Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn người tiếp tục trên phố dạo chơi, thời gian lại yên lặng qua đi.

“ Bùm! Bùm!!”

Đột ngột từng đạo pháo hoa từ dưới đất xông phá thiên khung, tại không gian tỏa ra màu sắc mỹ lệ. Khiến cho người dân trong Lộ Châu thành tại đường phố dạo chơi, không nhịn được mà đem mắt ngắm nhìn.

“ Mọi người nhìn xem, bông pháo hoa kia to quá!” Khuynh Quốc phát hiện ra được tại bầu trời bay đến một khỏa rực sáng hỏa cầu, lớn tiếng nói.

“ Đúng thế” Khuynh Thành hưởng ứng tỷ tỷ lời.

Thanh âm của hai người làm cho đám người Lý Tinh Vân chú ý, đồng tử mở lớn khi phát hiện ra đạo hỏa cầu kia đang lao xuống, vốn không phải là pháo hoa.

“ Ầm!!”

Rất nhanh đạo hỏa cầu rơi xuống đại địa, cách nhóm người Đế Thiên An chừng mấy trăm mét, đem đại địa kiến trúc gần đó đập vở, cùng với đem kiến trúc đốt cháy. Chốc lát đem một vùng cho bừng sáng.

Theo sau không lâu đó, gần trăm khỏa hỏa cầu lại xuất hiện, tại cổng thành Du Châu bên ngoài rạch phá trời đêm bay vào, từng khỏa rơi xuống oanh tạc Lộ Châu kiến trúc bên trong, không ít dân chúng bỏ mạng.

Tại cổng thành, lít nhít đại quân Lương quốc hàng lối chỉnh tề tay mang binh khí, dưới hiệu lệnh của đại tướng quân Vương Ngạn Chương, ồ ạt công thành.

“ Vù vù vù vù!”

Tường thành trên, Tấn quốc thủ thành binh sĩ cung tiễn thủ cài cung bắn tên, một lượt tên triệt hạ không ít quân Lương.

Bất quá thương vong cực nhỏ, quân Lương như lũ tràn đê, binh lính tiên phong hung hãn không sợ chết, đem thang mây bắt tường vận dụng cọc gỗ mạnh mẽ cường công.

Không chỉ dừng lại ở đó, tiên quân cường công trung quân một chi cung tiễn thủ được trọng thuẫn binh sĩ hổ trợ, giương cung cài tên xạ phát, trăm ngàn đầu mủi tên bốc cháy lao vút vào không trung.

Thời gian lại qua đi, thương vong hai phía không ngừng dâng lên, bất quá ưu thế lại nghiêng về quân Lương.

“ Ầm! Ầm! Ầm!”

Cổng thành vị trí, một nhóm quân Lương vận chuyển công thành khí giới, theo từng cú húc mạnh của đại cọc gỗ bọc phủ kim loại, theo thời gian qua đi, dưới không ngại hy sinh của Lương quân, thành trên quân sĩ bị áp chế, cổng thành bị đập nát.

Ngay khi cổng thành Lô Châu bị phá, Vương Ngạn Chương lập tức suất lĩnh đại quân thẳng tiến mà vào.

Công thủ hai bên, cổng thành là nơi quan trọng nhất. Cổng một khi bị phá, cũng trực tiếp tuyên cáo Lộ Châu thất thủ đã không xa.

“ Lý công tử, Lộ Châu không tiện lưu lại nữa” Huyền Tịnh Thiên vội vàng nói.

Ôn Thao tiếp lời : “ Lộ Châu chiến hỏa, chỉ e rất nhanh bị thất thủ. Có lẽ là vì Lý công tử cùng với Thánh Vương mà đến”

Từ Lý Thuần Phong mộ huyệt đi ra, Ôn Thao cũng chuyển trận danh bám lấy bắp đùi to của Đế Thiên An. Hắn đã lựa chọn phản bội Bất Lương Soái, trừ khi hắn lựa chọn ẩn nấp ở một phương bí ẩn không ra giang hồ, bằng không khó mà thoát được y.

Còn một cách khác đó là đầu nhập vào thế lực mà Bất Lương Soái kiêng kỵ. Mà phóng nhãn thiên hạ chỉ có Thánh Vương là có thể đáp ứng. Y chính là sao Tử Vi mệnh cách, tương lai chi chủ trung nguyên. Thực lực lại so với Viên Thiên Cương mạnh, hắn vì sao lại không nương nhờ chứ.

“ Chúng ta nên mau rời đi nơi này, hổ trợ dân chúng thoát ly” Trương Tử Phàm cũng gấp chen lời vào.

Khuynh Quốc, Khuynh Thành thấy tình lang lên tiếng cả hai liền đồng ý trợ giúp.

“ Graoooo!!”

Bất ngờ, một đạo long ngâm vang lên, để cho đám người Lý Tinh Vân đình chỉ hết thảy mọi động tác, đem mắt nhìn về một người. Đồng tử liền co rút khi thấy một đầu long ảnh quấn quanh Đế Thiên An.

“ Đêm nay trẫm phá lệ cùng giai nhân dạo bước, lại một lũ không biết sống chết chọc giận.” Đế Thiên An trang bức cao giọng lớn tiếng, một tay vươn ra cách không vận khí, Behace khung để vũ khí mở ra một chuôi vũ khí thoát vỏ mà đến.

“ Chàng… đừng xung động” Lục Lâm Hiên gấp gáp nói, nàng cũng chú ý đến xưng hô thay đổi của Đế Thiên An, đây là lần đầu tiên khi quen biết hắn tự mình xưng trẫm.

“ Phải đó… chúng ta rời đây đi” Cơ Như Tuyết góp lời vào.

Đế Thiên An lạnh nhạt nói : “Thất phu cơn giận máu lưu ba thướt, thiên tử cơn giận thây phơi ngàn dặm. Trẫm còn không ra tay, lũ không biết sống chết kia cho rằng Đế Long Hoàng ta tùy tiện khi dễ ư!”

Lời vừa dứt, từ người Đế Thiên An thả ra cường đại khí tràng, nháy mắt đem không khí xung quanh thổi dạt đi ra ngoài, hình thành từng cơn gió không ngừng xao động, mặt đất dưới chân cấp tốc rạn nứt.

“ Mạnh quá! Đây mới là thực lực của người ư?”Ôn Thao đồng tử mở lớn, khổng lồ áp lực từ thân ảnh kia để thân thể hắn sinh ra run rẩy, áp lực này so với Bất Lương Soái còn mạnh hơn.

“ Áp lực mạnh quá, đây là Thánh Vị thực lực ư?” Trương Tử Phàm thầm hô, đồng tử mở lớn nhìn về thân ảnh kia, giờ phút này người đàn ông kia tựa như một ngọn núi lớn mà hắn không cách nào vượt qua, chỉ có thể ngưỡng vọng nhìn lên.

“ VÙ!!!”

Đế Thiên An bất chợt di chuyển, trong chớp mắt đã biến mất, để lại một cơn kình phong quét mạnh qua hai bên đường, đem vô số người dân đang tấu tán hoặc kiến trúc trên đường mạnh mẽ gạt ra hai bên.

“ Phanh! Phanh! Phanh!!”

Từng cái từng cái Lương quân trên đường giết chóc dân chúng vô tội, dưới Đế Thiên An đi qua, như diều đứt dây văng mạnh về sau, trực tiếp bỏ mạng.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Thôn Thiên đao vốn đã là lợi khí, bình thường đã có thể phần kim đoạn ngọc. Rơi vào tay Đế Thiên An càng thể hiện ra sự kinh khủng, chỉ dưới đơn thuần lực đạo của hắn thôi từng cái thân thể không ngừng bị cắt lìa.

“ Hắn chính là Đế Thiên An, bay đâu mau đi gọi Vương tướng quân. Các huynh đệ cùng ta dốc sức bắt lấy tội phạm! chúng ta lập đại công rồi!” tại một con hẻm, một gã tướng quân nhìn thấy bắt mắt dung mạo Đế Thiên An, từ xa đã nhận ra lớn tiếng ra lệnh.

“ Vâng!” đám binh sĩ ở gần cùng hô một tiếng, sau đó nâng trường thương vội vả đến tiếp viện cho các đồng liêu của mình, chỉ cần bắt được hắn bọn họ chính là có công lớn mà thăng quan tiến chức.

“ Ngu xuẩn” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng, đem Thôn Thiên đao xuất đao chém về phía trước, lập tức ba đường đỏ hồng đao khí bay đến.

“ Phốc! Phốc! Phốc” Đao khí hung lệ sắc bén trực tiếp xỏ xuyên qua cơ thể những tên binh sĩ đang vây bắt hắn, trực tiếp tống táng sinh mạng đám người này.

Đế Thiên An không một để ý, dẫm chân tung người tại không trung đạp cước mà lao đến chi quân đội cách mình mấy trăm mét kia, sát ý đại thịnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK