Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại huynh chết thảm, hắn làm sau cam tâm để kẻ thù còn sống nhởn nhơ được. Vốn định buông tay chịu chết nhưng nghe được Đế Thiên An lời để cho hắn níu kéo.

Hy vọng y có thể đáp ứng thỉnh cầu của hắn, chỉ cần trả thù cho đại huynh và cho Thiên Mã Tướng Quân biết hắn chọn đệ tử đã sai lầm. Hàn Phi Quang căn bản không xứng mà chỉ có hắn mới nên là đệ tử của người.

“ Có thể! Có điều ngươi với tên đần kia có thâm thù đại hận à?” Đế Thiên An gật đầu đáp ứng, có chút hiếu kỳ hỏi lấy.

“ Hắn giết đại ca của ta” Tử Hào nghe được đáp ứng, cũng không giấu diếm nói.

Đế Thiên An nghe xong nhíu mày, nói : “ Hàn Phi Quang cái tên này ta cũng rõ một ít, chặng đường này ta đi cùng hắn, hắn giỏi nhất là trêu chọc con gái nhà lành, ức hiếp mấy cái sơn tặc. Ta còn chưa thấy hắn giết qua ai? Đại ca của ngươi tên gì?”

“ Cái gì!” Tử Hào nghe xong kích động, mà theo đó thương thế kích phát ho ra một ngụm máu, ánh mắt trong lộ ra kinh ngạc lẫn nghi ngờ.

Đế Thiên An thấy hắn bị thương nghiêm trọng, từ trong người lấy ra một viên tiên đậu, phất tay bắn nhanh vào miệng hắn. Hắn lựa chọn để lại tên này cái mạng, bởi hắn phát hiện có kẻ trong bóng tối mưu hoa, thậm chí tính toán lên hắn.

“Ực!” Tử Hào không kịp phản ứng nuốt vào, ngắn ngủi chi gian đồng tử co rút thành cây kim , đôi mắt trong tràn đầy kinh sợ khi phát hiện thương thế toàn thân lại không cánh mà bay, hơn nữa chân khí đã mất lại tràn đầy sung mãn.

“ Đây... đây...” Tử Hào khiếp sợ trước thủ đoạn của Đế Thiên An, hắn nghe trên giang hồ không ít thánh dược liệu thương, nhưng khôi phục toàn bộ thương thế trầm trọng của hắn trong giây lát, hắn còn chưa nghe được có loại đan dược như hắn dùng.

“ Đứng lên rồi!”

“ Thật hay giả”

“ Quá trâu bò! Một đòn kia mà hắn không sao ư?”

“ Quả không hổ là Chấn Phong Lang!!”

“ Tên này còn là người ư?”

Đám nhân sĩ quan sát không rõ tình huống, thấy Tử Hào đứng dậy mà suýt soa.

“ Nói một chút! Ta bắt đầu hứng thú rồi đấy” Đế Thiên An không phải người ngu, Tử Hào không duyên vô cớ đến tìm đệ tử Thiên Mã Tướng Quân trả thù vào lễ nhậm chức của môn chủ phái Hổ Xám, hiển nhiên hắn nhìn ra được có kẻ ném đá giấu tay phía sau.

“ Đúng đó! Tên kia ta giết đại ca ngươi lúc nào chứ hả” Ở phía sau nhìn thấy trận chiến đã dừng, Hàn Phi Quang nâng lấy khinh công chạy đến liền nghe được chuyện này, lập tức đổ quạu quát mắng.

“ Ngươi thật không giết đại ca ta! Hà Khung giáo Tử Tài môn chủ Điểm Phu” Tử Hào nghi ngờ dò hỏi.

“ Hắn là ai?” Hàn Phi Quang có chút mờ mịt hỏi.

“ Không xong rồi!” môn chủ phái Hổ Xám từ xa quan sát, nghe được trò chuyện mà thầm hô không tốt.

Bởi hắn chính là kẻ giết Tử Tài rồi giá họa cho đệ tử Thiên Mã Tướng Quân. Hắn có cho mình mục đích riêng, muốn thay vị trí của Thiên Mã Tướng Quân thống lĩnh võ lâm Tà phái, nhưng không nghĩ kế hoạch đã chệch ra kế hoạch theo Đế Thiên An can thiệp.

“ Nói dối, thuộc hạ của ta nói đại ca của ta chết ở gần thung lũng Hổ Xám, khi đó đệ tử Thiên Mã Tướng Quân đi qua” Tử Hào lớn tiếng chất vấn Hàn Phi Quang.

“ Ha ha ha” Đế Thiên An nghe xong cười lớn một tràng, cười dứt rồi nói : “ chỉ là cái kế vu oan giá họa đơn giản như vậy ngươi cũng tin. Sơ hở đầy chổ vậy, đúng là đầu óc đơn giản tứ chi phát triển mà, ha ha ha”

Tử Hào nghe mà xạm mặt, táo bạo nói : “ lời ngươi là gì?”

“ Hắn nói là ngươi ngu đấy” Hàn Phi Quang một bên khinh bỉ

“ Ngươi… muốn chết à” Tử Hào gây hấn nói.

Đế Thiên An xoay người mà đi, nói : “ bản tọa đã đáp ứng ngươi yêu cầu, ngươi làm xong việc ta chờ ngươi.”

“ Ầy! lệnh huynh… lệnh huynh!” Hàn Phi Quang nhìn Đế Thiên An rời đi không chịu trách nhiệm la lên oai oái.

“ Xin chờ đã!” Tử Hào vội ngăn lại, nếu là trước kia hắn khẳng định đại ca mình giết là Hàn Phi Quang nhưng từ khi Đế Thiên An giúp mình liệu thương, mấy lời nói của y cũng để hắn bắt được khác thường, ngữ khí diệu đi : “ lúc này công tử lời nói là ý gì? Xin nói rõ cho Tử Hào được biết”

Đế Thiên An vừa đi vừa nói : “ đơn giản là có kẻ tính kế ngươi, Hàn Phi Quang chỉ là kẻ gánh tội thay mà thôi. Ngươi bốc đồng nóng nảy, đầu óc đơn giản, thích hợp làm quân cờ dùng để đối phó tên đần kia. Mà thôi, chuyện này cũng không có liên quan đến ta, nhớ chuyện mà ngươi đã đáp ứng”

“ Crac” Tử Hào siết thật chặt Truy Hồn giáo, hiển nhiên nghe được mấy lời này hắn cũng không dể chịu, có điều cẩn thận ngẫm nghĩ lại quả thật đáng nghi.

Đế Thiên An lừa gạt hắn ư? Vừa rồi đối phương đủ sức lấy mạng hắn cần gì phải lừa dối hắn làm gì. Hơn nữa y cùng với Hàn Phi Quang chung đụng, nếu thật là Hàn Phi Quang làm ra thì đã sớm giết y rồi, sao còn để cho hắn sống?

“ Tử Hào ngu muội! đại huynh chết thảm, xin công tử chỉ điểm một hai!” Tử Hào chắp tay ôm vũ khí cúi đầu thi lễ.

“ Ta không biết. Nhưng ta phát hiện một chỗ thú vị, biết đâu ngươi lại tìm được câu trả lời ở đấy cũng không chừng” Đế Thiên An vừa đi vừa nói.

Tử Hào nghe mà gấp hỏi : “ chổ nào?”

Đế Thiên An không trả lời, chỉ có chậm rãi bước đi. Song không có trở về vị trí của Đàm Hoa Liên mà di chuyển đến khá là vắng vẻ hậu viện, mỗi một bước đi như ảo ảnh dợi hình, khoảng cách không ngừng được rút ngắn.

“ Ảo diệu quá đi”

“ Đây là khinh công gì vậy, đẹp mắt quá”

“Ta còn chưa thấy được ai có được thân pháp như vậy”

Đám Tà phái quan sát lại nhốn nháo to nhỏ nghị luận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK