Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đứa con gái cầm cái đĩa và cẩn thận bưng về phía bàn nhà Ravenclaw. Ron vẫn còn ngồi trợn tròn mắt nhìn theo con bé như thể trước nay chưa từng thấy con gái bao giờ.

Harry phát tức cười,tiếng cười dường như đã kéo Ron hoàn hồn trở lại. Nó nói với Harry, giọng khản đặc: “Nhỏ đó là Tiên nữ!”

Hermione liền nói : “Chắc chắn là không phải rồi. Mình chẳng thấy ai há hốc mồm nhìn theo nó như một thằng ngốc cả.”

Nhưng Hermione không hoàn toàn đúng trong chuyện này. Khi đứa con gái đi ngang sảnh đường, nhiều cái đầu tụi con trai phải ngoái lại, có mấy thằng còn có vẻ cấm khẩu mất một lúc, giống như Ron vậy.

“Mình nói rồi mà, nó không phải là con gái bình thường.”

Ron vừa nói vừa ngả người sang một bên để nhìn đứa con gái rõ hơn, nois “Ở trường Hogwarts người ta không sản xuất ra được đứa con gái nào như vậy!”

Harry nghĩ thầm: “Ở Hogwarts người ta sản xuất ra được con gái cũng hay hay đó chớ!”

Cho Chang vô tình ngồi chỉ cách đứa con gái tóc ánh bạc kia có mấy ghế.

Hermione đanh giọng: “Nếu cả hai bồ chịu cúp mắt về, hai bồ sẽ thấy ai mới tới.”

Cô bé chỉ về phía bàn giáo viên. Hai cái ghế trống còn lại giờ đã có người ngồi. Ludo Bagman ngồi một bên giáo sư Karkaroff, trong khi ông Crouch – thủ trưởng của Percy ngồi kế bên bà Maxime.

Harry ngạc nhiên: “Họ làm gì ở đây?”

Hermione nói: “Họ ở Ban tổ chức Thi đấu Tam Pháp thuật, đúng không? Mình đoán họ muốn ngồi đây coi cuộc đấu bắt đầu ra sao.”

Đúng lúc này một đạo bước chân vang lên, làm cho đám người trong đại sảnh chú ý, một thân ảnh nam tử xuất hiện ở sảnh đường. Cả sảnh đường lập tức im lặng giây lát khi nhìn thân ảnh nam tử kia bước đến bàn giáo viên.

Một bộ màu đen trường bào ào khoát trên đó là các họa tiết hoa văn màu vàng trên đó, áo trắng như tuyết bên trong, một đầu rực rở tóc dài phát sáng, mi tâm là một ấn ký hỏa diễm sống động, một đôi nhãn châu rực rở thân ảnh chậm rãi bước đi, thu hút ánh nhìn của tất cả người trong khán đài.

“ Đến trể một chút không bỏ lở gì chứ” Đế Thiên An kéo lấy ghế ngồi bên cạnh Remus, Lupin sau đó nâng ly chào đám người bên dưới

Lupin, Remus liền nâng ly lên tiếng : “ Không hề”

“ pisu pisu” Pachirasu thấy Đế Thiên An xuất hiện, nhanh như chớp từ người chủ nhân mình luồn lách đến chổ của hắn, để lại một vệt lam xanh, lấy ra một quả hạt dẻ của mình, tay nhỏ xoa xoa cái bụng ra vẻ.

“ Được rồi” Đế Thiên An gõ tay lên hạt dẻ, biến nó lớn lên cho nó, đợi đến khi hoàn thành thì Lucky chạy loạn trở về nhà Gryffindor.

“ Thật đáng yêu” đám nữ của học viện nhà Beauxbatons rất nhanh bị mê hoặc, đồng thời cũng nhanh chóng chú ý đến những con pokemon khác.

“Giáo sư hôm nay thật đẹp trai” Hermione mặt hồng hồng khi thấy Đế Thiên An trên người y phục, làm cho trái tim nàng đập loạn lên, sau đó đắc ý nhìn về đám học sinh nữ nhà Beauxbatons cũng bị Đế Thiên An cho mê hoặc lấy.

“ Hả” khán đài bổng dưng im lặng khi thấy một nữ hài nhà Beauxbatons đột nhiên xuất hiện trước dãy bàn của Đế Thiên An, khi nữ hài này đi qua làm cho đám nam sinh có phần mê hoặc lấy.

“ Có việc gì sao, tiểu thư” Đế Thiên An nhìn nữ hài xinh đẹp mái tóc bạch kim này lên tiếng, hắn nhận ra đây chính là Fleur của Beauxbatons, nữ hài mang trong mình dòng máu tiên nữ Vela.

“A” Feur kinh ngạc khi nghe được Đế Thiên An nói bằng tiếng Pháp, sau đó thì ngây người lên khi trong gang tấc thấy rõ dung mạo hắn.

Từ trước đến giờ nàng chưa tưng thấy nam tử nào như vậy cả, khi người này xuất hiện nàng quả thật bị đối phương thu hút bởi vóc dáng bên ngoài.

Rực rở tóc dài phát quang mi tâm hỏa diễm, nhất là đôi nhãn đồng rực rở lấp lánh sắc màu bên trong là sáu vòng tròn màu tím, con ngươi lại là một bông hoa nhiều cánh, cả linh hồn như bị lạc vào trong đó, như vô tận vũ trụ vậy nhất thời để nàng tâm thần thất thủ trầm mê vào trong.

“ Có việc gì sao, tiểu thư” Đế Thiên An mỉm cười nhìn nữ hài phía trước này.

Fleur mặt có chút hồng lên bối rối có chút kinh ngạc khi thấy được Đế Thiên An không ảnh hưởng chút nào mị lực của nàng, mà ngược lại mình lại bị người ta hấp dẫn, nhanh chóng tỉnh táo lại nói : “ ta thật ưa thích món ăn này, hiện giờ đã hết rồi, cho nên...”

“ Không sao” Đế Thiên An cười lên, sau đó mỉm cười nhìn nàng, đem dĩa thức ăn đưa cho nàng.

Hermione mặt âm trầm khi nhìn thấy Fleur mặt hồng hồng còn chưa chịu rời đi, nàng hiện giờ chính là cực độ khó chịu đây, giống như bị đoạt lấy thứ gì vậy : “ đồ mặt dày”

Mà không chỉ nàng nhà Slytherin Daphne cũng âm trầm nhìn cảnh này, đám nữ sinh Hogwarts cũng tham dự vào dù sao việc ngoại lai nữ sinh trường khác đến so với trong trường một mặc nào đó bọn họ không ưa thích chút nào.

“ Ta ta ... Fleur Delacour đến từ Beauxbatons” Fleur bối rối lên tiếng, nàng quả thật chính là bị Đế Thiên An cho hấp dẫn lấy.

Mới đầu nàng chính là nhắm đến dĩa thức ăn mà Đế Thiên An không hề đụng kia, nhưng ngay khi đến gần thì nàng bị khí chất lẫn vẻ bề ngoài của hắn cho mê đảo đi, nhất là đứng trước mị lực của nàng lại không hề bị mê hoặc như các nam sinh khác.

Đế Thiên An nhìn nữ hài này mỉm cười : “ Fleur, Feur Delacour tên rất đẹp”

“Ân” Fleur đỏ hồng gương mặt khi nhìn nụ cười kia.

Một hồi tỉnh táo lại, gương mặt càng hồng hơn, sau đó cầm lấy chiếc dĩa thức ăn rời đi tở về dãy bàn Ravenclaw, trong quá trính nàng bị đám nữ sinh trường ánh mắt hung hăng nhìn lấy không thôi, mà đám nam sinh nhìn thấy nàng thì ngẩn ngơ không thôi.

“ Lợi hại” Sirius một bên uống rượu của mình, cụng ly với ban tốt của mình nhỏ giọng lên, từ Lupin lẫn Harry hắn cũng biết được Đế Thiên An được nử sinh chào đón thế nào trong trường.

Khi những cái đĩa bằng vàng đã được dẹp sạch sẽ, cụ Dumbledore lại đứng lên. Dường như đang có một sự căng thẳng dễ chịu tràn ngập đại sảnh.

Dumbledore mỉm cười trước biển học trò đang ngước mắt lên: “Đã tới lúc rồi. Thi đấu Tam Pháp thuật sắp bắt đầu. Tôi muốn có vài lời giải thích trước khi chúng tôi mang cái rương nữ trang vô…”

“Mang cái gì?” Harry thì thào.

Ron rùng mình.

Dumbledore nói tiếp : “....cốt để làm cho minh bạch qua trình chúng ta sẽ tiến hành trong năm nay. Nhưng đầu tiên, cho phép tôi giới thiệu với những ai chưa biết, ông Bartemius Crouch, Trưởng Ban hợp tác Quốc tế về Pháp thuật.”

Có vài tiếng vỗ tay lộp độp làm lệ.

“… và ông Ludo Bagman, Trưởng ban Thể thao và Trò chơi pháp thuật.”

Một tràng vỗ tay dành cho ông Bagman lớn hơn khi dành cho ông Crouch, có vẻ bởi danh tiếng Tấn thủ của ông, hay đơn giản chỉ vì ông dễ thương hơn. Ông đón nhận điều này với một cái vẫy tay vui vẻ.

Ông Bartemius Crouch tịnh không vẫy tay hay mỉm cười khi người ta xướng tên ông lên. Nhớ lại ông trong bộ quần áo đứng đắn ở Cúp Quidditch Thế Giới, Harry thấy ông khá lạ lùng trong chiếc áo chùng phù thủy. Hàm ria bàn chải và đường ngôi thẳng tắp của ông trông hơi dị hợm bên cạnh bộ râu cùng mái tóc dài trắng muốt của cụ Dumbledore.

Cụ Dumbledore tiếp tục nói: “Ông Bagman và ông Crouch đây đã làm việc không mệt mỏi suốt mấy tháng qua để chuẩn bị cho Thi đấu Tam Pháp thuật. Và họ sẽ cùng giáo sư Karkaroff, bà Maxime, và tôi ở trong ban giám khảo để đánh giá nỗ lực của các quán quân.”

Khi nói đến từ ‘quán quân’, sự chăm chú của đám học trò đang dỏng tai nghe có vẻ như tăng lên thêm. Hình như cụ Dumbledore nhận ra sự tĩnh lặng đột ngột của tụi nhỏ, nên cụ mỉm cười và nói: “Cái rương nữ trang, rồi, mang vô đi, ông Filch!”

Thầy Filch, nãy giờ không ai để ý, vẫn đứng núp trong một góc xa của sảnh đường, tiến về phía cụ Dumbledore, mang theo một cái rương gỗ lớn khảm đầy đồ trang sức.

Cái rương trông quá cũ kỹ. Một tiếng thì thào hồi hộp nổi lên từ đám học trò đang căng mắt ngó; Dennis Creevey đứng cả lên ghế để nhìn cho rõ, nhưng vì bé quá nên cái đầu nó chẳng vượt qua nổi cái đầu ai.

Cụ Dumbledore nói tiếp khi thầy Filch cẩn thận đặt cái rương lên bàn, trước mặt: “Các chỉ dẫn về những bài thi mà các nhà quán quân sẽ phải làm trong năm nay đã được ông Crouch và ông Bagman xem xét kỹ.”

“Và họ đã có những sắp xếp cần thiết cho từng thử thách. Sẽ có ba bài thi, trải dài suốt cả năm, và sẽ kiểm tra các vị quán quân theo nhiều cách khác nhau… về kỹ năng pháp thuật, lòng can đảm, khả năng suy luận, và dĩ nhiên, khả năng đối đầu cùng nguy hiểm.”

Cụ Dumbledore tiếp tục, trầm tĩnh: “Như các trò đã biết, sẽ có chín quán quân so tài trong cuộc thi đấu, ba người đến từ một trường tham dự. Họ sẽ được chấm điểm coi mỗi bài thi làm giỏi tới đâu, và vị quán quân nào có tổng số điểm cao nhất sau ba bài thi sẽ giành được Cúp Tam pháp thuật. Các vị quán quân sẽ được chọn ra bởi một vị giám khảo công minh: Chiếc Cốc Lửa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK