Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Đạo Thánh sau khi đem Tụ Hiền trang thảm sát, hung danh vang vọng khắp Đại Sở, vốn đã chịu tiếng xấu càng trở thành rất nhiều môn phái Sở quốc thống mạ mắng nhiếc, so với Kiều Phong còn muốn thịnh.

Mấy trăm cái cao thủ võ lâm bị giết, đối với Đạo Thánh không hận ư? không muốn chém y ư?

Nhưng chiến tích của Đạo Thánh quá kinh người, cộng thêm Binh Khí Phổ thay đổi khiến cho không ít kẻ vừa kính vừa sợ, lại thêm hành tung quỷ bí nhất thời khó người có thể động được.

Cho đến khi Đạo Thánh là Thiên Trạch thân phận như sét đánh một dạng lan tỏa, tin này lộ ra càng khiến võ lâm nước Sở rung động.

Việc đại quân Bắc Ly bị sát lục lộ ra ánh sáng, khiến cho những kẻ hô đánh hô giết y câm lặng, một kẻ có thể đồ lục mấy trăm vạn quân còn là người thường được ư?

Bất quá cũng không phải ai cũng bị Thiên Trạch chiến tích dọa sợ, nhất là các đại môn phái có gốc gác thâm hậu chẳng hạn.

Nhận thấy mối nguy của Thiên Trạch, một khi hắn trọng chấn quân đội sẽ họa hại Sở quốc còn kéo thêm không ít sinh mạng chết đi, càng là thế lực quy tụ dưới trướng y đều là bọn ma môn hung ác tụ hội.

Trước thì báo thù cho các sư đệ cùng môn nhân sau thì muốn thay võ lâm cùng thiên hạ trừ hại, Huyền Từ phương trượng chùa Thiếu Lâm đứng ra mời gọi các anh hùng hào kiệt cũng như chư môn các phái trên Đại Sở và các nước lân cận.

Tháng 3 ngày mười tám, Thiếu Thất sơn bắc Thiếu Lâm tự, Đại Hùng Bảo Điện nơi.

Bên ngoài có tăng nhân canh gác, bên trong lại là những tay cao thủ đệ nhất trong võ lâm hiện nay, trong đó bao quát Cái Bang, Thiếu Lâm, Nhạn Đảng, và Ba Sơn,Trường Giang thủy trại và Thập Nhị Liên Hoàn Ồ, Điểm Thương, Thiên Hạ hội....

“ A di đà phật, lão nạp cảm tạ các vị thí chủ thịnh tịnh đến tệ tự hội họp” Thiếu Lâm tự chưởng môn Huyền Từ nhìn thấy chư vị chưởng môn hoặc là cao thủ bậc nhất trên nước Sở, hoặc là các nước khác nhận thiệp mời mà đến, chắp tay niệm phật hướng những người đang quỳ ngồi kia lễ phật.

Huyền Từ thi lễ xong lại nói : “ lần này lão nạp gởi thiếp cho chư vị đến đây là thương thảo về một đại sự trên chốn võ lâm”

“ Chính là Đạo Thánh Thiên Trạch” mở lời chính là Đại Lâm tự Hàn quốc Thiết Kiên.

Huyền Từ đáp : “ Chính là”

“Y cướp bóc lại giết người khắp nơi, làm hại vô số anh hùng hào kiệt. Đem tài sản cướp được về cho Đại Việt của y. Bây giờ y lại to gan xưng Đế cũng đã nói rõ dã tâm của y, chờ y lớn mạnh Đại Việt chính là tai họa thương sinh” Trường Giang Thủy Thượng Phi nói vào.

Nhạn Đảng Cao Hành Không gật gù : “ từ khi y từ Hàn quốc vượt ngục đi ra dùng hai cái thân phận. Mỗi cái thân phận đều khiến võ lâm không yên tĩnh, võ lâm cũng dấy lên tinh phong huyết vũ”

Thập Nhị Liên Hoàn Ồ Ưng Nhãn Lão Thất tiếp vào : “ Đại thiện! Thiên Trạch chuốc oán gây thù khắp nơi, hành vi tàn độc. Lại nuôi dưỡng cùng thu nhận không ít kẻ gian ác. Nếu như để y tiếp tục lớn mạnh, khi trọng chính được quân đội tất sẽ báo thù, khi đó lại khiến không ít thương sinh dấy lên”

Hai năm trước Băng Phách bị đoạt mất mà không rõ ai gây ra, sau này Đạo Thánh nổi lên để cho Lã Nghĩa khẳng định là tên trộm kia, cho nên khi hay tin các đại phái lấy bắc Thiếu Lâm đứng ra phát thiệp thảo luận việc hàng ma, Lã Nghĩa cùng một số bang phái có tư cừu cũng kéo đến tham dự, giờ này hắn mở miệng tiếp lời : “ vô luận là Đạo Thánh hay Thiên Trạch thì y cũng khiến võ lâm và triều đường các nước lung lay, nhất là y đã đoạt Gia Lãm tự lập quốc gia của mình, dựng lên cái nước nhà tràn đầy chướng khí, bọn gian tà có nơi mà tụ hội, ta nghĩ chúng ta cũng nên có hành động, đứng ra vì thương sinh, bằng không với tài lực mà y cướp bóc được một khi lớn mạnh Đại Việt chính là mối họa lớn cho thiên hạ”

Tân nhiệm Cái Bang bang chủ, Hồng Thất Công là chưởng môn phái Ô y, chỉ là Cái Bang phái Tịnh y biến loạn, trong thời gian ngắn Kiều Phong và Nam Cung Linh xảy ra chuyện, thanh danh giảm thấp, hắn dưới sự đề cử cũng không thể vân dung tứ hải mà đứng ra tiếp nhận Cái Bang hai phái : “ Không thể để lũ gian tà bại hoại đó tiếp tục tồn tại, vì thương sinh cùng những kẻ mà y đã giết đòi lại công đạo”

Tống quốc Thiết Chưởng bang chưởng môn, Cừu Thiên Hải một đời hành hiệp ghét ác như cừu Cừu Thiên Hải nhận thiệp mời mà đến, nói : “ Thiên Trạch lấy Đạo Thánh mà cướp bóc mà sát hại khiến cho bao nhiêu gia phải khốn khổ lao đao, làm việc bất nhân bất nghĩa. Bây giờ lại dựng quốc trái luân phải đạo, hành vi tàn ác không hợp chính đạo, ta thấy chúng ta nên hợp sức trừ đi kẻ này, đòi lại công đạo cùng trừ họa cho võ lâm”

Nga Mi chưởng môn Độc Cô Nhất Hạc cũng tham dự vào, chỉ là quan điểm thì không giống :“ Năm xưa Hàn vương bồi dưỡng phản loạn, tắm máu Bách Việt người. Nhốt Thiên Trạch xuống hầm tối 12 năm. Bốn nước Sở và Bắc Ly, Ngô, Hàn chiếm đất Bách Việt, giết hại con dân hắn. Có nhà không thể về khi ngôi vị bị phế trút, hắn đi cướp của giết người chiếm lại đô thành Bách Việt, điều này cũng là sai ư? Các vị hôm nay đến bàn thảo phạt y, có thấy buồn cười không? nếu là các vị, các vị sẽ làm thế nào? Hơn nữa mặt ngoài thì nói thay võ lâm trừ hại, ở đây có được bao nhiêu người nghĩ cho thương sinh, có bao nhiêu kẻ lại nhắm đến tài sản khổng lồ và thần vật mà y cướp”.

Lời vừa dứt khiến cho không ít người trầm mặc lẫn lúng túng.

Bọn họ đến nơi này cũng không thiếu kẻ có tư tâm khác, một phần là đòi lại ân oán cá nhân một phần chính là muốn nhắm đến những thứ y cướp được.

“ Quốc gia hưng suy trăm ngàn năm qua đều do thiên mệnh, việc Bách Việt bị bốn nước chiếm cứ đó là trên chiến trường phân tranh. Nhưng Thiên Trạch dùng Đạo Thánh tai họa các nước, hành vi tàn ác chỉ vì lợi ích cá nhân. Tống mỗ thấy nên nhìn chổ đại nghĩa, về phần tài sản lẫn thần vật y cướp được chúng ta ngồi đây ai không bị hại. Trước thì trừ hại cho thương sinh, sau thì đòi lại nợ của mình”phía Tống thị cũng nhận được thiếp mời của Thiếu Lâm phái, Ngân Tu Tống Lỗ là người đến dự, hắn phản biện lấy lời Độc Cô Nhất Hạc, hiển nhiên với lập trường của Tống thị thì làm sao hy vọng Thiên Trạch yên ổn.

Hàn quốc nổi danh hiệp nghĩa Công Tử Kiếm Khách đồng dạng tâm tư như Tống Lỗ, Diệp Thần tiếp lời vào : “ Hiện giờ, những kẻ gian ác bại hoại trong chốn võ lâm như Ngũ La Hán, Liễu Thanh Thanh, Độc Cô Mỹ, Hải Kỳ Khoát, Vu Hoàn, Lục Chỉ Cầm Ma, Thạch Quan Âm, Vô Hoa.... tính sơ sơ cũng lên ngàn kẻ. Bọn gian ác nếu không trừ diệt, há phải chẳng để chúng tự tung tự tác được ư?”

Một trong những người có tư oán và tham lam với những thứ mà Thiên Trạch sở hữu, Sở quốc hoàng thất Thiên Hạ Hội chi chủ Hùng Bá nói : “ các vị, Thiên Trạch cướp bóc gây thù hần khắp nơi. Nhất là gần đây y sát hại các nước quân sĩ, tàn sát Tân Trịnh đô thành đã nói lên y muốn trả thù. Y nắm giữ Tử Kim Thần Vũ không nhỏ, nhờ thứ thần vật đó mà không cố kỵ. Bây giờ y đã thẳng tay tàn sát như thế, nếu một khi y cường đại hơn đạt đến cảnh giới truyền thuyết kia, y sẽ không dừng lại ở trả thù nữa có khi còn muốn nuốt cả trung nguyên, khi đó thương sinh đồ thán”

Minh chủ của mười đại phái phía bắc Ngô quốc, Khoái Ý Lão Tổ nói : “ không sai! Các vị đều biết thần vật có sức mạnh phi phàm. Theo lão phu được biết, trên tay y có một thanh cái thế hung binh. Nếu như y tiếp tục nhờ Tử Kim Thần Vũ lớn mạnh, thiên hạ này có ai cản được y nữa”

Từ Đại Lương một trận chiến xong, Mộc đạo nhân thuận lợi kế vị chưởng môn Vũ Đương khi Thạch Hạc cùng môn đồ đến tham dự cuộc chiến, giữa đường bị thủ hạ Thiên Trạch giết chết, hắn cũng tham dự vào đại hội lớn của Thiếu Lâm, nói : “ các vị ở đây ai cũng có thù oán với Thiên Trạch cả, khi đến đây đã nhất quyết muốn trừ y rồi, thì cần gì phải nói nhiều chứ.”

“ Đúng! chúng ta cần gì nói nhiều, xuất lĩnh người đến Thăng Long trừ ma vệ đạo”

“ Báo thù”

“ Không sai! có ân báo ân có thù báo thù, ta không nghĩ nhiều, y nợ ta, phái Ưng Hổ ta không thể bỏ qua được”

“ Thiên Trạch không trừ thương sinh họa kiếp”

Liền sau đó đám chưởng môn cùng đám cao thủ đến đây lời ra tiếng vào.

Huyền Từ yên lặng nghe, đợi thanh âm lắng xuống, rồi nói : “ hôm nay mới các vị đến chính là muốn thảo luận trừ ma. Trước là trả lại công đạo cho những người chết cũng bị hại, sau là ngăn cơn sóng dữ mà y sắp gây ra. Lão nạp đại diện cho phái Thiếu Lâm trước đứng ra trừ ma, nếu các vị có chung lòng giúp sức, lão nạp hoan hỉ vô cùng. Chỉ là chúng ta là giang hồ nhân sĩ không phải triều đường, nếu Thiên Trạch dùng Đạo Thánh nhập giang hồ, lão nạp kiến nghị dùng quy cũ giang hồ cùng y cũng như thanh trừ đám gian ác trong thành. Như vậy vừa đúng quy cũ võ lâm cũng lại hạn chế tổn thương cho các đồng đạo giang hồ. Sau này nếu trừ được Thiên Trạch, số tài sản mà y cướp được chúng ta sẽ hợp bàn cách phân chia, tránh việc các phái tương tàn hoặc trúng kế ly gián địch nhân mà nội bộ mâu thuẫn”

“ Đại thiện”

“ Huyền Từ phương trượng nói đúng lắm”

“ Ta cũng có ý này”

“ Chính hợp ý ta”

“ Chủ ý này không được lắm! Tử Kim Thần Vũ số lượng ít ỏi, trước khi bị Đạo Thán cướp được chỉ có một ít thế lực sỡ hữu. cho

Đám người bên trong điện nghe xong gật gù đồng ý.

Huyền Từ nói tiếp : “ lão nạo xin vọng ngôn, trước cho thiếp mời gởi đến y quyết chiến, sau đó quần hào đến trừ ma. Các vị thấy thế nào?”

Chủ ý này không sai, rất nhiều người gật đầu khen lấy.

Vừa không mất khí độ của bọn họ lại không trái với quy cũ giang hồ. Hơn nữa lại hạn chế rủi ro cho liên minh, khiêu chiến Việt Đế chỉ ảnh hưởng cục bộ mà thôi, nhưng nếu kéo người xuống đánh thì sẽ khác, ai biết trong tay Việt Đế còn có bao nhiêu binh mã trong tối, một khi dẫn đến Binh gia chiến trận công đánh Gia Lãm sẽ không phải là một ngày nữa tháng được.

Việt Đế một người một binh náo loạn Tân Trịnh và Cô Tô, như nếu có đại quân phía sau, cao thủ gian hồ hắn mời chào hiệp lực. Gia Lãm thủ thành, bên trong có lương thực có thể lâu dài chống cự, một mực triền xuống bất lợi chỉ có cho bon họ.

Sau đó đám người thương thảo với nhau, ấn định ngày giờ cùng xuất lĩnh môn hạ đến Thăng Long phó hội, tham dự vào trừ ma đại hội.

Chỉ là cả đám người không biết là chờ đợi bọn chính là cái gì? Đối mặt thật sự đã vốn không phải là người.

Cả đám tính toán hợp mưu, cho người phát thiếp lẫn cử môn hạ đến trước Thăng Long dò xét, hoàn toàn không biết khi giờ khắc thiệp mời của Huyền Từ phát ra và đến một số nơi, Thiên Trạch đã biết đến.

Giống như hôm nay bao nhiêu kẻ đến dự hắn đều biết, bởi trong đám người này còn có người của hắn cài vào. Và sau khi rời đi Thiếu Thất sơn, lập tức, gởi tin tức đến cho Thiên Trạch.

“Trừ ma đại hội, một tháng nữa các đại phái sẽ nam xuống Thăng Long” Diễm Linh Cơ thu nhận được thủ hạ gởi tin, đem tấm vải đọc xong cười nói.

“ Đây là chuyện hiển nhiên, bởi lẻ ai đó gây thù chuốc oán không ít. Bây giờ thân phận lộ ra, người ta kéo đánh thôi” Công Tôn Lan ngồi trên ghế ngọc, lười biếng nhâm nhi một tách trà.

“ Lần này Thăng Long sẽ náo nhiệt cho coi.” Thượng Quan Tuyết Nhi nói vào.

Tỳ Bà lo lắng nói : “ các đại phái đều kéo đến, chàng tính thế nào?”

Thiên Trạch đáp : “ Binh đến tướng ngăn, nước đến đất đỡ. Không có gì đáng lo cả”

Diệp Tuyết nói vào : “ Bắc Ly vương đả phái Trình Lạc Anh thống suất 40 vạn quân lên đường phối hợp với Tống Khuyết nam chinh Thăng Long, rất có khả năng bọn họ muốn để đám võ lâm nhân sĩ đánh trận trước”

Âu Dương Tình nói vào : “ trong thời gian ngắn bệ hạ còn giết được hơn 290 vạn quân nói chi là đám người này chứ. Không thì đem tiểu hắc ra dọa bọn chúng là được, bọn chúng thấy có khi chạy mất”

Thiên Trạch diệt đi quân đội bốn nước, chỉ là hắn ra tay quá nhanh cùng không để thoát một ai. Mà quân doanh của Hàn Sở Ngô đóng quân lại ở nơi hiểm yếu, cho nên tin tức vẫn chưa lộ ra được đến phía ba nước kia.

Phó Quân Sước nói : “ để cho an toàn, thiếp thấy nên bố trí Thanh Y Lâu, Thanh Long hội, Hắc Băng đài tiềm ẩn vào trong chư phái, sau đó chờ một kích giết bất ngờ bọn chúng là được”

Tỳ Bà nói vào : “ Đừng quên chúng ta còn có cái minh hữu gọi là Thiên Môn gì đó”

Thiên Trạch nói : “ yên tâm, ta sẽ an bài ổn thỏa mọi chuyện, các nàng chỉ cần lo giải quyết chuyện trước mắt của mình là được”

Phó Quân Tường nói : “ bệ hạ, người đem Bách Việt cải biến, không chỉ đem chúng ta đẩy lên trước còn bị chịu mắng không ít à. Một khi mà thất thế, sử sách lưu danh à”

Mấy cái nữ nhân bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, bởi lẽ chính quyền mới của Thiên Trạch quá kinh thế hãi tục, từ trước đến nay chưa từng có quốc gia nào như Đại Việt hiện giờ.

“ Không cần để ý, các nàng chỉ cần làm theo những gì ta hoạch định. Thành quả các nàng sẽ thấy được thôi” Thiên Trạch tiếp lời.

Đám nữ gật đầu, dù sao bọn họ đã cởi chung thuyền với Thiên Trạch rồi, không thể trèo xuống được, hơn nữa trí tuệ cùng thực lực của nam nhân này cả bọn không nghi ngờ, bởi vô luận mặt nào y đều vượt xa bọn họ cả.

Tiếp đến, cả đám người lại tiếp tục ở cung điện hoa lệ mà Thiên Trạch lấy ra trong Thần Ma Thái Cực Đồ, an vị tại hồ nước trước, từng cái cùng Thiên Trạch xử lý lâm thời những việc cần làm cho Đại Việt tân triều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK