Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối, Biên thùy tiểu trấn ngoài thành một bếp lửa bập bùng trong giá lạnh.

“Mục đích của ta là ngăn cản Tần quốc được Binh Ma Thần, để tránh thiên hạ thương sinh đồ thán” Thiếu Vũ vỗ vỗ bộ ngực của mình lên tiếng.

"Thật sao, thật vĩ đại lý tưởng đây" Hồng Liên nhàn nhạt nói, trên tay nâng lên sâu lạp xưởng được xiên thành một que đặt trên than hồng tỏa ra mùi thơm nức mũi ăn lấy.

“ Nhoằm nhoằm nhoằm” Thiên Minh một bên bất kể đám người, hai tay không ngừng bắt lấy các xâu lạp xưởng ăn lấy ăn để, trên miệng đầy dầu mở.

Đang ăn ngon lành liền bị Thiếu Vũ một tay vỗ xuống nói : “ Tiểu tử ngươi đây?”

Thiên Minh nhìn đám người nhìn mình, liền nói : “ Lữ lão bá nhờ ta đem nó về Lâu Lan”

Đế Thiên An gật đầu nhìn về phương hướng của Thiên Minh, chính là trong lòng Phi Yên hiện giờ đang ăn lấy các thỏi kim loại, ánh mắt nhìn về Tiểu Lê nói : “ Còn Tiểu Lê?”

Tiểu Lê chậm rãi buông xuống xâu lạp xưởng, nói : “ Ta cần đem nó về Lâu Lan”

Thiên Minh ngóc đầu lên nhìn Tiểu Lê nói : “ Tiểu Lê cô biết Lâu Lan ở nơi nào sao”

Tiểu Lê gật đầu nói : “ Chỉ cần vượt qua sa mạc này liền đến được Lâu Lan”

“ Ốc đảo vĩnh hằng trong truyền thuyết, cũng là tiên cảnh bị thất lạc, chúng ta cũng muốn kiến thức xem thử” Hồng Liên vừa nói xong, trên tay Liên Xà nhuyễn kiếm duổi ra thọc xuống mặt cát vàng bên dưới, trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Thiên Minh mặt cát đột nhiên bị trồi lên một khung cơ quan Bạch Hổ nhanh chóng hiện ra.

“ Woww” Thiên Minh há to miệng nhìn về khung cơ quan Bạch Hổ to lớn, hưng phấn nói : “ Thật lớn cơ quan, tuyệt vời đại ca ngươi cũng hội cơ quan thuật sao, so với Lử lảo bá còn khốc hơn”

“ Bạch Hổ” Thiếu Vũ ánh mắt mở to liền nhận ra được khung Bạch Hổ này, chắp tay lên tiếng : “ Thì ra là Mặc Gia các vị, lần trước cũng may có Mặc Gia tương trợ Thiếu Vũ mới có thể từ trong quân Tần rời khỏi”

Tiểu Lê ánh mắt nhìn khung cơ quan này, lại nhìn thân ảnh tuấn lãng một đầu tóc ngắn bên cạnh là hai nữ nhân xinh đẹp thoáng qua quang mang.

“ Mặc Gia,là gì?” Thiên Minh khó hiểu gãi đầu nhìn Thiếu Vũ dò hỏi.

Thiếu Vũ lập tức chế giễu nói : “ Tiểu tử đến cả Mặc Gia cũng không biết, Mặc Gia là một trong Chư Tử Bách Gia, trong giang hồ thường hành hiệp trượng nghĩa là hai đại học phái một trong, thường cứu trợ dân chúng thiên tai khắp nơi được bách tính các nước ngưởng vọng”

“ Đi thôi, có nó chúng ta sẽ tiết kiệm thời gian rất nhiều” Đế Thiên An thân ảnh đứng dậy cất bước về khung Bạch Hổ, nhanh chóng leo lên buồng điều khiển ỏ đầu hổ bạc này.

Trải qua cải tạo nơi này đả không còn chỉ đủ cho ba người ngồi mà giống như một tiểu phòng nhỏ đồng dạng tầm 6 mét vuông đủ cho đám người ở trên này. Trong đêm khung Bạch Hổ không ngừng trên sa mạc di chuyển.

Ngày hôm sau, mênh mông sa mạc một chiếc cự thuyền ở trên mặt cát mênh mông lướt đi chẳng khác nào là ở trên mặt nước cả.

Sa Chu đây là danh tự của con thuyền này chính là Công Thâu Gia dày công chế tạo trở thành cơ quan thuyền, giúp cho có thể đi lại trên đại mạc mênh mông hơn nữa tốc độ lại không chậm.

Nếu như ở thời hiện đại thì việc này quá mức phi lý khi mà lớn như vậy thuyền lại nằm ở trên các làm sao di chuyển được chính là không khoa học, nhưng mà ở đây có cơ quan thuật bổ trợ những chuyện phi lý đều có thể làm được.

Cơ quan thuật thật sự rất thần kỳ những cơ quan thú chế tạo ra lại giống như có linh tính một dạng, Mặc Gia tứ linh thú lên trời dưới nước đất bằng đều khiến người sợ hãi, Công Thâu Gia thuyền lớn đi lại trong sa mạc giống trên nước đi lại thuyền bè, nhất là nhân tạo cơ quan có thể cấy ghép những cánh tay kim loại cơ quan thuật lên người khi mất đi bộ phận, thật quá tà môn và méo có khoa học tí tẹo nào.

Sa Chu bên trong, một gian phòng.

Công Thâu Cừu nhìn về phía trước một cái to lớn sa bàn, bốn phía đều có các cơ quan hình rồng miệng không ngừng phun ra cát vàng xuống bên dưới, tay nhấn vào một cơ quan bên cạnh.

Chỉ thấy từ sa bàn một cái tinh xảo cơ quan máy móc hiện ra tự động thông qua thanh đồng máy móc phun ra Quãng Hàn Quang trứ danh rượu ngon Tây Vực, đồng thời còn thuận tiện đem một miếng đá vuông chẻ đôi còn lấy thêm một trái táo cắm ở trên chung rượu. Một cánh tay máy móc vươn ra bắt lấy chung rượu đưa đến cho Công Thâu Cừu.

Mà đứng bên cạnh hắn chính là nổi danh gần đây Lưu Sa sát thủ Vệ Trang, sự xuất hiện của hắn trên này là do Công Thâu Cừu chủ động mời lấy.

Lần này hắn toàn quyền phụ trách, khi biết Quỷ Cốc Cái Nhiếp cũng tham dự vào liền mạnh dạn thuê lấy Vệ Trang dù sao đối phó với Quỷ Cốc chỉ có Quỷ Cốc mà thôi, hơn nữa Vệ Trang thực lực rất mạnh lại có thêm Đại Thiếu Tư Mệnh ở bên hắn cũng an tâm.

“Lão phu là lần hành động này tổng chỉ huy, Vệ Trang đại nhân nếu cần gì, xin cứ việc thông báo." Công Thâu Cừu đem thanh đồng bình rượu đưa cho Vệ Trang.

Mà ở đối diện hai người chính là Thiếu Tư Mệnh nội lực tuôn ra điều khiển các đầu rồng không ngừng ngẩng lên hạ xuống phun các, đồng thời nội lực tuôn ra từ ký ức của Lử lão bá nàng nhanh chóng tái hiện lại những gì thấy được.

Từng toà từng toà tây âu phong cách nhà lầu ở sa bàn trong đứng sừng sững mà lên, ẩn giấu ở trong sa mạc Lâu Lan cổ thành ở sa bàn trong tái hiện.

Cát vàng dưới nội lực của nàng nhanh chóng được dựng lên sắp xếp thành những kiến trúc, có thể nói độ khống chế nội lực của Thiếu Tư Mệnh nhanh chóng hiện ra. Đôi mắt vẫn thanh tịnh không một chút biến hóa.

Công Thâu Cừu cất lời :“ Hoàng đế bệ hạ ra lệnh tiến hành kế hoạch của đế quốc, đây chính là tình báo tối mật mà chúng ta thu được bấy lâu, sa mạc không ngừng xâm thực đến nguồn nước, biến lục địa thành bãi hoang, biến bãi hoang thành hoang mạc.

Các quốc gia Tây Vực nhanh chóng diệt vong biến mất. Theo tin tình báo Lâu Lan sở hữu sức mạnh của Long Hồn, mới có thể sinh tồn phồn vinh trong sa mạc. Mệnh lệnh của bệ hạ lần này chính là tìm ra Lâu Lan đoạt lấy Long Hồn”

Theo Thiếu Tư Mệnh chưởng khống, nguy nga kiến trúc cao mấy chục tầng tòa tháp phương Tây nhanh chóng được tạo dựng bằng cát vàng dựng lên sau đó tan vở hóa thành một vòng xoáy cát tròn không ngừng xoay vòng.

Vệ Trang chậm rãi cất bước nhìn bên dưới cát vàng, nói : “ Long Hồn vốn dĩ thuộc về Lâu Lan, sao lại có thể rơi vào tay Lữ lão đầu?”

Công Thâu Cừu liền giải thích : “ Nhiều năm về trước bởi vì có phản đồ cho nên Long Hồn bị trộm đi, từ đó không rõ tung tích. Thế là từ đó Lâu Lan phái sứ giả đi tìm kiếm khắp nơi, rất nhiều kẻ đả hao phí cả đời vẫn không hoàn thành nhiệm vụ.

Lữ lão đầucó lẽ là một trong các vị sứ giả. Nhưng xem ra lão may mắn hơn, tìm được Long Hồn. Tiếc rằng quân tình báo đã sớm âm thầm giám sát nắm bắt được hành tung của lảo, vậy nên lão chẳng có cơ hội đem Long Hồn trở về”

Vệ Trang hứng thú nói : “ Một thành thị to lớn như vậy, tại sao bao nhiêu năm nay vẫn không có người tìm được?”

Công Thâu Cừu liền trả lời : “ Từ trong ký ức của Lữ lão đầu, chúng ta phát ra một manh mối hết sức quan trọng, lối vào của Lâu Lan được ẩn giấu sâu trong chốn nào đó của đại mạc, nghe nói có quái vật bất tử luôn bảo vệ nơi ấy”

Theo lời nói của Công Thâu Cừu cát vàng dưới sự khống chế của Thiếu Tư Mệnh biến đổi tổ hợp thành hình dạng Lử lảo sau đó hóa thành hai cái long hình pho tượng sinh vật to lớn.

Một nơi khác, mênh mông sa mạc, một khung Bạch Hổ không ngừng trên cát vàng di chuyển, là nhóm người Đế Thiên Ankết đội đi đến Lâu Lan, không biết trôi qua bao lâu di chuyển đột nhiên Bạch Hổ đình chỉ cước bộ.

“ Sao lại dừng rồi?” Thiên Minh nhịn không được dò hỏi, trên tay là một túi thức ăn vặt là hạt điều nướng ra sức ăn lấy ăn để.

“ Có mấy thứ thú vị” Đế Thiên An cười nói, đem khung cửa bên cạnh mở ra lập tức hơi nóng từ bên ngoài.

“ Nóng chết đi được, đại thúc, có cần như vậy không chứ” Thiên Minh lập tức la lên oai oái, ở bên trong gian phòng này hoàn toàn không chịu nhiệt độ nóng bức bên ngoài, nay vị đại thúc này mở ra nhiệt độ liền xông vào để cho hắn chịu không được à.

“ Thật là có sức sống” Diễm Phi cười lấy, thấy Thiên Minh nàng lại nhớ đến mấy đứa tiểu quỷ của Đế Thiên An.

“ Là có chuyện gì sao?” Hồng Liên đi theo Đế Thiên An ra ngoài cửa sổ, mũi chân điểm nhẹ thân ảnh đả uốn lượn một vòng lên đỉnh đầu Bạch Hổ.

“ Là địch nhân đuổi đến sao?” Thiếu Vũ nghi hoặc, cũng nối gót nhảy ra bên ngoài.

Lúc này, một trận nhỏ nhẹ dị động bất thình lình theo khác một bên vang lên, chỉ thấy tràn đầy cát vàng giống như biển sóng thủy triều, cuồn cuộn lấy mà lên, theo bên cạnh phun trào mà qua, mơ hồ có thể thấy được đại lượng to lớn đỏ thẫm cá lớn tại sóng cát bên trong nhảy lên.

“ Wow, thật lớn cá” Thiên Minh miệng há to ra nhìn đầu cá từ mặt cát bên dưới nhảy lên, túi hạt điều cũng rơi xuống.

“ Đây là Khô Cá” Tiểu Lê thân ảnh bước ra, nhìn đầu cá lớn kia ở trên không trung chuẩn bị đâm đầu xuống mặt cát lần nữa, nàng là nhận ra sinh vật này.

“ Khô cá, trong sa mạc lại còn loại sinh vật này sinh sống” Hồng Liên nhìn đầu cá lớn phóng xuống mặt các, đem bụi mù hiện lên thân ảnh lẫn xuống biến mất mà cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK