Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Không Trích Tinh cười gật đầu nói : “ như vậy càng không có tính khiêu chiến”

Tây Môn Xuy Tuyết vẫn ôm trên tay kiếm của mình, suốt trong quá trình vẫn kiệm lời không nói, mở miệng : “ ngươi định lúc giao chiến ra tay”

“ Ai u” Tư Không Trích Tinh kêu lên, nhãn thần đảo một cái nói : “ ta còn tưởng Tây Môn quan nhân là một khối băng chứ, không sai à”

Lục Tiểu Phụng đi đến choàng vai Tư Không Trích Tinh, nói : “ người anh em, có cần trợ thủ không?”

Câu nói của hắn cũng làm cho đám người khá bất ngờ, nhưng cũng nhanh hiểu được vì sao à, gả này chính là tửu quỷ, biết rõ hắn chính là đánh chủ ý lên rượu của công tử vô song à.

Cách bọn họ hơn ngàn mét, không phải ở lòng đất bên dưới mà ở mặt đất phía trên, tám cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc, mỗi một cô đồng dạng đều mặc một đôi hồng giày, so với Lục Tiểu Phụng nhóm người di chuyển trước hơn nữa tiếng.

Giờ phút này đám nữ đả chết trân, cái miệng há hốc, hoàn toàn sững sờ nhìn quang cảnh phía trước.

Việc khung cơ quan lại chìm xuống thông đạo bên dưới hoàn toàn không để ý nữa, khi mà quan cảnh phía trước để cho đám nữ nhân sợ ngây người.

Xa hoa lộng lẫy đây mới chính là xa hoa lộng lấy, một tòa cung điện nguy nga sừng sững, lầu các mọc lên san sát, nơi bọn họ đứng trước là một cải cửa điện to lớn.

Ngoái đầu thấy được một sảnh quảng trường rộng lớn, bày trí hoa thơm cỏ lạ đều là trân hiểm vô cùng.

Nhưng làm cho tám nữ kinh sợ đến không dám khép mắt, tim đập nhanh liên hồi đó là, bạc làm đườn, ngọc ngà làm cột, vàng ròng làm ngói.

Cho dù là hoa lệ nhất Tử Cẩm Thánh triều đình đứng trước nơi này cũng không thể so bì được.

Nếu nhìn từ trên cao xuống sẻ thấy được, toàn bộ quần thể xa hoa lầu các nguy nga sa xỉ hoa lệ này lại lọt vào lòng một cái núi lớn được đào rỗng đi.

Sườn núi trồng đầy hoa thơm dị thảo, dưới chân núi lại là trúc mọc khắp nơi, ở rìa ngoài lại xuất hiện các thân ảnh người thấp thoáng trong đó.

Nơi này mới chính là đại bản danh của Đế Thiên An, còn cái tên U Lâm Tiểu Trúc chí là giang hồ đặt cho hắn cũng thuận thế mà kêu.

Dù sao khi hắn đến thế giới này, rơi trúng phải ngọn núi này, sau vì chữa trị thương thế mà làm cho một mảnh sinh cơ bừng bừng héo tàn.

Thương thế đở hơn, hắn đục khoét lòng núi rồi chui vào bên dưới lợi dụng Dị Hỏa chữa trị bản thân, sau đó lại kiến tạo lại nơi này làm đại bản doanh cho mình.

Trúc mọc thành rừng được hắn bố trí trận pháp, nếu người không tinh thông sẻ bị lạc đường một vòng rồi bị dẫn ra bên ngoài.

Áo tím nữ tử, nói : “ các vị muội muội, nơi này là nhà của nam nhân tỷ, có gì thương lượng không được lấy trộm quá mức đâu nhé”

“ Nhị nương, có lầm không vậy, Đế Thiên An mới là phu quân của ta đó” Hồng y cô gái chen lời.

Hồng giày có tất cả là tám người, xinh đẹp nhất một bộ đỏ rực diễm lệ vô cùng là Đại nương. Tím sắc là Nhị nương, màu hồng là Tam nương. Tứ nương là Âu Dương Tình. Ngũ nương là Giang Khinh Hà. Lục ngương áo xanh bít tất trắng, đầu tóc cạo trọc, đúng là một vị ni cô xuất gia.

Thiếu nữ khoé miệng mỉm cười. Hai mái tóc đen láy kết thành hai cái bím dài, đang hưng phấn cười kia là Thất nương.

Cuối cùng là Bát nương Tiết Băng, nói : “ cái tên này đúng là giàu sụ”

“ Nơi này mới chính là phú khả địch quốc, bạc lót làm đường, vàng làm ngói, châu ngọc làm cột à, không hổ là nam nhân của Âu Dương Tình à” Âu Dương Tình nỉ non nói lấy.

“ Là nam nhân của muội à, các tỷ đừng có mà ăn hiếp muội đấy nhé” Thất nương quay sang nhìn nói.

Bên dưới đường hầm, khung xe cơ quan chở lấy đám người Lục Tiểu Phụng cũng đến được điểm cuối, tốc độ giảm lại cho đến khi dừng hắn.

Sau đó một tràng cơ quan lại vang lên, cửa đá bên trên mở ra để lộ ánh sáng, khung cơ quan xe lẫn toàn bộ đường ray đều được cơ quan đẩy lên bên trên.

Cho đến khi có mặt lên mặt đất cửa đá lần nữa đóng lại phong bế đường hầm, khung xe lại trượt bánh đem đám người chạy băng qua quãng trường rộng lớn, rồi dừng lại trước một tòa đại điện.

“ Ôi mẹ cha ơi” Tư Không Trích Tinh là người đầu tiên nhảy ra ngoài khung cửa khung xe mở ra, hắn sửng sở một hồi lâu rồi bất thốt lên.

“ Ta phát hiện, mình thật nghèo, đúng là thật nghèo” Lục Tiểu Phụng thở dài ngán ngẩm nói.

Chu Đình vợ chồng con mắt cũng mở lớn lên, Chu Đình kinh thốt : “ mẹ nó, đúng là sa xỉ mà, đây mới là giàu nhất trong thiên hạ đó chứ”

Hoa Mãn Lâu mặc dù không mở mắt, nhưng dựa vào tai nghe được, cất lời : “ tiếc là tại hạ không thấy được, nếu không cũng muốn biết thử khung cảnh xa hoa lộng lấy ấy như thế nào”

Mộc đạo nhân thở dài nói : “ nhìn thấy cảnh này, ta quả thật có xung động muốn đi ăn cướp à”

Tư Không Trích Tinh cúi người bàn tay gõ mấy cái vang lên thanh âm kim loại, liền nghe Hoa Mãn Lâu thốt : “ là tiếng bạc kêu”

“ Huynh đài thật đúng là diệu nhân à” Tư Không Trích Tinh thốt lên một cái, rồi lắc mình đi đến một con kỳ lân chạm trổ bằng ngọc đỏ, xuýt xoa quan sát.

Tây Môn Xuy Tuyết đối với tiền bạc hắn cũng không quá mức để trong lòng, song giờ đây hắn cũng bị khung cảnh phía trước cho chấn trụ.

Con mắt quan sát xung quanh một hồi, nói : “ nền đường là bạc, châu ngọc làm cột, vàng ròng lợp mái ngói, cho dù là xa hoa nhất người thiên hạ cũng không giàu sang bằng y”

“ Vậy ư” Hoa Mãn Lâu nghe được, trong đầu hình dung ra khung cảnh mà mình không thấy được, thở dài nói : “ chả trách công tử ấy không cho đón các cô nương vào trong, chỉ e tài phú khổng lồ này cũng bị huynh ấy tán đi hết”

“ Với tính cách của công tử thì dể lắm” Mộc đạo nhân cười nói.

Cổ Tùng cư sỉ đáp : “ quả là khiến lòng người nảy sinh tham niệm mà”

“ Uk” đám người gật đầu đồng ý.

Cách bọn họ một đoạn xa, trên hành lang Hồng Giày tổ chức lấy Công Tôn Lan làm đầu cất bước di chuyển trên hành lang.

“ Đời ta trừ Đế Thiên An ra sẻ không lấy một ai khác” Tam nương nói.

Nàng nói xong bên cạnh nàng có phần lớn hơn, nhan sắc không một chút kém Nhị nương cười nói : “ muội chính là nghĩ đến đống tài sản này”

Công Tôn Lan quay lại, nói : “ các ngươi thật không có tiền đồ, còn chưa thấy hắn đả bị đống tài sản này lừa gạt hết cả rồi.”

“ Đại tỷ còn không bị ư, ta mặc kệ ta chỉ cần gả cho hắn, làm thiếp cũng được sau này không cần phải khổ sở nữa” Thất nương nói

Lục nương tiếp lời : “Năm trước ta thu hoạch nhiều nhất trong các năm, đến 1250 lượng bạc, nhưng so với nơi này, còn không bằng một góc nhỏ con đường đi nữa”

Nhị nương nhẹ nhàng thở dài, nói: “ ban đầu ta còn hâm mộ bát muội, nhưng mà giờ mới biết à, cái gì mới là đại gia thật sự à, Hoắc Hưu tính là cái định gì”

“ Chả trách hắn chướng mắt, đem đống tài sản cấp cho” Tiết Băng nói, kế nhiệm vị trí của Thượng Quan Phi Yến để lại nàng cũng biết vị tiền nhiệm của mình.

Nàng bà nội là Tiết Thần Châm, nhà được xưng Thần Châm gia tộc, có thể đến đời nàng chỉ còn một mình nàng , Thần Châm gia tộc chỉ còn trên danh nghĩa, một cái chỉ còn trên danh nghĩa thế gia, tại mọi thời khắc đều có bị thôn tính nguy hiểm.

Vì lẻ đó Tiết Băng gia nhập Hồng Hài Tử là cho mình tìm cái chỗ dựa, phòng ngừa Thần Châm Tiết gia bị thôn tính, bởi Hồng Hài Tử do Công Tôn Đại Nương đảm nhiệm trên giang hồ xông ra danh khí không nhỏ, mà những người còn lại cũng không nhỏ nhân khí.

“ Đúng vậy không có tiền đồ” Công Tôn Lan đáp.

Lục nương cười nói : “ đại tỷ à, không phải tỷ muội chúng ta không có nghĩa khí, nhưng mà chúng ta võ công thấp à”

Công Tôn Lan nghe được bị khí không nhẹ, quay sang cười mắng : “ các ngươi nghĩ hay lắm, đã muốn hồng hạnh xuất tường hết cả rồi”

Âu Dương Tình phong tình vạn chủng nói : “ đệ nhất mỹ nam thiên hạ, thiên hạ vô song công tử, tài hoa trác tuyệt, cầm kỳ thi họa, nấu rượu, cơ quan, nấu ăn, hội rèn đúc, bây giờ lại là đệ nhất phú ông. Đại tỷ ngươi là không cản được ta đâu nhé, Âu Dương Tình này đả là người của công tử rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK