Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái Nhiếp lại cất lời nói ra hết thảy mình biết về Kỳ Môn Độn Giáp, đồng thời cách thức phá giải phải nắm được quy luật biến đổi. Là cái ban đầu bố cục, mà Đạo Chích là tên trộm cao minh, từ khi đi vào đả nắm rõ hết thảy bố cục ban đầu.

Đạo Chích tận dụng ít ỏi thời gian vẻ lại sơ đồ ban đầu cho Cái Nhiếp, thông qua đó Quỷ Cốc hai người cũng biết được tòa lao ngục này dựa vào Phi Công pháp để xây dựng.

“ Tiếp theo, hãy nhớ mỗi câu ta nói, dựa vào trí nhớ của huynh để tìm ra con đường chính xác. Thời gian không nhiều, chúng ta phải nhất thiết hành động thật nhanh”

Nghe Cái Nhiếp nói Đạo Chích phong bế hai mắt mình lại, ngưng thần tập trung, bên tai lại nghe lấy thanh âm của y : “ phương vị địa lý là cốt lõi của các bước biến đổi trong Kỳ Môn Độn Giáp. Bát môn: Sinh, Thương, Hưu, Đổ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai lần lượt ứng với tám phương vị khác nhau.

Ngoài Trung Môn, Bát Môn được chia thành Âm Dương Nhị Độn. Thương, Sinh, Hưu, Khai là Dương Độn. Kinh, Tử, Đổ, Cảnh là Âm Độn.

Dương Độn sắp xếp theo quy luật “ thuận Nghi nghịch Kỳ” đó là cục thứ nhất. Âm Độn sắp xếp theo quy luật “ nghịch Nghi thuận Kỳ” đó là cục thứ hai. Mỗi lần Dương Độn và Âm Độn biến hóa đều sẻ làm thay đổi con đường lúc trước.

Nhưng sẻ tạo nên một con đường mới, bất luận biến hóa ra sao, quy luật chính yếu sẽ không thay đổi. Bát Môn nhất định sẻ có một lần liên thông. Chúng ta nhất định phải tìm ra được trước khi tòa ngục biến đổi lần tiếp theo”

Lời Cái Nhiếp vừa dứt không lâu, Vệ Trang liền nói : “ vòng biến đổi tiếp theo, sẽ được khởi động ngay bây giờ”

Mồ hôi trên mặt không ngừng chảy ra, đại não hoạt động hết công xuất có thể, Đạo Chích trong đầu sắp xếp lại bố cục, truy tìm lấy con đường hắn muốn, bên tai lại vang lên tiếng động cơ bánh răng.

“ Tìm thấy rồi” Đạo Chích rốt cuộc mở mắt ra, thốt lên ba tiếng thân ảnh lập tức chạy qua cánh cửa đá vừa được mở lên.

Phệ Nha Ngục cơ quan trung tâm nơi.

“ Bọn chúng đả tìm được con đường chính xác. Sức sống của loài kiến dường như ngoan cường hơn ta tưởng tượng. Vậy thế này thì sao nhỉ” Chương Hàm xoay người đem một cần gạt bằng thanh đồng kim loại kéo xuống.

Theo lần khởi động cơ quan này, toàn bộ Phệ Nha Ngục lần nữa biến đổi cơ quan, chỉ thấy toàn bộ trên các vách tường đá, bát giác thành đồng lớn kim loại, trung tâm vị trí mở ra một cái lổ tròn, đả không như trước phóng ra các thanh giáo kích cung tên, lần này là một cái đầu kim loại hình rồng.

Rồi tại miệng phun ra dòng nước, cấp tốc chảy khắp các hành lang, từ trên cao đổ xuống thấp, tràn khắp các ngóc ngách Phệ Nha Ngục.

Ba người lại chạy một vòng trong cơ quan. Chốc lát toàn bộ lối ngục thất bị nước nhấn chìm, tình thế lại càng nguy hiểm hơn bao giờ hết. Cả ba không chỉ vất vả bơi lội dưới lòng nước né đi các cản trở hiểm nguy bất thình lình từ các vách tường hay bên, còn cả mặt đất bên dưới.

“ Nước chảy về hạ nguồn, lao phòng này đã là tầng thấp nhất, theo lý thường lẻ ra đả phải nhấn chìm sớm nhất, song tốc độ ngập chìm lại kém hăn các gian phòng khác” Cái Nhiếp nhìn gian phòng giam giữ trước đây của Đạo Chích suy ngẫm nói.

“ Với tốc độ này, chẳng mấy chốc nơi đây cũng sẻ bị nhấn chìm, chúng ta còn có thể thoát đi lối nào chứ” Bào Đinh lên tiếng

Vệ Trang cất lời : “ trước đây huynh bảo mục đích ban đầu xây dựng nơi đây vốn chẳng phải làm ngục giam”

Cái Nhiếp nói : “ tương truyền đây là một tòa pháo đài bí mật dưới ngầm, do Khương Tử Nha tạo nên phòng khi Võ vương Cơ Phát phạt Trụ thất bại, có thể dùng làm cứ điểm cố thủ sau cùng”

“ Nếu có kẻ đã dựng nên một tòa pháo đài quân sự, thì dự tính của y hẳn là để ngwan chặn địch nhân xâm phạm”

Cái Nhiếp lại tiếp lời sư đệ mình : “ thế nên năm xưa vào lúc xây dựng nơi đây, hắn rằng Khương Tử Nha đả cân nhắc qua dự tính xấu nhất. Một khi thất thủ, ông ấy sẻ lợi dụng dòng thủy lưu tiến vào để nhấn chìm địch nhân. Sau cùng rút về nơi đây”

Đạo Chích thân ảnh đả xuất hiện trên cái lồng giam sắt của mình : “ Sở dĩ phòng này được sử dụng để giam cầm phạm nhân trọng yếu, là nơi đây phòng ngự nghiêm ngặt nhất”

“ Khương Tử Nha được mệnh danh là Tông Sư Bách Gia, lúc 70 tuổi gặp gỡ Chu Văn Vương tại bờ Vị Thủy. 80 tuổi soái binh phạt Trụ, “ ngọc đá cùng tan” lại là hạ trong hạ sách. Ông ấy quyết chẳng dễ dàng đồng quy vu tận cùng địch nhân đâu”

“ Ý huynh là...”

Vệ Trang tiếp lời Đạo Chích : “ trong thạch thất này, rất có khả năng được ẩn chứa một lối thoát bí mật chăng ai hay biết”

Phệ Nha Ngục trung tâm cơ quan điều khiene, Chương Hàm khóe môi nhích lên độ cong, hiện giờ phản nghịch đả quay lại tầng sâu nhất khó mà thoát đi được, nói : “ hiện giờ cũng đến lục thu lưới rồi”

Ngay lúc này một Ảnh Mật Vệ đi đến : “ Báo cáo tướng quân, họ đả tới”

“ Tốt, tới thật đúng lúc” Chương Hàm vui vẻ cất lời.

Tầng thấp nhất bên dưới, Đạo Chích tung người nhảy lên trên các cơ quan bên trên, thân ảnh khéo léo di chuyển qua các bánh răng, tìm tòi bí mật ẩn dấu. Một hồi tìm kiếm Đạo Chích lại phát hiện được một văn tự khảm lên thanh đồng cơ quan, nói lớn : “ tìm thấy được một chữ Vọng có nghiên cứu gì không?"

“ Khương Tử Nha được tôn là Thái Công Vọng” bên dưới Cái Nhiếp cất lời.

Lời Cái Nhiếp vừa nói xong chỉ thấy trên cao Đạo Chích đả đem tay miết qua chữVọng lõm sâu trên thanh đồng xanh.Theo cái nút đè xuống, phía trên bánh răng, đột nhiên toàn bộ dừng lại, ngay sau đó có mấy cái bánh răng lập tức cải biến phương hướng.

“Ầm ầm.”

Chỉ thấy phòng giam mặt đất đột nhiên chấn động, toàn bộ phòng giam trừ liên tiếp cửa nhà lao cái kia một điều thông đạo bên ngoài, còn lại đều là nước biển, thế nhưng là lúc này, theo vách tường bốn phía duỗi ra ba khối mặt đất, cùng lúc trước cái kia điều thông đạo nối liền cùng một chỗ, căn này phòng giam hoàn toàn biến thành mặt đất.

Ngay tại Đạo Chích cùng Bào Đinh kỳ quái thời điểm, nơi đài cao bọn họ đứng lập tức mở ra một cái xâu thẳm động huyệt.Bào Đinh kêu thảm một tiếng, thì rơi đi xuống, vừa mới Bào Đinh một mực đứng tại phòng giam trung gian, đột nhiên xuất hiện động khẩu, vừa vặn dưới chân hắn.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vệ Trang đột nhiên xuất hiện tại cửa động bên cạnh, bắt lấy Bào Đinh cổ áo, đem hắn cứu được ném ra mặt đất. Bào Đinh không ngờ được chính là Vệ Trang kịp cứu hắn một mạng, chắp tay cúi đầu nói “ Đa tạ”

Nhìn lấy cái này động khẩu, Vệ Trang trong lòng lập tức hiểu được, cái này Phệ Nha Ngục kỳ thực căn bản không phải ngục giam, chỉ là một cái dựa theo Kỳ Môn Độn Giáp tạo dựng lên cứ điểm, hoặc là nói lánh nạn địa.

"Đây chính là con đường thoát chết mà không một ai biết" Đạo Chích lúc này đã theo bánh răng phía trên nhảy xuống, hướng động khẩu nói “ Không ngờ Chương Hàm chuẩn bị lồng giam cho ta, lại chính là công cụ thoát chết mà Khương Thái Công để lại. Các ngươi nói xem hắn là cố ý đúng không, là cố ý hay cố tình đây?”

"Đi thôi" Cái Nhiếp thân ảnh đi đến vách tường tay vươn ra một thanh đồng cơ quan nắm tay gạt xuống, lồng sắt bốn góc xích sắt, toàn bộ bị chém đứt, chỉ lưu lại trung gian cái kia treo lồng sắt xích sắt, sau đó lồng sắc này từ từ hạ xuống bên dưới.

"Đi thôi" Đạo Chích cùng Bào Đinh đi trước tiến trong lồng sắt, đột nhiên hắn ngưng mục ngưng trọng nhìn về hướng cửa vào.

"Sát khí." Cái Niếp, Vệ Trang lên tiếng khi cảm nhận được một luồng sát khí ẩn sau tầm cửa, ngay sau đó tấm cửa rạn nứt thành nhiều mảnh sau đó bay nhanh đến hai người.

Chỉ thấy Vệ Trang trên tay Sa Xỉ lao ra nhất động, đem cắt đôi tấm cửa nhà lao, bất quá ngay một khắc này, một đạo kiếm quang đột nhiên ở trước mặt hắn tránh qua, Chân Cương xuất hiện tại cửa nhà lao về sau, trong tay Chân Cương vung lên, nặng nề chặt đi xuống.

“ Keng”Sa Xỉ hoàng ngang, ngăn trở Chân Cương tiến công, ngay lúc này, Chân Cương sau lưng đột nhiên vọt lên hai cái thướt tha bóng người, hai người một trái một phải, nhắm ngay Vệ Trang trong tay Sa Xỉ ném ra xích sắt, hai người này chính là Chuyển Phách Diệt Hồn.

“ keng keng” Hai đầu xích sắt tại quấn ở Sa Xỉtrên thân kiếm, toát ra chói mắt tia lửa cùng tiến reo vang kim loại.

Sau đó Loạn Thần bóng người nhất động, theo Chân Cương sau lưng toát ra, trong tay Loạn Thần kiếm đâm hướng Vệ Trang mắt trái.

Theo sát phía sau Loạn Thần nhảy đến nửa không trung, dùng lực hướng phía yết hầu Vệ Trang mà đến, ngay tại lúc đó Đoạn Thủy xuất hiện tại Vệ Trang bên trái, một kiếm đâm về Vệ Trang cổ nhưng Cái Nhiếp đã kịp thời huy lấy Mộc Kiếm gạt ra, đồng thời Võng Lượng song kiếm từ phía cửa nhảy đến chém Vệ Trang cũng bị hắn gạt đi, đem bức lui về phía sau.

Không hổ là Lục Kiếm Nô, chỉ là trong nháy mắt phát động công kích xém một chút nửa đả đem Vệ Trang cầm xuống. Nếu ngày hôm nay chỉ có một mình Vệ Trang hay Cái Nhiếp thì đều thân vẫn ở nơi này, nhưng hai người có mặt là một chuyện khác, một kích chớp nhoáng không thành đám người liền lui ra chuẩn bị phát động công kích tiếp theo.

Ngay tại Lục Kiếm Nô bọn người tiến về Phệ Nha Ngục trên đường thời điểm, một cái quái vật khổng lồ xuất hiện tại Phệ Nha Ngục chỗ bờ biển đáy biển chỗ sâu.Đây là một cái to lớn rùa đen bộ dáng đồ,vật, tại hắn cạnh ngoài, treo không ít thật dài xích sắt, chính là Mặc gia cơ quan Tứ Linh thú bên trong rất ít xuất hiện tại thế nhân trước mặt cơ quan Huyền Vũ.

"Hẳn là nơi này." Rùa đen bên trong, Ban Đại Sư một bên thông qua cơ quan nhìn lấy tình huống bên ngoài, vừa hướng sau lưng Cao Tiệm Ly nói ra.

"Nơi này lại là Phệ Nha Ngục lối ra." Cao Tiệm Ly cùng Tuyết Nữ lúc này nhìn lấy bên ngoài đáy biển chỗ sâu cảnh sắc, khắp nơi đều là quái thạch san sát, căn bản không nhìn thấy nhân tạo dấu vết, mà lại nơi này vẫn là đáy biển chỗ sâu, nghĩ như thế nào lối ra cũng không cần phải thiết lập ở nơi này mới là.

"Ta đây cũng không rõ ràng, bất quá theo Cự Tử chuyển lời nói dưới đáy biển có một lối thoát hiểm." Ban Đại Sư lên tiếng

Phệ Nha Ngục bên trong, lúc này đám người Cái Nhiếp làm theo mặt đối với to lớn nguy cơ, Lục Kiếm Nô hành động, cơ hồ khóa kín Cái Nhiếp Vệ Trang hơn nửa không chỉ có Lục Kiếm Nô mà thôi khi mà Chương Hàm thân thủ không kém cũng đang trên đường đến nơi này.

“ Làm sao đây” Bào Đinh lo ngại lên tiếng khi thấy Chương Hàm hiện ra đem tay ngắt lấy cơ quan tay cầm ở vách tường,đằng sau hắn là năm sáu tên Ảnh Mật Vệ cùng với cấm quân Đại Tần lại nghe hắn nói “ Các ngươi có thể tìm thấy thông đạo cổ nơi này, quả thật không dễ”

Chương Hàm nhảy lên lồng giam nhìn hai người, tay nhanh nhẹn bắt lấy ám khí của Đạo Chích bắn ra cười nói “ Các ngươi đả tự giác trở về vị trí của mình, vậy thì xin mời hai vị Quỷ Cốc Tung Hoành lên đi”

“ keng keng keng” Đột nhiên thanh âm kim loại lại vang lên, chỉ thây chiếc lồng giam lần nữa cơ quan phát động, mà người mở lấy chính là tên binh sĩ canh giữ Đạo Chích, những ngày nay giam giữ Đạo Chích ba xạo một hồi nói hắn là đồng hương nước Triệu, giờ phút này hắn chính vì chút tin tưởng này mà đem mạng mình giải thoát cho đám người này.

“ Ngăn hắn lại” Theo Chương Hàm một tiếng, thiết kích trên tay Tần quân lạnh lùng xuyên thấu thân thể tên này, nhưng hắn vẫn không bỏ ra cơ quan, cơ hội này Cái Nhiếp và Vệ Trang làm sao bỏ qua được chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK