Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yên Tần giáp giới, đại doanh nước Yên soái trướng bên trong.



“ Thiên Hùng quân đến Kế thành” Yên Đan thần sắc biến đổi nhìn về thân ảnh nam tử trẻ tuổi phía trước, âm thanh trong đó có phần kinh ngạc mừng rở lẫn lo lắng như muốn khẳng định thêm lần nữa lên tiếng : “ Tiểu Chích thông tin này chính xác không?”



Tiểu Chích người thanh niên hai ba hai bốn tuối này chính là trộm tặc lừng danh khắp Yên quốc lẫn các nước, còn có tên gọi là Đạo Chích được xưng hào là Trộm Vương Chi Vương một thân khinh công hiếm người có thể đuổi kịp hắn tốc độ.



Mà hắn ngồi ở nơi này cùng với Yên Đan trò chuyện chính là từ khi Yên Đan trở về liền mở ra Chiêu Hiền Quán thu hút anh hùng hiệp nghĩa người. Cộng thêm hắn là người nước Yên cũng muốn góp một phần khí lực.



“ Thái tử điện hạ, thông tin này cực kỳ chính xác ta vừa mới về Kế thành xong nghe được liền thám thính” Đạo Chích đưa tay lên đầu mình vuốt vuốt lấy hai sợi tóc, rồi nói : “ Hắn vừa đến, liền đem Yên Ý phủ đệ đốt cháy à, còn một nữ nhân đi cùng bên cạnh y, hẳn là vị phu nhân giấu mặt, hai người bọn họ còn đến Phi Tuyết Các ngăn cản Nhạn Xuân Quân một lần, sau đó đến phủ đệ hắn đây”



Yên Đan lâm vào trầm tư không biết mục đích của Đế Thiên An lần này đến là gì, thân ảnh đứng lên nhìn về bên ngoài màn đêm nói : “ Sự xuất hiện của hắn ở Kế thành sẻ mang đến cho Yên quốc tương lai, hay là hủy diệt đây”



Thanh Y Lâu làm ăn với Nhạn Xuân Quân hắn đương nhiên biết đến, mà Đế Thiên An lần này đến Yên quốc chính là muốn đạt được Yên quốc lợi ích. Người này lợi hại thế nào hắn đương nhiên biết rõ.



“ Thái tử, ta nghĩ đây là cơ hội cho ngài” Điền Quang lên tiếng nói, hắn có mặt ở nơi này chính là thực thi kế hoạch mà Xương Bình Quân đề ra.



Cũng chính hắn là người cứu lấy Yên Đan rời khỏi Hàm Dương đồng thời thân phận hiện giờ là giang hồ du hiệp, giống như Đạo Chích tham gia vào Chiêu Hiền Quán.



“ Mong Điền Quang huynh chỉ giáo cho” Yên Đan lên tiếng.



Điền Quang cười nói : “Việt vương Đế Thiên An tài kinh quỷ thần, trí chấn bát hoang một thân kiêm các nhà. Bách Việt tro tàn lại cháy dục hỏa trọng sinh mặc dù bốn bề thọ địch nhưng cũng thoát hiểm, cùng Tần Hàn ký kết chính là kiềm chế nước Sở”



Yên Đan, Đạo Chích gật đầu thừa nhận danh tiếng vang dội của Đế Thiên An bọn họ như sấm bên tai đây, Thanh Y Lâu tràn khắp bảy nước. Hàn Đình Mộ Vũ khiến bao tay cờ tướng nể phục, bao nhiêu Binh Gia rung động khi Cờ Tướng ra đời. Chưa kể đó là các mặt hàng sa hoa đắt đỏ mà bọn họ dùng hàng ngày cho đến những thứ bình thường đều có bóng dáng của hắn.



Điền Quang tiếp tục lên tiếng : “ Tần Hàn ký kết với Bách Việt, Việt vương muốn ăn hai bên lại mượn sức lực của hai bên kiềm chế . Nhưng khi Tần diệt Hàn thế cục liền đổi thay, nước Tần diệt Triệu Ngụy lớn mạnh thực lực. Bách Việt muốn thông qua chiến loạn kiếm lợi cho mình nhưng theo Tần quốc càng lớn mạnh cũng là một mối họa”



Đạo Chích mày nhíu lại nói : “ Không phải hai nước là đồng minh sao, hai mươi năm hòa bình đây, nước Tần cường đại với Bách Việt mới có lợi chứ”



Điền Quang lắc đầu nói : “ Một khi Tần công Yên xong quốc thổ bành trướng, khi đó diệt Yên Tề chỉ là vấn đề. Trung nguyên các nước chiến loạn mới là tốt nhất với Bách Việt, lần này công tử Thiên Hùng đến chính là muốn để Yên kiềm chế nước Tần, để cho Bách Việt tiếp tục thu lấy lợi ích”



Yên Đan nghe được mày chau lại nói : “ Nhạn Xuân Quân với Bách Việt là đối tác làm ăn, giao tình không cạn”



Điền Quang liền tiếp lời nói : “ Điện hạ sai rồi, so với Nhạn Xuân Quân điện hạ mới có giá trị đầu tư hơn rất nhiều, khi mà quyết tâm chống Tần của điện hạ rỏ rệt”



“ Đa tạ Điền Quang huynh chỉ điểm bến mê” Yên Đan nghe được ánh mắt mừng rở chắp tay cúi đầu nói.



Đạo Chích trên tay xoay tròn một chiếc vòng tròn kim loại giống như lưỡi cưa thu nhỏ, đây là vũ khí của hắn khác với mọi người dùng kiếm kích thì hắn lại ưa thích dùng thứ binh khí gần giống ám khí này.



Điểm lợi hại là nó có thể chia tách thành các mảnh khác nhau, khiến cho địch nhân không kịp trở tay, liền nói : “ Dựa theo cá tính của vị bệ hạ này, hắn Nhạn Xuân Quân đả lọt vào tầm ngắm của hắn rồi”



Nhìn thấy hai người gật đầu, Đạo Chích gương mặt như nhớ lại thứ gì khó coi nói : “ta mặc dù là trộm chỉ trộm được một ít tài sản quý giá, còn hắn là dời luôn cả quốc khố người ta, so với ta còn trộm giỏi hơn đáng ghét là hắn thanh danh vì cái gì còn vang dội còn được mỹ nhân hoan nghênh đây”



Dự Chương Quận, một đồi gò núi trống trải giống như được nhân tạo làm ra phương viên ngàn mét bên trong không có cây cối, mọc lên trên đó là những gian lều vải hay những kiến trúc tạm thời, bốn phía mưa không ngừng hạ xuống bên dưới là trắng xóa một mảnh dòng nước.



Lúc này hàng ngàn người dân tụ tập ở nơi này thân hình có phần run rẩy trên mặt có phần hoảng sợ lẫn đau thương, già trẻ đều có đang tụ tập một chỗ ánh mắt đều hướng về một khu vực. Nơi đó có những chiếc bàn lớn bên trong một gian kiến trúc được dựng lên tạm thời, những chiếc nồi sắt lớn bên trong là cháo trắng lẫn nấm rơm thậm chí có thể thấy được một ít thịt trong đó, đang bốc lên mùi thơm phứt.



Từng hàng từng hàng mười người dân chúng già trẻ xếp hàng ngay ngắn đi đến nơi này trên tay tiếp nhận những chiếc chén cháo nóng, trên tay còn nhận thêm những quả khoai lang luộc chín nhận theo, rối rít cảm tạ đi đến một nơi khác ngồi xuống ăn lấy.



“ Lần này cũng may có Mặc Gia đến kịp, mới khiến cho thương vong giảm đi rất nhiều ” Anh Ca nhìn dòng người nối đuôi nhau có phần thổn thức lên tiếng nhìn về đám người phía trước mình lên tiếng.



Đồng Thủy vuốt râu nói : “ Là Mặc Gia phải làm, cũng may bệ hạ nhân đức hơn người, Mặc Gia chỉ dệt hoa trên gấm thơm lây mà thôi”



Anh Ca liền tiếp lời : “ Mặc Gia cơ quan thú lần này xuất động, khiến cho bao nhiêu nhân mạng được cứu trợ, lại vận chuyển lương thực thuốc men. Có điều ta còn thắc mắt không phải lần này Mặc Gia chỉ đem đến 500 khung cơ quan thú sao?”



Đồng Thủy nghe được ý cười càng đậm, liền nói : “ Đây là nhờ bệ hạ đem những kho gỗ sấy trong thành đem cho Mặc Gia toàn lực chế tạo, lại được các công tượng phụ trợ cho nên Mặc Gia mới có thể trong thời gian ngắn như vậy xuất ra nhiều cơ quan thú”



Anh Ca liền hiểu ra mọi thứ, việc Đế Thiên An sai người chặt gổ ở các dòng sông không thương tiếc, gỗ lớn được đem về sấy chất lại cành lá nhỏ hơn thì đem băm vụn làm giấy không thì làm phân bón, nhất thời đem lại cho Bách Việt nguồn trử lượng gỗ rất lớn, vốn mục đích của hắn chính là đem xây dựng thành những công trình hay làm cọc gỗ chắn ven sông để đắp đê, nay đem cho Mặc Gia chế tạo cơ quan thú.



Mọi việc bắt đầu khi một cơn áp thấp nhiệt đới hình thành làm cho mưa nhiều hơn, vốn chẳng có chuyện gì nghiêm trọng cả. Nhưng mà theo thời gian nó lại lớn mạnh lên thành một cơn bão tầm trung cấp 11. Thời đại này bảo đến chính là một cơn ác mộng, khi mà mưa lớn không ngưng gây ngập lụt rồi đến gió mạnh kéo đến làm đổ vở những công trình kiến trúc.



Thiên tai là một vấn đề muôn thưở chính là thứ giết chết người nhiều nhất chỉ sau chiến loạn, những tòa thành lớn có tường thành che chắn có thể đở được những lần công thành nhưng mà thiên tai bảo lụt thì đở như thế nào.



Tường thành xây từ những viên gạch với lớp vừa từ vôi có khi lại được đắp bằng bùn đất đứng trước thiên nhân lực lượng cũng sụp đổ, nhất là khi mưa lớn liên tục dẫn đến nước sông dâng lên khi mà thủy lợi không được khai thông những khúc sông ách tắc, chỉ cần mưa lớn liền xuất hiện dấu hiệu tràn ngập các vùng.



“ Ào ào ào” Hàng loạt tiếng vang dội vang lên, làm cho Anh Ca chú ý đem mắt hướng về bên dưới dòng nước, đập vào mắt nàng là gần ba khung to lớn cơ quan thú dài chừng tầm bảy tám mét rộng chừng năm sáu mét có hình dạng là một con rùa với lớp mai hoa văn bắt mắt



“ Tạch tạch tạch tạch” Hàng loạt tiếng cơ quan vang lên, từ lưng mai rùa bên trên mở ra một lổ hổng sau đó phóng ra hàng loạt các sợi dây dài làm bằng gỗ lớn, uốn éo phóng đến bờ đất trống rồi theo đó kéo lại gần bờ hơn, đến khi chỉ cách bờ không xa thì từ miệng lớn mở ra một thông đạo, từ bên trong hàng loạt nhân ảnh người dân bước ra.



“ Mặc Gia cơ quan thuật thật khiến Anh Ca mở rộng tầm mắt” Anh Ca chắp tay lên tiếng, có phần thán phục lấy sự lợi hại này, ánh mắt quang mang trong đầu thầm nhũ : “ Đám hải quân mà thấy chắt đỏ mắt”



“ Bệ hà tài học uyên bác khiến lão phu bội phục, Bạch Hổ vốn là chủ giết chóc nhưng trong tay người nó lại là phương tiện di chuyển, trở thành công cụ phục vụ cho dân chúng” Đồng Thủy vuốt râu cười nói.



Tương Quận chịu thiên tai nhưng Đế Thiên An đã sớm chuẩn bị công tác ứng phó, Thiên Hạ Vô Song thành từng kiện hàng lớn là lương thực vải vóc lẫn thuốc men hay các vật phẩm sinh hoạt đang được đóng gói, chật kín người dân trên tay mang theo một ít tiền bạc lẫn lương thực dư ra hay những vật dụng thừa thải đi đến dung nhập vào nơi có thiên tai lũ lụt thông qua các cơ quan thú của Mặc Gia hay tàu thuyền của Bách Việt mà cứu trợ.



“ Lá lành đùm lá rách” “ Một miếng khi đói bằng một gói khi no” “ Cứu trợ nạn dân” hàng loạt các dòng chữ in trên các trang giấy lẫn vãi lụa treo khắp nơi. Đây là do Thiên Hùng phát động thông qua tự bỏ tiền túi lẫn lương thực thực phẩm của mình, lại thêm quốc khố mở ra hầu bao kèm theo vận động dân chúng gắn thêm tình đoàn kết trong dân, lại một phần đối với vùng lảnh thổ mới xác nhập khơi dậy dân tâm.



Dân vận cũng được hắn khéo léo thông qua đám nữ thực hiện, được lòng dân khó mấy cũng xong chỉ cần bỏ chút thủ đoạn lấy được dân tâm, khi đó những chính sách tiếp theo ban bố sẻ thuận lợi hơn.



Lại thông qua Mặc Gia quảng bá cứu trợ hắn không tin không thu phục được, khó chăng chống đối là những tên quý tộc tư sản giàu có. Những người này hắn cũng có phương pháp đối phó cả, không phải Bách Việt đang thiếu dân lao động sao giết thì uổng , cho làm cu ly đi là được rồi.



“ Hồng Lão, lần này là 8 vạn bộ sách” Ban Siêu ánh mắt quang mang có phần vui vẻ nhìn chất đống thành từng kiện hàng lớn cột lên lưng các khung Bạch Hổ, đây toàn là sách về tư tưởng Mặc Gia kèm với những bộ chữ cái gỗ.



“ Ân” Hồng Lão gương mặt ý cười sau đó nhảy lên khung Bạch Hổ, ty thao tác cần gạt “ Rống” một tiếng hổ gầm phát ra, rồi “ Tạch tạch tạch” tiếng cơ quan thân ảnh to lớn bắt đầu chuyển động cất bước trên đường lớn, sau đó nhanh chóng chạy khỏi.



“ Rầm rầm rầm” Hàng loạt tiếng bước chân vang dội mặt đất có phần rung động lên, sau đó “ rống rống rống” từng tiếng hổ gầm khác vang lên, những khung Bạch Hổ còn lại cũng nhanh chóng lên đường tiếp viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK