Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Quận nơi, một con đường mòn.

“ Đã đến chưa vậy, chân người ta mỏi quá rồi” Điền Mật thanh âm nũng nịu như tình nhân cất lời, khi Thắng Thất cường hoành có thể độc đấu trong Địa Trạch, trước khi Điền Hổ đến nàng đả cùng Anh Bố rời đi, có điều Quý Bố không đồng ý cùng nàng đi họi họp mà yêu cầu nàng đến một nơi.

“ Ngay phía trước thôi” Anh Bố không đếm xỉa gì đi tiếp.

Điền Mật nhìn thấy y như vậy chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo, ai bảo dưới trướng nàng Khôi Ngỗi Đường cao thủ không nhiều, nàng còn phải dựa vào tên nam tử này. Đi được một đoạn dường như cảm nhận được không đúng, vội hô lớn : “ Anh Bố”

Anh Bố vừa mới dừng lại, một thanh âm lại vang lên ngay sau đó : “ tương phùng chính là hữu duyên, có phải không?”

Lời dứt từ bên trong hang động trong vách núi, những đệ tử Nông Gia lập tức chạy ra bao vây lấy hai người, đồng thời thân ảnh to lớn Điển Khánh mang theo Chu Gia trên lưng cất bước đi đến gần.

“ Là cơn gió nào thổi các vị tới đây vậy?” Điền Mật cười hỏi lấy

Lưu Quý lên tiếng : “ ngươi là Anh Bố có đúng không? Ngươi đang tìm người ư?”

Theo cái phất tay của Lưu Quý, một tên Nông Gia đệ tử từ sau đẩy một tiểu cô nương tầm chín mười tuổi, y phục sờn vải, trên đó không thiếu vết may vá, Anh Bố gương mặt biến sắc lập tức rút ra sau lưng song búa : “Chu Gia, đây chính là tác phong của Thần Nông Đường các ông đấy ư?”

Nhìn Anh Bố mang theo song rìu mà đên, Chu Gia cười nói : “ Anh Bố lão đệ, chúng ta cứ từ từ nói”

“ Đồ ở chổ chúng ta, tạm thời nó sẽ không có chuyện gì đâu” Điền Mật nói nhỏ, cũng chỉ ra cho Anh Bố biết được chỉ cần Huỳnh Hoặc tàn phiến còn, thì cô bé kia sẽ không bị nguy hiểm.

“ Tư Đồ lão đệ, thu nợ thế nào rồi?” Chu Gia lên tiếng

Từ phía sau Tư Đồ Vạn Lý cất bước đi đến gần, nói : “ Chu đường chủ, Quý Bố đã thoát hiểm thành công. Ngoài ra Thắng Thất cũng đã ra tay rồi”

“ Ta biết mà, hắn sẻ giữ thể diện cho lão ca ta đây” Chu Gia cười nói

Tư Đồ Vạn Lý bồi tiếp : “ Chúng ta còn chưa đoán ra được ý đồ của hắn là gì”

Chu Gia nói : “ hiện tại, chỉ cần hắn không đối địch với chúng ta là tốt rồi”

Điền Mật đem thanh tẩu thuốc hút một ngụm rồi thở ra hơi khói, thân ảnh xoay người, cất lời : “ các vị từ từ nói chuyện nhé, tiểu muội đi trước một bước đây”

“ Điền Mật đường chủ, chúng ta hiếm khi gặp mặt, sao không ở lại thêm lát nữa?” Tư Đồ Vạn Lý nói xong một tay ra hiệu, phía sau mấy tên thuộc hạ của hắn phong tỏa đường rời đi của nàng.

Ngay lúc này Điền Mật từ tẩu thuốc thở ra một ngụm khói, thân ảnh xoay người một vòng, từ người khí tím như sương khói lan tỏa, là tuyệt kỹ của nàng Vụ Lý Khán Hoa chi thuật, thanh tẩu thuốc ở đầu lập tức ngả ra, để lộ một cái ống tròn nhỏ, từ bên trong các thanh châm độc lập tức bắn ra.

“ Keng keng keng” Chói tay thanh âm vang lên, Tư Đồ Vạn Lý lấy ra hai thanh vũ khí hình bán nguyệt, rồi ráp lại giống như một đồng tiền xu tròn, song lưỡi đao sắc lẻm, tại trên đó còn xuất hiện các hột xúc sắc.

Đến khi khói tím tán đi thân ảnh của Điền Mật đả không còn, chỉ còn lại mỗi Anh Bố còn đeo lấy Huỳnh Hoặc Chi Thạch, bị đám người Chu Gia vây giữ.

Phương ngoại chi cảnh, nơi này là một vùng không gian rộng lớn với những kiến trúc to lớn, phong cảnh tú lệ, thiên địa linh khí đậm đặc. Lúc này ở một tòa kiến trúc hùng vĩ cao lớn, một đám thân ảnh thiếu niên thiếu nử tụ tập ở trước một tòa đại lâu to lớn.

“Xích Vũ ngươi dẫn chúng ta đến nơi này làm gì?” Thiên Minh nhãn châu xoay chuyển không nhận ra được dòng văn tự trên tấm bàng hoàn kim kia, khẻ đọc : “ Tàng.... Tàng....”

“ Tàng Thư Lâu, thật là bổn” tiểu cô nương có mấy phần dung mạo giống như Thiên Minh, chỉ tầm năm sáu tuổi một bộ váy dài tinh nghịch cất lời : “ Hừ, Thiên Minh ca ca, ngươi thật là ngốc, đến cả chữ cũng không đọc ra được”

Thiên Minh gương mặt lung túng gãi đầu, nhìn tiểu cô nương này, đây chính là đột nhiên nhô ra một vị muội muội của mình. Từ khi bước vào nơi này, hắn cũng gặp lại song thân phụ mẫu, vốn tưởng cha mẹ đã chết lại không ngờ còn tương phùng tại nơi này.

Mà không chỉ có mỗi Thiên Minh cả Thiếu Tư Mệnh cũng được gặp gỡ lại thân ca của mình Tiểu Linh, kẻ đã chết năm xưa tại La Sinh Đường. Ký ức bị Đông Hoàng Thái Nhất phong bế cũng được gở xuống, hắc thủ sau màn hết thảy đều là Đế Thiên An bố trí cả.

Với Thiên Minh mà nói hạnh phúc quá đột nhiên, để hắn có phần không kịp thích ứng, phát tiết tâm tình của mình một hồi. Thậm chí còn đè đánh Kinh Kha một hồi, cũng từ song thân phụ mẫu của mình biết được mọi chuyện, sau lại cùng với đám người Xích Vũ lăn lộn chung đụng, còn cả cô muội muội của mình hỗn chung một chổ, cũng may thô thần kinh rất nhanh bị nơi này quên đi nhiều năm lang bạt.

Hàn Vĩ lên tiếng xác nhận, nói : “ Nó gọi là Tàng Thư Lâu, khà khà các ngươi nhìn thấy đừng có sợ lấy nha”

“ Thiết” Thiên Minh khinh thường lên tiếng, hắn còn tưởng là chỗ nào tốt chơi đây, Tàng Thư Lâu nghe đến không phải là nơi cất sách vở sau, đối với hắn mà nói thay vì cầm sách đọc lấy không bằng tiếp tục chơi đùa đây.

“ Kettttt” Theo cánh cửa được mở ra đám người bên ngoài nhanh chóng kinh ngạc đến ngây người lên, Thiên Minh, Thiếu Vũ, Ngu Tử Kỳ lẫn Cao Nguyệt.

Trước mặt họ là từng kệ tựng kệ gỗ cao đến ba bốn mét phân bố cách đều nhau. Là một tòa kiến trúc hình tròn rộng lớn năm tầng, như một cái giếng một dạng nhưng bên trong là một thanh cổ thụ xanh um cao lớn, trên đó có thể thấy được chim chóc bay lượn, thỉnh thoảng lại có độc xà vờn quanh.

“ Thật đồ sồ, so với kho sách của Tiểu Thánh Hiền Trang còn lớn hơn nhiều” Thiếu Vũ cảm khái lên tiếng.

“ Nếu các ngươi đến Đại Thư Viện của Bách Việt mới biết được đồ sộ là thế nào, số lượng sách bên trong gấp ba lần nơi này, mỗi ngày đều có hàng ngàn người ra vào tìm đọc đây” Thiên Kỳ nói xong cất bước rời đi.

“ A” Đám người Thiếu Vũ nghe được có chút khiếp sợ lên tiếng, gấp ba lần số sách nơi này khiến cho đại não mấy người không kịp hình dung ra.

“ Nơi này không chỉ cất chứa tri thức còn ghi chép lại tất cả võ công, từ cổ thuật Nam Cương, đến trung nguyên Bách Gia Chư Tử, còn cả bí thuật của Thánh Vương đại bá” Tinh Nhi tốt bụng giải thích cho ca ca đần của mình.

“ Đi thôi, thứ này có gì đáng xem, thứ đáng xem nhất là phía sau” Hàn Vĩ lên tiếng, thân ảnh búng người dẫm chân nhảy lên một kệ tủ, sau đó liên tục bật nhảy mà đi.

Đám người nhanh chóng di chuyển đuổi theo, mất hơn nửa tiếng cả nhóm người đã đến được một gian kiến trúc làm bằng vàng ngọc dựng thành, xa hoa vô cùng.

“ Nếu ta đoán không lầm, nó là nơi cất vũ khí đúng không” Thiếu Vũ đem tay chỉ về cánh cửa phía trước chạm trổ các loại binh khí khác nhau.

“ Ukm” Ba người gật đầu, sau đó dùng sức đẩy mảnh tấm cửa lớn, nhanh chóng đi vào bên trong đại sảnh, đám người cũng nhanh chóng đi theo mất gần mười phút thì bọn họ đến một gian phòng, nơi này đều có các bàn ngọc hay hoàn kim tạo thành các giá đở chứa đựng binh khí trên đó.

“ Đây là Thuần Quân” Thiếu Vũ khiếp sợ khi nhìn thấy một thanh trường kiếm có dòng văn tự nước Sở, được đặt lên một bệ ngọc màu xanh lam.

“ Thuần Quân, nó rất lợi hại sao?” Thiên Minh khó hiểu nhìn về Thiếu Vũ lên tiếng.

Thiếu Vũ nghe được liền nói : “ Thuần Quân cùng với Ngư Trường, Thắng Tà, Trạm Lô, Cự Khuyết là năm thanh kiếm báu của đại sư Âu Dã Tử chế tạo. Là một trong những thanh kiếm thượng cổ so với Việt vương bát kiếm còn nổi danh hơn”

Cao Nguyệt tiếp lời : “Tương truyền để đúc thành thanh kiếm này núi Xích Cẩn cả ngàn năm mới nứt ra có thiếc,sông Nhược Da cả vạn năm mới khô để có đồng.Khi đúc thần sấm quai búa,thần nước dẫn nước,giao long thổi lò,thiên đế bưng than.Âu Dã Tử thừa thiên mệnh dốc hết tâm huyết cùng chư thần tiên đúc kiếm 10 năm mới thành.”

Thiên Kỳ lại chen lời : “ Sau khi kiếm thành chư thần về lại trời,núi Xích Cẩn khép lại như xưa,sông Nhược Da nước dâng như trước. Âu Dã Tử vì rèn thanh kiếm này mà kiệt lực mà chết.Thuần Quân kiếm kiếm đúc thời điểm chúng thần tương hộ,kiếm thành ngày quần tiên quy ẩn.”

“ Đây là....” Cao Nguyệt ánh mắt bị thu hút qua hai chuôi tinh xảo kiếm được đặt trên bàn ngọc, hình thể vô cùng

“ Nó là Khổng Chu gì đó » Xích Vũ nhớ lấy thứ gì lên tiếng.

“Khổng Chu Tam Kiếm” Thiếu Vũ, cùng Ngu Tử Kỳ đồng thanh lên tiếng.

“ Đúng đúng, là vô hình chi kiếm” Xích Vũ gật đầu nói “ Thừa Ảnh và Tiêu Luyện”

Lại nói về Chương Hàm ngay khi nhìn thấy Chung Ly Muội áp tải Huỳnh Hoặc Chi Thạch thất thủ, để cho Quý Bố mang theo Huỳnh Hoặc Chi Thạch rời đi, hắn liền bắt giam Bạch Đồ vào lao tù đợi chờ giờ ngọ ngài mai liền xử trảm khi hắn để lộ cơ mật.

Nhưng lao tù canh giữ lại lỏng lẻo Bạch Đồ tận dụng cơ hội liền chạy đi, mà thật ra là Chương Hàm cố ý thả cho hắn chạy đi.

Bởi vì kế hoạch hắn bày ra chỉ có Chung Ly Muội và hắn biết được, hơn nữa khi đêm hôm đó hắn còn phát hiện ra được một luồng khí tức khác thoáng qua trong gian phòng, hiển nhiên trước khi hắn vào đã có kẻ vào trước.

Chương Hàm muốn thông qua Bạch Đồ câu ra con cá lớn phía sau, Ảnh Mật Vệ liền bám theo truy tung hắn. Mà không chỉ vậy còn có Tung Hoành hai người cũng bám theo truy tung tên Bạch Đồ này.

Không ngoài dự kiến của Chương Hàm lẫn Tung Hoành hai người Bạch Đồ thoát đi liền tìm đến một người chính là Ly Hận để cầu cứu.

Ly Hận hiện thân song phát hiện có Ảnh Mật Vệ một tên theo đuôi liền diệt sát, dẫn đến Vệ Trang Cái Nhiếp hiện ra.

Trước khi chết đi Ảnh Mật Vệ kịp thời thả ra pháo hoa báo hiệu vị trí của mình, ngay lập tức Chương Hàm cũng còn lại Ảnh Mật Vệ truy tung mà đến.

Ly Hận mục đích chính là đổ tội cho Cái Nhiếp và Vệ Trang, muốn tại nơi này cùng La Võng sát thủ và Ảnh Mật Vệ giết chết hai người này.

Nhưng để cho Ly Hận không ngờ là Chương Hàm lại bỏ qua cho Tung Hoành hai người, mà ra tay đối phó muốn bắt lấy hắn, khép hắn vào tội danh phản nghịch

“Đêm nay hãy cho Ảnh Mật Vệ biến mất đi” Nâng lên Ly Hận kiếm tay chỉ về phía trước đả không thể vãn hồi Chương Hàm đả tra ra thứ mà hắn không nên biết, Ly Hận tuyệt không để cho hắn bắt được, hơn nữa phía sau hắn thủ hạ đều là Địa cấp sát thủ ai giết ai còn chưa chắc.

“Động thủ” theo lời của Chương Hàm phát ra Ảnh Mật Vệ phía sau lập tức lao lên, hai bên lập tức giao tranh đồng thời Chương Hàm cũng lao đến cùng Ly Hận giao chiến.

La Võng sát thủ là hung khí là kiếm của đế quốc, thanh trừng những phản nghịch phần tử là thanh sắc bén nhất vũ khí. Còn Ảnh Mật Vệ chính là cái khiên chống đở cho đại Tần, là tổ chức hoạt động bí mật triệt phá những âm mưu hay phát hiện những bí mật vô hình, là hai lực lượng tinh nhuệ của Đại Tần.

Giờ phút này kiếm cùng khiên trong đêm dạ chiến, song phần thắng nghiêng về Ảnh Mật Vệ khi những đoản đao tầm ba tấc khi cận chiến giao tranh, cộng thêm thân thủ Ảnh Mật Vệ nhanh nhẹn hơn nhanh chóng hạ sát đám Địa cấp sát thủ, đổi lại không ít Ảnh Mật Vệ cũng mất mạng.

“ Không xong rồi” Ly Hận thầm hô tung người nhảy lên khi Ly Hận mủi kiếm bị thanh đoản kiếm của Chương Hàm kìm chế đâm lên lổ nhỏ tại mũi kiếm.

Ly Hận bàn tay vươn ra nội lực khẻ động câu thông, theo đó Ly Hận kiếm rung lên nhanh chóng thoát ly trở về tay, rồi cùng với một ngắn một nhỏ song kiếm Chương Hàm giao thoa.

“ Keng”

Chương Hàm bức lui được Ly Hận, chỉ thông qua ngắn ngủi giao thủ hắn đối với đối phương thực lực kiêng kỵ không thôi, so với Quỷ Cốc kiếm thuật mỗi chiêu đều chính là chí mạng.

Nhìn chỉ còn ba tên Địa cấp sát thủ cùng Ly Hận bị vây bọc trong 10 người Ảnh Mật Vệ, Chương Hàm lên tiếng : “ hãy biết điều, đừng có mà kháng cự”

Ly Hận lạnh rên : “ Chương Hàm không ngờ thủ đoạn đối phó đồng liêu của ngươi lại tàn độc như vậy, thật khiến cho ta cảm động”

Lúc này trong không trung hàng loạt bóng ảnh nhanh chóng tiếp cận nhóm người Chương Hàm, tốc độ cực kỳ mau lẹ trên tay trường kiếm đả rời vỏ, nhóm người này y phục đều không khác biệc gì La Võng sát thủ cả.

Chính là hậu thủ của Ly Hận lưu lại, chẳng mấy chốctiếp cận được, nhanh chóng bao vây nhóm người Chương Hàm, số lượng lại đồng đảo gấp đôi hơn nữa bên trong không còn là Địa cấp sát thủ nữa mà còn có Sát cấp.

“ Bây giờ ngươi còn có tự tin như vậy nữa không?” nghe Ly Hận châm chọc

Chương Hàm ngưng trọng suy đoán : “ đúng như ta dự liệu quả nhiên đả âm thầm tăng viện binh. Ly Hận ngươi điều động bao nhiêu người đến Đông Quận rốt cuộc là muốn đối phó Nông Gia, hay là... bất luận là đối phó ai với con số này chắc chắn là một kế hoạch không hề nhỏ. Xem ra trước khi đến đây ta điều động quân đội vòng ngoài của Đông Quận là một quyết định đúng đắn. Chỉ là về mặt thời gian quân đội tập hợp vẫn chậm hơn tốc độ tập hợp của sát thủ La Võng”

Trầm tư một hồi Chương Hàm cất lời : “ xem ra muốn bắt được ngươi, còn khó hơn tưởng tượng rồi”

“ Quá khen rồi” Ly Hận nói xong cổ tay khẻ động đem Ly Hận kiếm ra hiệu cho đám thuộc hạ.

Đám sát thủ lập tức khép chặt vòng vây rồi lao lên giao thủ, Ly Hận cũng không nhàn rỗi chỉ thấy trên tay thả ra Ly Hận kiếm rơi xuống mặt đất bên dưới, ánh mắt khẽ nhắm lại đất đá vở tung lên một ít khi mũi kiếm va chạm.

Ngay khi mở mắt ra tay mang theo chuôi kiếm để lại trong đêm tối ánh trăng dịu nhẹ một đường kiếm quang màu cam lao đến Chương Hàm, trong chớp mắt huy kiếm tốc độ so với trước còn nhanh hơn rất nhiều.

Chương Hàm không cách nào cản được bị lưởi kiếm cắt vài đường trên bả vai, nhưng hắn kịp nâng lên trường kiếm chống lại một kiếm chặt xuống của Ly Hận thân ảnh bị đẩy lùi đi một đoạn, hoa lửa tóe ra khi vũ khí va chạm.

Lúc này máu tươi từ cánh tay nhỏ xuống trường kiếm toàn bộ Ảnh Mật Vệ cũng đả bị hạ sát trước số lượng nhiều hơn của La Võng, cả người bị vây bọc.

Ly Hận cất lời : “ Chương Hàm ta thấy chi bằng ngươi hãy nhận tội đầu hàng đi. Không biết chừng Trung Xa Phủ Lệnh đại nhân sẽ xin giúp cho ngươi trước mặt bệ hạ”

Nhìn thấy đối phương không chấp nhận, Ly Hận lạnh giọng : “ quả nhiên là một con chó không nghe lời”

Mà lời vừa rơi xuống, từ xa vang lên một tràng vó ngựa.

Ly Hận biết là gì xảy ra, không nghĩ đến Chương Hàm còn giữ lại hậu chiêu, cất lời : “ ngươi là người thông minh, nhưng ngươi đả không còn nhiều thời gian nữa rồi. Thiên la địa vỏng không hổng chổ nào. Một người như ngươi sẻ không hiểu được một thế giới mới mà La Võng muốn dệt nên. Giết chết hắn”

Ngay lập tức ba tên sát thủ La Võng lao nhanh đến nhưng ngay lúc này ánh sáng xanh lam từ phía sau lưng Chương Hàm mà đến phủ qua ba tên sát thủ.

Chính lúc này, cả ba người thân ảnh bị đình chỉ ánh mắt dại ra không lâu sau thân ảnh rơi xuống mặt đất sinh cơ đả mất, từ phía sau thân ảnh của Hiểu Mộng cũng xuất hiện chặng trước người Chương Hàm.

“ Hiểu Mộng đại sư, không ngờ cô lại ra tay cứu giúp”

Nghe được Hiểu Mộng nói : “ cứu gì, giết gì chứ. Ta thanh tu trong núi vốn đang an nhàn tĩnh lặng, lại bị đám người các ngươi quấy rầy”

“ Hiểu Mộng của Thiên Tông giao thủ với ả, ắt sẻ sinh ra thêm sự đoan. Chương Hàm dám dẫn theo hai mươi mấy Ảnh Mật Vệ mà dám trở mặt với La Võng, ắt phải có hậu viện không nên ở lại lâu” thầm phân tích tình huống Ly Hận liền đem chuôi kiếm cắm phập xuống đất vận khí, ngay sau đó một luồng xoắn tròn kiếm khí đem mặt đất cày xới lên sau đó đằng thân tung người rời đi, đám còn lại đả thấy cấp trên rút lui cũng lo sợ nhanh chóng rời đi.

Mà đả rút đi từ lâu Quỷ Cốc song kiếm chính là chờ cơ hội này, đả sớm nẩng tay trên đem Bạch Đồ dời đi về hang động che dấu thôn dân. Đồng thời quay lại chờ đợi Ly Hận, song bọn họ chỉ có thể giết một tên giả mạo mà thôi. Khi Ly Hận đả kịp an bài một thế thân cho mình kịp rời khỏi nơi này.

Đồng thời việc Chương Hàm ra tay với La Võng cũng được Ly Hận thông tri cho thuộc hạ, lập tức truyền tin này về cho La Võng thũ lĩnh.

“ Tình hình trước mắt của Đông Quận đã trình báo xong, xin đại nhân chỉ thị” Mậu Tuất chắp tay thi lễ, một chân quỳ xuống hướng Triệu Cao nói.

“ Mỗi tia manh mối đều mang luồng khí của con người, thật khiến người ta vui sướng” Triệu Cao nhàn nhạt nói, từ trong lòng bàn tay con nhện đen kịch độc chậm rãi bò vào ống tay áo của hắn,

Mậu Tuất lại tiếp tục cất lời : “ Quỷ Cốc Tung Hoành vô cùng khó đối phó, xem ra chúng chuẩn bị xen vào rồi”

“Khoanh tay đứng nhìn hay xen vào cũng chỉ là một nước cờ. Điểm đẹp nhất của một tử cục chính là mỗi người đều có một bất ngờ” Triệu Cao tự tin nói, ván cờ này hắn hạ xuống Nông Gia vốn là tử cục , đã được giăng từ rất lâu rồi lưới đả kết và chuẩn bị đến ngày thu lấy.

“Ly Hận tiên sinh và Chương Hàm đã từng giao thủ một lần, dường như Chương Hàm đả phát hiện kế hoạch của chúng ta”

Triệu Cao gương mặt có chút ngưng trọng nói : “ Biểu hiện của Chương Hàm quả xứng với sự coi trọng của ta, ngươi nói với Ly Hận hắn cũng đừng phụ với danh khí của Việt Vương Kiếm”

“ Xin đại nhân yên tâm, Ly Hậntiên sinh đả khởi động kế hoạch thứ hai, lần này ắt sẻ thành công” Mậu Tuất hồi đáp.

“ Sự mâu thuẫn giữa La Võng và Ảnh Mật Vệ là giữa con mồi và con mồi, có điều Chương Hàm có biết vị trí hắn đang đứng không” Triệu Cao chậm rãi lên tiếng, phất tay ra hiệu cho tên thuộc hạ rời đi, ánh mắt quay sang ván cờ đả kết trên bàn không xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK