Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Mặc Công phân đà đi ra, Đế Thiên An mang theo Thủy Dao trong đêm rời đi. Tuy không có Lâm Thanh Phong hay Lâm Vũ Côn theo đuôi, nhưng lại có một cái nhóm áo đen sát thủ khác truy đuổi.

Nhưng nhóm người này đều bị cả hai liên thủ giết chết cả, sau đó rời đi lại bị tiêu âm từ nơi này cho thu hút. Cuối cùng lại đi đến nơi này hội ngộ lấy.

“ Đại lừa gạt, những hắc y nhân lúc nãy sao cứ luôn truy sát chúng ta” Lâm Thủy Dao dời đi xấu hổ, kiếm chủ đề khác dời đi vừa hay lại có một chuyện nàng không rõ.

Đế Thiên An đem cốc rượu sứ đưa đến phía trước, tỏ ý muốn uống rượu, Vô Khả hòa thượng hiểu ý nâng ấm rót một cốc, đợi đầy hắn thu tay về rồi đáp : “ bọn họ là vì Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm của nàng mà đến”

Nghe xong, Lâm Thủy Dao từ sau hông mình lấy ra đoản kiếm đặt lên bàn đá, nghi hoặc nói : “ trên giang hồ nói nó là thánh khí của Mộ phái, nhưng trên thực tế nó chỉ là một thanh kiếm nát. Bình thường không thể bình thường hơn”

“ Có thể cho bần tăng xem thử không?” Vô Khả hòa thượng dò hỏi

Lâm Thủy Dao đưa kiếm đến, đáp : “ đây! Huynh muốn xem thì xem đi”

“ Là do nàng không phát hiện ra ảo diệu của nó thôi, thật ra nó là một thanh cơ quan kiếm, tinh xảo tuyệt luôn, là giết người lợi khí. Chỉ cần khởi động cơ quan, thân kiếm cùng chuôi kiếm sẽ tách rời làm hai. Vốn ta tưởng nàng còn phát hiện ra được bí mật đó, xem ra còn chưa biết khởi động cơ quan” Đế Thiên An uống một ngụm rượu, rồi nói.

“ Thật ư? Đại lừa gạt chàng biết cách phá giải nó?” Lâm Thủy Dao nghe được con mắt sáng lên, gấp hỏi

Về thanh kiếm này có rất nhiều lời đồn nhưng nàng không tin lấy, song Đế Thiên An đã nói như vậy nàng biết rõ sự lợi hại của nam nhân mình thế nào, có lẽ là do nàng không phát hiện ra được mà thôi.

“ Phệ Hoa Đoạn Hồn đoản kiếm, xếp thứ 6 trên bảng Thần Binh của Đoàn gia” Vô Khả hòa thượng đối với lời Đế Thiên An nói ra cũng có chút bất ngờ không nghĩ hắn lại biết được bí mật của thánh khí Mộ phái, không nhanh không chậm đem vỏ kiếm rút ra chậm rãi cất lời :

“ Truyền thuyết là vật tùy thân của phu nhân tổ sư Mộ phái Lạc Võ Tử, Mễ thị.Vốn chỉ là một thanh phổ thông đoản kiếm bình thường.Sau đại sư rèn đúc Đoàn Trường Lânnung chảy lại nó, thiết kỳ thanh vũ khí này thành một thanh thánh khí tinh xảo, ẩn chứa cửa ngầm cơ quan.”

Lâm Thủy Dao nghe đến đây, nói : “ đây là lời đồn trên giang hồ, còn nói nó có thể cắt vàng chém ngọc. Lưỡi kiếm cùng chuôi kiếm này còn tách lìa, hai đầu dùng Thiên Tằm Ti liên kết, ngoài 10 trượng cũng có thể lấy mạng người”

Ngàn năm trước, phu nhân của Lạc Võ Tử có một lần cùng Đoàn Trường Lân nói đùa, nói nếu như có thể đem một cái bình thường vũ khí, chế tạo thành thần binh lợi khí, đây mới thực sự là có bản lĩnh người, cũng tiện tay đem cây đoản kiếm này ném cho hắn.

Đoạn Trường Lân cầm lấy đoản kiếm bình thường, sau đó nung chảy nó một lần nữa lại còn đem rèn đúc Hàn Huyết Cổ Kiếm lúc còn lại Hàn Thiết Thạch dung vào, rèn đúc nó thành một thanh đoản kiếm sắc bén vô cùng.

Sau đó còn qua tay tinh thông cơ quan thiết kế ngũ sư đệ Thiên Cơ Xảo trợ, đem thanh này vũ khí thiết kế thành bên trong giấu cơ quan cửa ngầm. Lấy Thiên Tàm Ti mà liên kết, chỉ cần khởi động cơ quan có thể trong lúc giao thủ với địch nhân bất ngờ một kích lôi đình khiến đối phương không kịp trở tay.

Cho đến khi Công Mộ phái Lạc Định Thành cùng với tổ sư Lâm thị là Lâm Tử Kỳ uống máu kết nghĩa, Lạc Định Thành liền đem Phệ Hoa ĐoạnHồn kiếm đưa cho Tử Kỳ. Về sau mới rơi đến tay Lâm Thủy Dao.

“ Cơ quan ở trên chuôi kiếm, cần vận khí, có thể thu phát tự nhiên”Đế Thiên An cười nói.

Lúc này cầm trên tay đoản kiếm, Vô Khả hòa thượng tay miết nhẹ chuôi kiếm bông hoa, theo hắn thả vào nội lực vào kiếm “ Tạch” một tiếng nhẹ, ngay sau đó “ Vút” một tiếng, lưỡi kiếm lại như tên rời cung bắn mạnh lên.

“ Thật!” Lâm Thủy Dao bất ngờ nhìn Vô Khả hòa thượng làm theo lời nam nhân mình chỉ điểm lại có thể phát hiện ra được cơ quan, khởi động thanh đoản kiếm của mình, quả giống như lời đồn lưỡi kiếm cùng chuôi lại bị tách ra.

Một sợi dây mỏng cực kỳ bền chắt liên kết giữa chuôi và giữa thân kiếm, như một đường chỉ thẳng bị giữ ở không trung.

“ Keng!”

Vô Khả hòa thượng nhìn một cái cũng kinh ngạc không kém, thầm than thiết kế quả là tinh xảo vô cùng, tay lại lần nữa ấn vào cơ quan, theo đó theo cơ quan bên trong thu nhanh lấy đoản kiếm về trong.

“Sao, sao huynh lại biết cơ quan này” Lâm Thủy Dao kinh ngạc hỏi, cho dù có Đế Thiên An chỉ điểm nhưng cơ quan trên chuôi phát hiện ra cũng không phải một cách dể dàng à, nhất là nó ở trên tay nàng nhiều năm như vậy?

Vô Khả thành thật giải thích : “ bần tăng từng đọc một quyển sách trong Tàng Kinh các Thiên Thiền tự. Là ghi chép rèn đúc của đại sư Đoàn Trường Lân.Bên trong từng ghi chép cơ quan tách rời chuôi kiếm cùng chuôi kiếm. Nay xem ra đúng là tinh diệu”

Nghe xong giải thích, Lâm Thủy Dao cũng đã rõ vì sao hòa thượng Vô Khả lại có thể khởi động cơ quan, lại hiếu kỳ hỏi : “ vậy trong sách còn ghi chép gì nữa không?”

Vô Khả đáp : “ Trong sách chỉ nói vận công khởi động cơ quan. Nhưng để lưỡi kiếm và chuôi kiếm tách ra, còn có liên quan đến Hàn Thiết đại mộ ở núi Côn Lôn. Còn liên quan đến điều gì bần tăng cũng không đoán được”

“ Hàn Thiết đại mộ núi Côn Lôn” Lâm Thủy Dao lẩm bẩm, sau đó tiếp nhận chuôi kiếm đưa về từ Vô Khả, quay sang nhìn Đế Thiên An nói : “ đại lừa gạt, chàng thông minh như vậy nói thử xem chuyện này có liên quan gì?”

Đế Thiên An lại đưa cốc mà nói : “ Chuyện này cũng không tính là khó. Kho báu núi Côn Lôn có rất nhiều kẻ muốn, mà muốn mở ra cần phải có Lệnh Phá Mộ của Cốc Tử mộ, tất nhiên còn phải thông qua các cơ quan lẫn Thủ Hộ Sứ canh giữ. Thanh đoản kiếm trên tay nàng đến tự Mộ phái hẳn có liên quan mật thiết đến nó. Có lẽ nó chính là chìa khóa một trong để đi vào ngôi mộ này. Cho nên mới đến giết người đoạt kiếm”

Đúng như lời Đế Thiên An nói, từ khi đi ra khỏi Cốc Tử mộ có không ít hắc y nhân truy sát cả hai. Đó là vì Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm trên tay Lâm Thủy Dao, thanh kiếm này là một trong các Thánh Khí của Mộ phái, hơn nữa lại liên quan mật thiết đến Hàn Thiết mộ.

“ Chìa khóa, lẽ nào…”Vô Khả hòa thượng một bên nghe, ánh mắt thoáng qua tinh mang, trong lòng đối với khả năng phân tích phán đoán của kẻ phía trước mà nghiền ngẫm, bất chợt đại não chợt nhớ đến một chuyện nhưng hắn không dám chắc là thật hay không?

“ Là vậy ư?” Lâm Thủy Dao nghe xong, suy nghĩ một lát gật đầu đồng ý, chỉ có như thế mới giải thích vì sao cái đám người kia lại năm lần bảy lượt đến tìm hai người truy sát, mục đích chính là vì thanh kiếm trên tay nàng.

Lâm Thủy Dao lại hỏi : “ vậy chàng nói xem là kẻ nào lại muốn giết ta”

“ Nàng dù gì cũng là đại tiểu thư của Lâm thị, có thể không kiêng kỵ phái người sát hiển nhiên thế lực không nhỏ. Mà có can đảm lại muốn kho báu ta nghĩ đến ba cái thế lực có thể làm” Đế Thiên An lần này vươn tay nâng ấm tự nhiên rót, tiếp tục nói : “ Mộ Vương Thành sẽ không bởi vì bọn hắn không thể trực tiếp cùng Mặc Công Thành chi địch, còn lại không thì Anh Hoa Cung thì là Thần Bộ môn. Một cái là nữ vậy chỉ còn…”

“ Thần Bộ môn” Lâm Thủy Dao lập tức tiếp lời, nói xong có vẻ vì tức hay sao đem cốc rượu được rót một hơi uống, uống xong mắng lấy : “ cái bọn khốn kiếp, dám phái người truy sát ta, được lắm được lắm”

“ Rượu này là gì?” Đế Thiên An uống một ngụm, quay sang hỏi Vô Khả

Vô Khả cũng từ suy luận của nam tử kia tỉnh lại, đáp : “ đây là Thiếu Tàng Trần Nhưỡng của Tửu Tiên trang, 10 năm mới được một đồng”

“ Ukm!” Đế Thiên An gật đầu đáp, lại uống một ngụm.

Cả ba người trò chuyện hỏi han một lúc, mà theo thời gian đàm luận bình rượu cũng đã vơi dần.

“ Đế Thiên An, ta, sau lại …” Lâm Thủy Dao đầu óc có chút quay cuồng, nghi hoặc vài chữ, nhưng rất nhanh không thể nói hết hết câu liền ngả vào lòng Đế Thiên An.

“Đã bảo nàng đừng uống nhiều mà lại không nghe” Đế Thiên An cười nói, tay ôm lấy Lâm Thủy Dao lên cất bước mà đi.

Trong rượu cũng không phải có độc gì, Lâm Thủy Dao chẳng qua là bị rượu kình làm cho say mất. Rượu kình không nhỏ nhưng với Đế Thiên An mà nói không phải hề hấn gì, bị trong người hắn chân khí hóa giải.

Bước ra tiểu đình, Đế Thiên An quay đầu nhìn Vô Khả, nói : “ duyên đã khởi, rốt cuộc là duyên thế nào thì xem tương lai mới rõ. Ta có linh cảm không xa sẽ gặp lại Vô Khả, thật chờ mong lần sau gặp lại”

“ A di đà phật” Vô Khả một tay lễ phật, nhìn theo Đế Thiên An mang theo Lâm Thủy Dao bế đi, nhìn theo bóng ảnh hai người rời đi, ngẫm nghĩ một cái rồi hắn cũng rời khỏi tiểu đình này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK