Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ là tông chủ của bốn tông, không có xuất hiện mà để cho trưởng lão thay mắt ra tiếp Đao Tôn. Bởi vì tình thế nhạy cảm, dù sao hiện giờ chủ của Thần Địa vẫn là Hàn Tương Tựu, Kiếm Tông thế mạnh.

Nhất là Thiên Thần Các Chủ và Địa Thần Các Chủ mấy năm nay bành trướng thế lực cực kỳ không nhỏ. Mặc dù Tống Lợi đã chết, Tạ Âm Mẫn đoạn tay nhưng không có suy giảm thế lực này.

Chỉ cần đi sai một nước cờ thôi cũng khó mà trở người được, cho nên bọn họ cũng không có dại dột mà hiển lộ thân phận. Cho nên khi còn chưa chắn chắn, tuyệt đối không dám mạo hiểm tỏ rõ lập trường của mình.

“ Tần Du, cho ta mượn cung một lát!” Đế Thiên An trở tay về sau, đôi nhãn đồng lại thay đổi chuyển sang Bạch Nhãn.

Mai Du Tần khinh thân mà đến, đem Huyền Vũ Phá Thiên Cung đưa cho nam nhân.

“ Ta không yên tâm đám người ở đây! Các nàng một lát giúp ta thủ hộ” Đế Thiên An dặn dò một lát, lại nói : “ Huyết Lôi trừ nữ nhân ta và Hàn Phi Quang, kẻ nào dám tiếp cận ta cứ giết”

“ Tiểu nhân lĩnh mệnh” Huyết Lôi lớn tiếng cam đoan, nhảy đến gần Đế Thiên An đem Phiên Thiên Đao nâng lên, súc khí ngưng tụ ánh mắt quan sát những kẻ gần, tựa như một đầu tên đã lên cung tùy thời bắn giết những kẻ lao đến.

Mà đám nữ của Đế Thiên An cũng rút ra binh khí thủ hộ hắn, đề phòng những kẻ khác tập kích trong lúc y tụ khí.

“ Đao Tôn định làm gì vậy?”

“ Lẽ nào ngài ấy muốn giết Thiên Thần Các Chủ ư?”

“ Ngài ấy muốn làm gì đây?”

“ Huyết Lôi đại nhân, ngài ấy đang…”

Đám Thiết Huyết Thiên Kiếm Đội cùng Trấn Môn Đội xì xầm bàn tán, trong chốc lát liền im lặng đôi mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh Đao Tôn.

“ Bành!!!”

Nháy mắt, khí tức cường hoành mạnh mẽ từ Đế Thiên An tản ra bốn phương tám hướng, mặt đất dưới chân bị sập xuống, bùi mù kéo lên rồi bị khí kình đẩy ra, tại Huyền Vũ Phá Thiên Cung phía trước, ngưng tụ một cái mủi tên dài đến một mét màu tím.

“Giương cung phải cung cứng,
Dùng tên phải tên dài.
Bắn người, bắn ngựa trước,
Bắt giặc, bắt chúa ngay.”

Đế Thiên An vừa ngâm nga lời thơ, vừa nhạo nặn Chakra, không ngừng dồn nén năng lượng giữa âm và dương theo tỷ lệ 8:2, đợi mủi tên dài đến hai mét giương mủi cung lên bầu trời, phương hướng chính là cái ngọn núi cao nhất nơi này.

“ Trời ơi! Khí khủng khiếp quá”

“ Khí mạnh quá, Đao Tôn muốn làm gì?”

“ Phương hướng đó lẽ nào là…”

“ Thiên Nguyên Thất!!”

“ Có thêm Huyền Vũ Phá Thiên Cung điều đó không phải là không thể”

“ Ngài ấy điên rồi ư?”

Lại thêm một tràng nghị luận cất lên, đám người quan sát chứng kiến Đế Thiên An tụ khí kéo cung mà không yên tĩnh được.

“UUUU!”

Kình phong quét qua, theo Đế Thiên An thả tay mà ra, vô số cặp mắt quan kiến khó mà rời mắt khỏi mủi tên tím dài hai mét kia. Như lưu tinh lóe lên, vạch phá sắc trời hoàn hôn vẻ lên bầu trời một đường cong, để lại tiếng rít gió mãnh liệt.

Mà phương hướng đến chính là Thiên Nguyên Thất.

Thiền Các bên trong, Hàn Tương Tựu đã không còn ngồi trên cái bảo tọa quen thuộc của mình nữa, mà cất bước đi ra khỏi đại môn, bên hông phối kiếm trôi nổi bên cạnh, con mắt hắn nhìn chằm chằm về mủi tên tử sắc đang lao tới.

“ Hừ!” Hàn Tương Tựu hừ một tiếng, lập tức lấy khí ngự kiếm đem trường kiếm thoát ly vào tay mình, Tử Hà chân khí quán chú vào trong thanh kiếm, khí thế ba động mãnh liệt kéo lên, sau đó phóng nhanh về mủi tên đang lao đến.

“ UYNH!!”

Như pháo hoa nổ tung trên bầu trời, trường kiếm sắc bén của Hàn Tương Tựu phóng ra nghênh đón với Tên Vĩ Thú của Đế Thiên An. Ngay khi va chạm liền bạo nổ, có chăng Hàn Tương Tựu đánh giá sai lâm về một tên kia.

“ Ầm!!”

Tên Vĩ Thú không chỉ phá hủy được mủi trường kiếm của Hàn Tương Tựu, một đường xuyên tới. Có điều uy lực so với trước đã giảm đi gấp đôi. Trong quá trình lao xuống lại chịu một cái phi kiếm khác bắn lên rồi nổ tung triệt tiêu.

“ Kiếm Tôn! Ngày mai chuẩn bị thanh kiếm nào tốt một chút, bản tọa sẽ đích thân lĩnh giáo kiếm thuật của ngươi” Đế Thiên An thông qua Bạch Nhãn từ xa liền thấy được Hàn Tương Tựu trên ngọn núi cao, thanh âm vang vọng ra ngoài.

“ Cái gì!”

“ Là Chủ Tướng ư?”

“ Đao Tôn bắn về Chủ Tướng”

“ Trời ạ một tên kia Cung Tổng cũng chưa làm được đâu?”

“ Xa như vậy mà còn có uy lực như vậy?”

“ Thực lực của Đao Tôn thật đáng sợ”

Đế Thiên An bất quản thanh âm của đám người nháo bên tai, đem mắt quét qua đám người trên núi, thanh âm to rõ : “ bản tọa lấy danh Đao Tôn khôi phục lại Đao Tông, những kẻ có cùng chí hướng với bản tọa muốn khôi phục lại quy cũ cổ xưa trên mảnh đất này. Bản tọa cho các ngươi một đêm làm ra lựa chọn, nhớ chọn trận doanh cho đúng, còn bây giờ lập tức rời đi”

Nếu trước kia là hòn đá nhỏ ném vào hồ nước khiến cho mặt hồ yên tĩnh dậy sóng. Thì bây giờ chính là sóng lớn không ngừng, bất luận là ai khi nghe được lời chuyển cáo của Đế Thiên An khó mà yên tĩnh được nữa rồi.

Đao Tôn đã nói rõ ra lập trường của mình, cũng đã hẹn chiến với Thần Địa chi chủ, đây đã không còn là luồng gió mới. Mà là cơn bão tố đang chuẩn bị hình thành quét qua Thần Địa ở đây.

Nói Đao Tôn ngông cuồng kiêu ngạo, nhưng một tiễn chi uy vừa rồi cũng để cho không ít người biết được hắn mạnh mẽ. Qua đó mới biết được, cái động tĩnh mà không lâu trước bọn họ nghe và thấy trước lối vào Cơ Hồn Trận là do ai gây ra.

Liên tục sử dụng đại chiêu, phá Cơ Hồn Trận hạ sát Thần Miếu Các Chủ và Địa Thần Các Chủ, tiếp sao lại bắn ra một mủi tên đầy uy lực. Công lực của Đao Tôn thể hiện ra, đã triệt để chấn nhiếp lòng người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK