất mong chờ một ngày ngươi có thể luyện ra kiếm có thể tổn thương được Bản Đế.”

Thái Cực nói đến đây đã cướp đến chổ Tử Vũ, một kích đâm.

“ ĐANG!!”

Tử Vũ nâng Tru Tiên đở lại như diều đứt dây văng mạnh về sau, bay mấy trăm mét liền đụng vào một vách núi mới dừng.

“Nhớ kỹ một kích vừa rồi, Bản Đế chỉ dùng bốn thành công lực. Khi nào có thể đở được hãy đến....” Thái Cực nói lấp lửng liền nghiêng đầu lại.

Tại tầm mặt hắn trong là một cái thân ảnh từ trời cao phóng vọt xuống, là một cái nhân loại trên cao đạp một cước xuống.

“ Thiên! Tử Vũ thúc thúc là người thân của ta! Ngươi không được động đến thúc ấy” Vũ Canh nghé con không sợ cọp lớn giọng, thần lực Vô Sắc Giới sở ra.

“ Nhãi ranh miệng còn hơi sửa!” Thái Cực khinh thường, Vô Sắc Giới Thần Lực lại sở ra nghiền ép Vũ Canh.

Vô Sắc Giới Thần Lực đem thần lực của Vũ Canh phá vở, sau đó hất văng hắn đi, song long lao đến sau đem cơ thể của Vũ Canh bắt lấy sau đó quăng đập dưới mặt đất bên dưới.

“ Một đòn bình thường của tên này lại như giết ta vậy” Vũ Canh gian nan đứng lên.

Thái Cực đưa mắt nhìn vận mệnh chi tử này, quả thật khác với nguyên tác hắn xem A Cẩu một mắt, Vũ Canh có phần nhỏ hơn rất nhiều : “ con của Thương Vương”

“ Ngươi nghe cho kỹ đây. Bản vương tử chính là Vũ Canh, chính là đứa con của vận mệnh kết thúc Thần Quyền trong truyền thuyết. Cũng là vũ khí cuối cùng của cuộc khởi nghĩa hôm nay” Vũ Canh đứng dậy, tự trấn an mình trước vị kia dõng dạc nói

“ Vũ khí cuối cùng!”

“ Đứa con vận mệnh”

“ Con của Thương Vương!”

“ Hắn lại sở hữu được Vô Sắc Giới Thần Lực”

Theo Vũ Canh lời nói xong dẫn đến những kẻ quan chiến ồn ào.

“Bản Đế không rãnh chơi với mấy đứa trẻ con như ngươi!” Thái Cực thu lại Huyết binh của mình, sau đó bước đi.

Vũ Canh nhìn thấy Thái Cực không đã động đến mình, lập tức chạy nhanh đến chổ của Vương thúc : “ Tử Vũ thúc thúc, thúc thế nào?”

“ Không sao!” Tử Vũ từ trong đổ nát đứng dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK