Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ nhanh tới mức tạo thành kình phong cuồng bạo. Ngay cả không gian loạn lưu cũng bị phá tan.

“Đại tỷ, lúc này, tam đại Long Đảo toàn lực tấn công Đông Long đảo lại có thêm sự giúp đỡ chúng ta, chắc hẳn có thể đánh tan Đông Long đảo.” Một gã mặc hắc y đứng bên cạnh vị Hồng y nữ nhân đầu lĩnh, giọng nói của hắn khàn khàn, miệng chỉ hơi mở ra khép vào một chút mà lại xuất hiện một loại lực hút đáng sợ.

Người này tự xưng là Côn Hoàng, có không ít đối thủ của hắn sau khi bị bắt liền bị hắn nuốt sống. Hung danh của hắn cực kỳ vang dội trong giới ma thú, không ít cường giả khắp nơi khi nghe đến tên hắn đều sợ mất mật.

“Không cần vội vàng như vậy, cứ đợi cho bọn chúng đánh với nhau, chết càng nhiều càng tốt.” Phượng Hoàng suy tính, lạnh nhạt trả lời.

“Hắc hắc, không ngờ tam đại Long đảo lại tìm đến chúng ta để nhờ giúp đỡ. Đúng là làm cho người ta bất ngờ mà” Lão giả còn lại cười quái dị và nói, đây chính là Ưng Hoàng.

"Đợi giải quyết xong Đông Long đảo, lấy được Long Hoàng huyết mạch rồi thì tam đại Long đảo sớm muộn gì cũng bị tộc ta diệt trừ mà thôi." Phượng Hoàng cười mỉm, tay áo vung lên, đang muốn tăng tốc thì trong lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác nguy hiểm.

Phượng Hoàng chưa kịp phản ứng gì thì từ trong đám không gian loạn lưu phía trước đã bộc phát ra một tia đấu khí mỏng như sợi tơ những cực kỳ sắc bén.

Trong nháy mắt đã bắn về phía đám người Thiên Yêu Hoàng tộc. Ngay lập tức,những tiếng kêu thảm vang lên không dứt.

“Bọn chuột nhắt phương nào dám đánh lén Thiên Yêu Hoàng tộc, muốn chết”

Phượng Hoàng nhanh chóng phục hồi tinh thần, nhìn thấy tộc nhân thương vong thê thảm liền nổi giận, ngọc thủ giơ lên đánh một chưởng về phía không gian loạn lưu.

Không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, chỉ nghe thấy một tiếng "Oành!", cả không gian loạn lưu cuồng bạo kia liền bị đánh tan nát.

"Ha ha, nếu nhát gan thì sao dám chặn đường giết người Thiên Yêu Hoàng tộc đây?"

Không gian loạn lưu vừa nổ tung thì xung quanh đấy bỗng vang lên tiếng cười lớn. Một bóng người từ đó bay ra, dừng lại trước mặt đám người Thiên Yêu Hoàng tộc.

Hai tay người đó vung lên, hơi thở áp chế liền chầm chậm lan ra. “Thiên Yêu tam hoàng, mấy trăm năm không gặp rồi. Các ngươi vẫn như thế nhỉ!"

Phượng Hoàng nhìn lảo già tóc bạc đứng phía trước, ánh mắt đầy sát khí lẫn có phần sợ hãi : “ Thanh Sơn, ngươi còn chưa chết ư?"

“Sao lại là lão đó?” Côn Hoàng cả kinh lên

Từ bên trong hư vô lại đi ra thêm một lảo già khác, cười nói : “ bọn các ngươi hôm nay đừng ai mong mà sống sót được”

Hai lảo già này chính là đại trưởng lão Thanh Sơn cùng nhị trưởng lão Chúc Hỏa cả hai đều có tam tinh Đấu Thánh tu vị, vốn là bế tử quan không ra, nhưng bị Đế Thiên An mạnh mẽ phá ra không gian đem đám người này triệu hồi ra.

Không chỉ có nhóm người Thiên Yêu Hoàng tộc chịu phục kích mà đội ngủ Cửu U Địa Minh Mãng đều gặp phải cùng chung cảnh ngộ, khi các trưởng lão bế quan ở không gian hư vô trở về mai phục trên đường chặn giết đám người này.

Trong không gian hư vô hắc ám, ngay cả ánh sáng cũng dần dần mất đi, thế giới này luôn tràn ngập tẻ nhạt cùng cô tịch, đồng thời cũng ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm. Đôi lúc chỉ cần khiến cho không gian lưu động lộn xộn, cũng đủ để nghiền nát một gã Đấu Tôn cường giả!

Bởi vậy, bình thường ngoại trừ Thái Hư Cổ Long bộ tộc tinh thông không gian chi lực, rất ít nhân loại cùng cường giả chủng tộc khác đi đến không gian hư vô này.

Đương nhiên, nơi này đối với người khác mà nói có lẽ là cho cũng không thèm, nhưng đối với bộ tộc Thái Hư Cổ Long lại có không ít tác dụng.

Nơi này tràn ngập không gian loạn lưu, không chỉ có thể rèn luyện sự điều khiển của họ đối với không gian chi lực, còn có thể mượn lực lượng khủng bố của không gian loạn lưu để tu luyện thân thể.

Bên trong hư vô, đột nhiên có nhiều vầng sáng hiện ra. Đưa mắt nhìn về nơi phát ra vầng sáng, chỉ thấy một hòn đảo cực kì khổng lồ, không ngờ hòn đảo này lại có thể trôi nổi trong không trung!

"Rầm… Rầm…!"

Trên hòn đảo khổng lồ không ngừng truyền ra tiếng nổ năng lượng kịch liệt. Năng lượng cực kì cuồng bạo không ngừng trùng kích, lấy hòn đảo làm trung tâm, từng luồng năng lượng như gió bão ùn ùn quét ngang, khiến cho mọi vật trong vòng bán kính vạn trượng xung quanh hòn đảo đều bị phá hủy.

Bốn phía hòn đảo, có không ít bóng người nghiêm chỉnh mà đứng, ánh mắt sắc bén dò xét xung quanh.

Chỉ cần có người bước ra khỏi hòn đảo, sẽ bị những đợt công kích như mưa bão hung hăng đánh xuống. Chi đội này hình thành một cái thiên la địa võng không có kẽ hở, đem hòn đảo vây kín lại.

Lưu quang chậm rãi tán đi ở cách đó không xa, giờ phút này Đông Long đảo đã vỡ nát. Một số nơi còn đang bùng nổ chiến đấu thảm thiết. Năng lượng cuồng bạo khiến cho vùng không gian này trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

Trên Long đảo mặc dù nơi nơi hỗn loạn, nhưng phòng tuyến của Đông Long đảo đã từ bên ngoài thu hẹp lại ở nơi trọng yếu nhất – Long Điện.

Nơi đó cũng chính là trung tâm của Đông Long đảo. Nói cách khác, ngoại trừ những nơi phụ cận trong phạm vi Long Điện, toàn bộ Đông Long đảo cơ bản đều bị Tam đại Long đảo chiếm cứ.

Long Điện phía trước.

“ Long Vương” Đế Thiên An nhếch môi lên nhìn xem ba trung niên dừng lại phía trước, lạnh giọng nói : “ trước là chia rẻ Thái Cổ Hư Long tộc làm ra phân liệt, tự ý xưng Vương, sau là bất kính Long Hoàng, giờ cấu kết ngoại tộc làm trái tộc quy, tội nào cũng là trọng tội”

Một trung niên nam tử sắc mặt âm trầm, là Tây Long Vương dùng âm thanh lạnh lùng nói : “ Hắc hắc, ba người chúng ta cũng đều mang huyết mạch Vương tộc, xưng Vương là chuyện đương nhiên, đâu đến lượt một tên tiểu bối như ngươi lên mặt ý kiến!"

Trong ba người này, có một nam tử thân mặc long bào, trên mặt cuối cùng cũng mang vẻ tươi cười khiến người ta như cây ngọc đón gió, có vẻ cực kì hiền lành, nói : “ chúng ta đều là vì Thái Cổ Hư Long lợi ích cả”

Bắc Long Vương kì thật chính là nhân vật đáng sợ nhất trong Tam đại Long Vương, người này không chỉ quỷ kế đa đoan, mà còn làm việc không từ thủ đoạn. Đề nghị liên hợp cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc lần này, chính là do hắn ta đưa ra đầu tiên.

Người này lúc nào cũng là nhân vật thủ đoạn mềm dẻo mà chuyên đâm sau lưng người khác. Năm xưa, khi chia rẽ bộ tộc Cổ Long, hai đại Long Vương cũng đều do hắn dụ dỗ nên cuối cùng khiến cho Thái Hư Cổ Long bộ tộc nguyên khí đại thương.

Bắc Long Vương nhẹ giọng nói: “Nếu tiểu chất vẫn ngu xuẩn như vậy, bổn vương cũng chỉ có thể cứng rắn bắt lấy ngươi. Về sau ngươi nhìn thấy Cổ Long bộ tộc chúng ta thịnh vượng thì mới hiểu được, điều hiện tại bổn vương làm đều là chính xác”

“Hai vị, động thủ thôi! Không cần kéo dài nữa, chậm sẽ sinh biến”

Nghe thấy lời Bắc Long Vương, Tây Long Vương cùng Nam Long Vương đều chần chờ một chút, sau đó đều hăng hái gật đầu.

Tam đại Long Vương đều là cường giả đỉnh cao trên đại lục, trong đó Tây Long Vương và Nam Long Vương đều đạt đến cấp độ Đấu Thánh Tam tinh hậu kì. Còn Bắc Long Vương lại càng mạnh hơn, đã mơ hồ bước một chân vào Tứ tinh Đấu Thánh.

Ba người liên thủ, cho dù là thực lực Đấu Thánh Tứ tinh sơ kì cũng không thể chống đỡ được, nhất là khi long hóa cơ thể có thể ngạnh đấu hơn một cấp.

“Động thủ” Bắc Long Vương quát lạnh một tiếng, thân hình dẫn đầu dữ dội lưới đi.

Ở phía sau, Tây Long Vương cùng Nam Long Vương theo sát mà đến.

Thân hình ba người vừa động, chợt, một cái cự đại chưởng ấn màu vàng từ phía sau người Đế Thiên An, ở Long Điện nơi sâu bắn ra, hung hăng công kích về phía ba người.

“Trộm cướp phương nào cũng dám nhúng tay vào việc của Cổ Long bộ tộc”

Công kích đột ngột xuất hiện làm cho ba người Bắc Long Vương cả kinh, ba người phất tay áo lên, kình khí đáng sợ mạnh mẽ khuếch tán, trực tiếp đụng vào thủ ấn kia.

“ Phanh”

Trầm đục tiếng vang vang lên, chỉ thấy mặc cho ba vị Long Vương liên thủ, vẫn không đở được cái thủ ấn kia, cả ba ở trên không trung bị chấn lùi về sau.

“ Trộm cướp, bổn Hoàng muốn xem thử là kẻ nào nói”

Chúc Khôn chậm rãi đi ra, thanh âm tràn đầy khinh miệt lẫn giận giữ, long uy tản phát ra khắp nơi, quát lạnh : “ nói”

“ Long… Long..., Long Hoàng bệ hạ” Ba vị Long Vương sắc mặt cả kinh lên, con mắt như muốn rớt ra ngoài, khiếp sợ nhìn cái thân ảnh kia.

Chúc Khôn ánh mắt âm trầm, trên tay ngưng tụ ra một thanh trường kiếm màu vàng, thân ảnh chớp nhoáng xuất hiện phía trước Bắc Long Vương đem hắn cánh tay chém đứt, thanh âm tràn đầy phẫn nộ : “ năm xưa ta lẻ ra phải giết chết ngươi mới đúng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK