Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thập Hình đích xác là chọc giận đám trưởng lão Thánh Hiền Điện, y lời nói đúng là phạm vào Thần Giới cấm kỵ.

Chiếu theo bình thường xử phạt là điều tất nhiên. Nhưng thân phận của Thập Hình không có đơn giản chút nào.

Bởi Thập Hình chính là Thiên chi tử.

Đây là chuyện mà cả Thần tộc đều biết.

“ Chuyện này....”

“ Thập Hình thân phận đặc biệc, y chính là Thiên nhi tử”

“ Thập Hình đúng là Thiên nhi tử, nhưng y lại phạm vào Thần Giới, không thể không nghiêm trị”

“ Không sai! Thiên giao phó nhiệm vụ cho chúng ta! Chúng ta há lại không tuân thủ”

“ Thập Hình nếu là Thiên nhi tử, vậy y phải càng làm gương cho chúng thần”

Trưởng lão lại đưa ra trái chiều ý.

“ Dù là Thiên chi tử, phạm vào Thần Giới cũng phải chịu hình phạt. Bản tọa sẽ cân nhắc lựa chọn hình phạt, cùng chịu trách nhiệm trước Thiên” Thần Nhãn lại cao giọng nói át đi đám trưởng lão đang nghị luận.

Lời Thần Nhãn vừa ra đám trưởng lão Thánh Hiền Điện cũng dừng lại, Thần Nhãn là đại trưởng lão chấp chủ Thánh Hiền Điện chưởng quản sự nghiêm phạt trong tộc, ông ta đã đứng ra nhận bọn họ cần gì phải nói nữa.

Về phần Thập Hình hắn rời khỏi Thánh Hiền Điện liền trở về Biên Thành.

Chỉ là đã có người đến trước hơn cả hắn.

Biên thành một chổ, vô danh hồ nước tại cánh rừng phía tây Biên thành.

Minh Nguyệt tại một cái tảng đá an lặng ngồi, từ khi Thập Hình rời đi đến nay nàng thích làm nhất chính là đến nơi này, đây là chốn mà Thập Hình cùng nàng ưa thích hay đến, nàng muốn ở nơi này chờ đợi Thập Hình trở về.

“Bành!”

“ Bành!”

Yên tĩnh bị phá vỡ, nặng nề tiếng bước chân dẫm đạp trên đại địa khiến mặt đất lún sập phát ra thanh âm.

Một cái thân ảnh nam tử cực kỳ cường tráng, làn da y toàn thân nâu đỏ, đi chân trần đầu đội một cái nòn vành, gương mặt nghiêm nghị cùng một đầu tóc cực ngắn màu trắng, ngực lõa lộ chỉ mặc một cái quần váy đến gối.

Trên cổ đeo một cái vòng cổ màu vàng, tổng cộng 20 viên lớn bằng nằm tai đan xen cùng 200 viên nhỏ bằng con mắt.

Người nhát gan nhìn y hình thế cũng bị ngoại hình cho kính sợ.

“ Ai đó?” Minh Nguyệt nghe được thanh âm vội hô lên, nàng không có đứng lên hoảng loạn sợ hãi, bởi nàng không cảm nhận được một chút sát khí sát ý nào.

Vừa bước đến y cất lời : “ Ta là Thiên Khôi”

Tại Thần tộc, tuy Thiên Khôi cùng các Đại Thần khác trong Thiên Gian Lục Bộ chức vị như nhau. Nhưng địa vị của Thiên Khôi lại hoàn toàn cao hơn rất nhiều các Đại Thần còn lại khác.

Hắn là Đại Thần duy nhất trong 1 vạn năm được Thiên tự thân khâm điểm Thần Tướng, địa vị cũng không kém hơn Thánh Vương trong Thánh Hiền Điện bao nhiêu.

Thiên Khôi nắm giữ Đấu bộ trong lục bộ, dưới trướng là 300 Đấu Bộ Thần Chúng thủ hạ, Thiên Khôi đại diện cho Thần quyền tuyệt đối, hắn có sự uy nghiêm ai cũng phải kính nể.

Cho dù nội bộ Thần tộc giữa Tế Sư Điện cùng Thánh Hiền Điện tranh giành quyền lực lẫn nhau, nhưng không ai dám động đến hắn.

Trầm mặc ít nói không thích tranh chấp, nhưng một khi đả nhúng tay vào thì hắn dùng phương pháp lạnh lùng nhất để giải quyết.

“ Là sư phụ của tân thành chủ đúng không! Ta hay nghe huynh ấy nhắc đến ông” nghe được cái tên kia Minh Nguyệt đứng dậy, từ tốn nói.

Nàng cùng Thập Hình chung đụng cũng từ y nghe được y tại Thần tộc lớn lên, tuy là con Thiên nhưng Thập Hình lại chưa từng thấy Thiên bao giờ, lại lớn lên trong Thần tộc và được Thiên Khôi nghiêm khắc dạy dổ nhiều năm.

“ Cô chính là Minh Nguyệt?” Thiên Khôi nhàn nhạt hỏi.

Minh Nguyệt gật đầu, đáp : “ đúng vậy”

“ Có biết rằng Thập Hình vì cô mà gặp biết bao nhiêu phiền toái không?” Thiên Khôi chất vấn.

Khi Thập Hình trở về Thần Vực đảo chính là đi gặp Thiên Khôi đầu tiên trò chuyện, Thiên Khôi cũng từ đó mà biết rõ mọi chuyện. Hắn càng rõ Thập Hình đã chạm vào điểm mấu chốt của Thần tộc rồi.

Hắn đi đến nơi này chính là muốn tàn nhẫn giải quyết cái cô gái nhân loại khiến Thập Hình xao động, chỉ có như vậy mới khiến Thập Hình không đi vào đường hiểm.

Hắn không muốn Thập Hình bị tranh quyền đoạt vị của Thần tộc hãm hại.

Dù Thập Hình là con của Thiên, nhưng Thiên từ lâu đã giao lại quyền vị cho tộc Thần cai quản, không hỏi thế sự Thần tộc.

Tế Sư Điện cùng Thánh Hiền Điện tranh giành địa vị ảnh hưởng lẫn nhau nhiều vạn năm nay, Thập Hình lại phạm vào Thần giới cấm kỵ nếu hắn không quay đầu sẽ đi đến con đường đối nghịch với tộc Thần.

Dù hắn là con Thiên song ai trong Thần tộc cũng rõ y không được xem trọng.

Bởi từ khi Thập Hình được đem ra Kết Tinh Sơn đến nay, Thiên vẫn chưa một lần triệu kiến lấy y. Nếu được chú trọng thì lấy Thập Hình làm sao không có khả năng đi vào Kết Tinh Sơn chứ?

Thiên Khôi tuy nghiêm khắc dạy dổ Thập Hình nhưng hắn cũng rất quan tâm với đệ tử đầu tiên này của mình, hắn không muốn Thập Hình rơi xuống cảnh không quay đường được.

Minh Nguyệt lo lắng : “ huynh ấy vẫn ổn chứ? xin lỗi ta không cố ý”

“ Quả là cô rất đặc biệc” Thiên Khôi nhìn nữ tử nhân loại này lên tiếng, nữ nhân loại này hoàn toàn khác với những nhân loại khác mà hắn gặp qua : “ lần đầu tiên ta gặp một người mà đứng trước mặt ta không hề sợ hãi”

Minh Nguyệt nói : “ Ta vốn dĩ không hề nhìn thấy ông thì làm sao có thể sợ hãi được”

Thiên Khôi nói : “ Nếu như biết sợ có lẽ đối với cô đó là một chuyện tốt. Chính vì không biết sợ là gì, nên cô mới chạm vào giới hạn cấm kỵ đó. Đã vượt qua giới hạn của Thần và Người, đó là chuyện không thể, khoảng cách dài đó”

Minh Nguyệt nghe xong chậm rãi đi và nói : “ thành chủ Thập Hình nói, Người và Thần đúng là có chổ không giống nhau. Nhưng những điều này không hề quyết định địa vị tôn ti. Điều duy nhất quyết định được, đó chính là nội tâm của chúng ta”

Thiên Khôi siết lại bàn tay khi nghe được, nhìn nữ nhân loại kia đi đến chổ ven hồ suối hắn chậm rãi đi theo.

Minh Nguyệt dừng lại, nói : “ huynhh ấy có một nguyện vọng, đó là tạo ra một thế giới đơn độc giữa Người và Thần. Nếu được như vậy sẽ không có ai cảm thấy sợ nữa, mọi người có thể cùng nhau chung sống hạnh phúc, người thấy sao ạ?”

Thiên Khôi nhìn nữ nhân loại đem hoa mình hái dâng cho hắn, bàn tay siết chặt kia cũng nới lỏng, nói: “ những lời này nếu để các Đại Thần khác nghe được có thể giết chết cô ngay tại chổ”

Minh Nguyệt nói : “ Thiên Khôi đại thần ta nói thật với ông vậy, thực ra thì ta cũng biết sợ”

Thiên Khôi nói : “ vậy thì hãy rời xa Thập Hình, như vậy thì sẽ tốt cho cả hai”

Đây là tốt nhất kết quả cho cả hai, bằng không cả hai chạm vào cấm kỵ của Thần tộc, cứ tiếp tục chỉ chạm đến kết cục tàn khốc nhất.

“ Mặc dù ta không nhìn thấy người. Nhưng ta có thể cảm nhận được lòng nhân từ của người. Người rất giống Thập Hình, vì vậy ta biết người sẽ không hại ta đâu. Hai người đều là những vị thần lương thiện.” Minh Nguyệt nói ra mình cảm nhận

Minh Nguyệt lại nói : “Nếu những vị thần khác đều giống như hai người, vậy thì nguyện vọng đó của Thập Hình và cả thế giới ấm áp mà huynh ấy mong đợi, sẽ rất có thể thực hiện được nó. Không biết đến lúc đó sẽ như thế nào?”

Thiên Khôi trầm mặc im lặng, trong giờ phút đó hắn không muốn hủy đi mơ ước....

Thập Hình cùng Minh Nguyệt mơ ước quá cao rồi. Mà trong tộc Thần số kẻ có giấc mơ này thì lại quá ít, bảo vệ quyền lợi mà dùng áp lực để áp bức ngày càng mạnh.

Bất kể thay đổi nào cũng không có khả năng.

Tất cả Người Thần bình đẳng chỉ là một giấc mơ.

Mà đã là giấc mơ dù có tốt đẹp đến đâu cũng sẽ có ngày thức tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK