Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc này, Mộ Vương thành Cung Tử Võ đại điện trong.

Cửa lớn mở ra từ bên ngoài lần lượt từng cái thân ảnh đi vào.

Mộ Dung Diệp, Mộ Dung Phục, Mộ Dung Chính Đức.

“ Tham kiến Mộ Vương thiên tuế” từng cái hướng trên Mộ Dung Hách nói

Mộ Dung Hách phất tay nói : “ đứng lên cả đi, hôm nay gọi các ngươi đến là có một chuyện đại sự, liên quan đến trận chiến U Đô sắp đến, U tộc thiếu chủ Cạnh Kỳ đã lấy được Phá Mộ Lệnh của Huyền Quan Nhai, yêu cầu Thủ Mộ Phái chúng ta rút khỏi U Đô thành trực tiếp trấn thủ”

Mộ Dung Chính Đức có chút kinh ngạc : “ Phá Mộ Lệnh của Huyền Quan Nhai lại bị U tộc lấy được rồi!”

“ U tộc hành động rầm rộ như vậy, lẽ nào muốn bỏ đi quy cũ tổ tiên” Mộ Dung Phục cau mày nói.

“ U tộc 20 năm trước đã rời khỏi Thập Lý Âm Dương Giới, hôm nay lại quay về chỉ sợ có dụng ý khác” Mộ Dung Diệp nói

Mộ Dung Hách ngưng trọng mà nói : “ Đại Việt đánh Sở việc này đã được Việt Đế cáo tri mấy tháng trước, năm ngày trước Việt Đế chiếu cáo thiên hạ luận công ban thưởng cho các thế lực trợ giúp phạt Sở, chỉ sợ U Vương lần này quay về U Đô thành chính là vì việc này”.

Mộ Dung Diệp nói : “ nhưng U tộc đã nương nhờ Tần quốc, lẽ nào U tộc muốn đổi hướng ư?”

“ Đứng trước vị kia, U Vương làm ra hành động cũng không có gì lạ.” Mộ Dung Chính Đức nói : “ chỉ là lần nay U Vương quay về U Đô Thành chỉ sợ....”

Mộ Dung Hách tiếp lời : “ Mở Long Trụ thả ra chướng khí”

Lời này vừa ra đám người biến sắc.

“ Việc thương thiên hại lý này....” Mộ Dung Chính Đức lấp lửng : “ U Vương lẽ nào muốn dùng chướng khí tàn hại sinh linh ư?”

Mộ Dung Hách trầm mặc không nói : “ đây chỉ là suy đoán của ta, nhưng chúng ta không thể không phòng được. Nếu thật là mở ra Long Trụ, sẽ có ngàn vạn thương sinh bị độc hại, trái với ý nguyện của tiên tổ năm xưa dựng lên U Đô thành”

Nhiều người trong phòng trầm mặc.

“ U Đô thành tuyệt đối không thể để U tộc đạt được” Mộ Dung Diệp khẳng khái nói.

Mộ Dung Hách nói tiếp : “ Diệp nhi! Phục nhi lập tức đến U Đô thành tọa trấn, bí mật ngăn cản U tộc lấy được Quỷ Long đồ. Lần này nếu như cản được U tộc họa hại thương sinh, Mộ Vương này nhường cho ai có công lao lớn nhất”

Mộ Dung Phục, Mộ Dung Diệp chấn động, không nghĩ Mộ Dung Hách lại đem Mộ Vương chi vị giao ra.

“ Dù là Cô Tô Mộ Dung hay là Mộ Vương thành Mộ Dung thì đều là nhất mạch đồng nguyên mà ra. Ta đối với Mộ Vương không hứng thú, thay vì để các ngươi tranh đấu chi bằng lấy lần này Công Thủ chi chiến ở U Đô thành quyết định.”

Mộ Dung Hách đối với Mộ Vương chi vị trước nay không nghĩ đến mà bị hận thù dày vò, khao khát được trả thù tam ca mình. Cho đến khi Quan Chiến Lâu được sư phụ điểm hóa, nút thắt nhiều năm cũng cởi ra, lại chính tay đem tam ca tống táng hận thù cũng tiêu tan không còn lại.

Ngôi vị Mộ Vương kia hắn không màn, nhưng hai đứa cháu của hắn lại khác. Thay vì tranh đoạt chết sống, chi bằng lấy lần này chi tranh làm phần thưởng. Với Mộ Dung Hách mà nói chi của Mộ Dung Chính Đức hay chi hắn thì cũng đều là con cháu Mộ Dung thị.

“ Phục nhi! Cẩn tuân Mộ Vương chi lệnh, quyết không để U tộc họa hại thương sinh, trọng chấn Thủ Mộ phái thanh danh” Mộ Dung Phục đối với kết quả này mừng rở vô cùng, song mặt ngoài vẫn tỏ ra bình thường.

“ Diệp nhi! Cẩn tuân Mộ Vương chi lệnh, quyết không để U tộc họa hại thương sinh, trọng chấn Thủ Mộ phái thanh danh” Mộ Dung Diệp theo sau nói, ánh mắt trong cũng hiện lên khác thường, cha hắn chết thảm vị trí Mộ Vương bị đoạt cứ tưởng vô vọng, không nghĩ cửu thúc lại đem nó nhường ra.

“ Hai đứa lập tức lên đường” Mộ Dung Hách ra lệnh cho hai đứa cháu

Mộ Dung Phục cùng Mộ Dung Diệp cáo lui ra ngoài.

“ Chính Đức, nếu cần ta phải đến U Đô thành, sự vụ trong thành giao cho đệ tọa trấn, liên quan đến thương sinh thiên hạ, ta mong đệ nhìn được đại nghĩa phía trước, bằng không họ Mộ Dung thị chúng ta thẹn với năm xưa Lạc Võ tổ sư truyền cho Mộ Vương chi vị” Mộ Dung Hách nói

Tuy tuổi đời Mộ Dung Hách kém hơn Mộ Dung Chính Đức, nhưng chi của y lại xếp trên chi của Cô Tô Mộ Dung, theo vai vế trong gia tộc thì gia chủ Cô Tô Mộ Dung thấp hơn một bậc.

“ Thần đệ quyết không phụ kỳ vọng” Mộ Dung Chính Đức vội nói

Mộ Dung Hách gật đầu, rồi nói : “ sự tình trọng đại, ta cùng sư muội trong tối theo sau, đệ ở lại tọa trấn trong thành xử lý sự vụ cùng nhận tin tiếp ứng”

“ Thần đệ cảm tạ Mộ Vương thiên tuế phó thác” Mộ Dung Chính Đức đáp

Mộ Dung Hách nhẹ gật đầu rồi rời đi.

Thoáng cái lại qua 5 ngày.

Thập Lý Âm Dương Giới trong, Đào Hoa Trủng chổ.

Giữa rừng đào, dưới đêm trăng lại vang lên một tiếng tiêu, đoạn này tiếng tiêu tràn đầy bi ai, tình cảm da diết, không những thế bên trong lại nghe được trong đó phần nào oán hận, người nghe được không khỏi xúc cảm sinh tình.

“ Xa xa xa!!”

Đột ngột từng đầu rắn độc không ngừng trườn đến, tiếp cận thổi tiêu người, là một cái nữ tử áo tìm che mạng mỏng.

Thanh âm ma sát tuy nhỏ nhưng bị nữ tử nghe được, không nói một lời khinh thân nhảy lên trên, hai tay tụ khí vung ra.

Trong nháy mắt, nội lực trong người nàng nhanh chóng thoát ly ra ngoài, dưới nàng khống chế ngưng tụ thành một cây định nhỏ, gần như trong suốt, lại tỏa ra hàn lãnh.

“ Sưu!! Sưu!!”

Không một đầu rắn độc nào có thể tránh thoát, phàm bị trúng phải hàn băng đinh lập tức chết ngay.

Nàng vừa từ trên không tiếp đất, hai tay lại vận công đem nội lực đánh ra, hóa thành một trận gió khuếch tán bốn phía, đem độc khí vô hình lan tỏa thổi đi ngay.

“Vô Tướng Lệ Băng, Thiên Cổ Minh Thương, quả nhiên danh bất hư truyền”

Sở Tử Khanh ngồi tại một gốc cây đào trên, quan sát một màn nữ tử kia sở ra một chiêu đem xà độc trận của mình tiêu diệt tán thưởng.

Vô Tướng Lệ Băng là ám khí cũng là một loại kịch độc, lấy chân khí ngưng thành băng mỏng xuyên vào cơ thể người. Kẻ trúng phải Vô Tướng Lệ Băng không có thuốc từ người thi triển chỉ có chết.

“Thuộc hạ Tổng Mộ Sứ U Đô Thành, Sở Tử Khanh tham kiến Thánh Sứ Thần Sai.” Sở Tử Khanh hướng nữ tử áo tím cung kính cúi đầu thi lễ.

Sở Tử Khanh từ Hàn Thiên Lạc đem Kỳ Công Huyễn Độc Thủ đạt đến tầng thứ chín, khi phát hiện được Mộc Tuyết Ly có mặt tại Đào Hoa Trủng cũng muốn thử một chút vang danh Mộ phái nữ tử.

Mộc Tuyết Ly nói :” Phụng theo Tổ Chế , phụng lệnh Mộ Vương, bản Thánh Sứ đến U Đô Thành đốc thúc việc Công Mộ, Thiếu thành chủ sẽ đến sau, ngươi cứ đi sắp xếp.”

Sở Tử Khanh nghi hoặc hỏi : “ Công Mộ phái thật sự muốn công U Đô Thành?”

Mộc Tuyết Ly trả lời: “Công Mộ phái vẫn chưa phái người đến Mộ Vương Thành hạ chiến thư, nhưng mà chiến tranh Công Thủ sớm muộn cũng phải đến. Vẫn nên chuẩn bị sớm thì hơn.”

Mộc Tuyết Ly tiếp tục hỏi : “ hiện tại tình hình Thập Lý Âm Dương Giới thế nào rồi?”

“U tộc đã quay lại Âm Dương Giới, hiện tại đang tìm Quỷ Long đồ khắp nơi.” Sở Tử Khanh trả lời.

Mộc Tuyết Ly hỏi: “Quỷ Long đồ can hệ trọng đại, U tộc tìm được Thủ Đồ Nhân chưa ?”

Sở Tử Khanh trả lời : “ Theo thuộc hạ được biết, U tộc Quỷ Tôn đã bắt được Tịnh Dật sư thái, có lời đồn rằng, bà ta chính là hậu duệ của Thủ Đồ Nhân Lâu thị”

“Vô Tình cốc Tịnh Dật sư thái? không ngờ bà ta còn có thân phận này.” Mộc Tuyết Ly cũng khá bất ngờ, nói tiếp : “ vậy Lâu Mãn Phong chắc sẽ không ngồi yên mặc kệ”

Sở Tử Khanh nói : “ đêm qua ở khách điếm Nguyệt Nha thuộc hạ đã gặp Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu”

“ Đến cũng nhanh thật” Mộc Tuyết Ly nói : “ ngươi đi nghênh đón Thiếu thành chủ trước, cứ nói, bản sứ đã đến U Đô Thành.”

Sở Tử Khanh gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK