Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm giây sau đó, Đoan Mộc Dung giật mình khi lần nữa bước vào bên trong, Đoan Mộc Dung sững sốt khi thấy vô số thân ảnh Mặc Gia đệ tử đang tích cực vận chuyển các cơ quan rời đi.

“ Rầm! Rầm!Rầm!!”

Các cơ quan xung quanh không ngừng bị các Phá Lổ Thất Lang phá giải, rơi xuống tạo nên đinh tai nhứt óc thanh âm.

Đế Thiên An gật đầu nói : “ Nơi này sắp phá hủy rồi, cũng nên đem những thứ này rời đi, để chìm dưới dòng sông thì tốn thời gian”

Đoan Mộc Dung ánh mắt lưu chuyển rồi nói : “ thật không hiểu nói, Cơ Quan Thành cơ quan trùng trùng là một tòa cứ điểm quan trọng thành trì khó công phá, lại bị vứt bỏ đi?”

Còn đang phân vân, Đoan Mộc Dung thấy được thấp thoáng hai cái thân ảnh đang tiếp cận mình, như ảo ảnh dời hình khoảng cách không ngừng rút ngắn.

“ Bẹp” Hôn lên má nàng một cái, đem tay ngăn lại Đoan Mộc Dung xuất ra ám khí.

Cơ Phi Yên lên tiếng : “ đương nhiên thứ hắn muốn còn lớn hơn rồi”

Diễm Linh Cơ đi đến bên cạnh, lên tiếng : “ Cấm địa này bên trong cơ quan thật nhiều, có điều hủy diệt so với xây dựng bao giờ cũng nhanh cả”

“ Linh Cơ tỷ, Phi Yên tỷ” Đoan Mộc Dung nhìn thấy hai người xuất hiện gương mặt có chút ửng đỏ lên.

Đế Thiên An đi trước tham quan cấm địa thì hai nữ nhân của hắn trong tối an bài, đem các bí tịch cùng cơ quan vận chuyển đi.

“ Nguyệt Thần sắp đến rồi, ta thấy muội ấy ở ngoài Cơ Quan Thành, lần này đem Thương Long Hạp, Ảo Âm Bảo Hạp lẫn Nguyệt Nhi giao cho Âm Dương Gia, chàng không sợ khéo quá thành vụng sao?” Phi Yên ý vị sâu xa

“ Rầm rầm rầm”

Ngay khi Cơ Phi Yên nói xong, một toán hai mươi quân Tần mặc áo giáp trang phục từ phía trước hai người nhanh chóng đi qua, nhanh chóng hướng về bên ngoài Tuyệt Thiên Tỏa đại môn canh giữ lấy.

Có Tần quân ở đây canh giữ, cho dù Tần quân đến cũng khó mà phát hiện ra được. Mà cho dù có phát hiện được thì bọn họ cũng mất mạng. Bởi những Tần quân giả mạo này đều là Tiên Thiên cao thủ, chỉ bằng thân thủ của bọn họ phối hợp cùng nhau dư sức giết một chi lính Tần.

Nhiều năm nay bơ vét không ít võ công lẫn tài nguyên, Đế Thiên An hoặc nữ nhân hắn bồi dưỡng ra cao thủ cũng không ít.

Đế Thiên An nhìn qua đám binh sĩ giả mạo này hài lòng, nói : “ Để Đông Hoàng giử hộ cho ta, Thận Lâu chính là đế quốc cùng Âm Dương Gia, Công Thâu Gia dốc sức kiến tạo đây. Trên đó tài bảo rất nhiều, sắp tới cả nhà chúng ta đi du lịch một chuyến”

“ Khanh khách” Diễm Linh Cơ cười lên rồi nói : “ Xác thực Phù Tang Thần Mộc đem ở Thục Sơn về, trên đó lại có cả Thần Thụ Kiến Mộc. Nhiều năm nay các bảo vật Thương Long Thất Túc đều rơi vào tay Âm Dương Gia, tiên đảo thiếp cũng muốn kiến thức đây”

Phi Yên cười nói : “ Hẳn đám hài tử biết được sẽ vui mừng lắm”

Trong khi bốn người trò chuyện ở đây, thì Thiên Minh ba người đã leo lên Bạch Hổ cơ quan theo thông đạo chạy ra ngoài Cơ Quan Thành.

Công Thâu Cừu chỉ chờ có thể lập tức điều khiển Cự Hình Cơ Quan Xà đuổi theo.

Hai đại hình cơ quan thú rượt đuổi lấy nhau, kẻ trước bỏ chạy kẻ sau truy không tha, mấy chốc đã đi đến một cái địa hình, loạn thạch như những cột trụ to lớn mọc khắp nơi.

“ Ầm! Ầm! Ầm!”

Một truy một chạy không biết làm đổ bao nhiêu cột đá, Bạch Hổ kích thướt so với Cự Hình Cơ Quan Xà nhỏ hơn tốc độ cũng không có hơn lấy. Hơn nữa địa hình này ưu thế lại nghiêng về Cơ Quan Xà.

“ Vù!!”

Hay không bằng hên chính là hiện giờ ba người Thiên Minh, chỉ thấy một tảng đá to lớn đồ sộ bị Cơ Quan Xà làm gãy đổ từ trên cao đổ xuống mà bên dưới là thân hình Bạch Hổ, phía sau lại là Cơ Quan Xà truy đuổi.

Công Thâu Cừu không để ba đứa tiểu quỷ này vào mắt cho nên khinh địch không có để ý lấy tảng đá lớn từ trên rơi xuống.

Ngay khi đầu rắn sắp tóm được Bạch Hổ phá hủy đi khung cơ quan này, thì đột nhiên Bạch Hổ tốc độ đang chậm lại phóng mạnh nhảy bật khỏi, đồng thời còn lộn nhào lên thiên khung một vòng.

“ Sao lại thế này?” Công Thâu Cừu biến sắc giờ phút này khi tảng đá kề gần hắn mới chú ý đến, nhưng đã muộn rồi Cự Hình Cơ Quan Xà mới trườn qua được một nữa trướt sức nặng của tảng đá bị đè bẹp xuống rơi xuống mặt đất.

“ Lão già xấu xa, quyết ăn thua đủ với lão” Thiên Minh lớn tiếng nói, điều khiển cần gạt khung Bạch Hổ lao nhanh đến hướng về đầu xà mà đến, miệng hổ mở ra.

“ A...a...a a a a a” Công Thâu Cừu hoảng sợ lắp bắp hô lên, bất lực nhìn Bạch Hổ tiếp cận gần mình.

“ BANG!!”

Chỉ thấy Bạch Hổ miệng lớn nhắm vào khớp đầu xà dùng lực, ngay sau đó to lớn Cự Hình Cơ Quan Xà lập tức hủy diệt khi đầu xà bị đứt lìa các cơ quan bánh răng văng khắp nơi, đồng thời thân ảnh của Công Thâu Cừu cũng bị văng vào không trung theo đầu Cự Hình Cơ Quan Xà.

Giải quyết xong Công Thâu Cừu ba người nhanh chóng điều khiển Bạch Hổ trở về bên trong Cơ Quan Thành tìm đến Mặc Hạch nhận thưởng. Thiên Minh cùng Cao Nguyệt một nhóm còn Thiếu Vũ một nhóm tách nhau ra mà đi.

Cơ Quan Thành một tòa hành lang.

“ Phía trước có người” Nguyệt Nhi lên tiếng, dừng lại nhìn về phía trước ngã ba kết nối giữa ba hành lang lên tiếng, ở nơi đó nàng thấy được một nữ tử phía sau in lấy một hình mặt trăng khuyết, mái tóc tím biếc trên đó cài trâm giống một chiếc quạt.

Thiên Minh đem tay dụi mắt nhìn về phía trước liền thấy một bóng ảnh mờ nhạt dập dờn không rõ là ai, ngay lập tức bấm lấy Phi Công biến thành một thanh kiếm cất bước đi đến phía trước, rồi nói : “ Cứ đến đây đi”

Nguyệt Thần thân ảnh xoay người lại, môi nhích lên độ cong nhìn thân ảnh Thiên Minh, Nguyệt Nhi đến gần.

Thiên Minh cảm thấy người nữ nhân này dường như mình gặp ở đâu rồi, nhưng lại nhất thời không rõ gặp ở đâu : “ bà là...”

“ Sao nào, không nhận ra ta sao?” Nguyệt Thần cướp đến trước người hắn.

Lúc này Phong Miên Chú Ấn trên người Thiên Minh phát động, cảm nhận cơ thể dị dạng Thiên Minh liền nói : “ Ta không biết bà, nhưng ta biết bà không phải người tốt. Rốt cuộc bà là ai?”

Nguyệt Thần nhìn Thiên Minh xông đến mình ngón tay vươn ra nội lực thoát ly, đem thân ảnh hắn định trụ lại, bàn tay tỏa ra quang mang trắng xóa theo tay nàng nâng lên thân hình Thiên Minh cũng được nâng lên, đến gần nàng.

“ Thiên Minh” Nguyệt Nhi lo lắng hô lên.

“ Thả ta ra” Thiên Minh bị định trụ ở không trung, như giống như bị trói một dạng mặc kệ hắn dùng sức bao nhiêu cũng không thoát được trói buộc.

Tại đêm trước khi Cơ Quan Thành sụp đổ, Nguyệt Thần được Doanh Chính triệu hoán vào vương cung, thông qua Chiêm Tinh Luật mà thấy được một phần tương lai, đó là khung cảnh Cái Nhiệp bị Thiên Minh đâm phải.

Hiện tại Nguyệt Thần có thể dể dàng giết đi Thiên Minh nhưng nó là đứa trẻ đặc biệc, Doanh Chính sẽ không giết nó, đồng thời nó còn phải làm chuyện mà tương lai nàng đã thấy được.

“ Ngươi còn có sứ mệnh quan trọng cần phải hoàn thành của mình” Lời vừa nói xong ngón tay nàng búng ra, thân ảnh Thiên Minh như quả bóng bị ném đi bay về phía sau hành lang.

“ Thiên Minh” Nguyệt Nhi thốt lên thân ảnh chạy lại gần Thiên Minh, có điều nàn vừa chạy lại bị một sức hút vô hình lôi lại nhưng chốc lát lại biến mất.

Nguyệt Thần biến sắc khi vừa rồi mình lại không tác động lên người Nguyệt Nhi được, giống như có một năng lượng thần bí nào phủ lấy .

Đồng tử mở lớn khi nhìn thấy trên tay nàng lại cầm lấy một hộp đồng phát ra quang mang đang được bọc kín trong tấm vải đen, ngay lập tức bàn tay vươn ra một lực hút lớn đem Nguyệt Nhi hấp về tay mình.

Chỉ thấy trong người Nguyệt Nhi, Ảo Âm Bảo Hạp cũng rơi ra, lập tức Nguyệt Thần chú ý lấy, bàn tay kia khẽ động đem Ảo Âm Bảo Hạp cùng Thương Long Hạp hấp đến gần mình, một tay bắt lấy Ảo Âm Bảo Hạp ánh mắt nhìn về Thương Long Hạp vui mừng không thôi.

“ Ảo Âm Bảo Hạp của Âm Dương Gia ta không ngờ lại thấy ở nơi này, lại là một bí bảo Thương Long Thất Túc khác” Nguyệt Thần nhỏ giọng nói, từ bàn tay mình một luồng quang mang nhanh chóng dung nhập Nguyệt Nhi, chỉ thấy ánh mắt nàng nhanh chóng mê man đi.

“ Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhiii” Thiên Minh hô lớn nhìn thân ảnh Nguyệt Thần xoay người rời đi, ánh mắt hắn cũng chậm rãi khép lại điều cuối cùng nhìn thấy là thân ảnh Nguyệt Thần chỉ còn lại mơ hồ rồi biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK