Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên quảng trường tấp nập người qua lại mà hai người đứng yên bất động thì sẽ rất dễ khiến người khác chú ý, bởi vậy, chỉ mấy phút sau đó, một tiếng cười già nua có chút quen thuộc mang theo ý tứ đầy mỉa mai vang lên bên tai Tiêu Viêm và Dược lão.

“Ta đang tự hỏi là ai mà không biết quy củ như vậy, hoá ra là hai người các ngươi! Chỉ có điều, Dược Trần à, lão phu cũng có chút ngạc nhiên đấy. Một kẻ đã bị trục xuất khỏi tộc như ngươi lại có can đảm để trở về”

Bước chân của những người đi đường xung quanh dần dần chậm lại, nhìn thoáng qua khuôn mặt đầy vẻ châm biếm của lão giả đang chậm rãi bước đến, rồi không ai bảo ai, tất cả đều tự giác lui về phía sau một chút.

“Dược Vạn Quy”

Hai tay Tiêu Viêm đang đan vào nhau trong ống tay áo chậm rãi buông ra, hắn hé mở đôi mắt nhìn về phía lão giả có chút quen thuộc kia, giọng nói bình tĩnh, khóe môi khẽ nhếch lên lộ ra một vẻ băng lãnh.

Mọi người ở xung quanh quảng trường giống như dòng nước nhanh chóng tản ra, đồng thời có một nhóm người mặc y phục của Dược tộc đang chậm rãi đi tới, chỉ một vài ánh mắt trong số đó là có chút kỳ quái, còn lại là tràn ngập sự khinh thường mà nhìn về phía Dược Lão.

Đứng đầu nhóm người là một lão giả có sắc mặt âm hiểm, môi mỏng như lưỡi đao, đấy chính là Dược Vạn Quy, trưởng lão chưởng quản hình phạt trong Dược Tộc, hơn nữa còn là người có ân oán sâu đậm với Dược lão.

“Dược Trần? Ha ha, chẳng phải là cái tên vô dụng đã bị trục xuất ra khỏi tộc đấy sao?”

“Chỉ là một lão già đã sắp xuống lỗ, thế mà lại không chịu an phận, muốn đến Dược tộc chúng ta để rước lấy nhục nhã!”

“Ha ha, đúng thế…! Quy trưởng lão, với thân phận của ngài thì cần gì phải nói chuyện với tên phế vật này?”

Những kẻ đang vây quanh Dược Vạn Quy khi nghe thấy câu nói của lão lúc trước thì đều hiểu lão không hề ưa thích hai người Tiêu Viêm, cho nên cả đám liền thay nhau nịnh nọt, những lời vuốt mông ngựa liên tiếp được tuôn ra.

Dược Vạn Quy là người có địa vị rất cao trong Dược tộc, nếu được lão tán thưởng thì sau này địa vị của bản thân ở trong tộc sẽ được nâng cao hơn, bởi vậy bên cạnh Dược Vạn Quy chưa bao giờ thiếu những loại người như vậy.

Mà đối với loại cảm giác giống như chúng tinh phủng nguyệt này, Dược Vạn Quy cũng có chút hưởng thụ. bởi vậy, khi lão đi đến bất luận chỗ nào thì đều có một đám a dua nịnh hót đi theo.

Đám người này nhiều khi thốt ra những lời châm biếm, trào phúng những người mà ngay bản thân bọn chúng cũng không hề quen biết, nhưng chỉ cần sắc mặt của Dược Vạn Quy có chút bất thiện thì bọn chúng sẽ không hề kiệm lời, hơn nữa ở trong Dược tộc chẳng nhẽ còn có người dám ý kiến lại bọn chúng hay sao?

“ Oanh” “ Oanh”

Liên miên như sấm nổ thanh âm vang lên ngay sau đó, phàm là kẻ nào lên tiếng đều văng ngược về sau, trong không trung phun ra một ngụm máu tươi, gương mặt tràn đầy kinh hoảng, xương cốt trong người đều vở nát.

Trên quảng trường, tông chủ và thái thượng trưởng lão của một số tông phái đến từ Trung Châu đều liếc nhìn nhau một cái, đồng loạt đứng dậy thần sắc cả kinh nhìn một màn này, không ít kẻ cả kinh thốt : “Đế cảnh linh hồn”

Đột nhiên, một vệt tím vàng bắn mạnh vào bên trong, sau đó dừng lại trên đầu của Tiêu Viêm, là một khung long tọa to lớn xa hoa, tại bên trên một thân ảnh nam tử tuấn lãng, bên cạnh là mấy nữ nhân xinh đẹp an vị.

“ Nói, là ai cho các ngươi cái lá gan khi nhục Long Cung chúng ta, là kẻ nào, có phải tộc trưởng Dược Đan các ngươi không? Dược tộc các ngươi muốn chiến Long Cung chúng ta chiều, Tiêu Viêm cầm lệnh bài này về hiệu lệnh Long Cung tiến đánh Dược Tộc, để xem Dược tộc có bản lĩnh gì dám khi nhục Long Cung ta”

Tiêu Viêm nhìn tấm lệnh bài tử kim trôi nổi trên tay mình, nhất thời cảm thấy nóng bỏng vô cùng, nói : “ Vâng”

“ Chờ đả”

Một cụm hỏa vân cuồng bạo, bên trong ẩn chứa một lão giả tóc đỏ từ trên đỉnh núi phóng xuống với khí thế như lôi đình.

“Là Vạn Hỏa trưởng lão” có người nhận ra kinh hô lên.

“ Đấu Thánh lục tinh” Đế Thiên An khinh miệt nói : “ Dược tộc cho rằng cùng Viêm tộc, Lôi tộc kết thành đồng minh, chả trách chẳng để Long Cung chúng ta vào mắt, đả như vậy thì chiến thôi, để xem Long Cung giết sạch các ngươi trước, hay các ngươi giết chúng ta trước”

Vạn Hỏa trưởng lão thầm hận cái tên Dược Vạn Quy chọc ra mối họa tày trời này, cho dù tam tộc Dược-Lôi-Viêm kết minh nhưng muốn cùng Long Cung chi địch, phần thắng cũng không quá nữa phần, thế lực kia quá khủng bố.

Trấn định tâm tình mình lại, Vạn Hỏa trưởng lão mở lời : “Xin Long Hoàng bớt giận, chuyện này là Dược tộc chúng ta không đúng, Vạn Quy trưởng lão tính tình lỗ mãng, đôi lúc khó tránh khỏi việc ăn nói quá lời, mạo phạm Long Hoàng, lão phu nhất định sẻ trừng phạt nghiêm khắc”

Đế Thiên An hứng thú hỏi : “ vậy ngươi trừng trị thế nào đây”

Vạn Hỏa trưởng lão liền nói : “Có thái độ bất kính khi tiếp đón khách nhân, giáng chức, trục xuất ra khỏi Dược tộc, Thiết vệ đâu, giải bọn chúng đi:

Vạn Hỏa trưởng lão vừa dứt lời thì có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng lướt vào, sau đó cường hoành bắt lấy mấy gã tộc nhân mặt đang trắng bệch tựa như chó chết kia, lôi ra.

“ Không cần” Đế Thiên An quát một cái.

Chỉ thấy hắn nói xong, những người này phát ra tiếng thê thảm kêu la, sau đó cả cơ thể bốc cháy, cho dù là Tứ Tinh Đấu Thánh như Dược Vạn Quy cũng chịu chung số phận, không cách nào thoát khỏi, bị từ bên trong đốt cháy.

“ Đây... đây là hỏa diễm gì mà bá đạo như vậy” Vạn Hỏa trưởng lão hít một ngụm khí lạnh kinh hô khi nhìn những ngọn hỏa diễm rực rở đang thiêu đốt nơi này.

Giết người của Dược tộc trước mắt rất nhiều người của Dược tộc, không phải kẻ nào cũng dám làm, nhưng đích thân Long Hoàng xuất thủ, lại đốt chết một tên Đấu Thánh tứ tinh cũng khiến cho không ít người dọa sợ.

Mặc dù bây giờ bộ mặt Dược tộc bị đánh, nhưng Vạn Hỏa trưởng lão cũng có thể chấp nhận, ai bảo Dược Vạn Quy gây hấn trước, chết trách ai được chứ, một khi cùng Long Cung khai chiến, Dược tộc cho dù kinh qua nguy hiểm đi nữa cũng trọng thương, khi đó những thế lực còn lại ai biết có bỏ đá xuống giếng hay không?

“ Lần này là ta nhìn mặt Dược Trần cùng Dược Linh không tính toán, còn lần sau chờ đợi chính là đại quân Long Cung chúng ta đạp nát đại môn Dược tộc” T

“ Cảm tạ Long Hoàng” Vạn Hỏa trưởng lão lên tiếng.

Dược Trần một bên ánh mắt tràn đầy cảm động, lảo hiểu đây là vị đại nhân kia cấp cho hắn bậc thang, để cho hắn có trọng đại địa vị trong mắt Dược tộc.

“ Cung chủ, vậy cái lệnh bài này” Tiêu Viêm cười nói

Đế Thiên An cười đểu : “ giữ lại cấp cho sư phụ ngươi, cứ thấy tên nào của Dược tộc ngứa mắt, hù dọa một hồi, ta nói rồi cái đám viễn cổ bát tộc này mắt cao hơn đầu, không đánh cho là không khôn ra được, chúng tưởng bố lảo đại mình là lảo nhị chắc”

“ Ách” Tiêu Viêm thần sắc trở nên lúng túng lên.

“ Khục khục” Dược Trần cũng ho khan lên khi nghe được.

Đế Thiên An cũng chẳng thèm nhìn đám người này, khống chế vương tọa của mình trôi đi về một phương, chính là Dược Sơn nơi tổ chức Luyện Dược Sư cuộc thi.

Dược giới bên trong, xung quanh đỉnh Dược Sơn, mây mù lượn lờ cùng với kỳ dị mùi thơm của đan dược khuếch tán khiến tâm hồn mọi người lâng lâng, tựa như bay vào bồng lai tiên cảnh.

Trên đỉnh núi, từng mảng dược liệu hội tụ liên miên như biển cả, chúng lơ lửng trên một quảng trường vô cùng rộng lớn. Bốn góc quảng trường được đặt bốn cái dược đỉnh khổng lồ đang bốc lên đan hương nghi ngút tận trời cao.

Hiện tại, quảng trường treo trên bầu trời này đã xuất hiện không ít bóng người. Những âm thanh náo nhiệt không ngừng truyền ra, nhìn thật sôi nổi.

Theo hướng thạch đài phía bắc nhìn lại, rất nhiều ghế đá được xếp song song với nhau.

Hai bên hàng ghế, từng cô thị nữ đi đi lại lại như hồ điệp xuyên hoa, dùng đôi bàn tay linh xảo rót đầy các chén ngọc.

Vạn Hỏa trưởng lão từ ghế đá đứng dậy, nói: “ Dược Trần, Tiêu Viêm tiểu hữu! Mời qua bên này”

“Dược Trần? Tiêu Viêm? Là Long Cung Liên Minh sao? Không nghĩ tới ngay cả hai vị này đều đến đây”

“Theo vài nguồn tin, hình như Dược Trần đã từng là người của Dược tộc. Có điều, sau này lại vì một chuyện nào đó nên bị đuổi khỏi tộc rồi”

“Thật có chuyện này? Hắc hắc, nếu lời này là thật thì có lẽ bây giờ Dược tộc hối hận gần chết đây?”

“ Nghe nói Dược Trần chính là đệ nhị Luyện Dược Sư trong Long Cung, chỉ đứng sau cung chủ Long Cung, địa vị cực kỳ lớn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK