Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch vét sạch Châu Quang Bảo Khí Các cũng không rời đi đất Quan Trung mà tiếp tục nhắm đến lớn nhỏ các nhà giàu khác.

Ngày thứ 3 trời đổ một cơn mưa lớn, Thiên Trạch chọn một cái khách điếm bình thường ở Quan Trung thành mười dặm Lăng Ba trấn nghỉ ngơi.

Cơn mưa đã tạnh. Mái hiên thỉnh thoảng nhỏ giọt tí tách. Ngọn gió đêm mới mẻ và
thanh khiết thổi lại.

Giữa lúc ấy, bỗng nghe tiếng cánh cửa kẹt mở.

Thiên Trạch liền thấy được bốn cái cô gái nhỏ tuổi mà xinh đẹp đi vào.

Chẳng những người các cô xinh đẹp, phong độ cũng dịu dàng. Cô nào cô nấy mặc quần áo khít vào mình khiến cho tấm thân mảnh dẻ lại càng tha thướt dễ làm rung động lòng người, càng thôn vẻ đẹp cho các nàng.

Bốn cái thiếu nữ mỉm cười đàng hoàng đẩy cửa đi vào tựa hồ không biết trong nhà có
chàng trai đang lõa lồ thân thhể ngồi trong bồn nước tắm.

Nhưng bốn cặp mắt sáng ngời của bốn co lại nhìn chằm chặp vào mặt Thiên Trạch.

Đột nhiên một cô bật cười hỏi: “ Đạo Thánh!”

Thiên Trạch nói : “ sai”

Một cô khác chen vào : “Nghe nói Đạo Thánh có một đôi mắt xanh lam, tóc cũng xanh sẩm, cầm cung mang thương, trường bào kim sắc khí chất phi phàm, so với người thường còn cao hơn hai cái đầu, là cái hung hăn nhất trong giới trộm, làm sao lại không dám nhận mình rồi?’

Một cô khác cười đáp: “ muội còn nói thiếu y còn đeo một cái mặt nạ, còn mang một cái phiến một bình hô lô”

Cô nói trước người rất cao, cắp mắt phượng nhỏ mà dài. Tuy cười mà tựa hồ gương mặt dầy sát khí rùng rợn.

Bất luận là ai cũng nhận ra không phải cô là gái đến thay nước tắm cho nam nhân.

Nhưng cô vẫn tiến vào cầm cái gáo trên bàn mỉm cười nói: “Dường như nước nguội rồi, ta đổ thêm nước nóng vào cho ngươi.”

Thiên Trạch ngó thấy gáo nước nóng bốc hơi ngùn ngụt, cũng không sợ hãi, lấy Thiên Trạch võ lực đã sớm thủy hỏa không sợ, bình thường nước sôi này với hắn không tính là gì cả, từ tốn nói : “Đạo Thánh chỉ là bọn giang ngu xuẩn phong tặng cho ta thôi, ta có danh tự của mình, cho nên các nàng gọi ta liền sai”

Cô gái thứ 3 hứng thú hỏi : “ vậy ngươi danh tự là gì?”

“ Ta tên Công họ Tốt thị Tướng” Thiên Trạch cười nói

Bốn nữ nghe xong niệm lại : “ tên Công họ Tốt thị Tướng! Tốt Tướng Công”

“ Nghe đây bốn vị nương tử” Thiên Trạch cười nói.

Bốn nữ mặt liền đỏ lên, liền biết mình bị trêu chọc, vừa xấu hổ lại vừa giận vừa thẹn.

Một trong bốn cô trực tiếp rút thanh đoản kiếm dài chừng hơn thước, ánh hàn quang loé ra bốn mặt. Thanh kiếm kề vào cổ Thiên Trạch, kiếm khí lạnh toát : “ dám chiếm tiện nghi của chúng ta ư?”

Mà thiếu nữ mình dài mắt phượng đã từ từ đem trong nồi đổ vào thùng tắm, miệng lạnh lùng lên tiếng: “ ngươi hay hơn hết là nên an phận. Bốn chị em ta tuy ôn nhu văn nhã nhưng trước nay giết người không chớp mắt.”

Nước trong thùng cũng còn rất nóng mà đổ thêm nước sôi vào thì con người chẳng
tài nào chịu nổi, bất quá Thiên Trạch không để ý đến, chân khí trong người đem sức nóng của nước khu trừ đi.

Thiếu nữ múc nước trợn cặp mắt rất hấp dẫn mà lại oai nghiêm, lạnh lùng nói: “Dường như ngươi trong lòng khoan khoái lắm thì phải ?”

Thiên Trạch gật đầu nói : “ ta còn đang lo không thiếu nương tử đây, bây giờ lại có bốn cái nương tử hoa nhường nguyệt thẹn chạy đến thị tẩm, tứ nữ một chổ, quả thật là đưa than sưởi ẩm ngày tuyết rơi mà”

Bốn nữ nghe hắn trêu chọc mặt lại đỏ lên.

“ Xem ra ngươi không biết mình tình huống, cho rằng ta không dám giết ngươi à” thiếu nữ gát kiếm trên cổ đe dọa nói.

Thiên Trạch nói : “ chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu mà, còn chưa biết nương tử phương danh đây? Tại hạ gọi Dạ Thất Lang”

Nghe được mấy lời khinh bạc tràn đầy xấu hổ này khiến nàng thẹn thùng hơn, một kiếm hướng tấm mặt nạ hắn đẩy một cái, nàng cũng muốn cởi xuống.

“ Tấm mặt nạ này chỉ có thê tử của ta mới có thể nhìn, nàng cởi xuống bốn tỷ muội nàng sau này cùng chung một phu đấy” Thiên Trạch trêu đùa.

Nghe được cầm kiếm thiếu nữ phương tâm xao động, đem cởi xuống mặt nạ dừng lại.

Thiếu nữ mình dài mắt phượng cười lạt nói: “ Dạ Thất Lang ư! Không nghĩ Đạo Thánh lại là cái tên này”

Thiên Trạch nói : “ vậy bốn vị mỹ nhân đây, không biết phương danh là gì?”

Bốn cái thiếu nữ này lần lượt báo danh :

“Ta là Mã Tú Chân.”

“ Thạch Tú Vân”

“ Tôn Tú Thanh”

“ Diệp Tú Châu”

Thiên Trạch nghe xong cười nói : “ nguyên lai là Nga Mi Tứ Tú”

Mã Tú Chân, Diệp Tú Châu, Tôn Tú Thanh, Thạch Tú Vân, tại giang hồ được gọi là Nga Mi tứ tú, phi thường nổi danh người.

Các nàng là Tứ Tú của phái Nga Mi, đây là bốn vị nữ đệ tử đồng lứa xuất sắc nhất của phái Nga Mi, các nàng không những có cho mình chổ kiêu ngạo, hơn nữa vì có Độc Cô Nhất Hạc dạng này sư tôn mà kiêu ngạo.

Các nàng trong cuộc đời này người tôn kính nhất chính là Độc Cô Nhất Hạc, bất luận kẻ nào như đối với Độc Cô Nhất Hạc vô lễ, các nàng đều tuyệt không khách khí, cho dù là sư huynh của các nàng Nga Mi tam anh cũng không ngoại lệ!

Tứ Tú lần này đến tìm Đạo Thánh chính là vì Độc Cô Nhất Hạc đã đến Quan Trung hay tin Diêm Thiết San chết, liền phái đệ tử đến đưa thiếp mời y.

Lúc này, Mã Tú Chân nói: “Sở dĩ bọn ta không muốn giết ngươi là vì muốn hỏi ngươi mấy câu. Nếu ngươi trả lời cho lẹ thì ta đem mặt nạ ngươi cởi xuống, đem thân phận của ngươi công bố ra ngoài”

Thạch Tú Vân thở dài nói theo: “Khi đó e rằng ngươi che dấu đều lộ ra”

Tôn Tú Thanh thở dài nói : “ Khi đó ngươi cũng giống như chó chạy qua đường.”

Thiên Trạch nói : “ ly không đối nguyệt phụ lòng mỹ nhân vẫn luôn là hai điều ta tiếc nuối, bốn vị mỹ nữ đến tìm ta đêm tối dạ đàm, Dạ Thất Lang làm sao nở phụ lòng mỹ nhân”

Diệp Tú Châu nói : “ ngươi mà còn hoa ngôn xảo ngử nữa, ta đâm ngươi vài lổ giờ”

Mã Tú Chân nói : “Ở trước mặt bọn ta ngươi nên nói thực là hơn.”

Thiên Trạch cười nói : “sư phụ các nàng nói câu này ta còn xem được, chỉ bốn cái Kim Cương Cảnh như các nàng còn muốn chế trụ ta à! Nếu không phải nhìn bốn cái xinh đẹp để cho ta thư thích, các nàng có biết mình hành động rất nguy hiểm không”

Nga Mi Tứ Tú trầm mặc, lời này của Thiên Trạch không có sai chút nào, bọn họ khi đến đã nghe được hắn chi danh làm ra, gần nhấtphá Cốc Tử mộ, huyết tẩy Tụ Hiền Trang, bại Kiếm Thánh…

Hiển nhiên bốn nàng không phải đối thủ, cả bọn tiến đến nơi này cũng là nghe được y muốn tắm rửa thừa cơ mà vào.

Mã Tú Chân xoay mình đặt cái gáo múc nước trong tay xuống bàn, nhìn Thiên Trạch khép nép thi lễ.

Thạch Tú Vân cũng buông kiếm xuống.

Cả bốn thiếu nữ xinh đẹp, trẻ tuổi, xiêm áo chỉnh tề, đột nhiên đồng thời nhìn chàng trai thân thể lõa lồ ngồi trong thùng tắm khom lưng hành lễ. Nếu ai không mắt thấy vụ này thì nhất định không bao giờ lại tưởng tượng có chuyện đó được.

Thiên Trạch thấy bốn cô gái ngang ngược bá đạo lại thay đổi thái độ một cách chóng vánh đến thế, hắn chỉ nhàn nhạt cười.

Mã Tú Chân khom lưng nói: “Bọn đệ tử phái Nga Mi là Mã Tú Chân, Diệp Tú Châu, Tôn Tú Thanh, Thạch Tú Vân, vâng mệnh gia sư tới đây mời Đạo Thánh giờ Ngọ ngày mai tới dùng cơm. Chẳng hiểu Đạo Thánh có vui lòng nhận lời chăng ?”

Thiên Trạch cười nói : “mời ta nên núi Nga Mi dùng cơm ư?”

Mã Tú Chân nói : “Hiện giờ gia sư cũng không ở núi Nga Mi, lão nhân gia đã tới Châu Quang Bảo Khí Các để chờ đại giá Đạo Thánh”

“ Được thôi” Thiên Trạch đáp ứng, chậm rãi đứng dậy.

“ Ah!” Bốn nữ đột ngột thốt lên, mặc lại hồng thấu, ánh mắt bối rối luống cuống dời mắt

Xích lõa toàn thân các khối cơ săn chắc ẩn đầy lực lượng hiển lộ ra, cả bốn miệng hùm gan thỏ, lần đầu chứng kiến nam tử khác phái xích lõa thế này, tâm lý không bối rối mới lạ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK