Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Vực, không trung phía trên.

“Phanh!!!!”

“ Phanh!!!”

Khổng lồ sức ép từ trên bầu trời mạnh mẽ phát ra, Chúc Dung lấy một đánh hai nhưng không có dấu hiệu thua trận, ngược lại là chiếm thượng phong.

“ Yaaa!!!”

Chúc Dung lại gầm lớn một tiếng, thần lực lại ly thể bạo phát thành cơn sóng kình mạnh mẽ, hai đầu song long tại không trung vung vẩy.

“ Ta sợ qua ngươi!!” Lục Vân quát lớn, vỗ đôi cánh của mình ở trên không trung lao nhanh, hừng hừng hỏa diễm thiêu đốt, nếu luận về tốc độ nàng có phần nhỉnh hơn hắn rất nhiều, cho nên tại không trung né tránh cùng phản đòn.

“ Xoẹt!!!”

Hải Khoát Thiên Không nhờ Lục Vân quấy rồi mà tùy thời có thể tập kích, hắn đã súc thế mà bổ ra một đao cực kỳ mạnh mẽ.

“Hừ!!” Chúc Dung hừ một tiếng, tay cầm Đại Long Đầu vung ngược về sau.

Hải Khoát Thiên Không đồng tử co rút, một kích của hắn nhanh nhưng Chúc Dung vung ra một búa này cũng nhanh nào kém.

“ Bành!!!”

Mâu búa và đao va chạm cùng nhau, kình khí bạo phát.

“ Phốc xuy!!!” Hải Khoát Thiên Không bị đánh rơi xuống mặt đất và phun ra một ngụm máu.

Một đòn tập kích bất ngờ mang theo mạnh mẽ nhất công kích, nhưng giống như trước kia Hải Khoát Thiên Không không chạm đến được Chúc Dung, Đại Long Đầu cản lại được Trảm Long Đao đồng thời lực lượng Đại Long Đầu tản ra còn mạnh mẽ chấn lùi.

Hải Khoát Thiên Không tuy mạnh mẽ, nhưng hắn so với Chúc Dung thì vẫn còn kém xa rất nhiều, cho dù có cùng với Bất Tử Điểu hai đánh một vẫn không thể đem y đánh bại được, nhất là khi Chúc Dung hiện giờ đang tràn đầy chiến ý, sức mạnh của hắn không phải Hải Khoát Thiên Không có thể thừa nhận được.

“ Chết đi!!”

Lục Vân nhìn Chúc Dung thu lại Đại Long Đầu đập đến nàng, lần này không có ngạnh đánh, mà lựa chọn né đi.

“ Phanh!!! Phanh!!!....”

Khí tràng từ hắn điên cuồng thả ra, áp lực kinh hồn đem gạch đá xung quanh ép vở nát, tại không trung Vô Sắc Giới Thần Lực như sóng nước lan tỏa không ngừng.

“ Bọn các ngươi! Hôm nay không một ai có thể sống!!” Chúc Dung gầm lớn, sau đó hắn cướp xuống chổ Hải Khoát Thiên Không một búa đập xuống.,


Một đòn trước của Chúc Dung khiến cho Hải Khoát Thiên Không trọng thương, xương cốt vở nát, nhưng hắn lại giống như các Đại Tướng khác có trên minh tiên đậu hạt giống, thông qua đó mà chữa trị thể trạng của mình, có thể khôi phục thực lực cùng Thiên chi chiến.

Chỉ là khi vừa khôi phục thể trạng, Chúc Dung đã đánh đến, một búa này so với trước còn mạnh mẽ hơn hắn sở nhận, hắn lập tức dùng Độn Không Thuật né tránh.

Chúc Dung không cho hắn cơ hội, trong sát na dịch thân cướp đến.

“ BANG!!!”

Một tiếng thanh thúy ngân vang trong u ám không gian, hầu như đồng thời một cái thanh âm khác lại vang lên ngay sau.

Hải Khoát Thiên Không lại bị đánh sập xuống mặt đất, cả người bị một búa này đánh trọng thương, dưới một búa này, cơ thể không ngừng bị đánh sập xuống mấy tầng đất, xương cốt, thậm chí nguyên thần cũng bị đánh tan.

“ Hải Khoát Thiên Không!!!!”

Đám chiến sĩ Minh tộc cùng Đại Tướng giật mình kinh hô lên, đôi mắt mở lớn thần sắc thương tiếc đau buồn, không tin tưởng được khi thấy thân ảnh Hải Khoát Thiên Không bị Hỏa long Thiên đánh bại, cơ thể lúc này đang bị song long ngoặm lấy bẻ gãy xương cốt.

Hải Khoát Thiên Không tuy có Độn Không Thuật diệu dụng, đạt đến cảnh giới Phá Cực cao nhất trong việc sử dụng sức mạnh linh hồn hòa hợp cùng binh khí, nhưng Hỏa long Thiên cấp bậc lại vượt xa hắn.

Cho dù một đao mạnh nhất hắn dùng ra cũng không cách nào tổn thương được cơ thể Chúc Dung, Kim Cang Giới Thần Lực của Chúc Dung đã đến cực điểm, rất khó có thể đánh hủy được.

“ Khặc khặc!!” Hải Khoát Thiên Không máu tươi tuôn ra, đau đớn truyền lại cơ thể để cho hắn muốn ngất đi.

Hắn muốn thoát đi nhưng không thể, Vô Sắc Giới Thần Lực đã bao vây tứ phía làm một cái nhà lao vây nhốt hắn.

“ Phừng!!!”

Một quả cầu hỏa diễm nồng đậm từ Lục Vân phát ra, thân hình nàng lao đến Thiên công kích, muốn cứu trợ cho Hải Khoát Thiên Không.

“ Ahhh!!” Nghịch Thiên Nhi Hành không nhịn được phải hét lên thống khổ, các xương cốt bị bẻ gãy hoàn toàn dưới hỏa long siết chặt, lại thêm vai cùng cánh tay bị hai cái miệng rồng cắn sâu.

Chúc Dung quát lớn : “ Chết đi!!”

“ XOẠT!!!”

Hai đầu song long không một chút nhân nhượng, đem cơ thể Hải Khoát Thiên Không xé đứt, máu tươi xối xả bắn tung trong không gian, thân thể của hắn bị chia thành từng mảnh lớn nhỏ, rơi xuống mặt đất.

“ Hải Khoát Thiên Không!!” vô số chiến sĩ Minh tộc nhìn thấy một màn này mà đau thương vô cùng.

Những Đại Tướng Minh tộc khi thấy Hải Khoát Thiên Không rơi vào thảm cảnh muốn thúc dục Độn Không thuật rút ngắn khoảng cách ứng cứu. Nhưng đám Đại Thần nào cho bọn họ cơ hội, hơn nữa khoảng cách lại xa cho dù có người đến được cũng bị Vô Sắc Giới Tường cản lại.

“ Đến giới hạn rồi ư?” Hải Khoát Thiên Không cảm nhận sinh cơ trôi đi, còn sót lại sinh mệnh mà nói, ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ lẫn không cam tâm, hắn đã cố gắng đến như thế rồi vẫn không cách nào, Thiên quá cường đại.

Tầm mắt lại đảo theo nữa thân hình bị phân tách, để cho Hải Khoát Thiên Không thấy được bên dưới mặt đất, rất nhiều chiến sĩ Minh tộc lần các Đại Tướng và cả chiến sĩ Thần tộc nhìn thấy mình.

“ Đúng rồi! ta dù chết vẫn còn bọn họ người kế thừa ta vẫn còn. Thế giới mà ta mong muốn nhìn thấy phải nhờ các ngươi rồi!” Hải Khoát Thiên Không đại não loạn nghĩ, cuối cùng dùng còn lại khí lực của mình, trước khi sinh mệnh trôi qua lớn tiếng.

“ Các huynh đệ của ta! bây giờ không phải lúc vì ta mà rơi lệ, mà các ngươi sẽ vì ta và các huynh đệ khác nằm xuống mà tiến lên phía trước. Cuối cùng chúng ta sẽ gặp nhau ở một điểm nào đó!”

Thanh âm của Hải Khoát Thiên Không truyền đi, rơi vào tay các chiến sĩ Minh tộc cùng Đại Tướng, bọn họ sững sờ trong giây lát, rồi từ bi thương đem tay lau đi nước mắt của mình, xốc lại sĩ khí của mình.

“Minh tộc người không ham sống sợ chết! huynh đệ chúng ta vì Đại Tướng cùng các huynh đệ ngả xuống báo thù”

“Nếu đã hy sinh, thì ta cũng không cầu một mình sống! Bởi vì chúng ta là huynh đệ”

“Hải Khoát Thiên Không!, lão tử đây sẻ thay phần của ngươi, Thiên lão tử đến đây!!”

“ Ta cho dù có bỏ mạng! cũng phải báo thù cho huynh đệ của mình!!”

“ Các huynh đệ, chỉ có Minh tộc chiến tử không có Minh tộc hèn nhát!!”

“ Huynh đệ của ta, ngươi lại đi trước ta rồi!”

“ Đại ca! ta sẽ không vì huynh bi thương!”

“ Giết!!!”

“ Lên!!!”

“ Ya!!!”

Những lời của Hải Khoát Thiên Không làm cho Minh tộc sĩ khí càng đẩy lên cao tột cùng, cho dù là Thiên phô bày ra áp đảo thực lực đi nữa cũng khiến cho các chiến sĩ Minh tộc thắp lên dũng khí.

Sinh mạng đã dần đi đến điểm cuối, giờ phút này đại não của Hải Khoát Thiên Không không có nghĩ đến Minh tộc, không nghĩ đến thế giới mà hắn hướng đến, không nghĩ đến sẽ thế nào khi hắn chết đi, mà chỉ nghĩ đến một cái thân ảnh.

Một cái nữ tử mà hắn đem lòng yêu thương- A Nhu.

“Dựa vào các ngươi sao?” Chúc Dung khinh thường nhìn những kẻ lao đến, không một chút để ý, nâng Đại Long Đầu trực tiếp huy ra, từng đạo đáng sợ hỏa diễm phong bạo bạo phát ra bốn phía.

“ Phốc!!! phốc !! phốc”

Tại không trung các Đại Tướng phun ra ngụm máu, thân hình mang theo thương thế rơi xuống bên dưới.

Cho dù bọn họ có được cơ hội, hợp kích cùng nhau, mỗi người đều tung ra mạnh nhất chiêu thức. Nhưng đều không làm gì được trước thân thể cường hãn của Chúc Dung cả, cách biệc sức mạnh của hai bên không thể san bằng được.

Sự cường đại của Chúc Dung bày ra để cho chiến sĩ Thần tộc sĩ khí nâng cao hơn, và cũng là một thứ vô hình áp bức lên các chiến sĩ Minh tộc.

“ Phanh!!”

“ Phanh!!”

“Phanh!!!”

Từng cái Đại Tướng ở trên không bị hai đầu hỏa long uốn lượn, tại không trung lao đến, mang theo bàng bạc Vô Sắ Giới Thần Lực công kích lấy.

Hai đầu hỏa long chẳng khác nào là hai cánh tay mọc dài ra của Chúc Dung cả, hành sự tùy tâm, lại cứng rắn vô bì, Kim Cang Giới Thần Lực đã đỉnh cao cho hắn tuyệt đối phòng hộ lẫn công kích đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK