Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi xa quan chiến mấy người nhìn thấy hào quang màu trắng từ Độc Cô Bác, cái kia cũng không phải là thuộc về Độc Cô Bác hồn hoàn bên trong kỹ năng. Đầu rắn xuất hiện biến hóa, không thể nghi ngờ, cái kia hẳn là là Hồn Cốt bổ sung năng lực.

Tại chính thống sáu khối Hồn Cốt bên trong, không thể nghi ngờ là xương đầu cùng xương ngực trọng yếu nhất. Mà lúc này Độc Cô Bác thi triển, hẳn là thuộc về đầu Hồn Cốt năng lực.

“ OANH”

Rung chấn phát sinh, tòa nhà học viện bị đánh sập thành một cái mảng lớn, một cơn cuồng phong bạo xuất kéo lên khói bụi, không ít người hay vật thể bị cơn cuồng phong này đẩy lùi.

“Không muốn” Độc Cô Nhạn nước mắt chảy không ngừng, nàng được Độc Cô Bác ném đi ra bên ngoài, nhìn thấy bên trong khói mù, thân ảnh bích lục đầu rắn của ông mình ngả xuống, liều mạng chạy đến.

“ Phốc” Độc Cô Bác phun ra một ngụm máu, võ hồn chân thân dưới Hoàng Tuyền Chỉ vở nát.

Tím vảy rắn hoàng trên thân vết máu loang lổ, vốn là trong suốt như phỉ thúy giống nhau lân phiến, giờ khắc này khắp nơi là khe rãnh.

Một trận lục quang lấp lóe, Độc Cô Bác võ hồn chân thân chung quy là duy trì không ngừng, biến trở về hình người.

“ Ực” Áo Tư Lạp nuốt một ngụm nước bọt nhìn về cái lổ thủng to lớn của trần nhà, bầu trời mây đen đả tản đi, cải cảm giác bị thiên uy đè nén bước chân vào tử vong để cho hắn sợ hãi.

“ Quá kinh khủng” Triệu Hâm nuốt ngụm nước bọt nhìn một màn phía trước.

“ Hoàng Tuyền Chỉ, đoạn sinh tử... với bản lĩnh của ngài ấy, Độc Cô Bác không thể không chết được” Triệu Vô Cực nuốt một ngụm nước bọt, lẩm bẩm.

“Ông nội, ngươi không nên chết ! không nên bỏ Nhạn Nhạn à”

Độc Cô Nhạn hai mắt đẫm lệ nhào vào Độc Cô Bác trong ngực, cả người đều muốn hỏng mất, nhìn khí tức một ngày yếu đi ông mình, máu tươi không ngừng tản ra,

Đế Thiên An chậm rãi đi đến gần, một viên tiên đậu màu lục bích trôi nổi trước người hắn, nhìn hiện tại thân thể đã duy trì không được Độc Cô Bác, nói : “ hạt đậu này có thể cứu mệnh của hắn”

Độc Cô Nhạn nghe được bước chân Đế Thiên An đến gần khóc đến lớn tiếng hơn, nghe xong liền dừng lại, đôi mắt đẹp mở ra nhìn hạt đậu xanh lục bích kia, trên mặt đều là biểu tình cầu khẩn, khẩn cầu nói: “ Đế Thiên An miện hạ, van cầu ngài cứu ông nội gia ta...ô ô, ta liền một thân nhân như vậy.”

“ Cứu cũng được, vậy đến hôn ta một cái, hạt đậu này cho nàng” Đế Thiên An khom người lại gần cười nói.

Độc Cô Nhạn liếc nhìn hắn, không một chút do dự rướn người lên hôn lấy má của gương mặt kia, nước mắt tràn ra hôn dính lên gương mặt hắn, hôn xong lập tức dời ra, khẩn cầu nói : “ cầu xin ngài”

Đế Thiên An cười : “ Ta còn chưa nói là hôn ở môi mà, không tính”

“ Ta liền biết” Đường Tam thở dài một hơi, lắc đầu khi thấy không chút tiết tháo Đế Thiên An phía trước.

Độc Cô Nhạn nghe được, ánh mắt thoáng qua phẫn nộ, đại não lại hiện lên thân ảnh Ngọc Thiên Hằng, lập tức vô cùng thống khổ suy nghĩ một lát, lại quay đầu nhìn ông mình mạng sống cũng đả dần trôi qua, liền quyết định, lần nữa hôn lấy.

“ Được rồi” Đế Thiên An một tay chặn môi nàng lại, đem đậu thần bắn vào miệng của Độc Cô Bác.

Tiên đậu vào người, lập tức, nguyên bản trên thân thể thương thế Độc Cô Bác liền lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục, ngay cả thân thể bên trên cổ xưa ám thương cũng tại phục hồi như cũ.

Bàng bạc sinh mệnh khí tức tại trong cơ thể hắn tăng trưởng, hoàn toàn không có như bộ dáng sắp chết trước đây.

“ Ông” Độc Cô Nhạn nhìn thấy Độc Cô Bác không còn suy yếu như trước, lập tức vùi vào bên trong lòng ông mình, nước mắt lại chảy ra nhưng chứa đầy vui mừng.

“Đây là loại thần vật nào” Độc Cô Bác khiếp sợ nhìn sức mạnh mình đả khôi phục lại đỉnh phong trước kia, hơn ai hết hắn biết rõ mình có bao nhiêu hỏng bét, tính mạng đả trôi đi rồi.

Ấy vậy mà chỉ dùng một hạt đậu xong, liền không chết, hơn nữa còn lập tức khôi phục trở lại với thực lực đỉnh phong trước đây.

Đế Thiên An đứng dậy, cười nói : “ Nhìn mặt Nhạn Nhạn xinh đẹp, ta giữ lại ông một mạng, đúng rồi nếu muốn tìm ta báo thù, tốt nhất kiếm thêm vài tên được, còn nhớ mang theo cháu gái ông, ta đảm bảo sẻ không giết ông đâu”

Độc Cô Bác vội đứng dậy, con mắt lập lòe, đem tay chắp lại nói : “ tạ ơn các hạ tha mạng, lão phu thật không ngờ còn trẻ như vậy đả là Phong Hào Đấu La, quả thật xuất chúng , chuyện hôm nay là lão phu không đúng, xấu hổ xẩu hổ, già rồi ánh mắt thật vụng về, nếu lão phu biết quan hệ cùng với Nhạn Nhạn tốt như vậy, ai cái bộ xương già này đúng là già rồi, già rồi...”

Đế Thiên An cười cười nhìn Độc Cô Bác lời nói, đem quan hệ căng thẳng trước kia xóa bỏ, đồng thời tận dụng cái quan hệ mập mờ của hắn cùng cháu gái mình, cười cười : “lúc nãy ông đánh ta rất nhiều, trước giờ ta chưa ăn thua thiệt, chỉ dùng Hoàng Tuyền Chỉ đánh ông một cái có phần thua thiệt, như vậy đi ông tiếp ta Hoàng Tuyền Nộ coi như hết thua thiệt”

“ Ách” Độc Cô Bác gương mặt biến đổi, ngày thường kẻ nào cũng đối với hắn cung cung kính kính, bị hắn Phong Hào cho sợ hãi.

Bây giờ đụng phải tên còn lợi hại hơn mình, hơn nữa lại cực kỳ khó chơi, cơ hồ khắc chết hắn, tình huống bây giờ càng làm cho hắn không biết làm sao, Hoàng Tuyền Chỉ đoạn sinh tử hắn đả thử qua.

Danh như nghĩa một chỉ đoạn sinh tử xuống hoàng tuyền, vậy Hồn Tuyền Nộ- toái nhân hồn đây, hắn có ngu cũng biết đở một chiêu này do với Hoàng Tuyền Chỉ chẳng khác gì, chỉ có chết.

Độc Cô Nhạn vẫn luôn cúi đầu, liền ngẩng đầu lên, đi đến trước cúi đầu : “ trước kia là ta không đúng, mong miện hạ bỏ qua cho ông của ta”

Đế Thiên An cười cười : “ không được, ông của nàng đánh ta nhiều như vậy, ta chịu khổ không ít, cơn tức này sao mà bỏ qua được, cái lảo này còn hăm dọa tâm linh nhỏ bé của ta nữa, làm ta sợ... muốn ta bỏ qua, vậy phải chém hắn một tay chém một chân, cho bỏ ghét vậy... có điều nếu như có ai đó biết điều một chút...chẳng hạn”

Độc Cô Bác sống già mà tinh, hắn làm sao không biết nam tử kia ý gì, mạng hắn nhặt về được chính là cháu gái mình cứu về, là y nhìn cháu gái mình dung mạo, việc Ngọc Thiên Hằng cùng với Nhạn Nhạn hắn cũng biết, nhưng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc so với một Phong Hào Đấu La trẻ tuổi mà nói.

Bảo hắn chọn, hắn không nghi ngờ lựa chọn cái sau, ho khan chủ động phối hợp: “ già rồi, là lão phu làm sai, như vậy lảo tự đoạn tay trái cùng chân trái, không biết đại nhân thế nào?”

“ Ông” Độc Cô Nhạn thốt lên, con mắt hồng hồng, khẽ cắn môi hít sâu một hơi : “ Nhạn Nhạn bằng lòng nghe theo miện hạ yêu cầu”

Đế Thiên An đem tay nâng lên cằm nhỏ của nàng, sau đó cúi đầu hôn xuống, đầu lưỡi vươn ra cạy hàm răng nàng ra, trước mặt đám người ngang nhiên hôn lấy.

Độc Cô Bác đôi mắt lóe lên quang mang, sau đó quay mặt đi chổ khác, trong lòng âm thầm tính toán, ở khoảng cách này hắn có thể lần nữa công kích chớp nhoáng, hiện giờ y toàn thân sơ hở ở gần như vậy cự ly tất trúng.

Nhưng mà hơn ai hết hắn biết cái người kia cường đại như thế nào, đến cả hắn mở ra võ hồn chân thân cũng không phá hủy được y, cộng thêm độc của mình cơ hồ bị hắn khắc chết, trừ khi hắn ngu xuẩn mới lựa chọn đi công kích.

“ Lam Điện Phách Vương Long gia tộc mặc dù mạnh mẽ nhưng cùng y chả là cái gì, càng huống chi tên tiểu tử Ngọc Thiên Hằng đều không so sánh được, Nhạn Nhạn”

Độc Cô Bác lúc này tâm tư chính là muốn gán ghép cháu gái mình, dù sao còn trẻ như vậy thực lực đả mạnh mẽ đáng sợ vượt qua hắn. Theo hắn biết trên đại lục trẻ tuổi nhất tấn thăng Phong Hào Đấu La cũng là cường đại nhất bây giờ, đả đạt cấp 99 Hạo Thiên Đấu La Đường Hạo cũng không thể so với nam tử này à.

Nhìn đi nhìn lại cũng tầm 25- 30 tuổi mà thôi, ngoại hình tuấn lãng vô cùng, thực lực mạnh mẽ, nào có thể là Ngọc Thiên Hằng có thể so bì được.

“ Ngô” Độc Cô Nhạn ngơ ngác thốt lên, tim đập nhanh, vội lui về sau, tâm tình phẩn hận tủi nhục lẫn xấu hổ, vội cúi gầm đầu xuống.

“ Aii” Độc Cô Bác thu hồi hồn lực, nói : “ lão phu tự thẹn không bằng, không cần đánh, các hạ muốn chém thì chém”

Đế Thiên An nhìn một bên giả ngu Độc Cô Bác xem phong cảnh, liển thúc dục nhãn đồng của mình, ngay lập tức Rintensei xạ phát ra quang mang, đám người Tinh Đấu học viện lập tức ngã ngục hôn mê lấy.

“ Chỉ lau đi một vài ký ức không nên nhớ thôi” Đế Thiên An nhìn Độc Cô Bác con mắt nhìn đám người ngã xuống, cười nói : “Ông à, giữ gìn sức khỏe một chút nhé, thật là đả già cả rồi, lạ cứ như mấy đứa trẻ trâu thích đánh nhau.”

“ Khụ khụ’ Độc Cô Bác ho khan lên.

Đế Thiên An xoay người bước đi, nói : “ Nhạn Nhạn, đêm nay nhớ khóa cửa thật chặt, không cẩn thận có tên dâm tặc vô sỉ nào đó, phá cửa chui vào đêm nàng ăn sạch sẻ mất đấy”

Độc Cô Nhạn cúi đầu, nước mắt cắn ra, bờ môi cắn chặt, hai tay siết chặt, vừa hận, vừa xấu hổ. Bởi ngày hôm nay trong suốt những năm qua chưa bao giờ nàng nhận được khuất nhục như vậy, thậm chí so với mấy tháng trước còn nhiều hơn.

Đế Thiên An đi được vài bước, nói tiếp : “ À mà ông nếu mà nếu về Vũ Hồn Điện thì chuyển lời cho Bỉ Bỉ Đông, bảo cháu sẽ đến Vũ Hồn Điện, bảo nàng ấy tắm rửa sạch sẻ, rồi chờ sủng hạnh nhé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK