Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi giọt máu được Diễm Linh Cơ thu vào cơ thể, gông xiềng ràng buộc trên người không còn.

Ngoài ra nàng còn phát hiện ra được cả huyết mạch như muốn thăng hoa vậy, cả người như lọt vào làn nước ấm khi giọt máu kia lại tản ra khổng lồ năng lượng, huyết mạch trong người lại cắn nuốt lấy lực lượng đó.

Theo Thiên Trạch phục dụng Chân Long huyết cùng Thần huyết thì những giọt máu chế trụ thủ hạ trong người Thiên Trạch cũng đạt lợi. Bây giờ quay về cơ thể cũ, hiển nhiên đem lại lợi ích không nhỏ.

Thiên Trạch yên lặng chờ đợi Diễm Linh Cơ tiêu hóa lực lượng, một tay vung nhẹ ngưng khí tụ ghế mà ngồi.

Chừng một nén hương thì Diễm Linh Cơ đi ra, ánh mắt hiện lên vui mừng khi thực lực đề thăng một bậc. Lực lượng trong người của nàng so với trước còn mạnh hơn rất nhiều, chân khí so với trước còn tinh thuần hơn và nhiều hơn rất nhiều.

“ Linh Cơ cảm tạ chủ nhân tặng cho phúc duyên” Diễm Linh Cơ đem mắt nhìn về chủ tử, nàng có chút ngạc nhiên khi thấy một cái ghế màu vàng hiện ra, nàng nhớ còn chưa thấy nó trước.

Thiên Trạch đem tay bắt lấy cái kiều diễm nữ tử này, nói: “ ta ưa thích thủ hạ thông minh và có năng lực, nàng lại hội tụ điều này hơn nữa khác biệc với những kẻ khác.”

Diễm Linh Cơ con mắt thoáng qua quang mang, không có bài xích động tác thân mật của y, nói : “ Linh Cơ cảm tạ chủ nhân thương yêu”

Thiên Trạch nói : “ nói một chút Bách Việt từ khi ta bị giam giữ”

Diễm Linh Cơ nghe được sắp xếp lại suy nghĩ : “từ khi chủ nhân thất bại ở Tân Trịnh, Bạch Diệc Phi mang theo đại quân công chiếm vào đô thành, Việt vương không chống đở nổi mà rời bỏ đô thành! Bách Việt hoàng thất bị Bạch Diệc Phi chém giết. Hàn quân chiếm thành không lâu, Bắc Ly và Sở công phá tiền tuyến và xâm chiếm thổ địa Bách Việt, lấy Ngô quốc chiếm bốn phần lảnh thổ còn lại ba nước xâu xé Bách Việt. Và Việt vương đã đầu hàng cho Phù Sai, Bách Việt trên danh nghĩa là chư hầu của Ngô quốc”

Thiên Trạch yên lặng nghe lấy, một tay gõ nhẹ lên thành ghế, rồi hỏi : “ Gia Lãm hiện giờ bị ai chiếm giữ?”

Diễm Linh Cơ đáp : “ sau khi Bạch Diệc Phi chiếm thành thì bị Bắc Ly Tống Khuyết dẫn đại quân công chiếm, Bạch Diệc Phi vơ vét hết những thứ giá trị bỏ thành rời đi, chỉ chiếm vạn dặm từ vùng giáp giới Hàn quốc kéo xuống vùng Tương Sở”

“ Đúng là có không ít biến hóa nhỉ?” Thiên Trạch thầm nghĩ.

Tại trí nhớ của hắn trong Tống Khuyết là Trấn Nam Vương của Tùy quốc trong Song Long Đại Đường, nhưng tại thế giới rộng lớn này lại sinh ra biến hóa không nhỏ, y là vương gia khác họ của Bắc Ly.

Không chỉ có mỗi Tống Khuyết xảy ra biến hóa mà còn có rất nhiều người lẫn thế lực mà Thiên Trạch biết, thay đổi ở thế giới này.

Chẳng hạn như Xuân Thu bá chủ Ngô vương Phù Sai và Việt vương Câu Tiễn hai nước cũng tại thời đại hiện ra, hơn nữa Xích Mi Long Xà chính là con trưởng của Việt vương Câu Tiễn chứ không phải là Lộc Dĩnh, nguyên bản quỷ tích của nước Việt cũng lệch đi không ít.

Vốn Việt quốc Câu Tiễn chiến bại và trở thành nước chư hầu cho Ngô quốc. Song tại thế giới này trừ Ngô quốc ra còn thêm ba cái nước khác chiếm đất Việt, tuy Câu Tiễn vì giữ lại nước nhà chịu nhục qua Ngô làm kẻ hầu người hạ và sau 3 năm được thả về, tuy nhiên quân lực nước Ngô vẫn đóng lại trên đất Việt.

“ Còn Phù Sai?” Thiên Trạch hứng thú hỏi.

Diễm Linh Cơ lại nói : “Bạch Diệc Phi công phá đô thành sau đó bị Tống Khuyết chiếm giữ, mấy năm nay y vẫn đang cất binh đánh Bắc Ly và muốn bành trướng sang phía tây”

Thiên Trạch hỏi : “ Bách Việt?”

Diễm Linh Cơ uyển chuyển nói : “ sau khi chiến bại Việt vương bị bắt ở Hội Kê, Bách Việt đầu hàng nước Ngô. Sau khi Việt vương khuất nhục sang Ngô ba năm thì được tha trở về, Ngô quốc mặt ngoài thì trả lại Việt quốc nhưng vẫn đóng quân trấn giữ”

Thiên Trạch nói : “ Phù Sai đi nước cờ này đúng là hiểm. Vừa vỗ về Bách Việt không ngăn phản loạn lại có thể lợi dụng triệt để”

Diễm Linh Cơ suy nghĩ nói : “ mặt ngoài Bách Việt là chư hầu Ngô quốc nhưng thực tế bị xác nhập vào cũng không xa. Thông qua Việt vương mà các phản loạn ở bốn phần lãnh thổ cũng kìm xuống. Trong tối Ngô quốc từng bước xâm nhập, từ triều đường đến cả giang hồ”

Thiên Trạch chú ý lặp lại : “ giang hồ!”

Diễm Linh Cơ nói : “ các thế lực lớn nước Ngô cũng muốn mở rộng địa bàn, nhân lúc Việt quốc suy vi mà công chiếm các thế lực lớn của Việt quốc.”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, chuyện này không lấy gì lạ. Giang hồ và triều đường tuy tách biệc song lại có liên hệ với nhau. Tại cái thế giới mà tông môn cát cứ cùng với vương triều đan xen này, sự hưng thịnh và suy vong của các vương triều cũng không thiếu liên hệ với các môn phái trong quốc thổ.

Thiên Trạch không suy nghĩ thêm mấy việc thế giới biến hóa đó nữa, hướng Diễm Linh Cơ nâng lên cằm nhỏ mà nói : “Được rồi, không nói đến mấy chuyện này nữa, ta kéo nàng đến bên cạnh nàng có biết chuyện gì không?”

“ Linh Cơ ngu độn xin chủ nhân dạy bảo” Diễm Linh Cơ thăm dò.

Thiên Trạch chậm nói : “ ta tu luyện có vấn đề, dục hỏa đang thịnh, một nàng tìm người giúp ta giải quyết vấn đề này, hai chính là làm nữ nhân của ta trở thành vương hậu của Bách Việt sau này”

Lời này không dối, hắn đổi qua một bộ thân xác Hư Vô thứ tiêu cực cảm xúc này lại ảnh hưởng, nhất là vừa rồi Diễm Linh Cơ câu dẫn hắn, lại thêm thân thể nóng bỏng tràn đầy dụ hoặc này ở bên người khiến dục hỏa hưng thịnh, hắn có thể trấn áp nhưng hắn lại không muốn trấn áp.

Bởi Diễm Linh Cơ là cái hồng nhan họa thủy đây, hắn yêu thích cái cô gái này, cần gì phải trấn áp chứ. Mà hắn tại thế giới này lựa chọn Bách Việt, sắp tới nàng là nữ nhân đầu tiên của hắn, vương hậu vị trí này giao cho nàng cũng phù hợp.

Diễm Linh Cơ cũng không chỉ có một bộ xinh đẹp túi da, năng lực khống hỏa nàng vẫn có. Ngoài ra nàng còn không thấp trí thông minh, trong những thủ hạ của Thiên Trạch là người được tin tưởng và tin cậy nhất.

“ Vương hậu!” Diễm Linh Cơ thầm nói, nàng đưa mắt nhìn người kia, nàng là cái thông minh cho nên rõ ràng ám chỉ của y, trong ngắn ngủi đã có cho mình chủ ý, các ngón tay hướng lồng ngực hắn di chuyển, nhỏ giọng: “ có thể hầu hạ chủ nhân là Linh Cơ vinh hạnh, xin chủ nhân thương tiếc”

Nàng là thuộc hạ của y, mạng cũng có thể bỏ xuống khi cần. Mà chủ tử đưa ra đề nghị vừa rồi đối với nàng mà nói cũng không phải là chuyện xấu gì cả, thậm chí là một chuyện tốt sau này.

Thiên Trạch trong mắt nàng vừa là sư vừa là chủ, võ lực lại mạnh mẽ thân phận cao quý, mà nàng là một cái Hỏa Vu thức tỉnh từ bình dân và được chủ tử nhiều năm về trước cưu mang.

Mệnh của nàng đã sớm là của chủ tử, bây giờ Thiên Trạch lại đưa ra đề nghị, nàng có thể đứng bên cạnh hắn, không là thuộc hạ mà là nữ nhân. Dù hiện giờ địa vị của Thiên Trạch đã không còn cũng như y đã không còn như trước, song nàng cũng như ba cái thủ hạ khác đối với y lòng vẫn không đổi.

Ủy thân và trợ giúp cho y cũng không tính là gì. Mà kết quả này với Diễm Linh Cơ mà nói cũng không có hại gì. Từ thủ hạ trở thành nữ nhân của y, đối với nàng không phải là một bước tiến lớn ư? Cộng thêm một phần cảm xúc, đó là ngắn ngủi tiếp xúc nàng lại có hảo cảm với y.

Một phần nữa hiện giờ tại nơi này đi đâu tìm nữ nhân chứ. Thiên Trạch mặt ngoài thì đưa cho nàng lựa chọn. Bất quá, y thật sẽ cho nàng lựa chọn đầu tiên ư?

“ Tốt”Thiên Trạch đem tay bắt lấy eo nhỏ của Diễm Linh Cơ, tay nhẹ vung ra, một khung giường lớn ẩn hiện giữa chốn hoang vắng.

“ Đây là…” Diễm Linh Cơ có chút ngạc nhiên khi thấy được việc xuất hiện trống rỗng xa hoa giường lớn này, lần này gặp lại chủ tử để cho nàng phát hiện được nhiều sự thay đổi mới mẻ từ y.

Nhưng rất nhanh nàng không có quá nhiều để ý đến thứ này. Bởi xuân tâm của nàng rất nhanh được khởi lên.

Diễm Linh Cơ vốn đã bại lộ, trừ tấm vải che đi hạ thể ra còn lại đều là thân trần. Cơ thể lồi lõm chết người, đôi bồng đảo căng mọng tràn đầy mời gọi cũng được Thiên Trạch thương yêu không ít.

“ Chủ nhân! Xin người thương tiếc” Mặc dù nàng rất lớn mật nhưng vẫn là thanh bạch, sắp tới xảy ra chuyện gì nàng làm sao không rõ, trong lòng vừa thẹn thùng lại lẫn chờ mong đối với nam tử kia cất lời.

Thiên Trạch đem Diễm Linh Cơ bế đến giường lớn, sau đó đem đôi môi kia hôn xuống.

Rất nhanh sau đó, từng tiếng thanh âm tiêu hồn thực cốt vang lên trong không gian.

Hai thân ảnh như ẩn như hiện qua từng tấm lụa che phủ giường ngọc.

Thanh âm từ nhỏ đến lớn rồi từ lớn đến nhỏ......

Thời gian qua mau, xuân sắc vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK