Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An nhìn đầy trời băng trụ lao đến Tung Hoành thủ thế một ngang một dọc trên tay đao kiếm điên cuồng chém ra, chỉ cần băng trụ lao đến đều bị kiếm khí tứ tung chém nát, trong không trung vang lên toái vở thanh âm liên miên không dứt.

Cách xa đỉnh Thương Sơn một đám người quan chiến lấy cuộc chiến của hai người, dù sao động tĩnh của bọn họ đâu phải là nhỏ. Toàn bộ đều là hai mươi bảy vị trưởng lão cùng với Thương Tiên Tư Không Trường Phong, còn lẫn Diệp Nhược Y và Tư Không Thiên Lạc.

“ Thanh kiếm kia, Lý Hàn Y tu lấy song kiếm từ lúc nào” Tư Không Thiên Lạc cầm lấy mũi thương nhìn về trên không trung hai người va chạm lại bị bức lui ra, kiếm khí tứ tung khắp nơi đem vô số cây cối lẫn xung quanh mây mù chém đứt.

“ Đó là Họa Nguyệt Tịch Thần, không đúng” Lạc Hà nhìn đầy trời hoa ngưng tụ tạo lên một quan cảnh mỹ lệ xinh đẹp ngưng tụ theo tay Thiết Mã Băng Hà chỉ lấy, mà tay kia Thủy Hàn kiếm vô số băng tuyết ngưng tụ hình thành những đóa băng hoa

“ Băng Hoa Vạn Lý, Họa Nguyệt Tịch Thần” Lý Hàn Y nhìn trên không trung Đế Thiên An hai tay đem kiếm lăng không phía trước, một đồ hình thái cực hiện ra cả hai khí thế không ngừng kéo lên cao, sau đó theo tay cổ tay nàng điểm ra hai chiêu kiếm của nàng nhanh chóng dung hợp lại sau đó lao đến Đế Thiên An.

“ Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh” Liên miên sấm rền tiếng nổ vang lên, trên không trung một quang cảnh diễm lệ hiện ra mây mù trắng xóa giống như là đất bằng một dàn hàng vạn bông hoa nở rộ khoe sắt, rồi vở nát thành từng mảnh, khi bị hai chuôi kiếm ngưng tụ thái cực đồ xé nát, có điều tốc độ của nó cũng bị cản lại dần sau đó bị vây trong vô số băng hoa.

“ Tính sai, nơi này địa lợi với nàng” Đế Thiên An lắc đầu nhìn bao phủ trong biển hoa hai thanh kiếm của mình, đỉnh Thương Sơn này băng tuyết khí lạnh chính là sân nhà của Thủy Hàn kiếm và Thiết Mã Băng Hà lại theo nàng câu thông thiên địa lực lượng nhập trận vào.

“ Đó là” Lạc Hà đám trưỡng lảo kinh hô lên khi nhìn từ hai tay Đế Thiên An ngưng tụ hai lưỡi đao tử nhận đem vô số băng hoa chém nát.

“ Tụ Khí Thành Nhận” Tư Không Thiên Lạc nhìn trên trời cao Đế Thiên An thi triển đại chiêu lên tiếng.

“ Hừ” Lý Hàn Y đem Thủy Hàn Kiếm điều khiển, vở nát đi băng hoa lần nữa tụ họp hóa thành vô số thạch trụ sắc nhọn lao đến công kích Đế Thiên An, đồng thời số còn lại băng hoa cũng lao đến công kích.

Có điều ngay khi đến gần Đế Thiên An hắn đả nâng lên khinh công của mình chạy thoát, để lại vô số bâng hoa công kích hụt, từ trên trời cao Tụ Khí Thàn Nhận song nhận lao xuống bên dưới Lý Hàn Y.

“ Uỳnh”

Vang dội thanh âm vang lên, chỉ thấy mặt đất dưới chân Lý Hàn Y vốn bị đóng băng vở nát lên, mà trên tay nàng song kiếm đả đón đở lấy song nhận của Đế Thiên An, cả người hai người lúc này đều bị bao phủ bởi gai băng tua tủa từ dưới mặt đất mọc lên.

“ Không ngờ nàng lại nhanh lĩnh ngộ Dịch Thủy Hàn như vậy, không ngờ song kiếm nàng cũng không tệ, Tung Hoành Chi Kiếm một nhát đoạn hầu nếu đổi lại người khác đả sớm mất mạng rồi” Đế Thiên An tán thưởng nói, nhìn trên bụng mình đả xuất hiện một thanh băng trụ xuyên thủng.

“ Đều không làm gì được ngươi đây” Lý Hàn Y ánh mắt thoáng qua quang mang, nhìn phía trước thân ảnh nam tử nhảy lùi về phía sau, từ khi đạt được Thủy Hàn kiếm nàng yêu thích không thôi so với Thiết Mã Băng Hàn hàn khí còn lợi hại gấp nhiều lần, chỉ cần nội lực đầy đủ nàng cũng có thể đem cả đỉnh Thương Sơn đóng thành băng tuyết.

Nhất là từ Đế Thiên An đạt được một quyển sách, bên trong ghi lại tất cả chiêu thức kiếm thuật, lẫn kiếm trận để nàng như mê như sai lấy.Quyển kiếm thuật này là Đế Thiên An tổng hợp tất cả kiếm thuật của Bách Gia các phái vào, đem cho Lý Hàn Y có thể nói là giúp ích cho nàng rất lớn.

Khi mà có rất nhiều chiêu thức để nàng mở mang tầm mắt như Tung Hoành chi kiếm, một tung một hoành công thú, hay Địa Trạch Thập Nhị Tứ trận pháp chỉ cần song kiếm liền có thể thúc dục Hạ Vinh Đông Diệt.

“ Lý Hàn, Thủy Hàn thật là hợp với tên nàng mà” Đế Thiên An thu lại vũ khí của mình, dù sao hai người chỉ luận bàn kiếm thuật mà thôi.

Lý Hàn Y không nói gì đem hai kiếm thu về, thân ảnh xoay người môi có chút nhích lên độ cong hiển nhiên đối với thanh kiếm này nàng rất ưa thích. Mà đám người quan chiến bên dưới cũng biết giao chiến đả kết thúc cũng lũ lượt rời đi.

Nửa tiếng sau.

“ Nó là đan dược gì” Lý Hàn Y nhìn về viên màu vàng đan được đang tỏa ra năng lượng sinh cơ bừng bừng lơ lửng ở không trung, nhịn không được dò hỏi.

“ Trường Sinh Dược, ăn vào có thể thoát phàm đăng tiên bất tử bất lão ít nhất có thể có được ba ngàn năm tuổi thọ” Đế Thiên An môi nhích lên độ cong nói.

“ Trường Sinh Dược” Lý Hàn Y đồng tử co rút lên, mấy ngày nay nàng tâm tính không cách nào yên tĩnh được như trước kia, khi mà thân phận của Đế Thiên An được vén lên để cho nàng không cách nào như trước được, hiện giờ viên đan dược phía trước để cho nàng không cách nào bình tĩnh được.

“ Ăn nó, nàng có thể thoát phàm đăng tiên thanh xuân vĩnh trú” Đế Thiên An cười nói đem viên đan dược đậy vào bên trong lọ thủy tinh trong suốt, phát ra óng ánh quang mang thất thải bay đến trước người nàng.

Lý Hàn Y tâm lâm vào xoắn xuýt lên thiên hạ không có bữa cơn miễn phí, Đế Thiên An đưa cho nàng trường sinh dược chính là hắn ưa thích nàng, mấy ngày nay sao nàng không nhận ra được chứ, cắn môi lên đại não nhất thời hiện lên một thân ảnh một tên đạo sĩ trẻ tuổi thời trẻ - Triệu Ngọc Chân đạo kiếm tiên.

“ Hàn Y chỉ là một phàm trần nữ tử, có thể để tiên nhân thưởng thức là vinh hạnh của Hàn Y, nhưng thứ này quá trân quý Hàn Y không thể nhận được” Lý Hàn Y một hồi trầm ngâm lên tiếng.

“ Nga” Đế Thiên An gật đầu, đem Trường Sinh Dược thu vào bên trong giới chỉ của mình, thân ảnh đứng dậy xoay người nhìn về mây trắng một phương, rồi nói : “ thú vị đả như vậy ta cũng muốn đập chậu cướp hoa một lần, nàng là nữ nhân của Đế Thiên An ta, Hàn Y cho dù nàng muốn hay không đi nữa”

“ Ngài, cần gì như vậy” Lý Hàn Y âm thanh có mấy phần tức giận nhìn thân ảnh Đế Thiên An phủ lên khói xanh dưới chân thái cực đồ hiện ra, thân ảnh chậm rãi tan biến đi.

“ Aii” Lý Hàn Y thở dài, nếu là người khác nàng đả một kiếm chém chết rồi nhưng mà Đế Thiên An nàng làm không được, chém cũng không có chết bảo nàng làm sao.

Thân ảnh bước ra vài bước thì gương mặt biến sắc lên thân hình có phần lảo đảo khi mà nội lực bên trong người dường như mất đi một dạng, ngay lập tức ánh mắt dời về một bình hồ lô Hỏa Vũ Mã Não đang vươn vấn ra khói hồng, ánh mắt trở nên nặng trĩu lên thân hình lung lay sao đó đổ ập xuống.

Chỉ thấy vốn đả rời đi Đế Thiên An thân ảnh lại xuất hiện phía sau Lý Hàn Y đở lấy thân hình của nàng, môi nhích lên độ cong nói : “ Hàn Y xin lỗi rồi”

Tấm mặt nạ trên người nàng nhanh chóng được hái xuống để lộ ra dung mạo tuyệt thế giai nhân, thật ra với Đế Thiên An mà nói nàng cho dù có che đi tấm mặt nạ hắn bằng linh hồn lực của mình cũng có thể nhìn thấy được, một trương quốc sắc thiên hương nhanh chóng lộ ra so với Diễm Linh Cơ, Hiểu Mộng, Tử Dận... đám nữ không một chút nào kém sắc, giống như tiên nữ lạc xuống nhân gian một dạng. Làn da hồng mịn căng tròn lông mày lá liễu lông mi chiếc mũi môi anh đào mỗi một chi tiết đều là hoàn hảo không một tỳ vết.

Đình viện bên trong nhanh chóng xuất hiện một lớp tường băng bao phủ, lối đi lên Thương Sơn đỉnh cũng mọc đầy gai băng bên trong. Nhìn mọi thứ phát sinh Đế Thiên An cười tà đem y phục trên người nàng nhanh chóng giải khai, làn da trắng ngần bộ ngực cao vút săn chắc trên đó hai hạt đầu hồng hào nhanh chóng hiển lộ ra, đối với nữ nhân như Lý Hàn Y muốn cua lấy phương tâm của nàng bằng cách thường là không thể được.

Nàng tuổi trẻ từng cùng Triệu Ngọc Chân một đoạn ký ức khó quên, bị tài hoa của hắn một kiếm của hắn tâm cao khí ngạo để rồi chôn xuống một đoạn tình cảm. Nữ nhân này ngoài nóng trong lạnh, nếu như đả có người trong lòng sẻ không cho bất cứ một nam nhân khác bước vào, chỉ có để nàng di tình biệt luyến là tốt nhất.

Mà Đế Thiên An cách làm chính là bá vương ngạnh thương cung đem nàng ăn lấy, nữ nhân đối với nam nhân đầu tiên của mình rất khó quên, từ yêu thành hận cũng có thể từ hận thành yêu.

“ Nàng thật xinh đẹp, Hàn Y” đem tay vuốt ve lấy thân ảnh không một mảnh vải mái tóc đen dài như thác đổ được xỏa xuống, như tuyết da thịt tinh tế đường cong chết người quyến rũ, mà đặc biệc làm cho hắn bất ngờ bên dưới cô bé của nàng lại là bạch hổ, đến cả một ngọn cỏ non cũng không thấy hai mép vẫn đỏ hồng phía trên một hạt đậu ở trên đó.

“ Ngô” Lý Hàn Y vô thức rên lấy khi đôi bàn tay Đế Thiên An bắt đầu vuốt ve lấy cơ thể của nàng, cơ thể có phần khẽ run lên.

Đế Thiên An một bên vẫn thưởng thức lấy thân hình của nàng, không biết qua bao lâu cho đến khi bên dưới cô bé đả bắt đầu tiết ra dịch thể, hắn cũng đặt cơ thể giai nhân lên một tấm giường ngọc, lúc này đả không còn là tiểu đình ở Thương Sơn nữa mà là bên trong không gian giới chỉ một tiểu thế giới nhỏ của hắn.

“ Ahhh” Lý Hàn Y mày nhíu chặt thốt lên đau đớn khi cảm nhận đau đớn truyền lại từ hạ thân xông lên đại não, thân hình cương cứng lên nhưng rất nhanh đau đớn cùng với khoái cảm đê mê truyền lại đại não khi mà đôi bồng đảo của nàng bị hắn sờ nắn vân vê, đến cả chiếc lưỡi nhỏ bên trong cũng bị đối phương quấn lấy, trong vô thức cùng đối phương như thú hoan hoan ái lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK