Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Tàng Binh cốc, tầng hai bên trong thư phòng.

Lý Tinh Vân thương thế một thân đã khỏi, nhưng hắn lúc này không một chút vui mừng, chỉ là một mảnh bi thương.

Khi hắn lần nữa tỉnh lại thấy được sư phụ của mình Dương Thúc Tử đã khí tuyệt bỏ mình ở sau lưng hắn.

Hắn là người thông minh cho nên nhìn thấy Dương Thục Tử sắc mặt ảm đạm, thần sắc như kiệt quệ, cộng thêm mình ký ức cũ vẫn nhớ được một thân thương thế do tứ đại Diêm Quân gây ra, liền đoán ra hết thảy, sư phụ hắn hy sinh mạng sống để cứu hắn.

Lý Tinh Vân bên tai nghe tiếng bước chân, nhìn thấy sư phụ mình thi thể được hai người hạ nhân khiêng ra, đi vào còn có Thượng Quan Vân Khuyết còn cả một người khác, một cái mang mặt nạ, để cho người nhìn không thấy biểu lộ, không ai biết rõ hắn bộ dáng gì.

Bất Lương Soái chậm rãi đi vào, ngữ khí có phần tiếc hận : “ sư phụ ngươi một đời anh hùng, vì cứu sống ngươi thành ra thế này… tiếc thay.... song ai bảo y là Bất Lương Nhân chứ... Hôm nay y vì ngươi tận trung mà chết... Cũng xem như tuy chết mà vinh rồi”

“ Đây chính là số mệnh của Bất Lương Nhân chúng ta” Bất Lương Soái quay đầu lại nhìn Lý Tinh Vân hỏi : “ ngươi không nhận ra ta ư?”

Lý Tinh Vân nghe được nhìn kỹ liền thấy quen mắt, cẩn thận nghĩ liền nhớ ra được hắn từng gặp qua người này.

Tại tám năm trước khi hắn còn nhỏ được Dương Thúc Tử đưa lên Kiếm Lư thời điểm, đoạn thời gian đó Dương Thúc Tử không dạy dỗ võ công, tại hậu sơn lên xong thành hái thuốc học thuộc lòng sách nhiệm vụ , chính là cái này không hiểu xuất hiện người thần bí giáo thụ võ công.

“ Ông…là ông ư… sao lại là ông? Ông làm sao ở đây? Đây là đâu?” Lý Tinh Vân hô lên

Bất Lương Soái mở miệng nói : “ đây là Tàng Binh cốc, kẻ mà Dương Thúc Tử bảo ngươi đến gặp chính là ta”

“ Sao cơ”Lý Tinh Vân có phần bất ngờ

Bất Lương Soái nói : “ Tàng Binh cốc thật ra là căn cứ địa của Bất Lương Nhân, còn ta là Tàng Binh cốc chủ, cũng chính là Bất Lương Soái”

“ Bất Lương Nhân , Bất Lương Soái” Lý Tinh Vân đại não phân tích : “ban nãy ông nói sư phụ ta tận trung mà chết… là có ý gì?”

Bất Lương Soái chắp hai tay sau lưng, ung dung mà nói: “ Lý Tinh Vân ngươi sinh vào thời Đại Đường, năm Cảnh Phúc thứ 3. Tổ phụ của ngươi là Ý Tông hoàng đế Lý Thôi, thúc phụ của ngươi là Hy Tông hoàng đế Lý Huyên, thân phụ của ngươi là Chiêu Tông hoàng đế Lý Diệp. Huynh đệ ngươi 10 kẻ, ngươi xếp thứ 10”

“Thiên Hựu năm đầu, Lương Vương làm loạn, cung biến lúc chết tám cái, ngươi cửu ca Lý Chúc bị Chu Ôn lập làm hoàng đế bù nhìn. Năm Thiên Hựu thứ 4 bị bức phải nhường lại hoàng vị, năm sau thì bị giết”

“Năm xưa ngươi được nội thần là Lý Hoán dùng kế tráo đổi mà cứu thoát, sau lưu lạc dân gian, sau nhờ Lục Hữu Kiếp ủy thác mới bái nhập Dương Thúc Tử môn hạ"

Lý Tinh Vân bất ngờ hỏi : “ Sao ông ta lại biết những chuyện này?”

Dường như đọc được Lý Tinh Vân quan ngại, Bất Lương Soái lại nói : “ nếu ta không rõ gốc tích của ngươi, sao ta lại mang bản lĩnh tự thân truyền thụ cho ngươi chứ”

“ Ông.... ông rốt cuộc muốn gì” Lý Tinh Vân lớn tiếng hỏi.

Bất Lương Soái không có đáp lại, xoay lưng nói : “ vào năm Đại Đường Trinh Quan thứ nhất, thuật sĩ Viên Thiên Cương vào kinh, được Thái Tông hoàng đế Lý Thế Dân trọng dụng và phong làm quốc sư”

“Một mặt xem quẻ tinh tượng cầu phước cho quốc vận, đồng thời bào chế đan dược truy cầu trường sinh.”

“ Vào năm Trinh Quan thứ 20, quốc sư Viên Thiên Cươngcuối cùng đã luyện thành đan dược, song chẳng ngờ vào lúc phục dụng thuốc trước mặt Thái Tông đã xảy ra sự cố”

“ Tuy đã đạt được mục đích trường sinh bất tử, song y cũng vì thế mà tẩu hỏa nhập ma, Thái Tông hoàng đế tận mắt thấy thảm cảnh của Viên Thiên Cương khi dùng thuốc, lại ngẫm đến thanh danh cả đời của bản thân. Nên mãi tới lúc băng hà vào năm Trinh Quan thứ 23. Sau cùng vẫn chẳng dám dung đan dược.”

“ Lại nói về Viên Thiên Cương, trải qua cự biến đành phải từ chức quốc sư. Song Thái Tông hoàng đế chẳng nỡ một thân tài học của y bị chôn vùi, nên lệnh cho y bí mật thành lập một tổ chức phục vụ hoàng thất”

“ Bất Lương Nhân phong Viên Thiên Cương làm Bất Lương Soái, chỉ nhận lệnh trực tiếp từ hoàng đế. Hơn 270 năm Bất Lương Nhân tuy tử vong hết lớp này đến lớp khác, song do Viên Thiên Cương đax sử dụng đan dược Trường Sinh Bất Lảo, nên vẫn mãi tồn tại”

Nghe đến đây, Lý Tinh Vân kinh hô : “ Bất Lương Soái... Viên Thiên Cương.... ông… ông là Viên Thiên Cương”

Lý Tinh Vân trong lòng như sóng gợn không ngừng, thân ảnh lùi lại : “ không thể nào, ông làm sao có thể là Viên Thiên Cương cho được. Thế gian này làm sao có thể có người sống trên 300 tuổi cơ chứ, ta chẳng tin”

“Hừ” Bất Lương Soái hừ một cái : “ ngươi biết Trường Sinh Bất Tử đan kia có tác dụng phụ gì chăng? Ngươi biết cớ sao Lý Thế Dân chẳng thà từ bỏ trường sinh bất tử, cũng chẳng chịu dung thuốc của ta chăng?”

Lý Tinh Vân giờ đã biết vì sao Lý Thế Dân không chịu dùng thuốc, theo Bất Lương Soái lấy xuống hắn mang ở mặt nạ trên mặt, con mắt mở thật to da đầu cũng tê dại.

Dưới mặt nạ căn bản liền không phải khuôn mặt của một người, nếu như nói một cái người bị bị phỏng , rất đáng sợ, không một cọng tóc, da dầu cũng bị lột đi.

Khuôn mặt không có một khối hoàn chỉnh da dẻ, cũng có thể nhìn thấy xương, hãy cùng bị lột da người như thế.

Bất Lương Soái nhìn Lý Tinh Vân khiếp sợ, nói tiếp : “ năm xưa ta phục dụng đan dược, tẩu hỏa nhập ma, dụng mạo bị hủy sạch, kinh mạch bị rối loạn. Trở thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này.”

“ Thái Tông hoàng đế vốn là một đấng anh minh, sao có thể chấp nhận để bản thân trong bộ dạng này mà thống trị giang sơn Đại Đường cho được. Nên y chẳng tiếc chẳng dung đan dược, suy giảm dương thọ. Cũng chẳng muốn mang thân quỷ dị di hại hậu thế”

Lý Tinh Vân hiểu ra lẩm bẩm : “ Ra là thế”

Bất Lương Soái nói tiếp : “ hơn 200 năm nay ta vẫn luôn che mặt nạ giấu người, đồng thời thống lĩnh Bất Lương Nhân. Việc này chỉ các đời hoàng đế Đại Đường thấu hiểu nội tình trong đó”

“ Cho đến năm Càn Phù thứ 5, Hoàng Sào tiến quân vào Đông Đô. Triều đình lại chẳng có lực lượng để chống cự. Ta đã liệu rằng Đại Đường sắp lâm ách tai kiếp. Lại xét Hoàng tặc như thế chẻ tre, ta đành tạm thời giải tán Bất Lương Nhân.”

“ Sớm sắp xếp bọn họ tiềm phục tại mỗi cái phiên trấn, cùng các giang hồ bang phái , nhằm chờ đợiđông sơn tái khởi... Tiếc thay…"

Lý Tinh Vân đi đến trước, hỏi :“ Tiếc thay cái gì?”

Bất Lương Soái nói tiếp : “ chính là lòng người khó lường, rất nhiều kẻ thấy Đại Đường sụp đổ đã tự ý nung nấu ý đồ riêng. Có lớp giống như sư phụ ngươi Dương Thúc Tử cùng Lục Hữu Kiếp chấp nhận quy ẩn sơn lâm, cũng có loại cơ hội thập thò đầu đuôi như Thượng Quan Vân Khuyết vậy”

Lý Tinh Vân ngạc nhiên nói : “ Ông ta cũng là Bất Lương Nhân ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK