Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bản thân Hạ Vũ đã là một cái mỹ mạo xinh đẹp nữ nhân, lại thêm vũ điệu mê hoặc chết người kia, những kẻ nam nhân đến nơi này có mấy kẻ là thuần túy xem nhạc chứ?

“Nhưng ta lại càng ưa thích vũ điệu cuồng dã của nàng hơn”

Lệ Cơ gương mặt đỏ thẫm, tay luồn vào eo hắn xoắn mạnh : “ lại không đứng đắn”

Lúc này một trận tiếng vỗ tay bất thình lình vang lên, không hợp thời cắt đứt trong lầu các cầm âm, một bên trong gian phòng trang nhã có người ra vẻ nhã nhặn lớn tiếng : “Có thể tại gần đây nổi danh Hàm Đan, cái này Lăng Ba Phi Yến quả nhiên là tốt múa”

Chỉ thấy Ngọc Đài phía trên nữ tử dáng múa im bặt mà dừng, hơi hơi nhíu mày liếc mắt âm thanh vang lên phòng cao thượng.

Trong lầu các xem múa quan to hiển quý đồng dạng nhíu mày nhìn hằm hằm hướng về một một gian phòng, nơi âm thanh phát ra trong miệng nghị luận ầm ĩ.

“Người nào, dám như thế làm càn!”

Một đám các quý tộc quyền quý nhìn thấy người lên tiếng dáng vẻ, nhất thời có người kinh ngạc nói : “là Cự Lộc Hầu”

Nhất thời quần tình yên lặng, tiếng nghị luận im bặt mà dừng, bởi vì cái tên này rất có trọng lượng tại nước Triệu.

Cự Lộc hầu Triệu Mục là nhân vật quyền khuynh triều dã Triệu quốc, y chính là sủng thần của Triệu vương, một kẻ có thể quyết định hàng vạn tính mệnh của Triệu quốc.

Trước kia còn có Bình Nguyên quân Triệu Thắng áp chế y lẫn các quan viên trong triều, nhưng khi Triệu Thắng mất đi Tướng quốc Quách Khai cầm quyền, lão tướng Liêm Pha rời Triệu, Nhân Thần Lý Mục chấp chưởng đại tướng quân chi vị, Triệu Mục quyền lực càng khổng lồ hơn.

Tại Triệu quốc này rất ít kẻ nguyện ý đắc tội Triệu Mục.

Trong gian phòng trang nhã Triệu Mục đắc ý hừ cười một tiếng, ánh mắt nhìn về nữ tử trong sân.

Tay vẩy lui lui gã sai vặt, cầm lấy trên bàn tửu tước, nhìn về phía nữ tử ca múa phía trước, nữ tử này hắn phải được.

Đúng lúc này, Triệu Mục bất thình lình thần sắc trì trệ, đứng dậy tư thế tùy theo dừng lại, ánh mắt đột nhiên co rút hoảng sợ lên không dám tin một dạng khi nhìn thấy xung quanh cổ mình đột nhiên xuất hiện những thanh kiếm đen, lơ lửng phiêu phù.

Lầu các bên trong càng là một trận quần tình phun trào, vũ cơ cũng là kinh ngạc nhìn về phía Triệu Mục tình cảnh.

“ Kẻ nào? dám bất kính đại nhân, có biết tử tội” bên cạnh Triệu Mục quân, bốn tên thủ hạ, trên tay trường kiếm sắc lạnh đả ra khỏi vỏ, lóe ra hàn quang bảo hộ bên cạnh chủ tử nhà mình, để ý kỷ trên gương mặt lấm tấm mồ hôi chảy ra.

Triệu Mục chật vật nuốt ngụm nước miếng, cứng họng nói :“Triệu Mục vô tình đắc tội kính xin cao nhân thứ tội”

Hạ Vũ Các đám người sợ hãi nhìn lấy một màn rung động này, Triệu Mục tướng quân xưa nay kiêu căng ương ngạnh, không coi ai ra gì, tự thành vì Triệu Thị nhất tộc gia chủ đến nay, càng là khí diễm phách lối càng hơn trước kia, có thể nói trong thành Hàm Đan này một tay lộng quyền đấy.

Trên lầu mấy tên quyền quý ánh mắt tìm khắp tứ phía, cuối cùng dừng lại ở một gian phòng.Vũ cơ phía dưới đồng dạng đều tập trung nhìn về một gian phòng vẫn còn để rèm che phủ xuống.

“ Xuy” Chỉ thấy một tiếng xé gió vang lên, tấm rèm lụa che xuống bị hất lên để lộ một đôi nam nữ, chỉ thấy bàn tay nam nhân tuấn lãng chỉ về phía gian phòng của Triệu Mục quân, mà theo hướng hắn chỉ bốn luồng kiếm khí vô hình nhanh như thiểm điện bắn đi.

“ Keng” Lanh lảnh kim loại vang lên, chỉ thấy bốn tên thủ vệ bên cạnh Triệu Mục quân, hoành kiếm đở lấy, nhưng đáng sợ một màn hiện ra trên tay bọn họ kiếm lại bị đạo kiếm khí kia cắt đứt, lướt qua da thịt cắt đứt y phục rồi đâm xuyên vào cột gỗ phía sau để lại một vết cắt lớn.

“ Khó như vậy mới thấy được một điệu nhảy đẹp, lại bị một tên chẳng ra gì phá đi” Đế Thiên An đứng dậy tay luồn qua eo của Lệ Cơ, thân ảnh cất bước di chuyển : “ nhã hứng cũng bị mất, về thôi bảo bối”

“ Dược Thiên Sầu là Dược Thiên Sầu trang chủ cùng phu nhân” đột nhiên một đạo âm thanh không biết của ai vang lên, chỉ thấy đám khách nghe được thì lập tức nghị luận ầm ỉ không thôi.

Triệu Mục ánh mắt tham lam nhìn về đám nữ nhân phía trước, đồng thời trong lòng một cổ tức giận vang lên , khi mà vừa rồi hắn chịu đến sỉ nhục. Ở Hàm Đan này ai dám đắc tội hắn chứ, nhìn về Dược Thiên Sầu sát khí hiện ra.

Đến nơi này là hắn muốn xem thử Lăng Ba Phi Yến, cũng muốn xem thử sau này là Mặc Gia một trong thủ lĩnh Tuyết Nữ.

Có điều giai nhân này bây giờ vẫn còn là vũ cơ học vũ đạo cho sư phụ mình, cũng chính là vũ cơ phong vân đô thành Hàm Đan- Hạ Vũ.

Sau này Nhạn Xuân Quân vì cường hoành Tuyết Nữ nhảy lấy Lăng Ba Phi Yến muốn đem nàng đoạt lấy, cuối cùng nàng chọn lấy ngọc đá cùng tan may được Cao Tiệm Ly cứu thoát ra ngoài, sau đó gia nhập vào Mặc gia đền ơn thái tử Đan trợ giúp.

Lại thêm sự việc hôm nay hắn nhanh đưa ra suy đoán, sư phụ nàng Hạ Vũ lọt vào tầm ngắm của Triệu Mục, cuối cùng chọn lấy ngọc đá cùng tan.

Sau đó nàng phiêu bạc trốn thoát khỏi Triệu quốc mở ra Phi Tuyết Các lại gặp Nhạn Xuân Quân một dạng giống như Triệu Mục, cuối cùng quyết ý theo sư phụ mình thà làm ngọc vở.

Cả hai rất nhanh rời khỏi Hạ Vũ Các rồi leo lên khung xe ngựa rời đi.

“ Dược trang chủ lần này đắc tội Cự Lộc hầu rồi!”

“ Ở Triệu quốc này còn chưa ai dám công khai như vậy!”

“Thanh Y Lâu nổi lên ở Tề quốc, vẫn làm ăn với Triệu quốc, chỉ sợ lần này…”

“Dược trang chủ nổi danh phong nhã, thương hoa tiếc ngọc mà, bị làm hỏng hứng thú cùng phu nhân làm sao không giận!”

“ Suỵt! nhỏ thôi! Lần này Cự Lộc hầu bị đánh mặt! chúng ta mau đi thôi”

Hạ Vũ Các trong khách nhân lại xì xầm nhỏ tiếng bàn tán, nếu không phải còn kiêng kỵ vị Triệu Mục kia, chỉ sợ bọn họ đã sớm thoải mái nghị luận.

“ Dược Thiên Sầu!” ở trên cao nhìn lấy khung xe ngựa rời đi, Triệu Mục con mắt hiện lên vẻ âm độc tàn nhẫn, sau đó nhẹ huých vai.

Lập tức thủ hạ hộ vệ hiểu ý mở đường đi trước, sau đó mấy tên nô bộc vội khiêng kiệu lớn mang Triệu Mục rời đi.

“ Lần này làm bẻ mặt Cự Lộc hầu! chỉ sợ tên này sẽ ghi hận” trên khung xe ngựa, Lệ Cơ nhắc nhở : “ minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”

Đế Thiên An gật đầu : “ Cự Lộc hầu quyền khuynh triều dã, kẻ này trước nay háo sắc nhưng không phải là kẻ ngu ngốc vô tri. Hơn nữa ta cũng không sợ hắn, nếu hắn dám ra tay, ta không ngại đưa hắn lên đường”

Công Tôn Lệ Cơ không nói gì thêm dựa sát người vào nam nhân bên cạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK