Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người gia tăng cước bộ đi ra cửa hang, nhưng khi chỉ còn chừng hơn trăm mét liền cảm nhận được một luồng khí rất mạnh đang cản ở lối ra.

“ Nguồn khí này…” Mai Du Tần cảm ứng được một thân ảnh phát ra khiếp người luồng khí ở bên ngoài hang mà kinh hô, lập tức rút tên cài cung đề phòng.

Đàm Hoa Liên cũng nhận ra được khí tức mãnh liệt ép đến : “Thiên An, anh cảm thấy không, luồng khí này...”

“ Rốt cuộc cũng xuất hiện rồi ư?” Hàn Phi Quang nhìn về cửa hang xuất hiện một cái thân ảnh, tại quang mang trắng lòa từ xa khó mà nhìn rõ dung mạo, nhưng mà luồng khí ép người kia để cho hắn biết là một cái cao thủ chặn giữ.

Thân ảnh thẳng tắp như một thanh lợi kiếm, già lảo chừng sáu bảy mươi tuổi, toàn thân mơ hồ phát ra một loại khí tức khiến người khác phải nghẹt thở xuất hiện ở lối ra.

“ Cảm giác cực kỳ nặng nề, tôi không cảm giác gì sai đó chứ?” Phù Dung cảm khí được từ người kia phát ra, lên tiếng.

Hàn Phi Quang lại chen vào, ngưng trọng tiếp lời : “ cô không cảm giác sai đâu, chỉ người canh cổng thôi mà đã có uy lực mạnh mẽ đến như vậy...”

Đế Thiên An cất bước đến trước, chậm rãi mà đi đối với luồng khí lực cường hành tỏa ra hắn không một chút để ý nào, cất lời :“ Là người quen đấy, phía trước là Kiếm Vương”

Dưới nhãn đồng của mình hắn dể dàng phát hiện ra được lượng khí thâm hậu của Kiếm Vương phía trước. Lượng nội khí này ngang ngửa với Thiên Mã Tướng Quân, mà hắn đánh thắng được y hẳn là nhờ vào Trường Bạch Kiếm Pháp.

“Ông! Ông nội” nghe được Đế Thiên An nói ra, Đàm Hoa Liên vui mừng khôn xiết, liền không kìm giữ chạy nhanh đến phía trước.

“ Thật là bất ngờ quá đấy! Làm thế nào mà cháu tìm được đến đây, Hoa Liên” lão nhân cầm kiếm phía trước chính là võ lâm Ngũ Tuyệt đứng đầu, Đàm Thân Du nhìn cháu gái thân ảnh chạy đến, từ ái cười nói.

“ Kiếm Vương, là ông!” Không chỉ có Hoa Liên mà ngay cả Mai Du Tần khi nghe được Đế Thiên An xác nhận và nghe được cái thanh âm già nua kia cũng xúc động, muốn chạy tới nhưng lại cố gắng khống chế bản thân mình.

“ Ông ư? Vậy mà ta còn tưởng là gã canh gác nào, may quá” Hàn Phi Quang cất lời, đem ngưng trọng biểu tình buông xuống.

Mỹ Cao một bên vui mừng nói : “ Là Sơn Thần đại nhân”

Đàm Thân Du trấn giữ ở Sơn Hải cốc cũng chính là lối ra vào chính của Thần Địa, khiến
Thần Địa không thể tiến công trung nguyên với quy mô lớn mà chì có thể gửi từng nhóm nhỏ thông qua địa đạo khác ra ngoài.

Cũng chính vì thế mà để cho Đông Lĩnh yên bình không ít, bởi Thần Địa võ sĩ thường hay tập kích các thôn làng Đông Lĩnh bắt lấy trẻ em nơi này về huấn luyện từ nhỏ. Mà khi xong chuyện những kẻ khác đều chết thảm, hành vi tàn độc vô cùng.

Lại là bạn của Mỹ Huệ cho nên Sơn Thần là một cái tên gọi khác mà người dân Đông Lĩnh gọi Kiếm Vương. Nhờ có Kiếm Vương trấn giữ thông đạo này suốt hơn hai năm nay mới khiến cho Đông Lĩnh giảm tải được thương vong trước độc thủ của Thần Địa.

“ Ồ!” Đàm Thân Du thốt lên khi nhìn đám người đi đến, một tay vỗ về cháu gái đang ôm mình, ánh mắt hắn rơi vào thanh niên bắt mắt tuấn lãng phi phàm kia.

Đem mắt rời khỏi thanh niên bắt mắt này, trong đám người hắn nhận ra có hai cái thân ảnh quen thuộc, cười nói : “Hô hô! Ai thế này? Ôi ta lại được gặp thêm khuôn mặt thân quen nữa rồi”

“ Ông!” Du Tần đi đến vui mừng, ôm cung chắp tay cúi đầu : “ Du Tần khấu kiến Kiếm Vương tiên sinh”

Đàm Thần Du đem tay đở lấy : “ cô gái nhỏ mà ta đã gặp ở Mạc Tập đã trưởng thành đến thế nàu rồi sao? Đến tận đây cháu vất vả quá nhỉ!”

“Cảm ơn… ông” Mai Du Tần ánh mắt trong hiện lên cảm kích, có chút nghẹn ngào xúc động, nếu như không có lão nhân phía trước thì không có mình ngày hôm nay, mặc dù không chung huyết thống nhưng nàng xem lão nhân phía trước như người ông đáng kính chưa từng gặp của mình.

“Đã lâu rồi mới được gặp lại lão Kiếm Vương! Lúc nãy ông còn dọa một hồi, đúng rồi chuyện ông nhờ tôi đã làm rồi đấy nhé” Hàn Phi Quang đi đến tươi cười nói, đối với cái lão nhân phía trước hắn rõ ràng quen thuộc, dù sau cũng có một đoạn thời gian chung đụng đây.

Kiếm Vương nhìn thấy tên tiểu tử kia, chỉ một thời gian không gặp tương kiến đả phát hiện hắn so với trước mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, gật đầu cười nói :“cuối cùng ngươi cũng sẽ tới đây.”

Kiếm Vương và Thiên Mã Tướng Quân từ lâu đã biết về thân thể của Hàn Phi Quang, nên đã sớm dự đoán trước được có một ngày hắn sẽ tìm tới Thần Địa.

“Đế Thiên An gặp qua ông” Đế Thiên An đi đến trước chắp tay thi lễ, rồi nói : “ nơi này cũng không thích hợp trò chuyện, chúng ta đổi cái địa điểm, ông thấy thế nào?”

Đàm Hoa Liên nghe được mặt thoáng hiện lên phiếm hồng, dù sau nàng đã bị tên này ăn cho xương cốt không còn. Tâm cũng bị hắn đoạt, bây giờ ở ngay trước mặt gia gia gặp gỡ cũng có chút xấu hổ và khẩn trương.

“ Nói đúng lắm, vậy các cháu về nhà của ta nào” Đàm Thân Du già mà tinh, biểu hiện của cháu gái làm sau mà thoát được ánh mắt của lão chứ, mười phần là cháu gái mình cùng với gã thanh niên này có tình cảm rồi, có điều lão không có nói ra.

Cũng không mất bao lâu, đám người được lão Kiếm Vương dẫn tới căn nhà gỗ bên cạnh thông đạo. Tại trước nhà gỗ có một cái bàn gỗ, ghế là những thân cây được cắt bằng phẳng vừa phải, nhóm người nhập tọa trò chuyện.

Chủ yếu là Đàm Hoa Liên cùng ông mình trò chuyện, kể lại chặng đường mình hành trình đi đến tìm ông mình. Sau đó kết bạn với đám người đi đến nơi này. Và cả những sự việc gần đây nhất.

“ Vì ông mà cháu đã vất vả rồi” Đàm Thân Du đợi cháu gái nói xong, cười nói.

Đàm Hoa Liên cất lời : “ không! Không phải thế đâu ông ơi. Nhờ có thế mà cháu có them kinh nghệm và cũng đã trở lên mạnh mẽ hơn rồi đấy”

“ Ông ở đây trấn thủ lối ra vào, Thần Địa có lẽ còn nằm sâu trong kia đi? Có thể nói một chút cho cháu đây được không? Cháu cần vào bên trong xử lý một ít chuyện” Đế Thiên An biết rõ lối vào và thông tin, song với tương lai ông vợ cũng cần đánh quan hệ.

“ Sao? Nơi này vẫn không phải Thần Địa ư? Rốt cuộc nó thật sự nằm ở đâu ạ?” Hàn Phi Quang, Tiểu Hương nghe được cũng bất ngờ lên, đồng thanh mà hỏi.

Kiếm Vương trầm ngâm một lúc rồi nói : “ nơi này mới chỉ là bên ngoài và là nơi đi vào Thần Địa thôi. Các cháu muốn đi vào sẽ phải cần thêm nữa buổi để có thể đi vào bên trong đó nữa. Và lối vào, sẽ có những võ sĩ canh giữ cửa, nếu như không nhận được sự cho phép của họ, thì các cháu sẽ không thể vào được đâu”

“ Không sao cả, không lẽ dùng sức mạnh mà không vượt qua được sao?” Hàn Phi Quang thô thần kinh nói, không cho vào thì trực tiếp đánh đi vào thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK